Chap 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày trôi qua thật nhẹ nhàng và vui vẻ đối với Tử Thao, nhưng lại đầy mệt mỏi và lo lắng khó ngủ đối với một số người nào đó.Tuy nhiên Tử Thao cũng đã rút kinh nghiệm không viết nhật kí trong sổ nữa mà cậu đã chuyển sang viết trong laptop của mình và đương nhiên là có pass để khỏi ai xem lén. Sau khi viết xong phần nhât ký , Tử Thao ngáp dài một cái mệt mỏi một bóng người quen quen chạy trên nóc nhà cạnh nhà cậu ( hơi dở trong việc nhận dáng người), do không nhìn rõ và tò mò muốn biết chủ nhân của cái bóng đó là ai , cậu liền len lén chạy theo sau nhưng đã ra trễ vì khi đuổi theo dấu vếch một đoạn nữa thì cái bóng đã mất tích, cái trò thám tử này xem ra không thành công rồi, Tử Thao trở về phòng nhưng có một cảm giác khiến cậu phải cảnh giác, có tiếng động trong phòng cậu… âm thanh gấp gáp truyền đến tai, có vẻ người này sợ bị cậu phát hiện.

_Này… muốn trộm đồ thì tao chỉ nhà cho mà trộm- Tử Thao đáp nhẹ nhàng không tiếng động đằng sau bóng người đang cố lục lọi mấy cái hộc tủ, cậu cất tiêng khiến cái bóng đó đứng hình không nhúc nhích và một giây sau đó là cái bóng toan nhảy khỏi cửa sổ để trốn đi- dễ vậy sao- Tử Thao cười khẩy nhìn khuôn mặt bịt kín đang chạy ra cửa sổ, nhún người một phát cậu đạp một phát khiến tên trộm bay thẳng ra ngoài và đáp một cái bịch xuống nền đường

_Ui da- tên trộm khẽ rên lên

_Coi như giúp mày chút ít đấy- sau này khôn thì biết chừa căn nhà này ra nhé- Tử Thao nói vọng xuống cho tên trộm nghe thấy rồi đóng cửa đi ngủ.Tên trộm chạy xe đến một nơi khác:

_Này… ông làm cái quái gì mà Tử Thao quay về nhanh thế hả- Sehun quát lên

_Ờ thì chạy có hơi nhanh quá, chắc em ấy mất dấu nên quay lại- Chanyeol lè lưỡi

_Grừ, làm bị ăn một cước nghìn tấn của Tử Thao nè, đáp thẳng xuống đất không chút do dự luôn- Sehun chưng một cái má bị bầm một bên ra cho mọi người cùng xem khiến cả đám cười ngặt nghẽo.

_Thế anh kiếm ra chưa- Luhan hỏi Sehun

_Rồi đây, xém chết, hên là Tử Thao để ở nơi dễ tìm- Sehun chìa ra cái túi đựng những viên đá hổ phách của Tao kèm với cái mặt nạ của Tao.

_Giỏi, bước đầu của kế hoạch đã xong- D.O gật đầu- còn xem biểu hiện của cậu đấy Tao hàng nhái à- D.O quay lại nhìn Kris cười mím chi cọp

_Yên tâm, tuy không bằng Tử Thao nhưng tôi cũng đã được huấn luyện nhiều đấy- Kris gật đầu tỏ vẻ tự tin.

_Thế thì từ ngày mai bắt đầu nhé- Luhan vỗ bàn- thôi giải tán, tớ buồn ngủ quá rồi

Sau khi cả đám giải tán, Kris ở lại nhìn hai món đồ vật Sehun đem về thở dài một cái. Không lẽ chỉ còn cách đối đầu để gây lại sự chú ý cho cậu, ngoài ra không còn cách nào khác hay sao.Kris không muốn đối đầu với Tử Thao cả về công lẫn tư, công thì cậu và anh cùng 1 bang, tư thì có ai lại đi đối đầu với người mình yêu chứ hả trời. Thôi thì cứ thử phó mặc cho cái đám lâu nhâu đó một lần xem sao( 7 đứa kia là lâu nhâu, há há )

Sáng sớm, vừa thức dậy và ăn sáng thì Baekhyun đã chạy ào qua nhà Tử Thao, thật hiếm thấy khi thấy Baekhyun tách nhóm với D.O và Luhan, bởi chỉ cần thấy một nàng là thấy luôn hai nàng kia. Như hôm qua đã hẹn trước, cậu hộ tống Baekhyun hết khu siêu thị này đến trung tâm thương mại khác với một nhiệm vụ duy nhất là xách đồ và gật đầu khi Baekhyun thay quần áo. Cuối cùng đến 10h trưa Baekhyun mới tha cho cậu ngồi nghỉ ngơi một tí. Quan sát những người qua lại Tử Thao thấy một thằng nhóc đang chuẩn bị móc túi của Baekhyun khi cậu đang hăng say lựa đồ ở một hàng quần áo gần đó. Rất nhanh Tử Thao bắt được thằng bé.

_ Này nhóc, móc túi là không nên đâu- Tử Thao chụp thằng nhóc

_Huhu, tha lỗi cho em đi, nếu em không móc đủ tiền thì đại ca Tao sẽ không cho em tham gia Devil đâu- thằng nhóc khóc nức nở trước mặt Baekhyun và Tử Thao.

_Cái gì- Tử Thao quát lớn khiến ai cũng ngoái lại nhìn- đại ca Tao, ai nói với em- mặt cậu đằng đằng sát khí

_Dạ là đại ca nói với em, đại ca còn có cả mặt nạ và mấy viên đá khắc chữ Tao như mọi người vẫn hay đồn mà- thằng nhóc nói tiếp

_Tử Thao… chắc có nhầm lẫn gì ở đây-Baekhyun nhíu mày, chắc là giả danh, Tao rất nổi tiếng mà

_Grừ… nhưng không có nghĩa là có thể lấy Tao ra đi lừa đảo như thế- Tử Thao tức giận- em chỉ cho anh biết chỗ đại ca Tao của em đi- Tử Thao xoa đầu cậu bé- như thế anh sẽ không giao em cho cảnh sát.

_Anh hứa nhé- thằng nhóc nín khóc

_Ừ , anh hứa- Tử Thao gật dầu chắc nịch

_Đại ca hẹn em tối nay lấy tiền đủ rồi thì đến ngõ hẻm đối diện để đưa tiền cho đại ca thì đại ca sẽ cho em gia nhập vào Devil- thằng nhóc trả lời

_Thôi em đi đi, nhưng nhớ là đừng móc túi của người khác nữa, không nên đâu- Baekhyun xoa đầu thằng nhóc còn thằng nhóc gật đầu rồi vội chạy đi- tính sao đây

_Cậu mua đủ đồ chưa, tụi mình về, tối nay mình sẽ đi xem thử đại ca Tao có tài năng gì- Tử Thao đứng phắt dậy và xách hàng chục túi đồ của Baekhyun

_Ừ, tớ cũng mua đủ đồ rồi, tụi mình về thôi- Baekhyun gật đầu cười và để Tử Thao chở về, còn cậu thì mong chờ đến tối để băm vằm cái tên dám giả danh cậu.Vừa về tới nhà thì Tử Thao đã gặp Gongchan chờ ở ngoài cổng

_Gongchan, anh đến nhà em có chuyện gì thế, sao anh không ở nhà học bài- Tử Thao nhảy xuống xe

_Anh muốn đưa em đến một nơi , không biết em có rảnh không- Gongchan cười với cậu

_Có, nhưng đi tới tối nay thì về nhé, em có công chuyện- Tử Thao gật đầu

_ Ừ, anh cũng chỉ cần em đi chung với anh 2 tiếng thôi, sau đó anh cũng phải về nhà học bài mà- Gongchan gật đầu và vỗ vào yên sau chiếc xe của mình- em cất xe ở nhà đi, anh chở em đi cho tiện.

_Ừhm- Tử Thao cất cục cưng vào nhà và leo lên xe của Gongchan

_Ôm cho chắc- Gongchan luồn hai cánh tay của cậu vào eo mình và phóng xe chạy vọt đi. Đến đài thiên văn Gongchan cho cậu xuống- em vào đây- Gongchan kéo cậu vào trong, Tử Thao phát hiện chỉ có cậu và anh.

_Woa….- Tử Thao ngước nhìn bầu trời đầy sao mà kính viễn vọng đã thu lại và phóng lên nóc của đài thiên văn

_Lại đây- Gongchan vẫy tay kéo đầu Tử Thao vào cái kính viễn vọng- em nhìn thấy cái ngôi sao ở ngay giữa kính và sáng hơn những ngôi sao khác không

_Có- Tử Thao gật đầu

_^^, nó tên là Hoàng Tử Thao, đây là giấy tờ chứng nhận của đài thiên văn đây, ngôi sao sáng nhất đó thuộc về em- Gongchan chìa cho cậu xem một tờ giấy

_Ô… em cảm ơn- Tử Thao ôm chầm lấy Gongchan…- anh đúng là người hiểu em nhất mà

_^^, ừhm, thôi , anh định chở em đến đây cho em ngắm vũ trụ một chút, còn giờ anh phải về để học bài đây nè- Gongchan hạnh phúc khi được Tử Thao ôm lấy như thế, coi như bước đầu trong kế hoạch lấy lòng và giúp cậu vui lên cũng đã thành công.

_Ưhm, mình về thôi- Tử Thao vui vẻ cùng Gongchan đi về nhà, trước khi tạm biệt cậu còn hôn lên trán Gongchan một cái để cảm ơn về món quá bất ngờ này.

Đến tối thì Tử Thao bước vào con hẻm mà thằng nhóc ban sáng đã chỉ cho cậu, bước sâu vào trong hẻm ánh sáng càng lúc càng tối đi, đến khi cậu nhận thấy có một tên đang ngồi duỗi tay tay để trên đầu gối, mặt đeo mặt nạ y hệt cái mặt nạ của cậu khiến cậu cảm thấy kì lạ, chắc chắn đây là Tao giả mạo nhưng cậu có quen không nhỉ, hình như là có mà cũng có vẻ là không( yêu cầu đi khám mắt giùm).Tuy nhiên cậu không quan tâm nữa mà bước tơi gần tên đó.

_Mày là Tao- Tử Thao toát ra một thứ sát khí nặng nề nhưng tên kia không trả lời cậu mà chỉ gật đầu- đùa… Tao mà phải bắt mấy đứa nhóc đi móc tiền cho mình sao…- Tử Thao tức giận lao vào kẻ giả danh.

Nhưng kì lạ là tuy tốc độ tên này không nhanh nhưng lại có thể đoán hết được những đòn tấn công của cậu khiến cậu khá hoang mang và cậu vô tình không biết rằng vì bị đòn tâm lý nên tốc độ đã giảm xuống rõ rệt, nhưng đùa giỡn với Tử Thao chừng 30 phút thì bỗng một làn khói trắng không biết ở đâu tỏa đến làm cậu bị mất hêt tầm nhìn và tai cậu thì nghe được là tên đó đã chạy đi xa rồi. Tức tối vì không gỡ được cái mặt nạ kia xuống Tử Thao trở về nhà với khuôn mặt lạnh như đá. Chợt nhớ đến cái mặt nạ của tên đó, cậu lên phòng lục kiếm trong tủ đồ thì cái mặt nạ vào cái túi đá đã không cánh mà bay.

Không lẽ là…- Tử Thao chợt nhớ lại tên trộm hôm qua chui vào phòng mình- á… mình đã chủ quan quá rồi- cậu ôm đầu và định bụng ngày mai sẽ báo cho mọi người biết để truy tìm cái tên Tao đáng ghét kia. Còn tại POP lại có 8 người tụ họp:

_Này… làm ơn sau này mạnh tay chút đi, biết là Tử Thao mạnh thật nhưng không lẽ cậu không đánh được cậu ấy một cái à- Sehun nhìn Kris

_Xin lỗi nhưng tôi không nỡ- Kris gãi đầu thừa nhận

_Hôm nay Gongchan đưa Tử Thao đến đài thiên văn đấy, lúc vể cậu ấy còn hôn lên trán Gongchan đấy và tỏ vẻ rất chi là vui- D.O cầm xấp tài liệu báo cáo người lũ đàn em đi theo dõi cậu.

_Cái gì….- Kris trợn mắt- lại hôn nữa à

_Làm ơn làm theo những điều bọn này dặn đi- Chanyeol thở dài- Gongchan cũng ra tay nhanh thật đấy

_Tôi biết rồi- Kris gật đầu đồng ý- ngày mai tôi sẽ mạnh tay hơn. Cả đám lại chụm đầu bàn bạc một số điều và dặn dò anh kỹ lưỡng một số thứ rồi mới chịu giải tán. Chả hiểu bọn này nghĩ gì nữa đây….Lại một ngày trôi qua nhẹ nhàng đối với Tử Thao, nhưng cũng lạ, hôm nay cậu không gặp anh, thường ngày anh hay bám theo cậu từ khi cậu về nước cơ mà, hay anh đã có bạn gái mới rồi nhỉ, cậu miên man suy nghỹ. Mà thôi, tên đó không là gì của mình cả, đi ngủ cho khỏe… đi ngủ đi ngủ đi ngủ….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro