Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Cậu ta là người....xảy ra quan hệ với TaeHyung? Hơn nữa. . .Còn mang thai đứa bé của TaeHyung? _ Một cô gái với mái tóc quăn quyến rũ, mắt phượng lóe lên, khẽ mím đôi môi hấp dẫn, trên ngón trỏ đeo chiếc nhẫn kim cương 13 Karla, chạm vô lăng xe, mười ngón tay sơn màu đen, ở trong toa xe, lóe lên ánh sáng quỷ dị, hai mắt lộ ra không vui nói.

- Đúng vậy _Có một âm thanh trong bóng tối truyền đến.

Cô chớp mắt, ánh mắt lộ ra ánh sáng kì quái, vô hạn tàn nhẫn và chiếm đoạt, môi đỏ mọng hé mở, nhàn nhạt nói:

- Phá hủy gương mặt của cậu ta cho tôi! Tôi muốn xem cậu ta có còn dám quyến rũ TaeHyung hay không. Đạp bỏ đứa bé kia cho tôi.

Người trong bóng tối quay đầu, có chút do dự nhìn cô gái, nói:

- Phá hủy? Tạm thời vẫn chưa xác định, đến cùng cậu ta có quan hệ với Kim Tổng hay không. . .Nếu như bây giờ phá hủy, Kim Tổng . . .

- Làm ngay! Làm không được để lại dấu vết! Để cho cậu ta chết cũng không biết xảy ra chuyện gì._ Cô đột nhiên trợn to hai mắt, nhìn bộ dáng JungKook đứng ở trong mưa, gấp gáp nhìn quanh giống như cậu chỉ là một hạt bụi trên thế giới này, bỏ đi, đối với cái thế giới này cũng không có một chút ảnh hưởng.

- Dạ _ Người đàn ông trong bóng tối nhất thời đẩy cửa ra xe, đi xuống xe, ném đi tàn thuốc trong tay, nhìn về phía mấy người đàn ông nơi xa, gật đầu một cái. Bọn họ đứng ở một bên cũng theo đó gật đầu.

JungKook lo lắng đứng ở trong mưa, ngắm nhìn xung quanh đường cái vẫn không có xe cộ nào, cậu khẽ cắn môi dưới, mới vừa cất bước đi tới ngã tư đường phía trước, lại cảm giác sau lưng lạnh lẽo. Cậu đột nhiên kỳ quái dừng bước, nhìn con đường tối tăm phía trước, đáy lòng có cảm giác sợ hãi khiến cho cậu ôm chặt chai rượu đỏ trong ngực, thở gấp tức. . . . . .

Bước chân sau lưng giống như linh hồn đoạt mệnh nơi địa ngục, từ từ truyền đến, mấy bóng đen đáng sợ ở dưới ánh đèn hơi yếu, dần dần xuất hiện xung quanh JungKook. Cổ họng của JungKook khô rát, con ngươi trừng lớn, nhìn bóng đen kéo lê thật dài trên đất, lộ ra lạnh lẽo đáng sợ làm cho đáy lòng cậu chợt lạnh, cắn răng một cái nhanh chóng xoay người vừa nhìn mấy đàn ông sắc mặt dữ tợn trước mặt, giống như thần chết đang lạnh lùng nhìn mình, nhất thời nghe lạnh thấu xương, giật mình ôm chai rượu đỏ nói:

- Các người muốn làm gì? Các người là ai, tôi không biết các người! Tại sao cả tối vất vả đuổi theo tôi ?

Một người cầm đầu đàn ông, im lặng không lên tiếng, chỉ nhìn JungKook, lạnh lùng nói:

- Hôm nay cho cậu một chút dạy dỗ, để cho cậu biết lợi hại, xem cậu còn dám giành đồ của người khác hay không!_ Anh ta nói xong, đột nhiên vặn nấp bình thủy tinh trong tay, đồng bọn ở sau lưng, cũng nghiêng người lấy ra vài khăn lông trắng!

JungKook trợn to hai mắt, nhìn bình thủy tinh người đàn ông trước mặt nắm trong tay, chất lỏng trong suốt đung đưa, hoảng sợ đến mức ánh mắt hoảng loạn, hồn vía lên mây, nước mắt run rẩy lăn xuống, nhưng vẫn ôm chai rượu đỏ, từng bước từng bước lui về phía sau, vừa lui vừa khóc nói:

- Đừng tới đây, tôi không biết các người. Tôi không biết gì hết, tôi không biết gì hết! Anh ta chỉ bảo tôi bảo vệ chai rượu đỏ, tôi không biết gì hết . . . .

Cậu vừa nói xong, đột nhiên sợ xoay người lại, ôm chai rượu đỏ, phát điên chạy về phía trước, vừa chạy vừa kêu to:

- Cứu mạng a! ! Cứu mạng a . . . có người muốn giết tôi a . . . .

Mấy đàn ông mạnh mẽ đuổi theo JungKook, níu lại hai cánh tay của cậu, muốn che lại miệng của cậu. JungKook lập tức vung lên chai rượu đỏ, cắn răng xoay người một cái, hướng trên đầu người đàn ông kia, cắn răng vung mạnh tới.

Bốp một tiếng, máu phun ra, đầu người đàn ông bị đánh trúng, té ngã ở trong mưa. JungKook hoảng sợ trợn to hai mắt, nhìn người đàn ông kia té lăn trên đất, kinh hiểm nhìn chai rượu đỏ trong tay, có thể không bị tổn hại chút nào, cậu lập tức thở phào nhẹ nhõm, ôm chai rượu đỏ xông vào trong mưa, vừa xông vừa kêu to:

- Cứu mạng a!!! Có người muốn giết tôi a . . . mau tới cứu cứu tôi!!! Có người muốn giết tôi ! ! ! Mau tới a!!!

- Lập tức bắt lấy cậu ta, không để cho cậu ta kêu loạn! ! Mau lên!!

Người đàn ông cầm đầu mãnh liệt đi lên phía trước như dã thú, chạy đuổi theo hướng JungKook. JungKook
hoảng sợ đến vẻ mặt run rẩy, ôm chặt chai rượu đỏ, đội mưa đêm càng lúc càng lớn, chạy thẳng về phía trước, vừa chạy vừa nhìn cả một vùng tối tăm, lo lắng hoảng sợ kêu to:

- Cứu mạng! ! Người mau tới! Có người muốn giết tôi! ! Cầu xin các người mau ra đây cứu tôi! !

Rốt cuộc, người đàn ông cầm đầu ở mưa rơi nặng hạt, níu chặt tóc JungKook, dùng sức kéo cậu ngã trên đất.

- A . . . . .

Cả người JungKook ngã nhào trong đất, mặt ngâm vào trong nước bùn, vẫn liều mạng ôm chặt chai rượu đỏ, khóc rống kêu to:

- Cứu mạng . . . . . . có người muốn giết tôi! Ai tới cứu tôi! Cầu xin các người! !

Sau lưng, mấy đàn ông nhanh chóng đuổi theo JungKook, đao nhọn trên tay sáng lên, hướng bả vai của cô cắm mạnh xuống một đao! !

-A. . . . . ._ JungKook ngửa đầu điên cuồng la một tiếng, đau đến thấu tim phổi, cả người đầy tràn máu tươi ngã ở mưa trong đất, dầm mưa to, khóc rống điên cuồng la hét!

Người đàn ông cầm đầu đột nhiên kéo ra mảnh vải trắng, nhét chặt vào miệng JungKook, hơn nữa hung hăng đạp mấy cái trên bụng của cậu

-Ưmh. . . . . ._ Mặt của JungKook nhăn nhó, đau đến tuôn mồ hôi lạnh, nước mưa lạnh lẽo lăn xuống trên mặt, ngấm vào trong vết thương, đau như vạn tên xuyên tim, chai rượu đỏ trong tay, lăn xuống vũng nước nơi nào đó . . . . . .

Cậu cắn chặt răng, cố nén khổ sở nhướn người lên, đưa ra năm ngón tay, muốn nắm chai rượu đỏ kia. . . . . .

Người đàn ông cầm đầu cứng rắn đưa chân lên, đạp mạnh trên ngón tay của cậu.

- A. . . . . ._ JungKook đau đến rơi nước mắt, rách da ngón tay, máu tươi tràn ra.

- Bắt cậu ta lại cho tôi !_ Người đàn ông cầm đầu tàn nhẫn nói

Mấy người đàn ông khác nắm chặt hai tay của JungKook, buộc cậu đứng lên, đối mặt với bình chất lỏng đáng sợ kia! JungKook hoảng sợ rơi lệ, khàn giọng cầu xin:

- Các người muốn làm gì? Tôi không biết các người! Buông tôi ra . . . . . . buông tôi ra. . . . . . rốt cuộc các người muốn làm gì? Tôi không biết gì hết! ! Bỏ qua cho tôi đi! ! Cầu xin các người . . . . . .

- Cô rất nhanh sẽ biết chúng tôi muốn cái gì!_ Người đàn ông nói xong, hai mắt tức giận trừng to, tàn nhẫn nhận lấy bình thủy tinh trong tay

JungKook trợn to hai mắt, nhìn người đàn ông trước mặt cầm bình chất lỏng trong suốt quỷ dị trong tay, vẻ mặt tàn nhẫn đi tới, cậu hoảng sợ đến gan mật đều vỡ, nổi điên cắn răng liều mạng giãy giụa cổ tay bị kiềm chế, kêu to:

- Buông tôi ra! ! Các người muốn gì! ! Buông tôi ra!"

Người đàn ông lại cười dữ tợn, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của JungKook, nói:

- Bắt đầu từ hôm nay, tưởng niệm kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp này của cậu đi! _ Anh ta nói xong, đột nhiên cầm bình thủy tinh, dội vào trên mặt JungKook

- A . . . . . ._Một tiếng kêu thảm thiết đáng sợ từ trong bóng đêm, truyền tới!

_______________

Ôi đm :vvvvv Cái đ gì thế??? Huỷ dung thật hả????

Nói là k đăng cơ mà yêu mấy bạn quá nên đăng luôn. Có lỗi edit thì nhắc t với nhé ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro