[LONGFIC] Em Phải Làm Vợ Tôi!!!![Chap 21], Yulsic | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 21

Đôi mắt cô im lặng ngắm nhìn Yuri ngủ say trên giường, hai viên thuốc đó đã bắt đầu phát huy tác dụng của nó. Sau giấc ngủ này cô ấy sẽ thấy khá hơn. Ngay cả khi ngủ đôi mắt đó vẫn đong đầy nước, cô ấy vẫn đang khóc trong giấc mơ của riêng mình.

Tại sao?.. tại sao cô lại là nguyên nhân khiến cô ấy trở thành thế này? Hai người không quen nhau cơ mà, chính Eunjung đã nói với cô như thế, cô tin Eunjung, không đời nào Eunjung nói dối cô đâu. Nhưng còn những lời của Krystal, của Sooyoung thì sao? Cả những ảo ảnh lẫn tiếng nói bám theo cô hằng ngày nữa thì sao? Tới tận lúc này đầu óc của cô vẫn còn quay cuồng một cách khó chịu, với hàng loạt những ý nghĩ mà cô không thể nào hiểu được, cô đang cố hết sức để xóa nó đi nhưng không thành.

_ Cô ấy đang ở đâu? Các người đang dấu Jessica ở chỗ nào? Hãy mau trả cô ấy lại cho tôi.

Là tiếng của Eunjung, cô ấy đã đến tận đây rồi. Vì quá mải mê ở bên cạnh Yuri mà cô đã quên mất, chắc chắn Eunjung đang rất lo lắng cho cô. Cuộc tranh cãi dưới nhà càng lúc càng *** gắt, cô không muốn họ đánh thức Yuri, cô ấy mới chỉ vừa chợp mắt có một lát thôi mà. Thật nhẹ nhàng đóng cánh cửa phòng lại để không gây ra bất kì một tiếng động nào. Cô bắt đầu trở xuống chỗ bọn họ.

_ Bình tĩnh lại đi Eunjung, tôi không có bắt ép cô ấy, tự cô ấy mò đến đây thôi.

_ Jessica không đời nào tự đến đây được, mấy người đừng nghĩ làm như vậy là có thể cướp cô ấy từ tay tôi. Mau thả cô ấy ra ngay nếu không tôi sẽ báo cảnh sát gông cổ mấy người lại đấy.

_ Cậu nghĩ tôi là trẻ con chắc mà lại sợ những lời dọa nạt đó của cậu. Cứ việc báo cảnh sát nếu muốn, để họ xem ai mới là kẻ cướp, ai mới là người có tội chứ.

_ Cậu....

Jessica đã xuống tới nơi, ngay lập tức cô chạy về phía Eunjung kéo cô ấy ra xa khỏi Sooyoung, mong sao họ không to tiếng với nhau thêm nữa.

_ Mình về thôi, Eunjung đừng gây với cô ấy nữa.

_ Nhưng... nhưng cô ta..

_ Nghe lời em đi, tất cả là lỗi của em, không phải cô ấy ép buộc gì em đâu.

Nhanh chóng Eunjung kéo cô ra chỗ để xe, cô còn không kịp nói lời tạm biệt em gái mình. Rồi Eunjung mở cửa xe cho cô, đợi cô bước vào xong mới nhẹ nhàng đóng lại. Vừa ngồi vào xe là cô ấy đã khởi động ngay máy, suốt cả quãng đường trở về nhà cũng không có thêm cuộc nói chuyện nào nữa giữa hai người. Cuối cùng chiếc xe cũng đỗ xịch lại, ngay trước cổng nhà Eunjung. Cô bước vội vào nhà, không dám ở cạnh cô ấy lâu thêm, không dám nhìn thẳng vào mắt cô ấy. Vì lúc này Eunjung đang rất giận, cô sợ mình không tài nào trả lời được những câu hỏi mà cô ấy sắp sửa thốt ra. Eunjung bất ngờ nắm chặt lấy tay cô, xoay người cô lại đứng đối diện với mình.

_Em không có gì để nói với tôi sao? Em không muốn giải thích hay thậm chí là kể lại cho tôi nghe chuyện này là như thế nào sao?

_ Không em... em không có..

_ Không ư? Em có biết tôi lo lắng nhiều như thế nào không? Tôi như phát điên lên khi về nhà mà không thấy em đâu hết. Vậy mà lúc này đây em lại tỏ ra hờ hững trước sự quan tâm của tôi như thế. Em không cần tôi nữa phải không?

_ Không phải thế, Eunjung đừng nghĩ bậy... em xin lỗi... em xin lỗi mà.

Cô chủ động ngả người về phía trước, nằm gọn trong lòng Eunjung, vòng tay ôm lấy eo cô ấy, hi vọng cô ấy sẽ bình tĩnh trở lại. Nhưng sao.. khác quá... cái cảm giác này không giống... không hề giống như lúc Yuri ôm cô. Ánh mắt đó... hơi ấm đó... ngay cả mùi hương trên cơ thể Yuri vẫn bám chặt lấy cô không chịu buông. Tai sao ngay cả lúc ở trong vòng tay của Eunjung cô vẫn không ngừng nghĩ đến Yuri như vậy?

Rời khỏi cái ôm, khuôn mặt cô ấy đã dịu lại đôi chút. Cô ấy cố gắng nở một nụ cười với cô, nó chỉ khiến cô càng cảm thấy bản thân mình có lỗi thêm. Với tất cả những gì Eunjung đã làm vì cô, làm sao cô được phép nghi ngờ, Eunjung sẽ không bao giờ lừa dối cô.

_ Em mệt lắm rồi đó, nghỉ sớm đi, tôi không muốn cô dâu của mình trông tiều tụy trước ngày cưới đâu.

_ Em biết rồi, Eunjung cũng phải ngủ sớm, đừng thức khuya làm việc kẻo bệnh đó.

_ Tôi yêu em, nhiều lắm Sica à.

Eunjung hôn nhẹ lên trán cô rồi lặng lẽ rời khỏi phòng. Bước chân vào phòng tắm, nhưng cô hoàn toàn không có ý niệm là mình đang làm gì cả. Đứng im lìm dưới vòi sen, bao nhiêu mệt mỏi của cả một buổi trời ở bên ngoài khiến cô không còn muốn cử động nữa, cô cứ đứng như thế, dưới làn nước phun. Toàn thân khẽ rùng mình, dễ có đến cả chục phút trước khi những tia nước cuối cùng làm cho những dây thần kinh đang căng cứng vì suy nghĩ của cô dịu lại. Eunjung yêu cô, cả hai sắp dành trọn quãng thời gian còn lại của cuộc đời bên nhau, cô không nên vì những ảo ảnh mù mờ, những lời nói của người khác mà làm điều gì khiến cô ấy phải chịu tổn thương.

Cô không muốn!

Jessica nhanh nhẹn mặc áo ngủ rồi leo lên giường nằm, cuộn tròn người lại dưới cái chăn ấm áp, có lẽ thế vẫn chưa đủ, cô tự vòng tay ôm lấy mình. Sau giấc ngủ này cô sẽ phải quên tất cả những gì xảy ra ngày hôm nay đi, chỉ còn vài ngày nữa thôi, cô sắp chính thức trở thành vợ của Eunjung rồi.

......................

Yuri đã tỉnh giấc, cô lơ mơ mở mắt ra, lơ mơ nhớ lại một chút những gì đã xảy ra trước đó, trước lúc cô ngủ. JESSICA!

Cô hốt hoảng đạp tung cánh cửa phòng mình, chạy khắp nơi chỉ mong sao kịp nhìn thấy Jessica. Hoàn toàn không có bóng dáng cô ấy còn ở đây, Jessica lại bỏ đi mất rồi. Cô thầm trách mình, đã cố gắng để không ngủ nhưng vẫn thiếp đi lúc nào không hay, đã cố gắng để cho cô ấy không rời khỏi tầm mắt vậy mà vẫn thất bại.

Cô đã ngủ bao lâu rồi?

Yuri mệt mỏi thả mình xuống cạnh bên bàn nước, buồn bã nhìn mông lung ra con đường trước nhà qua khung cửa sổ để mở. Thiếu vắng hình ảnh người con gái mà cô yêu thương đã khiến ngôi nhà trở nên lạnh lẽo và buồn thảm vô cùng. Cô ngả người ra lưng ghế, thẫn thờ để tay buông thõng xuống. Đầu óc cứ quẩn quanh với những suy nghĩ buộc mình phải mạnh mẽ. Bất chợt tay cô chạm vào nút bấm trên chiếc điều khiển tivi, tin tức luôn là thứ mà chẳng bao giờ cô thèm quan tâm đến. Nhưng hôm nay bỗng chốc nó biến thành hố sâu tuyệt vọng của cô. Hi vọng mong manh rằng Jessica vẫn luôn nhớ tới cô cuối cùng cũng tan vỡ.

" Giám đốc bệnh viện Seoul, Ham Eunjung, cô gái trẻ đầy tài năng sắp kết hôn. Chúng tôi vô cùng tò mò không biết người con gái may mắn đó là ai. Hai người đang gấp rút chuẩn bị lễ cưới được tổ chứ vào ngày.... Ôi trời!! Là ngày mai, quả thực chúng tôi cũng phải bất ngờ huống hồ..."

.....Tí...ít....t..

Sooyoung đã đến từ lúc nào, mặc dù cô ấy đã nhanh tay tắt tivi nhưng phần chính của tin tức đó Yuri nghe hết toàn bộ rồi.

_ Cậu vào phòng nghỉ ngơi tiếp đi, trông câu vẫn còn yếu lắm Yuri à.

_ Tất cả đã chấm dứt rồi phải không Sooyoung? Cô ấy sắp thuộc về người khác mà mình chẳng thể làm gì cả.

_ Đừng nghĩ nhiều, sẽ không có chuyện đó xảy ra. Dù cho Jessica có mất trí nhớ đi nữa nhưng cô ấy vẫn là vợ của cậu, hai người chưa li dị, Eunjung không thể nào lấy cô ấy được.

_ Ai nói là không thể?

Tiếng nói vừa cất lên không phải của Yuri, mà là của người đang bước ra từ bên trong kia. Ông Kwon ngồi vào chiếc ghế đối diện với hai người, miệng vẫn không ngừng nở nụ cười đắc thắng.

_ Ý của bác là sao? Cháu không hiểu..

_ Rất đơn giản, một cô gái nhưng có đến hai thân phận khác nhau. Đương nhiên cũng có thể lấy hai người khác nhau.

_ Bác đang nói cái gì thế? Chuyện này là thế nào hả Yuri?

Lúc này cô mới ngước lên nhìn thẳng vào cha mình. Người mà trước đây cô luôn nể sợ, nay những lời ông ấy nói ra lại khiến cô khinh bỉ. Đây chính là sự trừng phạt dành cho cô mà ông đã nói sao?

_ Là cha đã bảo Eunjung làm thế phải không?

_ Đúng vậy, ta giúp nó có thêm nghị lực giành lấy thứ mà nó muốn. Vì con không cho phép ta giết con bé đấy thì ta chỉ còn cách đó thôi.

_ Chắc cha vừa lòng lắm, vui lắm đúng không? Cha đã rất thành công khi khiến con gái mình chết dần chết mòn trong đau khổ

_ Đó là sự lựa chọn của con Yuri, nếu ngay từ đầu con không mang cô ta về đây, không dùng tính mạng mình để uy hiếp ta thì không bao giờ có những chuyện như thế này xảy ra.

_ Cả hai người đang nói về cái quái gì thế hả?

_ Im lặng đi Sooyoung, đây không phải chuyện của cậu, đây là chuyện riêng của gia đình mình.

_ Từ bao giờ cậu coi mình là người ngoài vậy Yuri?

_ Ra ngoài đi! Để tôi một mình nói chuyện với ông ấy.

Yuri tức giận? Sooyoung chưa bao giờ thấy cô ấy như vậy trước kia. Cả hai người đang nói về Jessica nhưng về chuyện gì thì cô ấy không thể nào biết được. Ánh mắt của Yuri bỗng nhiên trở nên kì lạ. Nó là một ánh mắt đáng sợ, như sắp nuối chửng cả người đối diện kia, ánh mắt xoáy sâu vào nó mang theo những thứ tăm tối và ghê tởm. Sooyoung thấy lạnh toát sống lưng khi không khí nơi đây bỗng chốc thay đổi. Yuri đang định làm gì vậy?

_ Tại sao con dám nhìn cha như thế Yuri? Nếu muốn sao con còn lưỡng lự gì nữa mà không lao vào giết cha như đã định đi. Ta cũng đã lường trước tất cả rồi.

_ Không, con không muốn làm điều đó, cha chưa bao giờ và cũng sẽ chẳng bao giờ hiểu được con đâu. Con đã từng nói Jessica chính là trái tim của con, mất cô ấy con coi như đã chết rồi.

Con dao trong tay cô ấy! Đến bây giờ Sooyoung mới phát hiện ra cô ấy cầm trên tay con dao của cô, Yuri đã lấy nó từ lúc nào mà sao cô không biết.

_ Con định làm gì với thứ đó nếu không phải để giết ta?

_ Đấy chính là điều cha muốn cơ mà, cha phải biết rõ nhất chứ. Được nhìn thấy con gái chết từ từ trước mặt mình không phải là mong muốn của cha sao?

Và tất cả những gì ông Kwon và Sooyoung nhìn thấy chỉ còn là máu.. rất nhiều máu... máu chảy ra từ trái tim của Yuri

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic