[LONGFIC] Em Phải Làm Vợ Tôi!!!![Chap 19], Yulsic | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@all: Thành thật lúc đầu mình cũng đã định viết PG Eunsic cho dramma cao cao một tí, nhưng nghĩ lại cũng kì kì nên thôi, với lại mọi người thừa biết au có viết PG giỏi đâu, mình kém cái vụ đấy lắm. Chap này với chap sau sẽ chiều theo ý mọi người, sẽ cho mm Yulsic tí tí, mình cũng đang mong anh chị mau chóng come back không mình buồn chết mất. Chẳng hiểu sao lúc đầu có 16 chap thôi mà lúc sửa lại mà mãi vẫn chưa thấy kết thúc gì cả, mong mọi người đọc fic vui vẻ.

Chap 19

Một cách chậm rãi, nhưng vẫn không rời mắt khỏi cô, Eunjung nhô người về phía trước dịu dàng áp má vào chiếc cổ trắng ngần xinh đẹp kia. Sững sờ, cô không có nổi bất kì một phản ứng nào dù rằng rất muốn. Jessica có thể cảm nhận từng đợt hơi thở của cô ấy phả lên người mình, thưởng thức hương thơm dịu nhẹ tỏa ra từ làn da mỏng manh của cô. Một cách từ tốn, hai bàn tay của Eunjung nhẹ nhàng lướt xuống khiến toàn thân cô như run lên. Cắn chặt môi nín thở mường tượng được bàn tay cô ấy dừng lại khi chúng gặp được bờ vai của cô. Đôi môi cô ấy cũng theo đó mà từ từ trượt xuống, đầu mũi lướt qua xương đòn, rồi bắt đầu mơn trớn nơi đấy bằng những nụ hôn ẩm ướt. Hơi thở của cô đột nhiên trở nên dồn dập.

" Em có biết em rất đẹp không? Yul yêu em"

Lại tiếng nói đó, đúng lúc này thì nó quay lại ám ảnh cô, nó khiến đầu óc cô bỗng chốc tràn ngập những hình ảnh mù mờ, vô vàn giọng nói rất quen thuộc mà cô không tài nào nhớ ra là của ai. Và dường như điều này thúc đẩy lí trí cô nên dừng việc đang diễn ra lại. Cô đẩy Eunjung rời khỏi người mình khi tay cô ấy bắt đầu cởi chiếc khuya áo đầu tiên.

_ Đừng! Dừng lại đi.

Hai hàng lông mày Eunjung cau lại trong chốc lát, tỏ ra vô cùng khó chiu, nhưng rồi ngay sau đó chợt dịu lại khi đôi mắt của cô ấy nhìn cô một cách chăm chú. Ánh mắt đó khiến Jessica trở nên lúng túng không dám nhìn thẳng vào nó.

_ Em cảm thấy mệt, em chỉ muốn được đi nghỉ ngay lúc này.

Eunjung xoài người ra trên mặt bàn, tựa cằm lên hai mu bàn tay đang khom lại, các ngón tay đan chặt vào nhau như thể làm thế, cô ấy có thể dẹp yên cái cảm xúc kì quái đang không chịu yên ổn trong lòng.

_ Em về phòng đi.

_ Em xin lỗi, em vẫn chưa sẵn sàng cho việc đó.

_ Không phải tại em đâu, tất cả là do tôi quá vội vàng mà không chịu nghĩ đến cảm nhận của em. Em cứ về phòng đi, để mặc tôi, xin em đấy.

Jessica quay lưng bước đi thật nhanh, bỏ lại Eunjung ngồi một mình khổ sở ở phòng khách. Cô biết mình đã làm Eungjung buồn nhưng không hiểu tại sao cô không thể để cô ấy làm thế. Thâm tâm cô mách bảo rằng cô sẽ phải hối hận suốt đời nếu để việc đó xảy ra.

........

Suốt một tuần lễ sau, mọi thứ đối với Jessica trở nên không dễ dàng chút nào. Mỗi khi cô phải đối diện với Eunjung thần kinh cô luôn ở trong trạng thái căng cứng như dây đàn, nhất là cái cảm giác ngượng ngùng không có cách gì làm cho nó tan biến đi được.

Cô rất muốn trò chuyện với cô ấy tự nhiên như trước, nhưng đến lúc hai người gần nhau thì các từ ngữ mà cô cất công suy nghĩ mấy tiếng đồng hồ bỗng chốc bay đi đâu mất. Nhưng rồi cuối cùng người bắt đầu trước vẫn là Eunjung, cô ấy bất ngờ nắm chặt lấy tay cô, nói thật nhẹ nhàng.

_ Chuyện hôm trước, tôi thật sự đã mắc sai lầm khi không thể kiềm chế bản thân mình và suýt nữa thì làm tổn thương đến em. Tôi xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi có được không.

Jessica ngồi im lặng ngắm nhìn ánh mắt ấm áp của cô ấy, cô cảm nhận được tình cảm sâu đậm mà Eunjung dành cho cô ở trong đó. Nhưng có cái gì đó, rất khác, cô không biết nên nói sao cho đúng nữa.

_ Eunjung yêu em nhiều lắm phải không?

_ Điều đó luôn hiện diện trong từng hành động mà tôi dành cho em đấy thôi. Tôi yêu em rất nhiều Sica à, suốt cuộc đời này tôi chỉ muốn sống để yêu em, và mang hạnh phúc đến cho em.

_ Vậy Eunjung có thể chờ em được không? Chờ em gạt bỏ tất cả những vướng mắc trong lòng, khi đó em sẽ là của Eunjung trọn vẹn.

_ Em muốn tôi chờ bao lâu cũng được, chỉ cần em đừng rời bỏ tôi. Đối với tôi em là người quan trọng nhất, hơn tất thảy mọi thứ trên đời.

_ Em sẽ không rời xa Eunjung đâu.

_ Tôi vẫn luôn có cảm giác lo sợ em sẽ không còn ở bên cạnh tôi như bây giờ nữa. Hãy lấy tôi Sica, hãy làm vợ tôi đi có được không?

_ Em..em đồng ý, chỉ cần Eunjung đừng có buồn phiền như thế là được.

_ Cám ơn em, Sica.

Khẽ chạm môi mình lên môi Jessica một lần nữa, nhưng nhanh chóng tách ra. Cô không muốn chuyện hôm nọ lại tiếp diễn, cô sẽ không ép buộc cô ấy làm những gì mà cô ấy không thích. Dù sao thì Jessica cũng đã đồng ý lấy cô, hai người còn rất nhiều thời gian để bù đắp tình cảm sau này. Quan trọng hơn hết là cô phải đưa Jessica rời khỏi nơi này, bụng cô ấy ngày càng to thêm, nếu kéo dài tất cả mọi người sẽ phát hiện cô ấy có thai mất. Đương nhiên nó không phải của cô, và điều đó không có lợi cho cô chút nào. Tránh xa Yuri, tránh xa Sooyoung, tránh xa tất cả người nhà họ Kwon, cô và Jessica có thể sống hạnh phúc bên nhau suốt quãng đời còn lại.

..............

Krystal đang đứng trước cửa nhà Eunjung, cô bé lưỡng lự không biết có nên bấm chuông cửa hay không. Nghe mọi người trong bệnh viện nói Jessica đã rời khỏi đó và đến sống ở đây. Sau hôm bị mắng té tát tại bệnh viện, Krystal vẫn luôn nhớ đến chị mình, nhưng Eunjung nhất quyết không cho cô vào thăm Jessica lần nào nữa. Cho nên hôm nay cô đã dấu Sooyoung, trốn học mò đến tận đây, qua địa chỉ mà cô bé hỏi được từ những y tá. Bấm chuông đến lần thứ ba mà vẫn chưa thấy ai ra mở cửa, thất vọng não nề vì cứ nghĩ tốn bao công sức mà vẫn không gặp được Jessica, đang định bỏ về.

_ Krystal! Là em phải không?

_ Unnie...

May là Jessica vừa ra ngoài mua một ít đồ chuẩn bị bữa tối cùng Eunjung, về đúng lúc bắt gặp cô bé. Vừa nhìn thấy cô ấy, Krystal lại bật khóc nức nở rồi ôm chặt lấy Jessica.

_ Ngoan nào, lần nào gặp chị em cũng khóc như vậy, phải vui vẻ lên chứ. Sao lâu rồi em mới đến thăm chị thế Krys? Có biết chị nhớ em lắm không.

Vẫn giữ nguyên vòng tay của mình quanh Jessica, cô gái nhỏ vừa sụt sịt vừa trả lời.

_ Em cũng nhớ unnie lắm, nhưng em sợ unnie vẫn còn giận em vì lỗi lầm lần trước nên không dám đến nữa.

_ Ngốc ạ, chị không có giận em, có phải lỗi của em đâu mà do bệnh tình của chị lúc đó đấy chứ.

Krystal lúc này mới chịu buông Jessica ra, lấy tay quệt đi vết nước mắt lem nhem trên mặt, ngước nhìn cô ấy.

_ Unnie không giận em thật hả?

_ Tất nhiên rồi, em có biết nhìn gương mặt em bây giờ tức cười lắm không. Vào nhà chị rửa mặt cho nào.

_ Nhưng..Eunjung ..chị ấy sẽ không cho phép đâu. Chị ấy đã cấm em không được đến thăm unnie mà.

_ Tại sao lại thế? Để chị hỏi chuyện cô ấy sau, em cứ vào nhà đi, Eunjung phải một lúc lâu nữa mới đi làm về.

_ Dạ!

................

Từ hôm đó, thỉnh thoảng rảnh rỗi hai chị em vẫn lén gặp nhau. Jessica nhất quyết không cho Krystal trốn học chỉ vì muốn gặp cô, nên phải đến tận cuối tuần mới có thời gian. Sooyoung đôi lúc cũng thắc mắc việc Krystal cứ trốn biệt đi đâu đó một mình, nhưng do cô bé cứ đánh trống lảng mãi, mà cô còn phải lo cho Yuri nữa nên thôi. Hôm nay là chủ nhật, Krystal vô cùng vui vẻ, cô bé đang chuẩn bị để sang với Jessica. Sooyoung ôm đống hồ sơ nặng nề bước từ ngoài vào, thấy thế liền giữ cô lại hỏi ngay.

_ Em lại định đi đâu đấy?

_ Đâu có, à em đang định sang nhà bạn để học thêm chuẩn bị cho kì thi sắp tới đó.

_ Vậy sao? Đợi Soo một chút rồi Soo sẽ đưa em đi.

_ Ơ không cần đâu, Soo đang bận thế kia mà, em tự đi được.

_ Thôi, một lúc cũng chẳng ảnh hưởng lắm, Soo không an tâm để em đi một mình.

_ Em cũng lớn lắm rồi chứ bộ, đâu cần lúc nào cũng làm phiền đến Soo như thế. Soo cứ an tâm làm hết công việc trên tay kia kìa.

_ Nhưng mà...

_ Không nhưng nhị gì nữa nhé, em phải đi đây muộn rồi.

Hôn nhẹ lên má Sooyoung, Krystal biến mât thật nhanh sau cánh cửa để cô ấy không còn cằn nhằn gì thêm nữa.

.............

_ Chị sắp làm đám cưới rồi đó.

_ Sa..o ạ? Nhưng mà...

Krystal ngạc nhiên vô cùng khi nghe Jessica báo tin đó. Suýt chút nữa cô bé lại thốt lên mối quan hệ giữa chị mình và Yuri, nhưng chợt nhớ đến cơn đau của cô ấy lần trước nên cô bé khựng lại, không nói hết câu, và biểu hiện đó cùng nét mặt thẫn thờ làm Jessica thắc mắc.

_ Nhưng sao cơ?

_ Dạ thôi, không có gì ạ, unnie sẽ lấy Eunjung phải không?

_ Uhm, chị muốn em đến tham dự lễ cưới với vai trò là em gái của chị.

_ Unnie..có yêu cô ấy không?

_...........

Chẳng hiểu sao Jessica lại ngập ngừng trả lời câu hỏi đó của Krystal. Lúc này cô còn không rõ yêu thì như thế nào, hình thù ra sao. Cảm giác mà cô dành cho Eunjung có phải tình yêu không? Bản thân chỉ biết cô ấy, cần cô ấy, đã quá dựa dẫm vào cô ấy. Nhưng những hình ảnh mập mờ, những tiếng nói văng vẳng bên tai lại tác động rất nhiều đến trái tim cô.

_ Eunjung yêu chị, cô ấy cần chị và chị đã đồng ý.

_ Unnie hãy suy nghĩ thật kĩ, em không muốn sau này unnie phải hối hận khi đã quyết định như thế.

_ Đừng nói như thế Krys, Eunjung đối xử với chị rất tốt, chị sẽ không bao giờ hối hận khi quyết định sống suốt đời bên cạnh cô ấy. Nhưng thật lòng chị rất muốn nhận lời chúc phúc từ em.

" Em không biết mình có thể, hay có nên đến đó không nữa. Chuyện này quá rắc rối mà em không biết nên nói thế nào cho unnie hiểu đây"

Cô bé lẩm nhẩm một mình, sau đó liền nói qua chuyện khác vì chẳng biết phải trả lời thế nào cả.

_ Thôi chết, em quên mua thức ăn cho Đậu đen rồi, làm sao bây giờ?

_ Đậu đen?

_ Là con mèo ngày trước unnie nuôi đó.

Hóa ra đó là một con mèo, nhưng sao những hình ảnh mà cô cảm nhận được lại giống một người cơ chứ.

_ Unnie đang nghĩ gì vậy?

_ À không có gì, bây giờ vẫn còn sớm mà. Hôm nay Eunjung sẽ về rất trễ, chị sẽ cùng em đi mua rồi đưa em về luôn chịu không nào.

_ Thật vậy sao, lại được ở cạnh unnie thêm nữa, em vui lắm ý.

Hai chị em vừa đi vừa nói chuyện suốt cả đoạn đường dài. Chớp mắt một cái là đã đúng trước cửa nhà họ Kwon rồi. Krystal vẫn luyến tiếc nắm lấy tay chị mình không chịu buông.

_ Lại phải xa unnie rồi, thời gian trôi nhanh thật đấy.

_ Thôi em vào nhà đi kẻo mọi người lại mong. Khi nào rảnh nhớ sang thăm chị nha, ở nhà một mình buồn muốn chết.

_ Giờ này ở nhà làm gì có ai, họ đi suốt cả ngày luôn rồi. Hay unnie ở lại với em chút nữa đi, giúp em cho Đậu đen ăn rồi về cũng được mà.

_ Em thật là, thôi được rồi, chỉ một lúc thôi đấy. Chị phải về sớm không Eunjung lại lo cuống lên thì phiền lắm.

Thật ra con mèo mới là nguyên nhân chính khiến Jessica muốn ở lại. Cái tên đó khiến trong lòng cô dậy lên rất nhiều cảm xúc kì lạ mà không sao giải thích nổi. Chưa kể khi đặt chân vào bên trong căn nhà nó lại càng mãnh liệt hơn nữa. Krystal nhờ cô cùng tìm con mèo, nhưng đôi chân cô lại tự động bước đến một nơi khác. Một căn phòng tối, ánh đèn ngủ chỉ mập mờ hình ảnh xung quanh, đồ đạc bị vứt lung tung, chưa kể mùi rượu nồng nặc khiến cô khó chịu. Còn cái người nằm trên giường kia nữa chứ, chân cô như không còn được điều khiển vậy, nó cứ tiếp tục bước đến bên cạnh người đó thôi. Lồng ngực cô sắp nổ tung đến nơi khi tay cô đưa lên phía trước, có ai đó thúc giục cô phải chạm vào người đó.

_ Nóng quá!

Cô vô thức thốt lên, là do cô hay do thân nhiệt người này nóng bất thường như vậy. Và sự thật là người này đang sốt rất cao, trái tim cô nhức nhối hơn bao giờ hết.

--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic