[LONGFIC] Em phải làm vợ tôi!!!! [Chap 18]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 18

Sooyoung lái xe đến bệnh viện để tìm Yuri, nhưng trước mắt cô chỉ là cảnh thân mật giữa Jessica và Eunjung mà không thấy cô ấy ở chỗ nào hết. Giữ bình tĩnh hết mức có thể, cô bước vào đứng đối diện với cả hai người đấy.

_ Yuri đâu?

_ Tôi không biết, sao cậu không tự đi tìm lấy mà lại đến đây hỏi tôi chứ?

_ Yuri nói với tôi là đến đây để thăm Jessica, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy về. Nếu không phải có chuyện gì đó thì không bao giờ cô ấy xử sự như thế

Eunjung đứng thẳng dậy, nhìn thẳng vào Sooyoung đầy kiên quyết.

_ Tôi đã nói là không biết rồi, đúng là cô ấy có đến đây nhưng cũng đã về từ lâu. Chẳng lẽ Yuri muốn đi đâu cũng phải báo cáo tôi sao?

Bây giờ Sooyoung mới nhìn rõ vết thương trên mặt của Eunjung, đó là dấu vết của một cuộc ẩu đả. Và cô chắc chắn nó có liên quan đến Yuri, vì lúc mới bước vào đây cô đã có cảm giác không ổn một chút nào hết.

_ Vết thương trên mặt đã tố cáo cậu đó Eunjung. Hãy nói cho tôi biết đã có chuyện gì với Yuri, thật lòng tôi không muốn to tiếng ở đây và hơn hết là trước mặt Jessica.

Eunjung ngay lập tức lôi Sooyoung ra ngoài, cả hai cùng đi đến phòng làm việc của cô. Khi cánh cửa đóng hẳn lại họ mới bắt đầu nói chuyện thẳng thắn với nhau.

_ Sao cậu và Yuri lúc nào cũng ở đằng sau gây phiền phức cho tôi mãi như thế?

_ Cậu nghĩ mình đang làm đúng sao? Cướp vợ bạn, để cô ấy chịu đau khổ suốt quãng đời còn lại thì cậu vẫn sẽ yên lòng sống tốt ư? Còn Jessica thì sao, cậu có nghĩ cô ấy có thật sự hạnh phúc không?

_ Tôi yêu Jessica thì có gì sai cơ chứ? Jessica ngày trước đã chết rồi, giờ cô ấy là một người hoàn toàn khác, và hơn hết cô ấy cũng yêu tôi.

_ Cậu mắc bệnh hoang tưởng từ bao giờ vậy? Cậu có từng nghĩ nếu Jessica nhớ lại tất cả mọi chuyện cô ấy sẽ ra sao, cô ấy sẽ coi cậu là loại người thế nào?

_ Tôi không quan tâm và cũng không còn đủ tỉnh táo để nghĩ xa như vậy nữa rồi. Tôi sẽ không bao giờ từ bỏ Jessica dù cho có bất cứ chuyện gì xảy ra.

_ Kể cả Yuri có chết ư? Cậu thật sự đã thay đổi rồi Eunjung, đến nỗi tôi không còn nhận ra người bạn thân ngày trước cùng nhau vượt qua bao cực khổ nữa rồi. Tôi không còn gì để nói thêm với cậu nữa, nhưng hãy nhớ lấy câu này. Nếu có chuyện gì xảy ra với Yuri tôi nhất định sẽ không để yên cho cậu đâu

Sooyoung bước vội ra khỏi phòng, cánh cửa bị đóng lại mạnh đến nỗi sắp rơi hẳn ra khỏi bức tường. Eunjung sợ hãi ngã quỵ xuống đất, phải chăng cô đang hoang mang trước những lời đe dọa của Sooyoung? Liệu những gì cô đang làm có thật sự đúng như cô nghĩ? Không, cô không cho bản thân được yếu đuối trong lúc này. Chỉ cần có Jessica, được yêu Jessica thì cô chẳng còn muốn quan tâm đến ai khác ngoài cô ấy.

..............

_ Cô chủ, cô say quá rồi, hay để tôi gọi xe đưa cô về có được không ạ.

_ Câm mồm đi và mang rượu lại đây mau lên, các người là nhân viên thì có quyền gì ngăn tôi không được uống chứ. Nếu còn muốn giữ lấy công việc của mình thì cút ra chỗ khác, để tôi được yên.

Cô nhớ Jessica đến phát điên đây, bực bội cô đành tìm đến rượu, thứ chất lỏng độc hại nhưng lại có thể làm dịu đi một chút nỗi đau âm ỉ đang gặm nhấm trong lồng ngực. Ngoài uống rượu đến say khướt thì cô chẳng còn biết làm gì khác. Cô thấy bế tắc, không lối thoát trong chuyện này. Sự thật lúc nào cũng cay đắng, cô đã không bảo vệ được Jessica và giờ lại ngồi đây nhìn cô ấy đi yêu người khác. Cô đã đánh mất hết tất cả một cách nhanh chóng. Tình yêu, hạnh phúc, gia đình bỗng chốc biến mất chỉ sau một cái chớp mắt. Cô nghiễm nhiên trở thành một thứ rác rưởi, không giá trị bị người khác vứt bỏ, coi thường.

Yuri vung tay hất văng toàn bộ những thứ trên mặt bàn xuống đất. Tiếng thủy tinh vỡ loảng xoảng nghe thật giống trái tim cô lúc này, tan nát và khổ sở. Trong khi các nhân viên đang dọn dẹp đống bừa bộn do Yuri gây ra thì một cô gái tiến lại gần về phía Yuri, giựt lấy li rượu trên tay cô uống cạn, ánh mắt lẳng lơ đầy mời mọc.

_ Sao hôm nay cưng tàn tạ quá vậy? Có cần em giúp giải sầu cho không?

_ Không phải chuyện của cô, làm ơn hãy tránh ra chỗ khác đừng làm phiền tôi.

Cô gái đó chẳng những không đi lại còn trơ trẽn ngồi xuống bên cạnh rồi níu lấy cánh tay của Yuri. Với chiếc váy hở hang đang mặc trên người, cô ta thoải mái dựa hẳn cả cơ thể nóng bỏng ấy vào người cô.

_ Em không muốn đi, từ khi Yuri lấy vợ hình như đã quên mất sự hiện diện của em rồi hay sao ấy. Ngày nào em cũng đến đây để chờ Yuri, mãi đến hôm nay mới gặp được mà nỡ xua đuổi em đi như thế.

Yuri cảm thấy toàn thân rã rời mệt mỏi, cô không còn sức để đẩy cô gái đó ra khỏi người mình. Cô vẫn cứ ngồi im như tượng mặc cô ta đang cởi từng nút áo ra một, đưa tay vào trong mơn trớn làn da ấm nóng của cô. Đúng lúc đấy Sooyoung đi tới hất văng cô gái ngã hẳn sang một bên, khiến cô ta bực tức bỏ đi, để hai người lại với nhau.

_ Tôi cứ lo lắng nghĩ cậu đang gặp chuyện gì nữa cơ đấy, không ngờ cậu đang mải mê uống rượu và vui vẻ với một cô gái khác ở đây. Xin lỗi vì đã làm hỏng giây phút tuyệt vời của cậu.

_ Im đi! Tôi không thích ngồi đây nghe cậu lảm nhảm những chuyện không đâu.

_ Vậy còn chuyện về Jessica thì sao? Đối với cậu cũng là chuyện không đâu sao?

_ Đừng nhắc đến cô ấy nữa có được không, cậu thì biêt cái quái gì chứ. Jessica đã nói không cần tôi, cô ấy không cần tôi nữa có hiểu không hả?

_ Cậu đã bỏ cuộc? Để Jessica thuộc về người khác, còn cậu chôn xác trong đống vỏ chai và nồng nặc mùi rượu như thế này sao?

_ Ngoài bỏ cuộc ra thì tôi còn có thể làm được gì chứ? Tôi không còn xứng đáng với cô ấy nữa. Jessica đã chọn Eunjung, có lẽ đó là sự lựa chọn đúng đắn của cô ấy

_ ĐỒ NHU NHƯỢC! THIẾU SUY NGHĨ! NGU XUẨN!

Sooyoung túm lấy cổ áo Yuri lôi cả người cô ấy vào trong nhà vệ sinh. Cô mở nước đầy chiếc bồn rửa mặt, nước chảy lênh láng tràn hẳn ra ngoài. Dùng hết sức lực dìm đầu Yuri vào trong đó khiến cô ấy giãy dụa tứ tung nhưng không tài nào thoát ra khỏi. Đến khi Sooyoung cảm thấy như vậy là đã đủ cô mới nới lỏng tay, hất cô ấy ngã ra đằng sau, lưng đập mạnh vào tường. Yuri ho sặc sụa do uống nước quá nhiều, nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm hơn vừa nãy rất nhiều. Sooyoung đứng yên một chỗ thở hổn hển, mắt cô vẫn chăm chú theo dõi từng cử động trên khuôn mặt của Yuri.

_ Đã tỉnh hẳn chưa? Có muốn thêm nữa không?

_ Cảm ơn cậu Sooyoung. Mình thấy khá hơn nhiều rồi.

_ Biết được vậy là tốt rồi. Bây giờ chúng ta phải về nhà thôi, những chuyện khác để sau hãy nói đi.

.............

Ngồi trên xe Yuri dựa hẳn ra đằng sau, nhắm chặt mắt và lại nghĩ đến Jessica, lúc nào trong tâm trí cô cũng tràn ngập hình bóng của cô ấy. Bất chợt cô lên tiếng phá tan bầu không khí yên tĩnh trong xe lúc này.

_ Sooyoung à, mình muốn nhờ cậu một việc.

_ Việc gì?

_ Hãy giúp mình chăm sóc Krystal, đừng bao giờ để cô bé một mình sẽ rất nguy hiểm.

Chiếc xe dừng lại đột ngột giữa đường, Sooyoung nhanh chóng đáp xe sát vào lề đường bên cạnh rồi mới quay mặt về phái Yuri, câu nói của cô ấy thật sự khó hiểu.

_ Cậu lại ăn nói linh tinh rồi Yuri, tại sao Krystal lại gặp nguy hiểm chứ?

_ Bây giờ không phải là lúc thích hợp để nói ra chuyện này, nhưng hiện giờ mình hoàn toàn tỉnh táo, mình nói nghiêm túc đấy cậu phải tin mình.

_Tại sao không thể nói cho mình biết ngay tại đây? Có phải liên quan đến vụ tai nạn của Jessica không? Mình đã điều tra rất kĩ, vụ tai nạn không hề ngẫu nhiên, tất cả đều do Jessica sắp đặt.

_ Mình xin lỗi vì đã dấu cậu rất nhiều chuyện, nhưng mình không thể giải thích ngay lúc này được. Nếu cậu không muốn giống mình như bây giờ đây thì hãy làm theo lời mình nói, bảo vệ Krystal tránh xa khỏi việc này.

...............

Về đến nhà cũng đã quá nửa đêm, Yuri lững thững đi thẳng vào phòng mình. Sooyoung giật mình khi phát hiện ra Krystal vẫn đang ngồi chờ hai người ở phòng khách.

_ Krys! Muộn thế này rồi sao em vẫn chưa đi ngủ?

_ Tại em lo cho hai người quá nên không ngủ được. Với lại mai em được nghỉ mà, có phải đi học đâu, ngủ muộn một tí thì có làm sao.

_ Hư thật đấy, đã làm sai không chịu nghe lời mà còn dám cãi lại nữa.

Krystal bĩu môi, ngước nhìn Sooyoung với gương mặt hối lỗi.

_ Thôi mà, đừng giận nữa, em đi ngủ ngay bây giờ là được chứ gì. Soo vẫn chưa ăn cơm mà, đồ ăn em đã hâm nóng lại hết rồi Soo nhơ ăn hết nha.

_ Không được, Soo muốn thấy em đi ngủ trước.

Dẫn cô bé về tận phòng, nhưng Sooyoung lại nảy ra ý định muốn trêu chọc cô bé một chút. Khi Krystal đã đi hẳn vào trong thì cô cũng bước vào theo. Cô bé vô cùng ngạc nhiên.

_ Soo làm cái gì vậy?

_ Uhm, Soo không yên tâm, tối nay Soo sẽ ngủ lại đây với em.

_ Sao lại thế được? Em không nói dối đâu, em ngủ ngay bây giờ mà. Soo cứ ra ngoài đi.

_ Được mà, Soo chỉ muốn ngủ chung với em chứ có làm gì đâu mà em có vẻ nghiêm trọng quá như vậy.

Khuôn mặt cô bé bắt đầu đỏ ửng lên sau câu nói đó của Sooyoung. Krystal không muốn cãi với cô nữa, vì càng nói chỉ càng thêm xấu hổ mà thôi. Cô bé liền dùng cả hai tay đẩy hẳn người Sooyoung ra bên ngoài cửa.

_ Không cần đâu, em quen ngủ một mình rồi, em không cho Soo ngủ cùng đâu.

_ Haha, trông em ngốc lắm đó, Soo chỉ đùa em một chút thôi mà em lại sợ như vậy. Em nghĩ Soo định làm gì em chứ?

_ Soo xấu lắm, em không muốn chơi với Soo nữa đâu.

Đặt một nụ hôn lên trán cô bé, Sooyoung nói thật nhẹ nhàng.

_ Ngủ ngon nhé, chỉ được phép nghĩ đến Soo chứ không được nghĩ lung tung đến mấy chuyện không vui đâu đó.

............

Eunjung đang dọn dẹp đồ ở bệnh viện lại cho Jessica, cô ấy sẽ về ở cùng với cô bắt đầu từ hôm nay. Nhưng lúc này cô lại nhìn thấy gương mặt uể oải của Jessica đang nhìn chăm chú ra bên ngoài cửa sổ. Cô ấy vội quay lại khi nghe thấy tiếng cô gọi.

_ Em không vui vì phải đến ở nhà tôi sao?

_ Không có, em chỉ cảm thấy hơi mệt, Eunjung cứ tiếp tục đi đừng để ý đến em.

Thật ra cả đêm hôm qua Jessica không tài nào chợp mắt được. Đúng là khi nhìn thấy Yuri đánh Eunjung cô cảm thấy rất tức giận, nhưng khi cô ấy bỏ đi trái tim cô lại nhức nhối không yên. Rồi đến khi nhắm mắt lại, cô luôn cảm thấy có vô số tiếng nói kì lạ văng vẳng bên tai. Không biết của ai, không rõ nguyên nhân nào, và chúng làm đầu cô như muốn nổ tung ra vậy. Cô quyết định se không nói chuyện này cho Eunjung biết, cô không muốn cô ấy phải lo lắng cho mình thêm nữa.

_ Tí nữa chúng ta sẽ đi mua đồ ăn để mừng ngày hôm nay chứ.

_ Vì chuyện gì?

_ Vì em đã chấp nhận tôi, chuyển hẳn về sống cùng tôi, đó là điều hạnh phúc nhất từ trước đến giờ mà tôi cảm nhận được.

Rời khỏi bênh viện, cả hai vui vẻ cùng nhau mua đồ tại một siêu thị lớn. Lúc đi qua quầy rau quả thì có một đứa bé quăng trái dưa leo ra trước mặt Jessica. Cô lập tức buông bàn tay của Eunjung ra và bịt chặt mũi lại khi nhìn thấy cái vật xanh lè khủng khiếp đó. Thấy vậy đứa trẻ nghịch ngợm cầm trái dưa leo rượt theo cô làm Jessica phải chạy mấy vòng xung quanh đó để tim chỗ trốn. Đến khi phát hiện đứa bé đã đi khỏi cô mới rời khỏi đó để đi kiếm Eunjung, bất ngờ khi lưng cô đụng trúng một chiếc tủ kình lớn. Khi cô quay người lại mới nhận ra đó không phải là chiếc tủ kính nào hết, mà là một cái bể cả cảnh rất to. Những tiếng nói lại quay trở lại bao quanh cô, vừa lạ lẫm vừa quen thuộc.

_ Mình muốn có một bể cá, đậu đen vào mua cho mình đi.

_ Mình hết tiền rồi, tiền mua kem cho cậu ăn rồi còn đâu.

_ Nhưng mình muốn có một bể cá thiệt mà.

_ Vậy để mấy hôm nữa mình dành dụm đủ tiền sẽ mua cho mèo con nha.

_ Hứa rồi nhớ giữ lời đó.

_ Ừ, hứa mà.

_ Nếu sau này có người tặng mình một bể cá thật lớn, viết được tên mình và tên người đó vào trong nước, mình sẽ lấy người đó.

_ Thế thì sau này mình sẽ tặng cậu một cái bể như thế, cậu sẽ lấy mình phải không?

_ Đậu đen ngốc thì làm sao được mà đòi.

_ Em làm sao vậy Sica?

Tất cả biến mất hết khi Eunjung xuất hiện, cả cơn đau đầu cũng không còn nữa. Vội níu lấy cánh tay của cô ấy để đứng cho vững, cô đang rất hoang mang và sợ hãi.

_ Em thấy mệt, Eunjung hãy đưa em về nhà đi.

_ Được rồi, chúng ta ra kia thanh toán rồi tôi sẽ đưa em về.

..........................

Nhà của Eunjung thật rộng rãi, nếu muốn thăm quan kĩ tất cả các nơi chắc phải mất đến mấy tiếng đồng hồ. Jessica thích nhất là thư viện nhỏ của Eunjung, nó chứa rất nhiều sách, chủ yếu là về y học nhưng có vẻ cũng rất thú vị. Eunjung dành lấy tất cả công việc làm bếp, vì Jessica trông vẫn rất yếu từ lúc rời khỏi siêu thị. Jessica ăn rất nhiều, những món ăn mà Eunjung làm ra thật sự rất ngon.

Sau bữa ăn Jessica thì bị bắt ra ngồi xem tivi, đợi Eunjung dọn dẹp bát đũa bên trong. Một lúc sau thì cô ấy cũng bước ra và ngồi xuống bên cạnh cô.

_ Em đi tắm rồi ngủ sớm đi, tôi thấy em vẫn còn rất mệt kia kìa.

_ Eunjung cùng nên ngủ sớm nha, đừng làm việc khuya quá. Em về phòng đây.

Do bất cẩn Jessica va phải chiếc ghế và ngã lăn ra đất. Eunjung vội vàng chay ra đỡ cô ấy ngồi lên ghế để có thể xem chân cô có bị thương không.

_ Em hậu đậu quá vậy, phải nhìn đường rõ rồi hãy bước chứ. Em có đau ở chỗ nào không?

_ Không , em không sao mà.

Eunjung khựng lại khi phát hiện ra khoảng cách của hai người đang rất gần nhau. Đôi môi của Jessica luôn là niềm khao khát trong cô, nơi đây không có Yuri, không ai có thể phá vỡ khoảnh khắc mà cô mong chờ này nữa. Nhẹ nắm lấy bàn tay Jessica, cô nói khẽ như thì thầm.

_ Em biết là tôi yêu em mà, đúng không Sica?

_ Sao tự dưng Eunjung lại nói điều này với em.

_ Liệu có sao không nếu..nếu tôi muốn được hôn em ngay bây giờ.

Chân cô ấy thì không có sao nhưng trái tim đập mạnh như đang muốn nổ tung rồi đây. Jessica thật sự không biết nên trả lời thế nào cho phải, bản thân cô ấy cũng không biết mình có muốn điều này không nữa, tất cả xảy đến quá nhanh. Không thấy câu trả lời từ phía Jessica, Eunjung cho rằng đó là một tín hiệu tốt, cô từ từ đưa mặt lại gần rút ngắn khoảng cách của hai người. Khi hai đôi môi chạm nhau, Eunjung thật sự thấy thỏa mãn, vị ngọt của nó khiến cô không thể dừng lại, nó khiến cô muốn nhiều hơn nữa. Cô muốn Jessica.

TBC

-------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic