Part 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm sao nó lại quên hắn là Ham Eunjung nhỉ? Gì chứ? Chỉ là một thằng đểu không hơn.Eunjung cũng nhìn nó chằm chẳm ánh mắt phức tạp nhưng tuyệt không hề có một tia nào gọi là ân hận hay muốn giải thích cả,chỉ đơn giản là nhìn xoáy vào nó.

-Cô thấy căn phòng này quen không,Jiyeon?-giọng nhỏ Qri vang lên

Nó nhìn quanh phòng….

Ha,thì ra là phòng khách sạn lần trước mà tên khốn kiếp kia cùng ả mây mưa rồi gửi ảnh cho nó,biết chọn địa điểm quá nhỉ?

-Buông tôi ra-nó lạnh giọng

Mấy tên kia nhìn Eunjung.Eunjung gật đầu

Nó đi lại gần chỗ Eunjung.Bây giờ nó chỉ cảm thấy bực mình và hận.Sự đau đớn vì bị phản bôi lòng tin,sự tuyệt vọng lên tới đỉnh điểm tất cả chỉ còn lại hận thù.Nó lại gần giường,thản nhiên giương mi nhìn Eunjung


-Có gì để giải thích không?


-…….


Nó nhắm mắt hít một hơi dài

Nó nhếch mép lấy côc nươc bên cạnh bàn và

Rào-cả cốc nước đổ lên đầu Eunjung

-Game over.Không ngờ khẩu vị của jung lại thấp vậy đấy Ham Eunjung ạ.

Ánh mắt nó nhìn Eunjung vô cảm nếu có thì chỉ là sự khing miệt đến lạnh lùng.

Nhỏ Qri ** lên

-cô làm gì…

-Bà chị câm mồm đi,điếc tai quá-nó quay ra-không ai thèm giành với bà chị đâu,phục vụ hắn tốt đi,có khi hắn thích bà chị thật đấy.

Mắt ả long lên muốn nhảy xổ vào mà bóp chết nó,mặc kệ,nó cứ thế đi.Eunjung lắc đầu nên mấy tay bảo vệ biết ý để nó đi.

-Jung….-ả xà vào lòng Eunjung nũng nịu-cô…

-Thôi nào người đẹp,em biết là Jung không thích ai đụng vào đồ của jung mà,dù có là đồ cũ,mà bây giờ Jung về với em rồi gì

-Em biết trước sau gì jung cũng về với em mà,nhưng mình đang vui mà cô ta đến phá hoại

-Vậy Jung đền cho em nhé

-Hm

Nó nắm chặt bàn tay bước ra khỏi phòng…nó chạy đi thật nhanh…bao nhiêu sự tức giận phẫn uất trong kia chợt tan biến chỉ để lại nỗi đau tới xót lòng,tê tái

-Không được khoc,không việc gì phải khóc vì một thằng như hắn-Jiyeon tự nhủ

Nhưng nước mắt tự không ngừng chảy ra mà nó không biết làm sao cho ngừng được,nó rơi xuống vực sâu của tuyệt vọng,nó không biết tin ai nữa…trời đang nắng cũng bỗng nhiên đổ mưa xối xả hòa cùng tâm trạng với nó,đau đớn quặn thắt,tê tái.hình ảnh hai kẻ kia cứ như đâm hàng loạt nhát dao vào tim nó,đau đến không thở nổi nữa,Nước mắt hòa cùng nước mưa mặn chát và xót xa

-MyungSoo à…đón tôi..tôi đang ở…

Không thể như thế này ở đây được,không thể để họ nhìn thấy mình đau đớn-đó là tất cả những gì nó nghĩ được và nó nhớ đến MyungSoo.

Cậu phóng xe như điên giữa trời mưa,nghe giọng cô nàng cậu biết chắc đã xảy ra gi đó,hình ảnh cô gái đứng ngước nhìn trời giữa con mưa to như muốn nhấn chìm cô sao thật cô đơn,xót xa làm người khác đau lòng.Cậu dừng xe bên nó,ôm nó vào lòng mặc cho mưa làm cả hai ướt nhẹp

-Tôi xin lỗi-MyungSoo lên tiếng

-Đưa tôi ra …khỏi đây-nó nói trong tiếng nấc

Chiếc moto phóng đi giữa màn mưa dày…dần dần mất hút

“Liệu em còn có thể tin anh nữa không????????”

Trời tạnh mưa sau một hồi dai dẳng nhưng không có những ánh nắng ấm áp sau mưa,không xuất hiện cầu vồng rực rỡ.Bầu trời sau mưa vẫn chỉ là một màn ảm đạm với tầng tầng lớp lớp những đám mây dày,nặng nề như phủ kín tất cả,che đi những tia nắng từ mặt trời.Bầu trời âm u chỉ chực tiếp tục mưa bất kì lúc nào

Lúc này,nó đang đứng ở nơi cao nhất thành phố,tưởng như chỉ cần với tay một chút là có thể chạm đến bầu trời cao.Gió táp vào mặt từng cơn vừa như làm khô đi những giọt nước mắt còn lại vừa ngăn đi những giọt nước mắt còn chưa kịp rơi… Ước gì gió cũng có thể cuốn đi mọi thứ…xóa nhòa tất cả…đem mọi nỗi đau…nỗi nhớ…sự ngọt ngào và những kỉ niệm ra đi…

Khẽ nhắm mắt lại,những hình ảnh đầy ám ảnh kia lại hiện lên…ánh mắt của hắn…gương mặt Eunjung…những lời Eunjung nói như bóp nghẹt trái tim nhỏ bé của nó….QUÊN ĐI…CÓ THỂ QUÊN HẾT ĐI ĐƯỢC KHÔNG? NÓ KHÔNG MUỐN NHỚ NỮA…KHÔNG MUỐN ĐAU NỮA…

-AAAAAAAAAAA!-nó bất chợt hét lên,hét đến khản giọng.Những giọt nước mắt cố kìm nén nay lại bướng bỉnh chảy ra không thể dừng lại

như thế nào khi cậu thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy,cậu chỉ lờ mờ cảm nhận được nguyên nhân có liên quan tới tên ******* Ham-Eun-Jung.Ngay lúc này đây,nhìn nó phải khổ sở vì hắn mà cậu muốn đấm cho hắn một phát.Từ lúc cậu đến nó chỉ im lặng,ánh mắt cô hồn,trống rỗng…nhìn thật đau lòng

Nghe thấy nó hét,cậu vội chạy lại,ôm nó vào lòng

-Ổn rồi,có tôi ở đây.Sẽ không sao đâu.

-Hu…hu….hức…hức…-nó níu chặt lấy lấy áo MyungSoo mà khóc,nép mình vào lòng cậu…gió lạnh quá…nó cần một chút ấm áp…


Ai đó làm ơn cho nó cảm nhận nó vẫn đang sống đi…

MyungSoo ôm nó chặt thêm chút nữa như thể chỉ cần cậu thả lỏng vòng tay một chút thôi thì nó sẽ bay mất cùng những cơn gió kia

Dừng lại trước cửa nhà,cố gắng lấy lại khuôn mặt bình thường nhất để bước vào nhà,cố sắm lấy nụ cười gượng gạo trên môi.Đến chính nó cũng chẳng hiểu mình tại sao lại có nói với MyungSoo chuyện đó một cách bình thường đến thế dù mỗi câu nói ra trong lòng tưởng như chết đi,đến bây giờ lại có thể tiếp tục trưng ra cái điệu bộ điềm nhiên vô cảm,tươi cười như chẳng có chuyện gì xảy ra để mà bước vào nhà… không hiểu nó có còn là người không nữa?

-Chị về rồi đây.-Jiyeon nói vọng vào vì thấy đèn phòng khách đang sáng,chắc cô em đang đợi nó.

Bước vào phòng…lần thứ hai trong ngày lòng tự trọng của nó bị tổn thương sâu sắc bởi cùng một người….Hyomin không phải đang chờ nó mà đang ngồi nói chuyện với cái kẻ mà nó muôn ngàn lần muốn không muốn gặp.Ham-Eun -Jung.

TÊN KHỐN KIẾP. Sáng nay hắn dở trò đó vậy mà bây giờ hắn lại diềm nhiên ngồi cười nói với em gái nó ngay ở trong nhà nó…sao da mặt hắn dày thế nhỉ? Sự tức giận bắt đầu dâng lên trong nó…. Lại còn ngồi sát với em nó đầy vẻ thân mật thế kia?

WHAT THE HEOOOOO?

Sáng nay đá nó rồi tối nay đến tán gái là em gái nó công khai trong nhà nó luôn hả?Tên này bị bại não rồi chắc Thấy chị mình đứng ngây người nhìn Eunjung,ánh mắt rực lửa đầy căm hận và khinh miệt,Hyomin lên tiếng

-Chị…chị…

Nghe cô em gọi,Jiyeon hơi giật mình,bắt gặp ánh mặt EunJung nhìn mình đầy giễu cợt.Jiyeon cố kìm ước muốn cầm dao rạch nát khuôn mặt ấy ra( tội lỗi,tội lỗi),hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh,Jiyeon quay lên cô em đang nhìn mình đầy khó hiểu

-Hyomin…nhà mình hết dầu gội đầu rồi….chị hơi mệt nên quên mua rồi,em đi mua hộ chị cái-nó cố tình đẩy cô em ra ngoài với cái lí do không thể nào chuối hơn được

-Nhưng…

Bắt gặp ánh mắt hình viên kẹo đầy ngọt ngào của chị gái,cô nàng hậm hực đi…không gian bỗng trở nên căng thẳng và khó chịu…

Eunjung  vẫn giữ trên môi điệu cười nhếch mép quen thuộc,tiến lại ôm nó từ đằng sau:

-Sao nhìn Jung như muốn ăn tươi nuốt sống nhau thế baby?-Eunjung tì cằm lên vai Jiyeon,thổi vào tai Jiyeon luồng hơi lạnh làm nó thấy hơi buồn buồn và rùng mình…

Trong giây lát đầu óc nó như trống rỗng không thể suy nghĩ được gì,mùi hương bạc hà như bùi mê quẩn lấy xung quanh nó làm nó không thể thoát ra nhưng rồi những hình ảnh sượt qua đầu nó làm tim nó nhói đau…

-Buông ra trước khi tôi tát Jung-Jiyeon lạnh giọng.


-Thế nào…em phải đuổi cả cô em ra ngoài để chúng mình có gian riêng à? Jung cảm động đấy-Eunjung vẫn tiếp tục mỉa mai

-Anh mà nói thêm câu nữa thì dù anh có là Chúa trời thì cũng đừng hòng nhìn thấy được Mặt trời ngày mai.

-Haha…em đang dọa Jung đấy à? Đừng thế chứ Jung sợ đấy.

Bụp-nó thúc mạnh cùi chỏ vào bụng Eunjung khiến Eunjung nhăn mặt vì đau.

-Tôi không rỗi để đùa với anh.

-Thế em muốn sao nào?

-Tôi yêu cầu anh tránh xa Hyomin ra.

-Tại sao chứ?

-…Nó là em gái tôi và tôi không muốn nó dính vào một thằng đểu như anh.

-Em hi sinh cho em gái quá nhỉ…nhưng làm sao đây? Có vẻ con bé khá thích Jung đấy.

-Nó không phải là đồ chơi của anh.

-Tất cả đều là đồ chơi của Jung,nếu Jung muốn cưng à.Kể cả em cũng thế thôi.

Nói rồi Eunjung đột ngột đè môi mình xuống môi nó,hôn ngấu nghiến đầy vẻ chiếm hữu và bá đạo,mặc kệ nó đấm,cào thậm chí là véo Eunjung nhưng dường như không tác dụng,bực mình nó cắn mạnh vào môi dưới của Eunjung,máu chảy ra cùng tim nó rỉ máu….cái hi vọng mong manh rằng ít nhất Eunjung không coi là một trò chơi đã bị chính Eunjung đập tan bởi chính nụ hôn này…một giọt nước mắt mặn chát rơi từ khóe mắt…


End Chap 18

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#girlgirl