Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

V. BỎ CUỘC SAO, TÔI KHÔNG NGHĨ EM YẾU ĐUỐI NHƯ VẬY.

_ Hôm qua sao tự dưng em bỏ về giữa chừng vậy? - Chị quản lí quán bar trách 

_ Xin lỗi, hôm qua tự dưng bố em bị bắt vì tội gây rối nên em phải chạy ngay đến đồn cảnh sát

_ Chị tha cho em lần này, lần sau nếu còn bỏ về như vậy thì chị sẽ không nhân nhượng nữa đâu. Được rồi đi thay đồng phục đi

_ Vâng

Ji Yeon mỉm cười cuối đầu rồi đi vào phòng thay đồ của các nhân viên, cô nhanh chóng thay bộ váy của nhân viên quán bar. Hôm trước cô có hứa với Myungsoo sẽ không sử dụng đến súng nữa đứng do dự một hồi cô dứt khoác giấu cây súng xuống dưới lớp đồ đạc trong túi của mình

Myungsoo vẫn ngồi ở góc quán, hôm nay cậu đi một mình chai vodka trên bàn đã sắp cạn, ánh mắt lờ đờ của kẻ say rượu dán chặt vào cô gái mù đang đi mời mọc mọi người mua hoa hồng, miệng anh nhếch lên anh nhóng người tìm kiếm cô gái với mái tóc nâu quen thuộc

_ Aissh lúc cần thì chả thấy đâu?

_ Cậu đang kiếm cô ấy sao ?

Jun Hyung ngồi xuống cạnh Myungsoo, mặt có phần tái nhợt xanh xao. Myungsoo quay sang nhìn Jun Hyung rồi nhìn theo hướng tay của Jun Hyung chỉ về phía đối diện Ji Yeon đang nhăn mặt vùng vẫy khỏi một đám con trai đang nắm chặt cổ tay của cô

_ Park Ji Yeon, mẹ kiếp

Tự dưng máu nóng dồn hết lên người, Myungsoo bước dài về phía đám con trai đang ép Ji Yeon uống li rượu mạnh. Cậu nắm cổ tay còn lại của Ji Yeon trừng mắt nhìn tên đang giữ chặt tay Ji Yeon như một lời cảnh cáo

_ Đi thôi, hôm nay em là của anh rồi đúng không?

_ Mày là thằng nào hả? - Một đứa hùng hổ bước ra nắm cổ áo Myungsoo đẩy về phía sau

_ Kid~ cậu ... - Ji Yeon nhìn Myungsoo rồi nhìn xuống cổ tay đang bị Myungsoo nắm chặt

_ Mẹ nó 

Myungsoo đột nhiên buông tay Ji Yeon ra cậu nắm chặt tay của mình thành nắm đấm thụi thẳng vào mặt tên đứng trước mặt của mình, hắn chao đảo ngã vật ra đất mấy đứa còn lại nhìn Myungsoo như kẻ thù rồi cả đám cùng đứng dậy đánh tới tấp về phía Myungsoo

_ Tất cả dừng lại cho tôi

Tiếng thét của Ji Yeon vang lên như một tiếng sấm làm tất cả mọi ánh nhìn tập trung vào cô gái tay cầm con dao nhỏ vừa chụp được chĩa về phía trước, cô lùi mấy bước đỡ Myungsoo ngã dưới sàn đứng dậy

_ Kid cậu không sao chứ hả?

_ Cô vì tôi mà làm liều vậy sao?

_ Tôi ...

Myungsoo nhìn vẻ mặt bối rối của Ji Yeon thoáng bật cười, từ trước đến nay ngoài trừ mẹ cậu chỉ có cô gái này dám liều lĩnh vì cậu mà thôi

_ Kim Hyolin - Myungsoo đột nhiên gào to 

_ Kid cậu ... ơ chuyện gì đây Ji Yeon em có dẹp ngay con dao đó và không ?

Thì ra người cậu gọi chính là chị quản lí của quán, chị ta chạy từ trong ra ngay sau tiếng gọi của Myungsoo. cảnh tượng Ji Yeon ngang nhiên đứng chắn trước Myungsoo cây dao thì chĩa về cả đám người mắt trừng trừng đe doạ

_ Chị đừng la cô ấy, chị nhanh chóng tống cổ lũ điên này khỏi đây hộ tôi

_ Ơ, chuyện gì nhưng tại sao

_ Chị đừng hỏi nhiều, tôi không muốn trông thấy bọn chúng ngay và luôn

_ Ok chị hiểu rồi, bảo vệ

_ Em hạ dao được rồi, đừng tạo sự chú ý nữa hiểu không cô gái. Nữ tiếp viên mà mang dao trong người em nghĩ sẽ không gây chú ý với người trong hội sao.

Myungsoo giật cây dao khỏi tay Ji Yeon kéo cô sát vào người mình thì thầm bên tai của cô

Ji Yeon cựa đầu nhảy khỏi vòng tay của Myungsoo cô bễu mỗi nhìn Myungsoo 

_ Anh đừng có làm lớn chuyện như vậy thì tôi cũng không cần phải lộ mặt

_ Yahh anh đã cứu em đó

Myungsoo vung vung cánh tay của mình về phía Ji Yeon hậm hực nói. Đến khi Ji Yeon đã khuất dần sau quầy thì cậu mới chịu quay đầu bỏ đi, Jun Hyung đã không còn ngồi đó cậu cũng rất tò mò về mối quan hệ của hai người nhưng chưa kịp hỏi thì anh ta đã bỏ đi. Chợt sực nhớ lại chuyện cô gái bán hoa hồng cậu ôm đầu rồi đảo mắt xung quanh tìm cô gái đó nhưng chẳng thấy đâu nữa, ngồi phịch xuống ghế trong trạng thái uể oải nhất

Tít ... tít chuông báo tin nhắn điện thoại của Myungsoo

" Thánh nữ xuất hiện rồi cậu biết chưa Kid ♥ "

_ Thánh nữ sao? Là cái quái quỉ gì nữa - Myungsoo lầm bầm chả hiểu tin nhắn của JK muốn nói gì

Cậu bấm bấm điện thoại của mình gọi cho Yoseob, bản nhạc chờ Midnight quen thuộc nổi lên và đầu dây bên kia bắt máy.

_ Thánh nữ, cô gái đó là aii ? Sao cậu lại nhắn tin cho tớ mập mờ như vậy chả hiểu gì cả

_ Tớ cũng không biết, sáng nay mọi người xôn xao thánh nữ đã trở về. Ban nãy tớ vừa điều tra được cô gái được mọi người gọi là thánh nữ là người có tài cải trang và thay đổi diện mạo, sau lưng của cô gái đó có xăm một bông hồng đỏ. Thậc sự kì lạ nếu đã là bông hồng thì phải là màu trắng nhưng đằng này lại là màu đỏ.

_ Màu đỏ sao ? Tớ hiểu rồi cậu tiếp tục điều tra hộ tớ nhé, tớ có việc bận rồi

_ Dạo này cậy là thật đấy tự dưng bảo tớ điều tra về cả tổ chức như vậy, tớ nghĩ bố cậu sẽ không để yên nếu phát hiện đâu

_ Tớ sẽ kể cho cậu sau, yên tâm đi thằng nhóc này

_ Ừ, ngắt máy đây

Nếu như anh nhớ không nhầm thì bông hồng đỏ sau lưng cậu đã từng nhìn thấy ở đâu đó rồi, nhưng màu đỏ thì thật sự khó hiểu

Hai mươi mấy năm trước, 3 người bạn cùng học với nhau từ năm tiểu học cho đến trung học tình cảm của họ phải nói vô cùng thân thiết, họ ăn cùng nhau chơi cùng nhau như người một nhà. Hai trong số họ đều mang những tham vọng của mình, người còn lại chính là mẹ cậu. Bố cậu Cha Seung Won đã cầu hôn mẹ cậu trước ngày bố của Alice trở về Anh mai táng mẹ của ông, bởi vì bố cậu đã biết trước hôm sau bố của Alice sẽ cầu hôn mẹ cậu nên ông đã hạ quyết tâm sẽ thổ lộ trước

(P/s: đoạn này hơi rối mn thông cảm cho au '3')

12h đêm, Ji Yeon đã dọn dẹp xong mọi thứ trong quán, cô mệt rã người vươn vai mấy cái cô mới trở vào phòng thay đồ chuẩn bị ra về, nhưng hình như túi đồ của cô đã bị xốc lên dù người đó đã cố gắng sắp xếp nó theo thứ tự, cô không hề nghĩ rằng cây súng giấu cuối túi lại bị phát hiện nên cứ thế mà xách đi. Xách túi vừa bước ra thì Myungsoo đã đứng đó từ lúc nào, trông thấy cô anh đã nắm cổ tay cô mà kéo đi

_ Yahh tôi là thú cưng của anh sao hả ?

_ Iêm lặng đi cô gái, anh đưa em về đường tối về thì nguy hiểm lắm biết không ?

Nhận thấy Myungsoo nói cũng đúng vả lại giờ thì người cô mỏi như cũng không còn đủ sức để có thể đi bộ về nên cô ngoan ngoãn đi theo Myungsoo. Sau khi cả hai vào xe Myungsoo rướn người ra ghế sau lấy một cái chăn nhỏ đưa cho cô nói:

_ Em chợp mắt đi lát về đến nhà anh gọi 

_ Cám ơn

Đón chiếc chăn từ tay Myungsoo choàng qua người rồi tựa đầu vào cửa sổ khép mắt lại

_ Ji Yeon, em ...

Myungsoo lay nhẹ người Ji Yeon mắt anh nhìn chằm chằm về phía ngôi nhà đang cháy đỏ

Ji Yeon dụi dụi mắt, cô cũng nhận ra được căn nhà mà cô và cô chị Eun Jung đang chìm trong biển lửa, cô lao người ra khỏi xe chạy về phía đó nhưng Myungsoo đã nhanh chóng giữ chặt cô lại. Cô gào lớn cố gắng vùng vẫy khỏi Myungsoo

_ Eun Jung, chị tôi còn ở trong đó buông tôi ra tôi phải cứu chị ấy

_ Cô bình tĩnh đi, tôi đã gọi cứu hoả rồi

Myungsoo kéo mạnh Ji Yeon ôm cô vào lòng để cô không thể vùng vẫy được nữa, Ji Yeon giờ chỉ còn có thể kêu những tiếng yếu ớt mắt nhìn đăm đăm về căn nhà

_ Tại sao chứ, tôi đã làm liên luỵ chị ấy. Lúc nào cũng là tôi làm hại đến những người xunh quanh

_ Em không có lỗi, có lẽ chỉ là một tai nạn

_ Không không phải, có kẻ đã hại chị tôi. Eun Jung không phải là người cấu thả chị ấy rất cẩn thận 

_ Anh hiểu cảm giác của em, nhưng cứ bình tĩnh đã

Từ phía sau chiếc xe cứu hoả cũng vừa chạy tới. Nửa tiếng sau đám cháy mới được dập tắt tất cả hầu như đều cháy thành than, Ji Yeon ngã khuỵ ra đất sau khi nghe tin có một người đã tử vong trong đám cháy. Myungsoo đứng cạnh Ji Yeon mặt lạnh tanh đôi vai anh run lên đối tay nắm chặt để tiếng nấc không bật khỏi cổ họng.

Mẹ cậu trước kia cũng ra đi giống như Eun Jung, nhưng cậu vẫn còn người bố Ji Yeon thì khác cô đã không còn người thân nào nữa, cả chỗ ở giờ cũng đã hoá than

_ Xin lỗi anh, tôi nghĩ có lẽ đây là một vụ giết người. Xung quanh tôi tìm được khá nhiều can xăng - Một nhân viên trao đổi với Myungsoo

_ Vâng cảm ơn anh phiền anh điều tra giúp đây là số điện thoại của tôi nếu có gì anh cứ liên lạc theo số này

_ Được rồi, chúng tôi đi đây

_ Vâng

Ji Yeon vẫn ngồi bó gối trước căn nhà đổ nát, mắt cô nhìn chăm chăm về đó như một người vô hồn. Myungsoo nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh cô nắm chặt bàn tay của cô

_ Mọi chuyện đã qua rồi, Ji Yeon ahh

_ Qua sao, anh nghĩ là vậy sao?

_ Em ...

_ Đã có rất nhiều người hi sinh trước mắt tôi mẹ tôi, chị tôi anh nghĩ sẽ còn bao nhiêu người nữa đây Kid

_ Em muốn bỏ cuộc sao ?

_ Có lẽ ... Kid anh đi đi trước khi quá muộn

_ Có thật là em muốn bỏ cuộc không, thất vọng quá anh không nghĩ em lại yếu đuối như vậy

_ Yếu đuối thì sao, tôi không muốn liên luỵ ai nữa từ giờ chúng ta chính thức đoạn tuyệt quan hệ cứ xem như tôi và anh chưa từng gặp nhau

Ji Yeon đứng dậy bỏ đi bóng lưng cô đơn của cô gái in trên mặt đường, đôi vai đó trĩu nặng vì gánh nặng to lớn. Còn cậu thì cứ ngóng theo cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro