Chap 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đến sinh nhật của D.O… cả đám làm một bữa tiệc thật linh đình và cực kì vui vẻ. Nhưng đến ngày hôm sau khi Tử Thao vừa thức dậy thì không thấy Kris đâu mà có một bức thư để ở trên bàn, bức thư vỏn vẹn 6 chữ:” anh vắng mặt trong 1 tuần”, Haiz… thật không biết anh lại làm trò gì đây. Thế nhưng… có vẻ như lời trong tờ giấy đã không được thực hiện, đã hơn 1 năm rồi cậu không thấy anh đâu cả, bama anh cũng không biết anh đã đi đâu, cậu lo lắng trong lòng không thể tả, anh đã đi đâu kia chứ, đã bảo là một tuần , nhưng sao đã hơn một năm rồi, không lẽ anh đã xảy ra chuyện gì rồi sao.

_Phù…- ngồi phịch xuống một cái ghế tại POP, thở dài một cái, Tử Thao vừa xử lý thêm một bọn *********

_Nhóc con- Gongchan bước vào POP, đã hơn một năm anh đi du học nhưng mọi tin tức của cậu anh đều biết rõ và anh cũng biết Kris đã mất tích nên anh quay về đây mong sẽ chiếm lại được trái tim của cậu.

_Sao anh lại ở đây – Tử Thao ngạc nhiên nhìn Gongchan

_Quay về đây, mong em cho anh một cơ hội, Kris đã mất tích, có thể hắn cũng đã chết rồi, không lẽ em cứ mãi mãi nhớ về hình bóng của cậu ta sao

_Cái gi- Tử Thao hét- anh ấy chưa chết, anh nghe rõ chưa- cậu tức tối đi vào phòng riêng mà chỉ có thẻ đen mới có thể vào được, suy nghĩ lời Gongchan nói mà nước mắt cậu trào ra và thiếp đi trpng mỏi mệt.

_Này… đừng có tán tỉnh vợ của tôi- Kris bước vào trước sự sững sờ của mọi người, trông anh bây giờ đã cao hơn rất nhiều nhưng phong thái cao ngạo vẫn không thay đổi gì là mấy

_Kris - Suho ôm chầm lấy anh- bao lâu nay anh ở đâu thế hả, làm Tử Thao vừa buồn vừa lo

_Em ấy đâu- Kris mỉm cười và hỏi Suho

_Đang ở trong phòng VIP ấy, để tránh cái mỏ độc cái này này – Suho chỉ vào Gongchan

_Em… tỉnh lại – Kris lay lay người cậu

_Hơ…- Tử Thao tỉnh dậy, cố dụi mắt thật kĩ , có phải cậu nằm mơ hay không nhỉ, cậu nhéo anh một cái

_Ai đau… em làm gì thế- Kris xoa xoa tay

_Không phải mơ- Tử Thao thốt lên, tiếp đó cậu đấm vào bụng Kris một cái khiến anh la làng- cái tên chết tiệt kia- Tử Thao quát- suốt một năm trời nay anh mất biệt ở đâu thế hả- cậu đá anh thêm mấy cái nữa còn anh thì nằm yên chịu trận.

_^^, này nhóc con,lại đây- Kris kéo lại- anh đã làm cái này cho em- anh đeo vào ngón áp út của cậu một chiếc nhẫn- cái hạt pha lê này ở trong có 1 mảnh đá mặt trăng , anh nhờ người làm thử nhưng bị hỏng và nát vụn hết, nên suốt 1 năm nay anh đã kiếm một mảnh đá mặt trăng này cho em đây

_Hơ…- Tử Thao nhìn chiếc nhẫn miệng không thốt nên lời.

_Làm vợ anh nhé- Kris hôn lên trán cậu

_Em…Đồng Ý- Tử Thao hạnh phúc không thể tả, vì cậu mà anh đã phải tốn bao nhiêu thời gian mới làm ra được chiếc nhẫn này cơ chứ- anh có đau lắm không- Tử Thao xoa xoa người  anh

_Không đau- Kris ôm chặt lấy cậu- anh cảm ơn em- anh dắt cậu ra ngoài, mọi người đã có mặt đông đủ khi nghe Suho báo tin- bây giờ anh em có thể gọi cậu ấy là bang chủ phu nhân được rồi- Kris giơ cao bàn tay đeo nhẫn của cậu, POP như vỡ òa, tụi đàn em thì reo hò vang dội, cả đám bạn thân thì vây quanh chúc mừng cho 2 đứa, Gongchan đành mỉm cười chấp nhận dù rất đau lòng.

……. 7 năm sau………

_Mama… con nuốn giỏi võ như mama- một cậu bé ôm chầm lấy Tử Thao

_Hả…. sao con lại đòi học võ- Kris trợn mắt

_Vì anh Karry- cậu bé chỉ vào một thằng nhóc đang vui vẻ trong vòng tay của Chanyeol và Baekhyun- anh Karry trong lớp cứ ăn hiếp con, con phải trừng trị anh ấy

_Đúng đúng- ông nội cậu xoa đầu chắt của mình

_Mama sẽ dạy con- mắt Tử Thao sáng rực

_Em… cho anh xin, một Tử Thao cũng đã đủ chết anh rồi giờ thêm một Roy nữa chắc anh sớm qua bên kia mất- Kris ôm đầu nhìn hai người.

_Chết anh chưa…- Tử Thao hôn vào má Kris rồi cười tươi, giọng cười của một thiên thần hòa vào trong gió và bay đi rất rất xa.

———–THE END———

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro