Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

***Cục cảnh sát***

Rạng sáng, cục cảnh sát vô cùng náo nhiệt, Tổ chống mại dâm và Tổ phòng chống tội phạm cũng nhanh chóng chạy về, vừa đi vào, nhìn thấy gần trăm vệ sĩ của nhà họ Kim rối rít đứng ở bên ngoài cục cảnh sát, giống như binh sĩ chờ đợi ra trận! !

Ở trên không trung mấy chiếc máy bay trực thăng lượn vòng, giống như chỉ cần ông chủ có động tĩnh gì, ngay lập tức sẽ càn quét! Ba thư ký của Kim Taehyung đứng ở bậc thang bên ngoài cục cảnh sát, khẩn cấp gọi điện thoại của mình, căn dặn các bộ phận hành chánh, ngăn chận truyền thông! Còn phải gọi điện thoại đến Nhà họ Kim, báo cáo tình hình cho ông chủ, bà chủ!

Tất cả tổ cảnh sát đi qua bên cạnh của các cô, nhìn trận địa khổng lồ như vậy còn tưởng rằng thủ trưởng đến đây! Bên ngoài Cục cảnh sát căng thẳng bày ra trận địa thật lớn, nhưng bên trong cục cảnh sát lại vô cùng yên tĩnh!

Bên trong đại sảnh thẩm vấn! Kim Taehyung mặt lạnh ngồi ở trên ghế, hơi ôm vai nghiêng mặt nhìn Jungkook ở bên cạnh!

Jungkook đi vào cục cảnh sát, ngược lại cả người tỉnh táo lại, trong ngực vẫn ôm tây trang của Kim Taehyung, dùng tây trang, đem chai rượu đỏ bí mật, bao bọc cực kỳ chặt chẽ, chỉ sợ người khác nhìn thấy lại sinh ra rắc rối.
Một cơn gió lạnh thổi tới ! Dù sao cũng là đầu mùa đông! Kim Taehyung liền vươn tay, muốn kéo lại tây trang Jungkook ôm trong tay!

"Làm gì?" Jungkook bất ngờ, có chút trách cứ quay đầu lại nhìn Kim Taehyung, hỏi! Kim Taehyung nhìn cô, lạnh lùng nói:

"Tôi hơi lạnh, trả lại tây trang cho tôi"

"Anh vô lễ với người ta, còn không chịu cho mảnh vải để cho người ta che đậy một chút?" Jungkook lập tức quay đầu nhìn Kim Taehyung tức giận nói!

Hai mắt Kim Taehyung lạnh lùng chợt lóe nhìn áo sơ mi trắng của cậu bị rách, còn có bả vai bóng loáng, rồi rũ mắt nhìn tây trang cậu ôm trong tay, nói:

"Nếu muốn che đậy thì khoác vào đi!"

"Tôi thích ôm!" Jungkook trừng lớn con ngươi, nhìn người đàn ông này, nói! Kim Taehyung quay mặt đi, con ngươi mị hoặc khẽ chớp, không muốn lên tiếng.

"Kim Tổng. . . . . ." Vẻ mặt Trưởng cục cảnh sát có chút căng thẳng đi vào, cảnh phục cũng mặc không tốt lắm, cà vạt thắt hơi lệch, anh ta nhìn thoáng qua mười người trong đoàn luật sư của Nhà họ Kim, sau đó khom lưng mỉm cười nói:

"Tôi là Choi Youngjae, cục trưởng cục cảnh sát phụ trách thẩm tra vụ án này!"

"Ừm!" Kim Taehyung nhàn nhạt đáp lời!

"Vậy bây giờ, trước hết để cho đồng nghiệp chúng tôi ghi chép một chút, mời ngài hỗ trợ điều tra." Cục trưởng như đang nịnh nọt, cười nói với Kim Taehyung:

"Chỉ là hỗ trợ điều tra. . . . . ." Dường như Kim Taehyung mới là cấp trên của cục cảnh sát, ngửa mặt nói: "Bắt đầu đi."

"Vâng . . . . ." Cục trưởng lập tức gật đầu, dùng ánh mắt ra hiệu cho cấp dưới. Cấp dưới hiểu, ngay lập tức gật đầu, lấy ra bút máy, mở ra bản ghi chép, hỏi:

"Tên họ người báo hại!"

"Jeon Jungkook!" Jungkook đáp lời.

"Số tuổi"

"20!"

"Nghề nghiệp!"

"Nhân viên phục vụ Quán bar "

"Tên họ người bị báo hại!"

"Kim Taehyung!"

"Số tuổi"

"23"

"Nghề nghiệp!"

"Chủ tịch tập đoàn khách sạn quốc tế KTH!"

Jungkook nghe xong ánh mắt sáng lên, lập tức quay đầu nhìn Kim Taehyung, nhớ tới lời dặn của người đàn ông kia: giúp tôi tự mình mang nó giao tận tay cho Kim Tổng Tài "Tập đoàn khách sạn quốc tế KTH"! Nhớ kỹ! Tuyệt đối không thể qua tay người khác! ! Cho dù là người thân cũng không cho phép! ! Ánh mắt của cậu nhấp nháy, đột nhiên ôm chặt chai rượu đỏ trong ngực, không biết nên làm sao cho phải.

Kim Taehyung lập tức quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt của Jungkook như vậy, hỏi:

"Thế nào? Biết tôi à?"

"Không biết!" Jungkook lập tức ôm chặt chai rượu đỏ trong lòng , cúi đầu, rồi lại đột nhiên quay đầu nhìn anh nói:

"Anh có cha và ông nội chứ?"

Kim Taehyung nghe lời này, chậm rãi quay đầu, nhìn Jungkook, lông mày nhướng lên, nói:

"Cậu không có mẹ và bà ngoại sao?" Jungkook chớp mắt một cái, cảm thấy vấn đề này có chút nhàm chán nói:

"Có!"

Kim Taehyung tiếp tục ôm vai không để ý tới cậu!

"Anh. . . . . . Có phải cha của anh được gọi là Kim Tổng Tài hay không?" Con ngươi của Jungkook trừng lớn nhìn Kim Taehyung, rất sốt ruột hỏi! Giống như bọn họ là bạn thân!

"Không phải! !" Kim Taehyung lập tức quay đầu lại nhìn Jungkook, sắc mặt lạnh lẽo nói! Jungkook không lên tiếng, cúi đầu, suy nghĩ chuyện này có chút kì quái! Cảnh quan nhìn hai người bọn họ, cậu hỏi tôi trả lời rốt cuộc đã ngừng lại, liền cầm bút máy muốn hỏi tiếp. . . . . .

"Vậy ai là Kim Tổng Tài?" Jungkook lại quay đầu nhìn Kim Taehyung, kỳ quái hỏi! Kim Taehyung đột nhiên có chút khó hiểu quay đầu nhìn cậu, nghi ngờ nói:

"Thế nào? Chẳng lẽ cậu có thân thế mờ mịt? Là con trai ruột của cha tôi, hay là cháu trai ruột của ông nội tôi? Sau đó, có phải cậu muốn trích máu nhận người thân hay không?"

"Không có" Jungkook tiếp tục cúi đầu! Lúc đầu Kim Taehyung còn có chút tỉnh táo, nhưng nhắc tới ông nội, anh có chút không vui.

"Anh vẫn chưa nói cho tôi biết, ai là Kim Tổng Tài? Cha của anh sao? Vậy ông nội anh thì sao?" Jungkook quay đầu lại nhìn Kim Taehyung! Sắc mặt của Kim Taehyung lạnh lẽo, đôi tay nắm chặt tay vịn chiếc ghế, quay đầu lại nhìn cậu nói:

"Không thể trả lời!"

"Thì thôi!" Jungkook không dám vặn hỏi, chỉ tiếp tục ôm chai rượu đỏ, suy nghĩ một số chuyện. Cảnh quan cũng có chút kỳ quái nhìn Jungkook mỉm cười nói:

"Cậu còn có lời muốn hỏi nữa không? Nếu không có, vậy tôi hỏi đây! ?" Viên cảnh sát có chút không vui!

"Được!" Jungkook khẽ cắn môi dưới, chớp mắt không dám lên tiếng.

"Ai kiện ai vô lễ?" Cảnh quan cầm bút lên, tiếp tục giải quyết công việc! Jungkook cẩn thận sửa sang lại tây trang của Kim Taehyung, rất cẩn thận gói kỹ chai rượu đỏ chỉ sợ nó rơi ra ngoài bị vỡ tan.

Trưởng cục cảnh sát và cảnh quan cùng Kim Taehyung cùng nhau quay đầu nhìn cậu. Jungkook vẫn giống như người không có liên can, nắm hai ống tay áo tây trang, cẩn thận quấn chặt chai rượu đỏ, đánh một cái kết, như vậy dễ dàng bảo quản hơn, cậu có chút yên lòng mỉm cười, ngẩng đầu nhìn mọi người đang nhìn mình, cậu sững sờ,

"Hả?" Kim Taehyung rất không nhịn được nhắc đồng hồ đeo tay, nhìn thời gian đã điểm 2 giờ sáng, anh ngẩng đầu nhìn Jungkook, nhanh chóng nói: "Cảnh quan hỏi cậu, ai vô lễ với cậu?" "Anh đó!" Jungkook lập tức nói! "Mau nói cho cảnh quan đi!" Kim Taehyung lập tức cao giọng nói!
________________________
Mấy thím đọc thì vote cho tui vui cái@@ Tui sẽ cố gắng đăng tầm 1-2 chap trong một ngày để mấy thím đỡ lỡ nhịp đọc nha=)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro