Chương 97+98

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 097 -- Làm cho anh thấy

“Không đáng cười sao?” Byun Baekhyun nhìn cô hỏi ngược lại: “Những người phụ nữ anh không yêu nói yêu anh, người phụ nữ duy nhất anh yêu lại nói cô ấy không yêu anh. Em nói xem có phải nên cười không?”

“Tôi không biết.” Taeyeon quay mặt đi, không muốn nhìn thấy bộ dạng anh như thế này, chính mình sẽ cảm thấy rất đau lòng, thật sự rất đau lòng.

“Em biết, anh cũng biết rõ trái tim em bây giờ đau đớn, khổ sở giống anh.” Byun Baekhyun nâng mặt cô lên làm cho cô nhìn thẳng mình: “Anh biết em luôn luôn chờ anh giải thích. Nhưng mà anh không biết nên giải thích với em như thế nào. Đối với anh chuyện này đến quá bất ngờ, đả kích cũng quá nặng nề, em có biết không?”

Taeyeon nhìn anh, anh nói là chuyện gì, là chuyện Daisy hay là chuyện khác? Nhưng mà cho tới bây giờ cô chưa từng nhìn thấy anh thống khổ như vậy. Tay chậm rãi giơ lên muốn ôm lấy anh nhưng lại buông xuống, cô sợ tiếp tục dây dưa bản thân sẽ lạc lối, khiến cho cả ba người đều đau khổ.

“Lại đây, em không phải muốn biết vì sao anh mất tích, vì sao lại có một vị hôn thê sao. Anh nói cho em biết có chuyện gì đã xảy ra.” Byun Baekhyun kéo cô ngồi vào bên giường.

“Không…” Taeyeon lấy tay ngăn miệng của anh lại:“Xin anh đừng nói cho em biết.” Nếu giải thích của anh khiến cô hiểu rõ tại sao anh lại bất đắc dĩ thống khổ như thế, cô tình nguyện không biết. Bởi vì, điều đó chẳng qua chỉ khiến trái tim cứng rắn của cô nháy mắt trở nên mềm yếu.

“Em đang sợ sao? Sợ em không đủ nhẫn tâm rời xa anh.” Byun Baekhyun nhìn ra ý nghĩ trong lòng của cô.

“Anh đã biết vì sao còn ép em. Em thừa nhận chính mình đối với anh không phải không có cảm giác, nhưng mà như vậy thì sao chứ? Giữa chúng ta sẽ không có kết quả, em chỉ muốn sống một cuộc sống bình thường. Hơn nữa em cũng không thể phụ lòng Heechul.” Taeyeon quyết định thẳng thắn nói rõ ràng chuyện này trước mặt anh.

“Cuối cùng em cũng thừa nhận em yêu anh.” Byun Baekhyun nghe được câu này trong đôi mắt đều là ý cười, nhưng mà nghe được câu nói kế tiếp của cô lại biến thành giận dữ. “Em không thể phụ lòng Heechul vậy em có thể phụ lòng anh sao?”

Taeyeon khẽ rũ mắt xuống không nói gì, giống như chấp nhận những lời anh nói. Thật ra, cô đối với anh không phải phụ lòng, là giữa bọn họ không có duyên phận.

“Em không yêu anh ta, em nghĩ rằng như thế là không phụ lòng anh ta sao? Đàn ông tình nguyện người mình yêu rời xa mình, cũng không chấp nhận người mình yêu trong lòng nghĩ đến người khác. Em làm như thế mới là sỉ nhục lớn nhất đối với anh ta. Em hiểu không?” Byun Baekhyun trừng mắt nhìn cô.

Taeyeon mở to mắt nhìn anh, cô chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này. Như vậy đối với Heechul có công bằng không? Im lặng hồi lâu mới lên tiếng:“Cho dù em cùng Heechul không ở cùng với nhau, chúng ta cũng không thể, không phải sao? Cho nên xin anh buông tha cho em được không?”

“Anh rất muốn buông tha em, khiến cho mình không nghĩ đến em nữa. Nhưng mà nếu như thế anh không có cách nào tha thứ cho chính mình. Em biết không? Anh thật sự rất yêu em, yêu đến mức chính anh cũng không hiểu nổi.” Byun Baekhyun gắt gao ôm cô vào trong ngực. Nếu có thể làm, sao anh không muốn buông tay, để cho chính mình không phải thống khổ chứ.

Nước mắt Taeyeon liên tục theo khóe mắt chảy xuống rơi trên quần áo của anh. Cho dù không thể ở cùng anh, nghe được câu này cô đã rất thỏa mãn.

“Daisy là một cô gái tốt.”Cô đột nhiên nói.

Nghe được câu này, Byun Baekhyun thoáng cái đẩy cô ra, trên mặt mang theo tức giận “Nói đến cô ấy, anh còn chưa tìm em tính sổ đâu.”

“Tính sổ cái gì?” Cô nghi hoặc nhìn anh.

“Em nói xem. Em nói với cô ấy, cái gì mà em không yêu anh. Vì sao nói như thế, em tốt nhất cho anh một lý do hợp lý.” Byun Baekhyun nhìn cô chằm chằm, có lẽ cô không biết, cô không thừa nhận gây ra cho anh bao nhiêu phiền toái.

“Không có gì để giải thích, vốn dĩ là không yêu, em chỉ là có chút thích anh mà thôi.”Thật ra cô không cần giải thích, nguyên nhân trong đó cả hai người bọn họ đều hiểu được.

Khóe môi Byun Baekhyun mang theo độ cong đẹp đẽ, cầm chặt tay cô: “Chúng ta không nói chuyện này nữa, bụng anh rất đói. Làm thế nào bây giờ?”

“Em đi hâm nóng đồ ăn cho anh.” Taeyeon liếc mắt nhìn anh một cái, anh cũng biết làm nũng.

“Không cần, anh không ăn.” Byun Baekhyun giữ chặt tay cô, trực tiếp cự tuyệt.

“Vì sao? Anh không phải đói sao? Vì sao không ăn?”Cô không hiểu nhìn anh.

“Bởi vì những đồ ăn này không phải em vì anh chuẩn bị mà vì anh ta chuẩn bị, anh ăn anh sẽ ghen tị. Anh muốn ăn đồ ăn chính tay em nấu cho anh.” Byun Baekhyun nói.

“Chán ghét! Cho dù em muốn nấu cũng không còn nguyên liệu.” Taeyeon buồn cười liếc anh một cái, người đàn ông này lại có thể so đo chuyện này.

“Mặc quần áo vào, đi cùng anh.” Byun Baekhyun đứng dậy nói.

“Đi đâu?”

“Hẹn hò.” Bọn họ hình như chưa từng hẹn hò, anh cũng chưa bao giờ mời cô đi ăn cái gì.

“Em ...”

“Không cho phép nói không đi. Nhanh lên!” Byun Baekhyun trừng mắt nhìn cô, kéo tay cô đi ra ngoài.

“Này ...”

“Em còn nói nữa có tin anh ăn em bây giờ không. Dù sao anh cùng “tiểu đệ đệ” đều đói bụng, giải quyết bên nào trước cũng được.” Byun Baekhyun dừng bước nhìn cô.

“Anh ...” Taeyeon trừng mắt nhìn anh liền bị uy hiếp, cô tức giận nói: “Em chỉ muốn sửa sang lại quần áo một chút. Còn không đi mau.”

Byun Baekhyun lại giơ cánh tay lên đưa cho cô.

“Lòng tham không đáy!”Taeyeon cắn răng nói nhưng mà vẫn ngoan ngoãn đưa tay khoác trên cánh tay anh.

Heechul vẫn luôn chờ ở bên ngoài cửa, nhìn thấy bọn họ thân mật như thế đi ra bèn tránh sang một bên, nắm tay nắm chặt lại, vẻ mặt thống khổ.

Byun Baekhyun mở cửa xe lại vô tình nhìn thấy một bóng người phản chiếu trong gương. Ánh mắt mang theo một tia cười xấu xa, vào thời điểm cô chuẩn bị ngồi vào nhanh chóng hôn trộm một cái lên mặt cô.

“Anh làm gì vậy?” Taeyeon theo bản năng nhìn xung quanh, nơi này chính là nhà của mình, có rất nhiều người biết cô.

“Em nói xem anh làm gì, tất nhiên là thơm em chẳng lẽ em cho rằng anh muốn hôn em sao.” Byun Baekhyun cười vô tội, cô không phải là sợ bị người khác nhìn thấy sao. Nhưng mà anh lại càng muốn cho người khác nhìn thấy.

“Byun Baekhyun! Anh có đi không, không đi thì em quay về.” Taeyeon phát điên quát, anh hình như càng ngày càng vô lại.

“Bộ dáng em lúc tức giận rất đẹp, anh chính là thích em như thế này, biết không?”Trên mặt Byun Baekhyun mang theo ý cười lấy tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Anh cũng không tin người đang nhìn lén kia còn chịu đựng được.

“Anh không muốn đi đúng không? Vậy em quay về.” Taeyeon tức giận xuống xe, anh tuyệt đối là cố ý.

Byun Baekhyun thoáng cái bắt lấy cánh tay của cô, dùng một chút lực thân thể của cô lại quay về trong ngực của anh. Anh ôm lấy cô, đem cô giữ chặt bên cạnh xe, liền hôn lên đôi môi cô.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~'

Chương 098 -- Anh và Daisy

Heechul nhìn thấy anh khi dễ Taeyeon như vậy thì tức giận đùng đùng, vừa định xông ra nhưng rồi lại dừng lại. Nếu Taeyeon biết mình không đi sẽ nghĩ sao, có tức giận không, mà chính mình nên giải thích như thế nào. Vì vậy anh đành phải chịu đựng tức giận trơ mắt nhìn anh ta muốn làm gì thì làm, anh hận bản thân mình chết đi được.

“Ưm …Ưm ...” Taeyeon ra sức vùng vẫy.

Byun Baekhyun lại càng ôm cô thật chặt, điên cuồng hôn cô, hai cánh tay vuốt ve phía sau lưng, trình diễn một màn tình cảm mãnh liệt.

“Anh phát điên cái gì vậy hả?” Cô thật vất vả mới tránh thoát được anh, tức giận thở phì phì trừng mắt nhìn anh, vừa rồi cô suýt nữa không hít thở nổi.

“Anh thích.” Byun Baekhyun tâm tình rất tốt, không biết anh ta nhìn thấy cảnh này sẽ nghĩ như thế nào.

“Anh thì có cái gì mà không thích. Anh chính là một kẻ biến thái.” Taeyeon trừng mắt lườm anh một cái, xoay người ngồi lên xe, tức giận nói: “Còn không nhanh đi.” Cô rất sợ người khác nhìn thấy.

“Đi, bây giờ đi.” Ánh mắt Byun Baekhyun nhìn về phía anh ta, dù sao cũng đã diễn xong.

Nhìn thấy xe của anh biến mất ở cổng khu nhà, Heechul mới đi ra, vẻ mặt tức giận, nắm tay hung hăng đấm lên thân cây. Byun Baekhyun đúng không? Cho dù anh là ai đi nữa tôi cũng sẽ không buông tay đâu, Taeyeon là của tôi.

Trong phòng ăn xa hoa yên tĩnh, Taeyeon nhìn cũng không thèm nhìn thực đơn liền trực tiếp yêu cầu: “Toàn bộ đồ ăn đều mang lên một phần.”

“Vâng, thưa tiểu thư. Nhưng mà …” Bồi bàn do dự một chút, cô thật sự muốn nhiều như vậy sao.

“Không sao, đều mang lên hết đi”  Byun Baekhyun phân phó.

“Vâng, thưa ngài Byun. Xin chờ một chút, chúng tôi sẽ mang lên ngay.”Bồi bàn vô cùng cung kính lui xuống.

Lúc này Byun Baekhyun mới nhìn cô, buồn cười hỏi:“Em đang giận dỗi với ai đây, lại gọi nhiều thức ăn như vậy.”

“Giận dỗi với anh, nên gọi càng nhiều càng tốt, dù sao cũng là tiền của anh.” Taeyeon lườm anh một cái.

“Được, nếu như em vui vẻ liền tùy em. Không chỉ là một phần ngay cả mười phần cũng không sao cả. Em biết không, nhà hàng này là anh mở ra.” Byun Baekhyun nhịn cười nhìn cô.

“Vậy thì gọi mười phần, ăn đến phá sản luôn” Cô giận dỗi nói.

“Ok!” Byun Baekhyun hướng về phía bồi bàn vẫy tay.

“Này! Anh làm gì thế? Em chỉ là tùy tiện nói thôi, lãng phí thức ăn là rất đáng xấu hổ.” Taeyeon vội vàng cầm lấy tay anh.

“Em vội vàng như thế làm gì. Anh chỉ là tùy tiện gọi thôi, cũng không có nói gì cả.”Byun Baekhyun đắc ý nhướng mày nhìn cô.

“Anh ...” Taeyeon biết lại bị anh đùa giỡn, tức giận quay đầu đi.

“Giận sao?” Byun Baekhyun nhìn thấy cô giận, lần đầu tiên xin tha thứ: “Coi như anh sai rồi được không?”

Lúc này, cô mới quay đầu lại, thật chăm chú nhìn anh:“Chúng ta nói chuyện nghiêm túc đi.”

“Tất nhiên có thể, chỉ cần không nói về chuyện em rời xa anh, chuyện gì cũng có thể nói.” Byun Baekhyun  trực tiếp nói.

“Đã vậy thì, nói về chuyện anh rời xa em đi.” Lần này cô trở nên thông minh hơn, anh không để mình rời xa anh, vậy liền ngược lại để cho anh rời xa mình.

“Tính toán rất tốt, nhưng mà cái này cũng không nói nữa, bởi vì anh sẽ không rời xa em.” Cô có thể nghĩ đến, anh cũng đã sớm nghĩ ra trước.

Nhìn thấy anh hùng hổ dọa người, Taeyeon lại không thể khống chế được: “Byun Baekhyun! Anh rốt cuộc muốn em phải làm thế nào mới vừa lòng?”

“Rất đơn giản, cùng anh ở chung một chỗ.” Anh nhìn cô, mục đích của anh chỉ đơn giản thế thôi.

“Anh muốn em và anh ở cùng một chỗ, được, vậy xin hỏi em thân phận là gì? Tình nhân, đối tượng giao dịch của anh, hay chỉ là một người phụ nữ anh gọi thì đến đuổi thì đi?” Cô nhìn chằm chằm anh, anh đã từng nghĩ đến cảm nhận của mình chưa, đã từng nghĩ đến hoàn cảnh của mình chưa.

“Taeyeon, ngoại trừ danh phận thì anh không thể cho em, còn những thứ khác anh sẽ cho em tất cả, con người của anh, tình yêu của anh.”Byun Baekhyun cầm tay cô.

“Nhưng mà em chỉ cần danh phận, cái danh phận quang minh chính đại kìa. Anh có biết danh phận đối với một người phụ nữ quan trọng thế nào không? Còn nữa em sẽ không làm tình nhân của anh, trên đời này em hận nhất chính là kẻ làm tình nhân.” Chính vì liên quan đến chuyện của mẹ cô, nên cô đối với thân phận tình nhân này hận thấu xương.

“Em đang ép anh sao, em nhất định phải ép anh như vậy sao? Chẳng lẽ tình yêu của anh vẫn không đủ hay sao?” Ánh mắt Byun Baekhyun gắt gao khóa chặt cô.

“Em không ép anh, là anh đang ép em. Nếu anh thật sự yêu em cũng sẽ không mang về một vị hôn thê. Nếu anh thật sự yêu em cũng sẽ không để em mang danh là kẻ thứ ba. Cho nên, nếu anh đã không thể cho em thứ em cần, vậy thì buông tha em đi.” Taeyeon lắc đầu, ánh mắt khẩn cầu nhìn anh.

Byun Baekhyun im lặng nhìn cô, hồi lâu mới đột nhiên nói: “ Taeyeon, anh không thể không cưới Daisy. Taeyeon ...”

“Em biết.” Cô gật đầu. Nếu anh có thể cự tuyệt anh cũng sẽ không mang cô ấy trở về.

“Không, em không biết. Đời này chỉ cần Daisy muốn lấy anh, anh sẽ không thể không cưới cô ấy.” Byun Baekhyun thống khổ nhắm mắt lại. Nếu anh không biết cái chân tướng kia thì thật là tốt.

“Vì sao?” Cô nhận thấy có nguyên nhân gì đó khiến cho anh nhất định phải cưới Daisy.

Byun Baekhyun im lặng một lát mới đột nhiên nhìn cô nói: “Taeyeon, em muốn nghe chuyện cũ của anh và Daisy không?”

Taeyeon hơi sửng sốt một chút rồi gật đầu. Cô thật sự muốn biết vì sao anh không yêu Daisy mà lại phải cưới cô âý

“Vậy anh sẽ kể cho em nghe từ đầu…” Byun Baekhyun châm một điếu xì gà, thở ra làn khói nhạt. “Cha mẹ Daisy cùng cha mẹ anh là bạn bè rất tốt. Mẹ cô ấy vừa sinh cô ấy ra đã qua đời, mẹ anh thấy cô ấy đáng thương nên đối với cô ấy rất tốt. Có thể nói cô ấy lớn lên từ nhà anh. Nhất là mẹ anh đối với cô ấy quả thực rất mựcyêu thương, tốt đến mức khiến cho anh cũng phải ghen tị. Mặc dù là như vậy, nhưng mà trong lòng cũng anh rất thích người em gái đột nhiên xuất hiện này, thường xuyên mang cô ấy đi ra ngoài chơi. Cô ấy cũng đặc biệt ỷ lại anh, có chuyện gì cũng đều nói cho anh biết, anh cũng sẽ thay cô ấy ra mặt. Tình cảm của bọn anh so với anh em ruột còn thân hơn, nên cha mẹ thường hay nói đùa cô ấy chính là vị hôn thê của anh, lớn lên sẽ gả cho anh. Có lẽ lúc ấy anh quá nhỏ cho nên cũng không để ý, cũng vì nói như vậy nghe đã quen rồi nên thấy không sao cả, chỉ cần bọn họ vui vẻ thì tùy bọn họ muốn nói sao thì nói. Sau đó, anh đi học đại học rất ít khi về nhà, sau này anh lại quay về Hàn, tuy rằng anh cùng Daisy thường xuyên gọi điện thoại, cô ấy cũng luôn miệng nói anh không được có bạn gái, phải chờ cô ấy tốt nghiệp. Anh cũng chỉ cho là vui đùa, nghĩ rằng cô ấy đang làm nũng. Bởi vì, trong lòng anh, cô ấy giống như em gái ruột, anh làm sao có thể cưới cô ấy, loại tình cảm này không giống với tình yêu.”

Taeyeon không nói gì, cô thật không ngờ anh và Daisy lại bên nhau từ nhỏ đến lớn. Trong lòng cũng cảm thấy nghi hoặc, chẳng lẽ là vì lời nói của cha mẹ mới không thể cự tuyệt sao. Không, nhất định còn có nguyên nhân khác, sẽ là cái gì đây?!.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro