Chương 85+86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 085 – Thử

Taeyeon từ nhà Tiffany trở về tới cửa, đã thấy xe anh cũng dừng bên cạnh.

Byun Baekhyun ôm cô vào ngực, đi vào trong: “Về rồi sao, lại đi làm thêm à?”

“Không có, anh lại uống rượu?” Taeyeon ngửi được mùi rượu từ miệng anh, muốn đẩy anh ra.

“Không còn cách nào khác, đây là xã giao, không thể không uống.” Byun Baekhyun hôn lên mặt cô, không biết từ đâu lấy ra một đóa hồng giơ trước mặt cô: “Thích không?”

Nhìn thấy đóa hoa kiều diễm, tâm tình của cô cũng trở nên vui vẻ, nhưng lại khó hiểu: “Tặng em sao?”

“Không phải, chỉ là muốn cho em xem thôi.” Byun Baekhyun đem hoa đưa lên mũi ngửi.

“Thật khó coi.” Cô lập tức đoạt lấy đóa hoa từ trong tay anh, không cười nhìn anh nói:“Sao anh lại nhỏ mọn như vậy, không phải anh có rất nhiều tiền sao? Vì sao chỉ có một đóa, hẳn nên là chín trăm chín mươi chín mới đúng chứ.”

“Đúng là một cô ngốc, không phải vấn đề tiền bạc, mà là ý nghĩa toàn tâm toàn ý, em không hiểu sao?” Byun Baekhyun yêu thương lấy tay vuốt chiếc mũi nhỏ nhắn của cô, rốt cuộc khờ vẫn là khờ.

“Toàn tâm toàn ý?” Taeyeon cảm nhận được yêu thương của anh, là đối với mình sao? Trong lòng bất an khẩn trương, là anh nói hay rượu nói? Cô không dám chứng thực, cũng không muốn chứng thực.

Che giấu đi bất an của mình, ném hoa trả anh: “Anh có nhiều tình nhân như vậy, còn hiểu được cái gì là toàn tâm toàn ý sao?”

“Em ghen à?” Byun Baekhyun nhìn cô chằm chằm, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười.

Lòng cô đột nhiên nhảy lên, giả bộ nhìn anh: “Ai ăn dấm chua của anh, em lại không phải là thích anh.”

“Thật không?” Byun Baekhyun nâng cằm cô lên.

Bị anh nhìn chăm chú làm cho cômcó chút chột dạ, cúi đầu phẩy tay giống như đang nghe một chuyện nhàm chán vậy.

“Nhàm chán sao? Vậy chúng ta làm chuyện có ý nghĩa chút.” Byun Baekhyun dựa vào cửa, nói bên tai cô, đột nhiên vươn tay ôm lấy cô:“Hôm nay anh muốn cùng em tắm uyên ương.”

“Cái gì?” Taeyeon sửng sốt, mặt lập tức hồng tới tận cổ, lập tức giãy khỏi anh: “Em không muốn.”

“Phản đối vô hiệu, bởi vì anh muốn em.” Byun Baekhyun ôm cô trực tiếp đi thẳng vào phòng tắm.

Trên mặt đất một đống quần áo hỗn độn, Baekhyun tựa vào bồn tắm, ra lệnh cho cô: “Giúp anh tắm rửa đi.”

“Mặc kệ anh, tự mình tắm đi.” Taeyeon ngượng ngùng quay mặt sang chỗ khác, không dám nhìn thân thể trần trụi của anh.

“Thật sự mặc kệ sao?” Anh lại đột nhiên nhích lại gần, từ sau lưng ôm lấy cô, hỏi.

“Anh muốn làm gì, còn không mau tắm đi, mặc kệ chính là mặc kệ.” Da thịt tiếp xúc làm cho thân thể cô trào lên một cảm xúc khác thường, thậm chí muốn xoay người ôm lấy anh…

“Được, em đã mặc kệ không giúp anh tắm, nhưng anh lại nguyện ý giúp em tắm nha.” Tay của Byun Baekhyun không an phận vuốt ve lưng của cô.

“Em tự mình tắm được rồi.” Anh chạm đến làm cho cơ thể cô căng thẳng, muốn né tránh nhưng anh cao lớn như vậy, cô có thể trốn sao? Rất nhanh đã bị anh giữ lấy ôm trong lòng.

“Buông…” Còn chưa nói xong, môi đã bị anh chặn lại.

Byun Baekhyun vừa hôn môi cô, tay vừa âu yếm cơ thể cô, từ giãy dụa chuyển thành phối hợp, ánh mắt mê ly trầm luân trong tình cảm mãnh liệt của anh…..

Sáng sớm khi cô tỉnh lại anh đã đi rồi, nhớ lại tối hôm qua triền miên, cô tựa hồ đối với anh càng ngày càng quen thuộc, càng ngày càng trầm mê, chẳng lẽ đích thực như Tiffany nói, cô đã yêu anh…

Cô bị ý nghĩ của mình dọa sợ hãi, thế nào cũng không hiểu được, bản thân không phải rất hận anh ư? Vì sao lại thành yêu anh, trong lòng thật phiền, đơn giản là không nghĩ nữa, đứng dậy đi đánh răng rửa mặt, nhìn thấy quần áo từ tối qua còn rơi trên mặt đất, tiện tay dọn dẹp, cầm lấy áo sơ mi của anh, liền thấy một sợi tóc dài màu đỏ, tuyệt đối không phải tóc của cô.

Của ai chứ? Chắc chắn là con gái. Chẳng lẽ anh từ chỗ của người phụ nữ khác triền miên rồi mới trở về sao? Bi ai nở nụ cười chua xót, sao cô lại quên đàn bà của anh vốn đã rất nhiều, chính mình cũng là một người được anh mua tới, vậy anh cũng có thể mua rất nhiều người khác, cô không thể ngốc nghếch mà thích anh như vậy, như vậy là tự rước lấy nhục nhã, cô càng không thể thương tổn Heechul oppa.

***

Heechul nhìn người bên cạnh một bộ dáng đầy tâm sự, vài lần muốn mở miệng nhưng nhìn thấy cô đang bất an, hoàn toàn không để ý đến mình.

Taeyeon đi một đoạn, đột nhiên phát hiện anh không còn bên cạnh, quay lại mới phát hiện anh đang đứng đằng sau kỳ quái nhìn mình:“Oppa, sao anh không đi?”

“Taeyeon, có phải em có chuyện không? Đừng gạt anh, hi vọng em có thể nói cho anh biết, để anh được chia sẻ cùng em, cho dù không thể gánh vác, cũng có thể san sẻ chung với em.”Heechul cầm lấy tay cô, nghiêm túc nói. Anh không hi vọng cô coi anh như người ngoài, tất cả mọi chuyện đều chịu đựng một mình.

“Heechul, anh hiểu lầm rồi, em không có chuyện gì đâu, chẳng qua là hôm qua ông ta tới tìm em, vì vậy mới không vui.” Taeyeon cụp mắt tùy tiện nói dối.

“Là thế sao?” Heechul không nói chuyện nữa, anh hiểu trong lòng cô đối với bố mình là hận, nhưng anh cũng rõ cô đang nói dối, nhưng cô cố ý nói dối mình, nói lên cô vẫn còn hoài nghi mình sao?

“Heechul, anh đoán xem ngày hôm qua em đã gặp ai?”Taeyeon khoác tay anh, cô quyết định đem chuyện của mình mượn thành chuyện người khác nói cho anh, thử xem anh sẽ có thái độ gì.

“Ai?” Anh nhìn cô.

“Một bạn học thời trung học của em, cô ấy và bạn trai chia tay, vừa lúc em gặp cô ấy khóc thật thương tâm.” Taeyeon thật lòng nói.

“Bạn trai cô ấy vì sao lại chia tay với cô ấy?” Heechul thuận miệng hỏi.

“Cô ấy nói năm cô ấy tốt nghiệp trung học, bố cô ấy sinh bệnh cần một số tiền lớn để phẫu thuật, nhưng nhà họ không có tiền, đúng lúc bạn cô ấy giới thiệu một người, anh ta cho cô ấy tiền để cô ấy làm người phụ nữ của anh ta nửa năm.” Taeyeon trộm nhìn sắc mặt anh, nhìn thấy không có gì biến đổi mới nói thêm: “Kỳ thật đây chính là một cuộc giao dịch, nhưng bạn trai cô ấy không thể tha thứ, cho rằng cô ấy dơ bẩn, kiên quyết chia tay, cô ấy rất đau khổ.”

“Vậy thì cô ấy thật đáng thương.” Heechul đồng tình nói một câu, dù sao cũng là chuyện người khác, anh nghe rồi thôi.

“Oppa, nếu là anh, anh sẽ làm sao?” Taeyeon rốt cuộc hỏi câu quan trọng.

“Anh làm sao?” Heechul chưa hiểu cô muốn hỏi gì.

“Em muốn hỏi, nếu là anh, anh có vì nguyên nhân đó mà chia tay không? Dù sao lúc trước cô ấy cũng là bất đắc dĩ thôi.” Taeyeon nhìn anh, trong lòng thực khẩn trương, anh sẽ trả lời thế nào?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

Chương 086 – Khẩu thị tâm phi

Heechul dừng bước, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn. Cô bị anh hỏi có chút chột dạ, che giấu tâm trạng nói: “Em chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi, chúng ta đi thôi.” Khóe môi lộ ra nụ cười khổ, có lẽ hỏi anh vấn đề này là dư thừa rồi, có người đàn ông nào không để ý chuyện đó chứ.

“Taeyeon…” Anh nắm chặt tay cô, chân thành nhìn cô nói:“Nếu là anh, anh sẽ không để ý, anh sẽ chấp nhận, coi như cái gì cũng không biết, thật lòng yêu cô ấy, làm cho cô ấy quên đi bóng ma kia, bởi vì cô ấy là bất đắc dĩ, không phải cam tâm tình nguyện làm như vậy, yêu là yêu tất cả những gì thuộc về cô ấy, cho nên Taeyeon… nếu như có chuyện gì…”

“Heechul.” Taeyeon nhào vào lòng anh, trong ngực tràn ngập cảm động.

Heechul ôm lấy cô, ánh mắt lại chất chứa một tia khó hiểu.

“Heechul, chúng ta đi thăm mẹ em đi.” Tâm tình của Taeyeon trở nên vui vẻ, cô quyết định từ nay về sau phải thương anh gấp bội, bởi vì anh mới chính là bến đỗ cuối cùng của mình.

“Được, chúng ta đi mua chút đồ mà bác thích ăn nha.”Anh nắm lấy tay cô.

*****************************

Byun Baekhyun ngồi trước bàn làm việc, tay cầm tấm ảnh chụp, mặt lộ ra nụ cười hiếm có.

“Có chuyện gì mà cậu cao hứng như vậy?” Do KyungSoo nhìn bộ dạng anh như vậy, ngạc nhiên hỏi.

“Cậu tự mình xem đi.” Byun Baekhyun ném tấm ảnh lên bàn.

 Do KyungSoo cầm tấm ảnh lên, nhìn thấy hình HyunA với khuôn mặt đầy thương tích, thậm chí còn có mấy con chó bên cạnh, khiến cho người ta nhìn thấy mà không đành lòng, buông ảnh hỏi: “Như vậy có phải là hơi quá mức hay không?”

“Đúng là có chút quá đáng, nhưng loại đàn bà như vậy không đáng được thông cảm, có thể nghĩ ra chiêu bắt cóc như vậy, cũng có thể biết được lòng dạ cô ta có bao nhiêu độc ác, cho nên đây cũng là tự làm tự chịu mà thôi.”

“Vậy cậu định xử lý cô ta ra sao, khiến cô ta phải chết sao?” Do KyungSoo hỏi tiếp, bản thân học luật, cũng có nghĩa là giữ công bằng cho xã hội, nhưng trên thực tế pháp luật cũng có lúc không dùng được.

“Không cần phải chết, nhưng mà nghe phía bên kia nói những người đó đã đoạt hết tiền của ả, còn khiến ả kiếm tiền cho bọn chúng, có điều không phải là tôi lệnh như vậy, kỳ thật tôi cũng không muốn khiến cho cô ta thảm như vậy, nhưng cậu có biết nếu muốn bọn họ thả cô ta sẽ phải trả tiền, cậu cho rằng cô ta đáng để chúng ta phải bỏ tiền ra không? Cho nên vẫn là để cô ta tự sinh tự diệt thì hơn.” Byun Baekhyun khi nhắc đến HyunA trong mắt không còn chút ấm áp nào.

“Được rồi, đừng nói chuyện cô ta nữa, nói đi, cậu và Taeyeon, quan hệ giữa hai người là gì vậy? Sao lại tiến triển nhanh như thế chứ?” Do KyungSoo đối với chuyện này cảm thấy rất hứng thú.

“Sao cậu lại nhìn được quan hệ của chúng tôi tiến triển nhanh chứ?” Byun Baekhyun hỏi ngược lại.

“Còn chối sao? Cậu có biết khi cô ấy mất tích, mặt cậu có bao nhiêu màu không, rất khó coi, thái độ lo lắng, khi tìm được cô ấy, cậu có ánh mắt thương tiếc đau lòng, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu như vậy nha, nhất là đối với con gái.” KyungSoo liếc anh, cậu ta còn giả bộ với mình chứ.

“Tôi có như vậy sao?” Byun Baekhyun nghi hoặc hỏi, mình thật sự giống như cậu ấy miêu tả ư?

“Đương nhiên là có, tôi còn lừa cậu được sao? Byun Baek, cậu không phải là yêu cô ấy rồi chứ?” Do KyungSoo đoán.

“Tôi nghĩ đại khái là vậy.”Anh gật đầu, thản nhiên thừa nhận: “Bởi vì cho tới bây giờ còn chưa có cô gái nào làm cho tôi động tâm như vậy, thời điểm cô ấy mất tích, tôi thật sự lo lắng, vả lại ở cùng cô ấy cảm giác vui vẻ, không giống những cô gái khác, chỉ cần ở cùng một hai lần sẽ phát hiện thật đần độn vô vị.” Khi nhắc đến cô, trên mặt anh bất giác mang theo nụ cười.

“Xong rồi xong rồi, cậu xem cậu thành cái dạng gì thế này, vừa nhìn đã biết rơi vào bể tình rồi.” KyungSoo hài hước trêu chọc.

“Có điều cảm giác này thật hạnh phúc, chờ cậu yêu cậu sẽ hiểu.” Byun Baekhyun không thèm để ý anh.

“Có lẽ vậy, nhưng tôi thấy rất kỳ lạ, thật ra cậu thích cô ấy ở điểm nào?” Do KyungSoo thật sự nghĩ mà không hiểu, nhiều phụ nữ như vậy, sao anh lại bị cô mê hoặc.

“Tôi cũng không rõ, nhiều phụ nữ như vậy nhưng đều không làm cho tôi động tâm, thế nào mà lại để ý một tiểu nha đầu, đại khái đây là duyên phận.” Byun Baekhyun rốt cuộc đã tin.

“Vậy cậu có quyết định cưới cô ấy không? Cô ấy không có thân phận gì, ba mẹ cậu có đồng ý không?” Do KyungSoo lo lắng hỏi.

“Cậu nghĩ quá xa rồi, tôi còn chưa tính đến chuyện đó, còn nữa, nếu tôi thật sự muốn kết hôn, cậu nghĩ rằng ai có thể cản được tôi sao.” Chỉ cần anh muốn làm, ba mẹ cũng không thể ngăn cản được.

“Hi vọng là được như cậu nói, tôi còn có chuyện, đi ra ngoài trước nha.”

************************

“Này, anh muốn dẫn em đi đâu? Hôm nay cuối tuần, em và Tiffany có hẹn đi dạo phố rồi.” Bị anh nhét vào xe, Taeyeon bất mãn nói.

“Cô ấy quan trọng hay anh quan trọng?” Byun Baekhyun trừng mắt nhìn cô, cô gái này sao lại không hiểu anh muốn có một buổi hẹn lãng mạn với cô chứ.

“Đương nhiên là…” Taeyeon vừa định nói ‘cô ấy’ nhưng nhìn thấy ánh mắt uy hiếp của anh đành sửa lời nói:“Anh quan trọng hơn.”

“Vậy mới thông minh.” Byun Baekhyun vừa lòng gật đầu, ra lệnh: “Thắt dây an toàn vào.”

“Này, anh cũng phải nói cho em biết anh dẫn em đi đâu chứ?” Cô vừa thắt dây vừa hỏi.

“Đi tới vườn trái cây ở ngoại ô. Bây giờ là mùa nho chín, muốn cùng em hái nho.” Byun Baekhyun vừa lái xe đi vừa trả lời.

“Hái nho?” Taeyeon nhớ lại trước kia cùng ba mẹ đi hái nho. Bởi vì cô thích ăn nho cho nên bọn họ hàng năm đều dẫn cô đi. Lúc đó gia đình cô thật hạnh phúc, chỉ có điều từ khi ba mẹ ly hôn, cô cũng chưa từng được đi.

Nhìn thấy ánh mắt ảm đạm của cô, Byun Baekhyun kỳ quái hỏi: “Sao em không vui vậy? Chúng ta có thể đi chỗ khác.”

“Không phải, em rất thích.” Taeyeon lau nước mắt, mỉm cười với anh.

“Thích sao lại khóc? Có phải lại nghĩ tới chuyện buồn nào không?” Anh đoán, chỉ có thể là như vậy.

“Anh là giun đũa trong bụng em à? Sao biết được em đang nghĩ chuyện gì?” Taeyeon lườm anh. Anh chỉ liếc mắt đã nhìn thấu cô rồi.

“Giun đũa cái gì? Đó gọi là tâm ý tương thông.” Byun Baekhyun nháy mắt với cô.

“Da mặt anh thật dày, ai thèm cùng anh tâm ý tương thông.” Taeyeon cúi đầu, bởi vì anh nói những lời này mà cô tim nhảy nhót, mặc dù biết rõ không thể, nhưng không quản được tim mình.

“Khẩu thị tâm phi [miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo] quả nhiên là độc quyền của con gái.” Byun Baekhyun cười lớn, nhưng anh lại thích cô như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro