Chap 18:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Hani bác biết cháu thích đùa giỡn lại được nuông chiều từ nhỏ nhưng lần này cháu thật quá đáng, sao cháu có thề phá hoại gia đình người khác như vậy chứ? Bà Xi có phần tức giận cáu kỉnh nhìn cô nói.

_Bác, con không phá hoại gia đình người khác con chỉ muốn có được tình yêu mà mình mong muốn thôi, người con thích trước giờ luôn luôn là Luhan oppa, mọi người mới là không hiểu mọi chuyện, không hiểu tình hình chưa hỏi ý anh Luhan có thích hay không mà đã cưới cho anh ấy một người vợ mà anh ấy còn chưa bao giờ nói chuyện quá 10 câu. Hani cũng hết kiên nhẫn che giấu cũng lớn tiếng lại.

_Sao chị có thể lớn tiếng vs mẹ tôi chứ? Yuri đứng phất dậy giận dữ nói.

_Hani, trước giờ tôi chưa hề thích cô, tôi chỉ xem cô là em gái, mà cũng không đúng, tôi chỉ vì quan hệ vs gia đình bố cô mà nể mặt xem trọng cô mà thôi. Luhan nhàn nhạt nói ra những lời này không một chút cảm xúc bởi vì lúc này anh đã quá mệt mỏi.

_Chị nghe rõ rồi chứ, bây giờ chị có thể lết về nhà mình rồi đấy, đừng ăn vạ ở đây nữa, làm ơn trả lại tiếng cười cho gia đình tôi đi. Yuri liếc cô một cái rồi bước mạnh chân lên lầu.

_Luhan, em yêu anh như vậy sao anh có thể nói những lời làm em đau lòng chứ? Hani 2 mắt đã ngấn lệ.

_Vậy cô làm người phụ nữ tôi yêu đau lòng thì sao hả? Luhan liếc nhìn cô hỏi, cái liếc của anh làm cô lạnh cả sống lưng, cô hoàn toàn chưa bao giờ thấy bộ mặt này của anh.

_Không đúng, sao anh có thể yêu Seohyun chứ, em có gì thua cô ta, hic....em yêu anh cũng nhiều hơn cô ta, em là người ở bên cạnh từ nhỏ tới lớn, hiểu rõ sở thích của anh như vậy. Hani nức nở nói.

Luhan không đáp lời mà chỉ nhắm mắt xoa xoa mi tâm.

_Đủ rồi đó Hani, cháu không hiểu tình hình tại sao lại chen vào 2 vợ chồng người ta như thế, bác nói cho cháu biết con dâu của Xi gia mãi mãi chỉ có thể là Buyn Seohyun cho nên cháu đừng làm loạn nữa, nhà bác không tiện giữ cháu lại, cháu hãy lên thu xếp đồ đạc đi, về phần bố cháu bác sẽ nói lại vs ông ấy, có lẽ từ nay 2 gia đình sẽ khó mà làm bạn. Ông Xi nói rồi cũng nhàn nhã bước lên lầu.

_Mẹ con về nhà đây. Luhan đứng lên cầm chìa khóa xe, Bà Xi cũng đứng dậy tiễn con mình.

_Anh, anh thật sự không yêu em sao, anh còn nhớ anh còn nợ em một yêu cầu không? Hani đứng lên nhìn theo bóng lưng anh.

_Cô hãy giữ lại chút tự trọng cho mình đi, khi cô cố ý gửi tấm hình đó đi thì cũng đã vô tình đạp đỗ hết mọi thứ của hai nhà nên cũng chẳng còn yêu cầu gì cả. Anh không quay lại nhìn cô một cái chỉ lẳng lặng bước ra cửa.

Khi bóng Luhan khuất dần cô liền gạt đi những giọt nước mắt cùng ánh mắt đau thương thay bằng một ánh mắt tàn nhẫn xen lẫn ganh ghét.

Ngày hôm sau Seohyun vẫn đến công ty như thường lệ, nhưng chỉ khác một chút là hôm nay cô không phải đến để đi làm.

_Cốc! Cốc! Cốc. Cô gõ cửa phòng chủ tịch.

_Vào đi.

_Ba! Seohyun nhẹ nhàng lên tiếng mỉm cười nhìn ông, Xi chủ tịch cũng hơi bất ngờ trước sự dịu dàng của cô.

_Con tìm ba có việc gì sao?

_Con có thứ muốn đưa cho ba. Nói rồi cô lấy trong túi ra một phong bì màu trắng đặt lên bàn.

_Seohyun, con đừng nóng vội nghe Luhan giải thích được không, Luhan và Hani....

_Ba, con biết ba mẹ rất yêu thương con, con cũng rất quý hai người, nhưng đây là cuộc sống của con, chỉ có con là người quyết định con đường mình phải đi nên con mong ba hãy ủng hộ con, còn về phần Luhan, trước đây con nghĩ hôn lễ của tụi con là hôn lễ chính trị, nhưng sau này con mới biết anh ấy thích con, sự quan tâm chu đáo chìu chuộng của anh ấy cũng làm trái tim con xao động, con đã và đang chấp nhận mở lòng vs anh ấy, con cũng hiểu đàn ông tính chiếm hữu rất cao, khi ghen sẽ mất lý trí nhưng con thật sự không thể chấp nhận việc anh ấy nghi ngờ con ngoại tình còn cắm sừng anh ấy. Việc này đả kích lòng tự tôn của con rất nhiều, con không thể nào tha thứ được, mong ba hiểu cho, còn về phần Hani con tin giữa Luhan và cô ta không có bất kì hiểu lầm nào nên mọi người không cần cố gắng giải thích cho con đâu. Seohyun nhàn nhạt cắt ngang lời ông.

_Xem ra lần này không ai có thể lay chuyển được con, vậy ba có thể làm gì cho con được không? Ông thở dài nhìn cô.

_Có một chuyện con mong ba phê duyệt.

_Con muốn nghĩ ngay ngày hôm này. Ông hơi nhíu mày.

_Vâng, mọi dự án trong tay con Lay đều nắm rõ, hai ngày nay con cũng đã bàn giao lại mọi thứ, nên ở đây không còn gì buộc con phải ở lại.

_Con đã nói vậy ba cũng thể từ chối, được rồi, ba sẽ nói lại vs phòng nhân sự. Ông cười cười nhìn cô.

_Vậy không còn việc gì nữa còn về thu xếp đồ đạc. Cô đứng dậy cuối chào rồi xoay người đi.

_Seohyun! Vừa định mở cửa thì Ông Xi gọi cô lại. Cánh cửa lớn Xi gia luôn mở rộng chào đón con trở về bất cứ lúc nào.

_Cảm ơn ba, đây có thể là lần cuối cùng con gọi ba là ba, tạm biệt. Cô mỉm cười cuối đầu không một chút nuối tiếc xoay người ra ngoài.

Phòng tài chính.

_Chị Seohyun, sao chị lại đột ngột từ chức như vậy chứ, chị vs tổng giám độc giận nhau nhưng cũng đừng vì vậy mà làm khổ bọn em mà, à hay là thu dọn đồ đạc trở về an phận làm bà Xi nhỏ ở nhà hưởng phúc đúng không? Vào phụ Seohyun thu dọn đồ đạc mà Joy cứ huyên thuyên mải không thôi.

_Joy, em ra ngoài làm việc đi anh có chuyện muốn nói vs Seohyun. Lay đi vào nói.

_Em cũng còn rất nhiều chuyện muốn nói vs chị Seohyun mà. Cô xụ mặt nói.

_Không phải em có số của chị sao, lúc buồn có thể gọi chị bất cứ lúc nào. Seohyun cười cười nhìn cô.

_Thật sao? Thật sự em có thể gọi chị bất cứ lúc nào sao? Chị hứa rồi đó. Joy mừng như được thưởng lương, cũng đúng thôi, Seohyun là đương kim tiểu thư lại còn là người rất hòa nhã dễ gần đương nhiên Joy muốn làm bạn rồi.

_Thật, còn giờ em ra ngoài làm việc đi. Đợi Joy ra ngoài xong cô xoay sang nhìn Lay hỏi. Nếu anh đến làm thuyết khách thì không cần đâu, những việc em đã quyết định sẽ không thay đổi.

_Anh không định làm thuyết khách, anh chỉ đến để chuyển lời của Yuri. Lay cười cười nói.

_Yuri? Seohyun khó hiểu nghiêng đầu nhìn anh.

_Um, con bé nói rất thích em, rất muốn làm em gái em nhưng sợ em sẽ vì chuyện của Luhan mà không muốn tiếp xúc vs con bé nữa.

_Xem ra người bạn trai như anh thật tốt cái gì cũng chịu làm cho bạn gái nhỉ. Cô cười cười nói. Khi nào ổn thõa mọi chuyện em sẽ hẹn con bé ra ngoài nói chuyện, anh về nói lại vs Yuri là em không phải loại người công tư bất phân, anh bảo con bé hãy yên tâm.

_Bị đuổi rồi sao? Đang vui vẻ thì có tiếng nói phát ra ngay cửa phòng khiến Seohyun không khỏi khó chịu cau mày.

Chủ nhân của giọng nói này còn ai khác ngoài Hani chứ, hôm nay cô ta diện một bộ đen ngắn ngang đùi bó sát người cổ tròn làm lộ hết những đường cong đầy mê hoặc.

_Em dọn đồ xong rồi, anh phụ em bê ra xe đi. Đối vs những người Seohyun coi là bạn con sẽ rất tự nhiên thoải mái vs họ, còn vs những người cô không thích thì họ sẽ giống như không khí vậy, chẳng tồn tại trong mắt cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro