Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung’s POV :
‘’Xin cậu đấy Nayeonie yah…..bạn thân của cậu cũng đã đồng ý giúp rồi ! Đây là cơ hội tốt nhất để mình gần gũi hơn với Tzuyu đấy !’’ Mina bĩu môi
Nãy giờ cậu ấy vẫn đang năn nỉ Nayeon đến trợ giúp buổi chụp hình vào tuần tới
‘’Nabong, không phải cậu muốn tránh mặt Minhyuk sao ? Đây sẽ là cái cớ tuyệt vời !’’ Tôi nói giúp Mina, bây giờ trông cậu ấy như khát khô cả cổ
‘’Uhm đúng rồi, mình quên mất tên Minhyuk kia ! Vậy là mình chẳng còn sự lựa chọn nào khác sao?’’ Nayeon rít lên
‘’Vậy là cậu đồng ý rồi phải không ? Cám ơn cậu rất nhiều Nayeonie ! Cậu là nhất !’’ Mina liền ôm lấy Nayeon và làm cho nàng lập tức thay đổi sắc mặt
Có vẻ như phán đoán của tôi rất chính xác
‘’Yah Mina, mình và Dubu cũng sẽ tới gúp cậu. Sao cậu không ôm tụi mình hả ?’’ tôi giả vờ ghen tị vì sự bất công này, đồng thúc nhẹ tay vào người Nayeon để kéo cậu ấy quay về thực tại
‘’Dahyun đang ở trong đấy, mình không muốn mạo hiểm để chết thảm đâu !’’
Tôi cười cười trong khi ánh mắt Nayeon vẫn mông lung nhìn đi đâu đó. Tôi phải khẩn trương nói chuyện với cậu ấy thôi
‘’Mà ai là Minhyuk vậy ?’’
‘’Anh ta là người dạy kèm cho Doyeonie, và từ khi bắt đầu dạy ở nhà cậu ấy anh ta đã chú ý tới Nayeon. Nhìn thì có vẻ bảnh bao, đạo mạo nhưng tụi mình thấy ánh mắt anh ta nhìn Nayeon rất là háo sắc, giống như muốn làm chuyện gì đó xấu xa với cậu ấy. Nayeon định cho anh ta ngưng dạy kèm từ hai tháng trước nhưng Krys lại bỏ nhà đi nên chuyện bị trì hoãn tới bây giờ’’ tôi giải thích
Mina nhíu mày, ‘’Thứ bảy này cậu có muốn mình tới đón cậu không ? Cái tên đó hình như chẳng tốt lành gì cho lắm. Mình không thích hắn’’
Nayeon do dự trong chốc lát, ‘’Dahyun sẽ tới đón mình nên không cần đâu. Cám ơn cậu đã có ý đó. Nhưng cậu không biết anh ta thì sao đã nói là không thích rồi ?’’
Tôi tin là Dahyun sẽ không sẽ không phiền cho Nayeon đi nhờ xe nhưng cậu ấy có nói chuyện đó với tụi mình đâu nhỉ ?
‘’Dù thế nào thì mình cũng không thích tên đó vì hắn dám dòm ngó tới bạn gái của mình. À, bây giờ mình còn lại làm vài việc nên mình đi trước nhé. Cậu có cần mình đưa đi đâu không baby ?’’
Bạn gái ? Baby ?
‘’Mình đã nói là cậu đừng gọi mình là baby mà ?’’
Mina bật cười to khi thấy đôi má kia đã ửng hồng
‘’À mình có chuyện muốn nói với cậu ấy, lát nữa mình và Dubu sẽ đưa cậu ấy về’’
‘’Được rồi, nhắn tin cho mình khi cậu về tới nhà nhé Nayeonie ? Tạm biệt các cậu !’’
Tôi mỉm cười chào tạm biệt Mina trong khi đó Nayeon đang chăm chú nhìn theo cậu ấy bằng ánh mắt trìu mến. Khi chiếc Mini Cooper được lái đi, tôi lập tức tới ngồi cạnh cậu ấy
‘’Nayeon, cậu đã phạm vào quy tắc của Perfect Lovers phải không ?’’
Cậu ấy nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc, nhưng rồi lại nhanh chóng cúi đầu xuống. Ngón tay cậu ấy nghịch nghịch chiếc áo thun và tôi nhận ra hành động này có nghĩa là cậu ấy có chuyện muốn nói nhưng không biết nói như thế nào. Đây là thói quen không bao giờ đổi của cậu ấy
‘’Từ khi nào hả ?’’
‘’Cậu đang hỏi với tư cách là bạn thân hay là sếp của mình ?’’ cậu ấy vẫn không ngẩng đầu lên hỏi
‘’Vậy cậu nghĩ xem bây giờ mình là sếp hay là bạn thân cậu ?’’
‘’Bạn thân’’
Tôi nở nụ cười như muốn khích lệ cậu ấy tiếp tục nói
‘’Mình nghĩ……đó là vào ngày mình gặp cậu ấy, sau khi mình bị thương và tâm sự về chuyện Doyeonie ở nhà cậu ấy. Khi cậu ấy ôm lấy mình rồi còn hôn lên trán nữa…..đối với cậu ấy, điều này có thể chẳng có ý nghĩa nhưng với mình thì nó có ý nghĩa rất lớn’’
‘’Hmm….nói tiếp đi’’
‘’Minh thật sự rất muốn thứ bảy này cậu ấy đến đón mình, khi Mina nói cậu ấy không thích Minhyuk vì anh ta dám nhòm ngó tới bạn gái của cậu ấy, mình thật sự rất vui mừng. Cậu ấy gọi mình là bạn gái, là baby……mình thích cách cậu ấy quan tâm, chăm sóc chu đáo, rồi còn đưa đón mình về nhà. Mình không muốn giúp đỡ cậu ấy trong buổi chụp ảnh vì mình không biết bản thân có thích ứng với việc cậu ấy sẽ thay đổi sự quan tâm khi ở cạnh Tzuyu….’’
Nayeon khẽ rùng mình, tựa đầu lên vai tôi rồi ôm lấy cánh tay tôi như một cô bé. Cậu ấy đang lo sợ, tôi cảm nhận được điều đó. Tôi nhìn thấy Dubu đang nhìn về phía chúng tôi qua lớp kính cửa sổ tương phản với vẻ mặt lo lắng. Dubu không phải lo lắng chuyện Nayeon thân mật với tôi mà vì cậu ấy cũng nhận ra cô bạn thân này có chuyện gì đó không ổn
Tôi đưa tay lên vuốt nhẹ gương mặt Nayeon, ‘’Hãy khóc đi nếu cậu muốn Nayeon’’
Như thể đã chờ đợi sự cho phép này quá lâu, nước mắt cậu ấy lập tức tuôn ra làm cho tôi không kịp nói gì khác
Chúng tôi đang ngồi trong một khu vực khá biệt lập trong quán cafe. Cậu ấy khóc khá nhỏ tiếng, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy được tiếng nấc
‘‘Jihyo và mình đã bàn về chuyện này, có lẽ cậu không còn thích hợp để làm Người yêu cho thuê của Mina nữa….’’
Cậu ấy vùi mặt vào lòng tôi khi tôi vừa nói hết câu. Tiếng khóc vang lên lớn hơn và tôi cứ để cậu ấy trút hết nỗi lòng
Dù không muốn chia rẽ hai người họ, nhưng tôi biết đây là điều mình phải làm. Nayeon có thể là bạn thân nhất của chúng tôi, nhưng tôi và Jihyo buộc phải tuân theo những quy định mà chúng tôi đã đặt ra
Nói thẳng thắng thì đây là lần đầu tiên Nayeon yêu một người nào đó. Chưa bao giờ tôi thấy cậu ấy vì ai đó mà đỏ mặt nhiều như thế này, cậu ấy còn có vẻ không quan tâm người khác nghĩ về mình như thế nào. Những lúc Nayeon nói chuyện với Mina, tôi có thể nhìn thấy những tia sáng lấp lánh trong ánh mắt cậu ấy.
Đối với Nayeon, Mina là một người rất đặc biệt, là người đã đánh cắp trái tim cậu ấy. Mỗi một hành động nhỏ của Mina đều khiến Nayeon cảm thấy bị mê hoặc
‘’Hãy nghĩ kỹ xem liệu cậu có thể tiếp tục công việc này một cách công tư được hay không ? Jihyo và mình chỉ muốn mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ với cậu. Cậu phải chấp nhận sự thật là Mina đã thích một người khác, nếu cậu lún sâu vào chuyện này thì người bị tổn thương nhiều nhất chỉ có mình cậu…..’’
‘’Có thể….có thể cho mình một chút thời gian để nghĩ về chuyện này không…. ?’’
Tim tôi cũng đau khi phải chia tách họ, nhưng……
‘’Được rồi Nayeonie, cho dù có chuyện gì xảy ra, Dubu, Jihyo và mình đều sẽ luôn ở bên cậu’’
***************************
Nayeon’s POV :
Trời hôm nay thật sự rất lạnh, đây là lần đầu tiên tôi về nhà một mình từ khi quen biết Mina. Tôi nhớ những khi trời lạnh cậu ấy đều cởi áo khoác mặc cho tôi và tôi cũng rất tự nhiên nắm tay cậu ấy cùng bước đi
Đứng ở trạm xe bus tôi bỗng thấy nhớ Mina da diết. Nhìn vào tấm hình chúng tôi chụp cùng nhau ở nhà bếp của cậu ấy, nước mắt tôi lại chảy ra. Mina không thuộc về tôi, dù tôi rất yêu cậu ấy. Nhiệm vụ của tôi chỉ là giúp cho cậu ấy có được trái tim Tzuyu….
*Rung rung*
Tim tôi đập mạnh khi tôi nhìn thấy cái tên hiện lên trên màn hình
From: Minari
To: Nayeonie
11 :14 PM
‘’Baby~ cậu đã về tới nhà chưa ?’’
Tôi cười khúc khích khi thấy cậu ấy tiếp tục gọi mình là baby. Chắc Mina nghĩ rằng tôi ghét bị gọi là baby, nhưng thật ra thì tôi rất thích. Cách gọi đó làm cho tôi có cảm giác gần gũi với cậu ấy. Nhưng một lần nữa lý trí tôi lại tách bạch rạch ròi rằng ba tháng nữa cậu ấy sẽ rời đi…….
Tôi thở dài bấm vào bàn phím
‘’Chưa , mình đang chờ xe bus….’’
Tôi ngẩng đầu lên nhìn thấy bầu trời ảm đảm. Cho tôi thêm hai tháng nữa thôi Tzuyu, sau đó tôi sẽ trả Mina về với cô. Hãy để cho tôi được yêu cậu ấy trong khoảng thời gian bản hợp đồng còn hiệu lực
From: Nabong
To: Chaeng
11 :21 PM
‘’Hãy để mình tự kết thúc chuyện mình đã bắt đầu’’
*************************************
Mina’s POV :
*Rung rung*
From: Nayeonie
To: Minari
11 :18 PM
‘’Chưa, mình đang chờ xe bus….’’
Nayeonie đang chờ xe bus ? Tôi tưởng là Chaeyoung đã nói là sẽ đưa cậu ấy về mà. Đang định bấm trả lời tin nhắn thì một cái tên xuất hiện trên màn hình điện thoại
‘’Alo ?’’
‘’Chào unnie, em là Tzuyu’’
Thật kì lạ là tôi không cảm thấy phấn khích như mình thường nghĩ khi nghe thấy giọng nói của em ấy. Thay vào đó tôi lại có cảm giác bị dằn vặt vì một người khác
‘’Oh, Tzuyu’’
‘’Em có làm phiền chị không ? Em xin lỗi vì đã gọi điện muộn thế này…..’’
Có vẻ như giọng trầm khàn của tôi làm em ấy thấy ngại
‘’Không sao đâu, em đừng lo. Chị chỉ hơi ngạc nhiên vì em vẫn chưa ngủ thôi. Bé con phải đi ngủ trước 10 giờ nhớ không ?’’
Jungyeon bước ra khỏi phòng cậu ấy và nhìn tôi với ánh mắt kì lạ vì đã nghe lỏm tôi nói chuyện, sau đó cậu ấy đi thẳng vào bếp. Cậu ấy đang tìm gì đó, chắc 100% là tìm thức ăn, vì tiếng ồn do cậu ấy lục lọi nên tôi quyết định đi ra ban công
‘’Em đâu còn là con nít đâu, Unnie ! Em qua tuổi vị thanh niên rồi nhé !’’
Tôi ngồi lên xích đu, dùng chân đong đưa nó. Những hồi ức về cái đêm tôi ngồi đây cùng Nayeon lại ùa về. Tôi băn khoăn không biết bây giờ cậu ấy đang ở đâu…..
‘’Chị chỉ trêu em chút thôi. Mà em gọi cho chị vì…. ?”
‘’Ờ đúng rồi. Thứ bảy 10 giờ sáng chúng ta sẽ gặp nhau ở khu rừng bên ngoài trung tâm thành phố, được không chị ?”
‘’Okie, chắc chắn rồi’’
‘’Chị có tìm được thêm người giúp Sana không ?’’
‘’Yeah, ba người bạn của chị sẽ tới giúp”
“Vậy thì tuyệt quá !”
Tôi vẫn im lặng, không biết nên đáp lại thế nào. Một khoảng lặng kéo dài chừng vài giây, rồi Tzuyu lên tiếng nói trước
“Unnie….cám ơn chị đã đồng ý em trong buổi chụp ảnh lần này. Em thật sự rất muốn được làm việc cùng chị”
Tôi mỉm cười khi tưởng tượng tới hình ảnh Tzuyu đang ngượng ngùng, đỏ mặt ở đầu dây bên kia, “Chị chỉ hy vọng là sẽ không làm rối tung công việc của mọi người”
“Chị đừng lo, chị làm gì cũng giỏi hết mà ! Ermm…cũng trễ rồi thôi em không làm phiền chị nữa. Hẹn gặp lại chị nhé, unnie”
“Okie, hẹn gặp lại em”
Tôi thở dài quay lại thì bất ngờ thấy có người đang ngồi trên xích đu làm tôi giật nảy mình, tim suýt nhảy ra ngoài
“Yah Yoo Jungyeon ! Cậu đang làm gì thế hả, theo dõi mình sao ? Định hù mình chết à ?”
Cái người kia vẫn tiếp tục tỉnh bơ nhét cái đống ngũ cốc đủ cho ba người ăn đó vào miệng. Thiệt tình là tôi không biết Momo thích cậu ta ở điểm nào nữa
‘’Mới nói chuyện với ai vậy ?”
“Tzuyu” tôi tiếp tục nhắn tin khi cậu ấy đặt cái tô ngũ cốc qua một bên
From: Minari
To: Nayeonie
11 :29 PM
‘’Mình tưởng Chaeyoung và Dahyun sẽ đưa cậu về chứ ? Cậu đã lên xe bus chưa ? T^T”
‘’Chou Tzuyu gọi điện cho cậu sao ?”
Tôi gật đầu mà không quay qua nhìn cậu ấy, chỉ thuận tay cầm lấy một quyển tạp chí đặt ở trên bàn bên cạnh. Cái tên khổng lồ đó bỗng nhiên nắm chặt lấy vai tôi, lắc mạnh, làm rơi cả tờ tạp chí
“Nayeon thiệt là tuyệt vời ! Chưa tới nữa tháng mà đã có thành quả rồi ! Cậu thật may mắn khi Nayeon trở thành Người yêu cho thuê của cậu”
Một cảm giác khó chịu len lỏi trong lòng tôi khi Jungyeon nói rằng Nayeon chỉ là Người yêu cho thuê. Thậm chí cậu ấy còn vui hơn cả tôi khi biết tin Tzuyu chủ động gọi điện thoại cho tôi
Tại sao khi tôi nói chuyện với Tzuyu thì trong đầu chỉ toàn hình ảnh gương mặt buồn bã của Nayeon ? Bây giờ tôi đang lo lắng không biết cô ấy đã lên xe bus chưa và có an toàn về nhà hay không ?
“Này, cậu có nghe mình nói không đấy ?” Jungyeon vẫy tay trước mặt tôi
“Yeah đang nghe đây, à thứ bảy này mình sẽ cùng làm người mẫu chụp ảnh với Tzuyu”
“Vậy ra cậu chính là người mẫu mà Tzuyu nhắc tới à ?” Momo bước ra từ trong nhà, hai tay dụi dụi mắt ngáp dài. Tôi không biết là cậu ấy ở trong căn hộ của chúng tôi đấy
‘’Myoui Mina ! Thế này là sao ? Sao cậu không nói cho mình biết chuyện cậu làm người mẫu cùng Tzuyu ? Sao cậu có thể đối xử với mình như vậy ?”
Jungyeon chộp lấy cổ tôi định siết lấy nó nhưng tôi đã nhanh chóng đẩy cậu ấy ra. Thiệt tình là có nhiều lúc cậu ấy làm hơi quá
“Này Minari, nói thật ra cậu không cảm thấy là Tzuyu cũng có gì đó với cậu sao ?” Momo hỏi, “Nó rõ ràng như thế còn gì ?”
Tim tôi ngưng một nhịp đập. Tzuyu…..em ấy thích tôi ?
*Rung rung*
From: Tzuyu
To: Mina
11 :41 PM
“Em thật sự nghĩ chị làm gì cũng tuyệt hết đấy. Chúc chị ngủ ngon. (:”
Cảm giác khó chịu trong lòng lại gia tăng nhiều hơn khi tôi nhận được tin nhắn của Tzuyu. Tôi không biết tại sao lại có cảm giác thế này, nhất là khi em ấy lại là người tôi thích, người tôi đang muốn theo đuổi
Tôi không thể lý giải được cảm xúc giác này, chỉ có thể đưa ra một kết luận để thuyết phục bản thân đó là do tôi cảm thấy dằn vặt vì chuyện đã trễ thế này mà Nayeonie phải tự mình đi về nhà
******************************
Dahyun’s POV:
Chaeng giang rộng vòng tay khi thấy tôi bước ra từ phòng tắm. Tôi treo khăn lên giá trong khi cậu ấy vẫn tiếp tục những hành động làm nũng như một đứa bé. Lắc đầu bó tay, tôi biết cậu ấy sẽ không dừng lại cho đến khi nào đạt được điều mình muốn
Tôi vừa ngồi xuống giường thì cậu ấy đã sà vào vòng tay tôi, đầu tựa lên vai. Chaeng cứ liên tục thở dài mà không nói một lời nào. Tôi cảm nhận được cậu ấy đang có chuyện buồn. Tôi khẽ hôn lên trán, vuốt ve lưng cậu ấy
“Mình rất xấu xa đúng không, Dubu ?”
“Cậu còn hơn cả xấu xa ! Cậu làm cho mình yêu cậu đến nỗi quyết dính chặt lấy cậu, rồi còn làm tan vỡ biết bao trái tim của những người từng tỏ tình với mình ! Mình nên phạt cậu thế nào đây…..’’ tôi vờ như đang chăm chú suy nghĩ, đưa ngón tay lên miệng cắn cắn
Chaeng bĩu môi đánh vào bụng tôi. Cậu ấy không đánh tôi vì câu nói đùa này mà vì tôi đã cố ý không hiểu ý cậu ấy nói. Tôi nắm lấy bàn tay cậu ấy và nhẹ nhàng hôn lên nó
“Cậu cứ thoải mái đi tìm những người đã từng tỏ tình với cậu đi nhưng trước đó chúng ta phải lo chuyện của Nayeonie đã. Mình cảm thấy rất khó chịu khi cậu ấy trở nên ủ rũ như thế…..mình đã luôn bảo cậu ấy hãy hẹn hò và bây giờ cậu ấy đã tìm được người đó, nhưng mình lại ngăn trở họ”
“Cậu chỉ đang làm những gì phải làm thôi mà. Nayeon nên biết việc thực sự yêu khách hàng bị nghiêm cấm. Vì cậu là bạn thân và cũng là sếp của cậu ấy nên cậu càng phải cứu cậu ấy khỏi phải lún sâu thêm”
“Mina là người cậu ấy yêu đầu tiên và mình có thể nhận thấy Nayeon đau lòng như thế nào khi mình đề nghị cậu ấy ngưng công việc này, giao người khác tiếp tục lo liệu. Mình chỉ mới nói ra thôi mà cậu ấy đã khóc như mưa. Khi bản hợp đồng này kết thúc, chắc mình không thể nào chịu nổi cảnh Nayeon đau khổ mất, Dubu….”
Cậu ấy ngẩng lên nhìn tôi bằng đôi mắt hổ con
“Đừng có nói là cậu sắp khóc đấy nhé” tôi che mắt cậu ấy lại, tiếp tục nói, “Không phải Nayeon đã nhắn tin là cậu ấy sẽ kết thúc việc mình đã bắt đầu hay sao ? Nghe này baby, nếu cậu ấy không chịu đựng nổi, cậu ấy sẽ tâm sự với cậu. Nhưng bây giờ Nayeon cứ khăng khăng muốn tự mình kết thúc công việc này, nên chúng ta phải tin tưởng để cậu ấy làm. Cậu ấy sẽ tự biết làm thế nào mà”
“Nhưng lỡ như cậu ấy càng yêu Mina sâu đậm hơn thì sao ?”
Tôi rút tay lại, nhìn vào mắt Chaeng. Tốt, cậu ấy đã không khóc. Tôi thật sự sợ phải nhìn thấy những giọt nước mắt ấy sẽ rơi xuống, nó cũng làm cho lòng tôi đau thắt. Nayeonie là bạn thân của tôi nên tất nhiên tôi cũng sẽ cảm thấy bất lực nếu chuyện đó xảy đến
“Bây giờ chúng ta không thể nói trước chuyện gì sẽ đến, vì cuối cùng Nayeonie cũng phải chấp nhận sự thật là trong tim Mina đã có người khác. Đến lúc đó, có thể cậu ấy sẽ đưa ra quyết định và cố gắng vượt qua chuyện này. Hai bàn tay vỗ và nhau mới ra tiếng mà phải không ? Nếu Mina không có tình cảm gì với Nayeonie, thì sao cậu ấy có thể lún sâu vào tình yêu này chứ ? Cậu hãy nghĩ theo hướng tích cực, biết đâu Mina cũng yêu nàng công chúa băng giá của chúng ta thì sao ?”
Chaeng gật đầu, vẻ mặt cậu ấy cho thấy đã bị thuyết phục ít nhiều. Đôi khi, tôi thấy bạn gái mình lo lắng hơi quá, nhưng đó là vì cậu ấy rất quan tâm đến những người xung quanh. Đó cũng là một trong những lý do mà tôi yêu cậu ấy.
‘’Dubu ah ?”
“Hmm ?”
‘’Nếu như bây giờ chúng ta đang ở trong hoàn cảnh của Mina và Nayeonie ? Ví dụ như mình là người yêu cho thuê của cậu đấy ?”
Tôi chưa từng nghĩ tới chuyện việc này cho dù Chaeng và Jihyo đã bắt đầu mở công ty này khá lâu. Chúng tôi đã ở bên nhau trước khi Perfect Lovers được thành lập
“Mình chắc chắn sẽ sa thải cậu và thuê một người khác. Mình sẽ thuê Jihyo”
Cậu ấy cau mày, quay lưng lại, tôi liền luồn tay qua eo, kéo cậu ấy sát vào người mình hơn. Cậu ấy cố vùng vẫy nhưng chẳng có ích gì đâu
“Đi tìm Jihyo đi ! Bây giờ lại còn làm mấy hành động này với mình à ?”
“Oh…vậy là cậu đang bảo mình đi sao ? Okay, mình đi tìm Godjihyo đây. Đừng có hối hận nhé…” tôi vờ nới lỏng vòng tay nhưng ngay lập tức cậu ấy đã kéo tôi lại.
Thấy tôi cười to, Chaeng liền xấu hổ lấy chăn che kín đầu
Cả hai bàn tay đang bị Chaeng nắm lấy, nên tôi chỉ còn cách dùng răng kéo tấm chăn ra
‘’Cậu sẽ bị chết ngạt đấy, honey à”
“Không phải như vậy thì tốt quá sao ? Cậu có thể đi tìm Jihyo rồi !” cậu ấy ghen tuông liếc mắt nhìn tôi
‘’Cậu có muốn biết vì sao mình sẽ thuê Jihyo không ?”
Chaeng nhìn tôi với vẻ mặt ‘’cậu-lo-mà-giải-thích-cho-rõ’’
Tôi vén sợi tóc ra sau tai cho cậu ấy
‘’Vì Jihyo có thể giúp mình theo đuổi cậu và làm cho cậu trở thành bạn gái của mình’’
Chaeng cười toe toét, đôi mắt lập tức biến thành hình trăng khuyết. Cậu ấy lấy tay che lại gương mặt đang đỏ lựng, chỉ để lộ ra đôi môi đang cong vút lên tuyệt đẹp. Tôi gỡ tay Chaeng ra, khum lấy hai má rồi cúi xuống, nhấm nháp đôi môi hấp dẫn kia
Trước đây, Chaeng cũng có nhiều người theo đuổi nhưng cậu ấy đã chọn tôi. Từ lúc cậu ấy chấp nhận lời tỏ tình của tôi, tôi đã thề sẽ luôn yêu thương và ở bên cạnh cậu ấy cho dù có chuyện gì xảy ra
‘’Bây giờ chúng ta ngủ thôi nào, đừng có suy nghĩ nhiều nữa ? Chúng ta phải tin tưởng vào Nayeonie’’
‘’Okay Chaengie. Ngủ ngon nha ~’’

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro