Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

          Nói rồi, động tác tay của tên nào đấy càng ngày càng nhanh hơn, tiếng thở dốc cũng đung đưa theo nhịp lên xuống đó. Côn thịt ngày càng căn cứng, Châu Châu cảm giác như mọi thứ xung quanh nóng đến sắp nổ tung. Cỏ họng khô rát , trong người một ngọn lửa đang trào dâng mãnh liệt. Ước muốn được lấp đầy, được nuông chiều xua đi cái cảm giác khô nóng này.


           Bất giác, người cậu xáp gần vào Du Du, những tiếng thở dốc vang vọng. Con ngươi đục ngầu, thú tính đã át đi lý trí của cậu rồi. Bây giờ, cậu thực sự... muốn... người con trai kia. Nhưng đột nhiên động tác tay của ai đó lại chậm dần thật làm cơ thể cậu thấy hụt hẫng. Cậu bất giác "Hừ" một tiếng.


           " Sao thế? Bất mãn sao? Nhìn cái vẻ tình thú của em kìa, em muốn tôi đúng không? Muốn tôi lấp đầy em đúng không? Chỉ cần em van xin tôi, tôi sẽ không từ chối em. Hứa Ngụy Châu, em nói cho tôi biết, em có muốn tôi không? "


           Đến câu hỏi cuối cùng, Du Du liền phát một cái vào mông của con mèo ngơ kia làm cậu giật mình. Cậu còn suy nghĩ được, cái thứ cẩu huyết này không thể xảy ra, cậu... thẳng cơ mà. Sao lại có cảm giác với một thằng khác cơ chứ!!!



           " Coi như sức chịu đựng của em giỏi! Thế nếu tôi làm như thế này thì sao?"



           Nói rồi, con cá voi hung hãn liền ngậm lấy tiểu nhị của con mèo liếm mút kịch liệt. Một trận cảm giác ập đến bất ngờ khiến con mèo càng thêm khoái trá. Cảm giác này... như trên 9 tầng mây vậy. Thật... thoải mái. *lý trí cái đầu mẹ nhà anh -_- *



           " Sao hả, thích lắm phải không, muốn tôi phải không, xin tôi đi, không thì cho em tự giải quyết đấy!"



           " Ưm... tôi không cần anh, tôi tự giải quyết!"



           " Được thôi, tôi xem em làm thế nào!"


           Con mèo đẩy con cá voi ra liền cầm cự vật của mình thỏa mãn nó nhưng càng lên xuống càng khô, càng khó chịu, chỉ càn căng cứng chứ không có khoái cảm. Khó chịu quá! Thật khó chịu!



           " Tôi... xin... anh!!!"



           " Xin tôi rồi sao! Em chịu xin rồi sao? Được! Thế mới là mèo ngoan. Em bảo sao tôi nghe vậy, bây giờ sẽ cho em biết bản lĩnh của Cảnh Du tôi."



           Như một con báo vồ lấy con mồi, một trận dây dưa không dứt, vạn cảnh xuân tình như sóng ập tới bên đôi bạn trẻ. Cảm giác, thú tính, đó là điều con mèo cần. Tình yêu, tấm lòng là điều con cá voi muốn trao.



           " AAAAA"



           " Grừ........."



           Một đêm thao đến mệt cuối cùng cũng đạt đến khoái cảm cao nhất. Thứ nhớt màu trắng kia của cả hai hòa trộn vào nhau, lấp đầy nhau, quấn quýt lấy nhau.



           " Hứa Ngụy Châu, anh yêu em! "

pݡL|XJIT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro