Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một nhà hàng Pháp, không khí nơi này rất thích hợp cho các cặp đôi. Jiyeon ngồi đối diện với Eunjung vui vẻ xử miếng bít tết trước mặt. Eunjung chẳng ăn mấy toàn nhìn cô chằm chằm.

- Chồng, có chuyện này hơi thắc mắc...
Cô lau miệng nhìn Eunjung hơi tò mò, hắn chẳng nói gì ý cô cứ nói.
- Chông có biết ba nuôi, cái ông trùm thế giới ngầm của Lucian Taylor là ai không? Làm sao để gặp ông ấy?
- Có chuyện gì sao?
Eunjung thấy lạ khi cô tò mò nhiều chuyện thế? Tự dưng hôm nay còn hứng thú với thế giới ngầm.
- À, không chỉ là con nuôi ông ấy có gương mặt giống của vợ nè chồng.
Hôm nay cô ngoan ngoãn xưng vợ chồng càng làm hắn thấy đề phòng hơn. Nhưng nghe cô nói hắn chợt nhớ, người con gái xuất hiện ở Nhật Bản trong chuyến đi tuần trăng mật đó. Không ổn, sao cô lại biết? Chẳng lẽ là nhóc Soo sao? Nhưng sao phải nói với cô mấy việc này?
- Không gặp được. Ông ta đang ở Pari.
- Oài, chán ghê, cứ tưởng gặp được. Thôi không sao, mình ăn tiếp đi.
Jiyeon lại vui vẻ xử nốt miếng bít tết. Không gặp được thì thôi, cô tự mình tìm hiểu sau.
- Mà hôm nay không đến tập đoàn sao?
- Có chút chuyện riêng.
- A, ngoại tình hả?
Jiyeon vui vẻ hỏi làm Eunjung yên lặng nhìn cô chằm chằm. Cô là muốn hắn ngoại tình vậy sao?
- Không có.
- Ừm, nhưng nếu có một ngày....nếu thôi nhé, chỉ là nếu thôi đấy.
Cô nhìn hắn rất là hồn nhiên, Eunjung không hiểu hôm nay cô ăn trúng cái gì mà hành động lẫn lời nói kì lạ vô cùng.
- Nếu như năm đó vì tôi không giúp anh nói rõ khiến Suzy quyết định đi Mĩ thì anh có giận không?
- Cô đang nói linh tinh cái gì vậy? Cô ta đi Mĩ mặc cô ta
Eunjung bực bội khi nghe đến cái tên Suzy. Ngoài mặt Jiyeon vẫn cười nhưng trong lòng cô tự biết là hắn vẫn còn yêu Suzy rất nhiều, vì yêu mà mới bực, vì yêu mà mới hận. Đây là lí do cô không muốn yêu hắn. Vì nếu trong tim hắn đã có người khác dù cô có cố cũng chẳng thể chen chân vào được. Thà cứ đứng ngoài vòng còn hơn đâm vào để rồi chẳng rứt được ra.
- Anh còn yêu cô ấy nhiều lắm chồng à.
Jiyeon nói rồi đứng dậy cầm túi sách rời đi. Eunjung ngồi đó hơi thất thần trước câu nói của cô. Tóm lại cô gọi hắn đến đây chỉ vì muốn nói về vấn đề của Eunjung thôi sao? Cô là con người thế nào? Hắn nghĩ mình từng hiểu cô nhưng hình như hắn lầm rồi. Hắn chưa bao giờ, chưa một lần hiểu được cô rốt cục là con người thế nào.
- Con à, mẹ phải làm sao đây? Phải làm sao bảo vệ được con đây?
Jiyeon tay xoa xoa bụng, cô thở dài nhìn lên trên bàu trời đang trong xanh dịu dàng không gợn mây kia lại đùng cái mây đen lũ lượt. Một tiếng sét đánh ngang cùng lúc là cơn mưa ào xuống. Jiyeon kinh ngạc, cô đi nhanh tới chỗ ngồi chờ xe bus, dẫu sao phải tránh mưa đã. Ngồi ở giữa cái trời mưa lạnh lẽo này cô cảm thấy thật là mệt mỏi. Cầm điện thoại trong tay cô nhìn khắp lượt cuối cùng cũng ấn gọi cho Myung Soo. Với cô có lẽ người có thể giúp được lúc này chỉ có Myung Soo.
- "Alo, chị dâu có chuyện gì không?"
Lúc nào nghe giọng tên này cũng hào hứng làm Jiyeon thấy lòng mình vui lây thay.
- Đến trạm xe bus số xxx đi, tôi đang có một mình.
- "Á, trời mưa này chị ngoài đó làm gì. Ngồi yên đi, em đến ngay."
Myung Soo hét lên, dù sao cậu nhóc cũng ở gần đấy thôi. Eunjung sau khi nhận ra trời bên ngoài mưa liền lo lắng cho cô, dù sao bây giờ cô cũng đang mang thai. Hắn lái xe nhanh chóng tìm cô thì nhìn thấy ở phía trước ngay trạm xe bus, Myung Soo đang cầm ô mỉm cười nhưng gương mặt lo lắng thấy rõ đưa tay chạm vào má cô. Jiyeon chạm vào bàn tay nhóc Kỳ bỏ xuống rồi mỉm cười.
- Này nhóc, nhìn nhóc như chồng chị đấy.
- Hay là thế nhỉ?
Myung Soo cười cười cùng cô đứng dưới cái trạm xe bus này.
- Biết vậy em theo chị cho rồi, bây giờ thì ngồi đây như vậy nhỡ bệnh thì em biết nói sao với đại ca?
- Không sao, chị đây phải khỏe mạnh lo cho nhóc trong bụng nữa chứ?
Jiyeon mỉm cười chỉ chỉ vào bụng mình. Myung Soo cúi xuống ghé sát bụng cô.
- Này nhóc, mẹ của con đó, lúc nào cũng ngang bướng vì thế lớn lên mấy đứa cứ an tâm mà lớn lên khỏe mạnh đi.
- Nhóc, cậu hài hước thật.
Jiyeon mỉm cười vui vẻ rồi Myung Soo cầm ô che cho cô lên xe. Chiếc xe nhanh chóng chuyển bánh rời đi. Eunjung ngồi nắm chặt tay lái, dù sao nhìn hắn bây giờ đúng là người chồng tệ. Hắn đã hiểu hàm ý câu nói của cô rồi. Nếu nghĩ lại cô đã nhiều lần cố làm hắn hiểu nhưng hắn hình như làm cô thất vọng rằng hắn chẳng hiểu gì cả. Hắn có lẽ nên sửa sai nhanh thôi trước khi cô biến mất trước mặt hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro