[LONGFIC] Em phải làm vợ tôi!!!! [Chap 20]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 20

Bên ngoài, tiếng bước chân quen thuộc vang lên càng lúc càng gần làm Yuri tỉnh giấc, nhưng cả cơ thể không còn chút sức lực nào đến mở mắt còn không được. Rồi có ai đó đưa tay chạm lên trán cô, Yuri vừa kịp cảm nhận bàn tay mát lạnh của người ấy, chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, giọng nói ngọt ngào ấy đã vang lên.

_ Krystal! Em đang ở đâu rồi?

Không có tiếng ai trả lời cô ấy. Yuri ngập ngừng thêm chốc lát, vươn tay nắm lấy bàn tay cô ấy vẫn đang đặt trên trán mình. Đầu ngón tay người này khẽ chạm vào mu bàn tay của người kia, Yuri cảm thấy nhiệt độ cơ thể mình lại cao hơn một chút.

Cảm giác bất bình thường bên trong ngực của Jessica càng lúc càng mãnh liệt, cô luống cuống rút mạnh bàn tay mình lại và chạy ra xa cái xác biết chuyển động ấy. Nhưng trong chốc lát cô lại quay trở lại, chần chừ không muốn đi. Thật kì lạ khi con người ta có thể nghĩ đến một người không quen biết với cảm giác mạnh đến thế. Không lúc nào cô ngừng bồn chồn mỗi khi chạm vào Yuri. Cô cảm thấy không thoải mái, sợ phải thừa nhận tim cô đập nhanh vì thứ tình cảm mơ hồ cô chẳng thể gọi tên. Dù lí trí cố kìm nén nhưng toàn bộ cơ thể cô như muốn phản bội lại vậy. Cô ghét cảm xúc của bản thân, cô đang loay hoay tìm cách thoát khỏi nó. Bất ngờ cô lại cảm nhận được bàn tay nóng ấm đó nắm chặt lấy tay mình và kéo cô một cách cẩn trọng, từ tốn. Thân hình cô nằm gọn trong lòng Yuri. Rất nóng!...Nóng khủng khiếp!

_ Sica, là em phải không? Có phải Yul đang nằm mơ không? Nếu vậy đừng ai đánh thức Yul dậy, hãy để Yul mãi được ôm em như thế này đi.

Cô cảm thấy cổ họng khô khốc, toàn thân không cách nào di chuyển được. Yuri chăm chăm nhìn cô, đôi mắt cô ấy vẫn dịu dàng như thế, hình ảnh cô phản chiếu trong đó vẫn rõ nét như thế. Nhưng cô vẫn cố chấp không chịu thừa nhận, một cách dứt khoát cô đẩy mạnh Yuri lùi về phía sau.

_ Tôi..tôi không quen cô!

Yuri luống cuống định kéo cô lại lần nữa nhưng không kịp, cô đã biến mất khỏi tầm mắt Yuri một cách nhanh chóng. Mọi thứ dường như đảo lộn, cô trở nên mù mờ, những cảm xúc của chính mình bỗng chốc vượt ra khỏi tầm hiểu biết của cô. Yuri đứng lặng im một lúc, sau đó cũng ngã gục xuống, những giọt nước mắt mới đè lên trên những vết nước mắt cũ chưa được lau đi.

_ Ngay cả trong mơ em cũng bỏ Yul mà đi sao?

...............

_ Sica! Yul yêu em nhiều lắm đấy mèo con à.

Giọng nói này....giọng nói này...đúng là giọng nói ở trong ảo giác của cô, tại sao bây giờ cô lại nghe thấy nữa? Cô đã chạy ra khỏi căn nhà đó rồi cơ mà.

Tiếng gọi văng vẳng bên tai vẫn tiếp tục, nó gợi cho cô nhớ đến một cái gì đó rất quan trọng mà hình như cô đã vô tình quên mất là cái gì. Mơ hồ, cô cảm thấy rằng từ sâu trong tiềm thức như đang có cái gì đó vỡ ra, bên tai nhịp điệu của tiếng gọi trở nên dồn dập hơn. Nó khiên đầu của cô ong ong, từng tràng âm thanh dội thẳng vào óc, giống như bị một vật vừa to vừa cứng đập mạnh vào đầu. Cô cảm thấy đau đớn, cô sụp xuống trên nền đất lạnh, hai tay ôm đầu khi cơn đau tiếp tục gia tăng, đầu cô như muốn nổ tung, những ngón tay bám chặt vào mái tóc vàng mềm mại.

_ Ai đó? Làm ơn thôi đi! Đừng gọi nữa! Tôi đau lắm! Đừng gọi nữa!

Nhưng dù cầu xin, tiếng gọi ấy vẫn cứ tiếp tục, giọng nói ấy da diết mong mỏi, mang một nỗi nhớ nhung phiền muộn. Cả người run lên bần bật, Jessica cắn chặt môi mạnh đến nỗi tưởng chừng như sắp bật máu, cố gắng kiềm nén cơn đau tột cùng.

Lúc đấy, Krystal đã tìm thấy Đậu đen nhưng quay lại thì không nhìn thấy Jessica đâu. Cánh cửa mở toang, trong lòng cô bé bất chợt lại hiện lên một nỗi lo lắng, vội vã chạy đi tìm ngay lập tức. Chạy ra khỏi cánh cổng lớn nhà họ Kwon, cô nhìn thấy chị mình đang sụp xuống bên cạnh vệ đường. Khuôn mặt tái nhợt, hai tay ôm chặt lấy đầu, nước ngân ngấn trong đôi mắt. Sợ hãi, Krystal chạy đến ôm chầm lấy Jessica, giọng nói hốt hoảng, gương mặt tràn đầy sự lo âu.

_ Sica unnie! Unnie làm sao thế? Unnie lại bị đau ở đâu à.

Gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống ngẩng lên nhìn Krystal, cô nhẹ lắc đầu không nói. Phản ứng đó khiến cô bé càng thêm hoảng. Mới đây còn cười nói vui vẻ, chuyện gì xảy ra khiến chị cô ra nông nỗi thế này. Ôm lấy bờ vai run rẩy của Jessica, cô bé dìu chị mình đứng dậy.

_ Để em đưa unnie đến bệnh viện nha.

Nắm chặt lấy tay em gái, thoáng chốc cơn đau đầu của Jessica biến mất, trả lại cho cô sự yên tĩnh vốn có. Nhưng sau đó chẳng hiểu sao mọi thứ trước mắt mờ dần đi, cô lịm dần, hình ảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy là gương mặt nhỏ bé của Krystal.

............

_ Soo hỏi em, tại sao cô ấy lại có mặt ở đây? Tại sao Yuri lại ngất xỉu ở hành lang thế kia? Em lại gây chuyện nữa đúng không?

_ Em..em thật sự không có biết Yuri cũng ở nhà. Sica unnie định ở lại với em thêm một chút thôi. Em đâu nghĩ là hai người sẽ gặp nhau đâu. Sica unnie bị ngất, em không mang unnie về nhà được nên chẳng còn cách nào khác là để unnie ấy ở đây.

_ Em đúng là cô ngốc chuyên gây chuyện rắc rối không thể nào giải quyết được mà.

_ Em xin lỗi, giờ Soo chỉ cho em phải làm thế nào để sửa sai chứ.

_ Soo chịu rồi, chắc chắn bây giờ Eunjung đang chạy khắp nơi tìm Jessica, cô ấy mà tới đây thể nào cũng có chuyện ầm ĩ cho mà xem. Tất cả là tại em, tại em hết đấy cô bé.

_ Hic ... hic.. em đâu có cố ý để xảy ra chuyện này đâu.

Nhìn thấy Krystal rưng rưng nước mắt như vậy, Sooyoung chẳng còn lòng dạ nào để mắng mỏ thêm nữa. Cô hoàn toàn chịu thua trước dáng vẻ ngốc nghếch của cô bé. Jessica đã tỉnh lại được một lúc và nghe rõ mồn một Sooyoung đang mắng em gái mình, nhìn thấy cô bé đang khóc cô ấy liền chạy lại.

_ Không phải lỗi của Krys đâu, đừng trách em ấy nữa, là do tôi muốn ở lại thôi.

_ Đúng thế, tất cả là tại cô, nếu đã muốn tránh xa Yuri thì sao cô cứ xuất hiện dày vò cô ấy. Vì cô mà Yuri tiều tụy như vậy đó, vì cô mà kể cả ốm đến sắp chết Yuri cũng không chịu đi bệnh viện, không chịu uống thuốc. Vì cô mà Yuri muốn chết hiểu chưa hả?

Không còn giữ được bình tĩnh, Sooyoung lại có thể thốt ra những lời chỉ trích nặng nề như thế đối với Jessica. Cô thừa hiểu nguyên nhân của toàn bộ chuyện này đều từ phía Eunjung và cái chứng mất trí nhớ ngu ngốc của Jessica. Nhưng giờ đây cô lại đang trút hết mọi bực tức lên đầu của Jessica, trong khi cô ấy không biết gì hết, cô ấy không có lỗi gì cả.

Jessica tỏ ra hoang mang khi nghe những lời đó, cô không trách Sooyoung, chính mắt cô đã nhìn thấy rõ tình trạng hiện giờ của Yuri. Hàng loạt câu hỏi hiện lên trong đầu cô, tất cả chỉ vì cô ư?

_ Thuốc của cô ấy đâu?

Sooyoung sững sờ, cô ấy không hiểu cho lắm câu hỏi của Jessica, đúng lúc này một con người thông minh như cô bỗng chốc biến thành kẻ ngốc mất rồi. Krystal thấy Sooyoung không nói gì mà cứ đứng trân trân một chỗ, không dám hỏi vì nghĩ cô vẫn đang giận. Cô bé bèn mở tủ lấy thuốc đưa tận tay Jessica.

_ Thuốc đây ạ, unnie tính làm gì vậy?

_ Chị cũng không biết nữa.

Quên luôn việc Eunjung đang rất lo lắng, tìm kiếm khi không thấy có mặt cô ở nhà. jessica chậm chạp bước lên cầu thang, mang theo nước và thuốc của Yuri. Ý định lúc này của cô là gì cô cũng không rõ nữa , chỉ biết cô rất muốn làm một việc, một việc gì đó cho Yuri.

Mở cánh cửa phòng cô ấy, Yuri vẫn đang nằm trên giường. Khi đèn được bật hết lên cô càng nhìn rõ khuôn mặt xanh xao của cô ấy. Khẽ nhíu mày vì ánh sáng chói bất ngờ, cản trở cơn mộng mị của Yuri, cản trở luôn việc mở mắt của Yuri khiến cô ấy không nhìn thấy cô đang lại gần, cô ấy gắt lên.

_ Tắt đèn và ra khỏi đây đi, để tôi yên tĩnh một mình không được sao.

_ Tôi.. tôi chỉ muốn giúp cô uống thuốc.

Yuri giật mình khi mà lại một lần nữa trong ngày cô lại nghe thấy giọng nói ngọt ngào của Jessica. Cô ấy dụi mắt cả chục lần để cố gắng nhìn rõ người con gái đang đứng trước mặt mình .

_ Là em sao, Yul biết mà, khi mơ em sẽ quay trở về bên Yul mà.

_ Đây không phải mơ, và tôi chỉ muốn giúp cô uống thuốc, sau đó tôi sẽ đi.

_ Vậy thì Yul không uống đâu, nếu uống em sẽ không đến nữa đúng không? Yul không muốn.

_ Im lặng! Không được cãi.

Chưa một ai có thể khiến Yuri im lìm như bây giờ, cô ấy hoàn toàn khuất phục trước Jessica. Không hiểu sao cứ mỗi lần đến gần Yuri tim cô lại đập liên hồi, mạnh đến nỗi bên ngoài cũng có thể nghe thấy được. Nhưng hơn hết lúc này lại không có bất cứ cơn đau nào xuất hiện. Tay cô cử động, cẩn thận không dám để có bất kì một sai sót nào. Cô đặt hai viên thuốc lên đôi môi nhợt nhạt của Yuri. Bất ngờ, đôi môi cô ấy khẽ hé mở, cô hoàn toàn có thể cảm nhận được hơi thở nóng ấm phả lên từng đầu ngón tay mình. Hai gò má cô đỏ ửng lên, toàn thân nóng ran giống như đang lây cơn sốt của Yuri vậy, chẳng hiểu sao Jessica lại cảm thấy đôi môi đó thu hút cô. Lắc đầu liên tục để bản thân tỉnh táo lại, cô đưa cốc nước lên miệng cô ấy để Yuri có thể dễ dàng nuốt trôi hai viên thuốc đó hơn. Cổ họng của Yuri chuyển động chứng tỏ cô ấy đã ngoan ngoãn uống thuốc, khuôn mặt hơi nhăn lại có lẽ vì đắng.

_ Yul làm sao vậy? Lại đau ở đâu à? Em đi gọi bác sĩ nha.

_ Thuốc đắng quá! Em mau lại đây đi.

Jessica lo lắng lại gần xem xét tình trạng của Yuri, ngay lập tức cô bị kéo vào nụ hôn nồng nàn có chút vị đăng đắng của thuốc, tách khỏi người Yuri hai má của cô lại đỏ ửng lên.

_ Yul hư hỏng lắm, sao lúc nào cũng thích chọc ghẹo em như vậy.

_ Tại em cứ tỏ ra dễ thương như thế thì làm sao Yul chịu nổi chứ.

Sooyoung và Krystal đứng nép bên ngoài theo dõi hành động của cả hai người đó.

_ Liệu đây có phải dấu hiệu tốt không? Cô ấy có vẻ nhớ ra chuyện gì đó.

_ Nhưng em sợ không kịp nữa, Sica unnie sắp làm đám cưới với Eunjung rồi.

_ Em nói cái gì cơ? Làm sao lại thế được!

=================================================

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic