Chap 7: Ừ! Em tha cho anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au ra đúng hẹn rồi nhé! Ủng hộ au nha! M.n đọc.vui vẻ... Au có thiên vị ai hoặc ít thoại của ai thì mọi người góp ý kiến nhoa! Au sẽ sửa và rúc kinh nghiệm. Và 4 ngày 1 chap sẽ tiếp diễn đến khi hết fic.
_________________________________________
Vì quá bất ngờ nên 3 chàng vẫn chưa định hình được. 1 lúc sau mặt vẫn còn ngơ ngác, bên kia thì dần mất hết kiên nhẫn nên lên tiếng:

- Tớ thấy họ hình như không muốn giải thích. Tớ đi đây!- Baek dường như không muốn chờ đợi nữa nên đứng lên. Định đi thì Chen nói:

- Cậu ngồi xuống đi! Tớ sẽ nói chuyện với họ.- Chen nói xong thì D.O kéo mạnh tay Baek xuống.

- Để tớ nói cho!- Tao lên tiếng muốn nói. Được sự đồng ý của Chen bằng 1 cái gật đầu. Cậu quay sang bên kia tiếp tục - Sao? Mấy người lúc nào cũng muốn họ cho mấy người cơ hội giải thích, bây giờ họ cho rồi thì mấy người lại không muốn giải thích chứ gì? Được rồi! Ai không muốn nghe giải thích có thể đi!- Tao dứt khoát.

Nghe Tao nói xong Chen và D.O mở to mắt bất ngờ. Tao biết đều đó, chỉ nhìn họ gật đầu 1 cái, họ cũng tin tưởng mà im lặng. 3 người kia thì đồng loạt đứng lên giận dữ bỏ đi, lúc này Chan,Hun,SuHo mới định hình được sự việc xảy ra cũng đừng dậy mà chạy theo.

6 người đã chạy đi, Kris liền phóng qua ngồi kế Tao, dựa đầu vào vai cậu, nói:

- Tao à~~ anh thật nhớ em chết được a~ (Au: em sẽ cho anh thành đôi với ổng hêhêhê
Tao: Au à tha anh đi a~
Au: kịch bản được em làm sẵn hết rồi anh ạ) - Kris nói xong liền nhận được vài ánh mắt kì thị.

- Hai người thôi đi- Xiumin nói sau đó quay qua Chen- Chen à mai em ngồi với anh nhá! Nhường chỗ cho thằng Tửng đi- Nhìn Chen bằng mắt cún.

- Chúng ta học chung lớp đấy! Anh em gì?- Chen nghe xong liền phản ứng

̀- ainha~~... Tại mấy thằng kia đòi giải thích với người yêu gì đó, anh muốn nhập vui thôi, chứ anh hơn em 1 tuổi a~~- Xiumin nói xong thì nhảy qua ôm Chen

- Thật chứ?- Chen nghi ngờ hỏi.

- Thật mà!- Xiumin cũng thành thật trả lời.

- Kệ cậu đi... buôn tôi ra!- tài năng troll người của Chen bộc phát.

- Không! Em mà không kêu bằng anh thì anh không buôn- Xiumin nhất quyết không buôn

- aizzzz... được rồi! Anh à...buôn ra- Chen nói với vẻ mặt hơi khó chịu. Xiumin nghe xong hớn hở buôn Chen ra.

- Hai người lộ liễu vừa thôi- Kris nói sau đó quay qua Tao- Làm người yêu anh nhé! Mai anh mua nhẫn nha! Hôm nay gấp quá anh chưa mua kịp hiihii(Au: Ai lộ liễu hơn nhỉ?) - Kris ôm Tao lắc qua lắc lại.

- *đỏ mặt* Cậu điên à? Nhìn mặt là biết ngay cậu là tên sát gái rồi.- Tao nói với mặt có thoáng chút thất vọng.

- Thì đồng ý làm người yêu anh đi! Từ từ anh chứng minh cho- Kris cười cười mặt đối mặt Tao.

-*gật nhẹ*- Tao

- đồng ý nha! Cầm rút lại- nói rồi áp môi mình lên môi Tao.

- Hai người này lộ liễu ghê vãi (Au: có từ lộ liễu mà cứ nói wài) - Kai nãy giờ quan sát cũng lên tiếng.

- Trời ơi! Đối mắt trong sáng, trẻ thơ của tôiiiiiii!- D.O vờ lấy tay che mắt.

-Muốn gì thì lên phòng đi cưng- Xiumin lấy tay phẩy phẩy xua đuổi Kris.

- Mình và Tao chưa tới mức đ́ó đâu- Kris buôn Tao ra nói. Còn Tao thì ôm mặt vì đỏ.

- Đúng thiệt là...- D.O nói.(Au: đúng là gì vậy oppa?
D.O: ờ...thì...thôi em đi xem 6 người kia đi.
Au: ááá... em quên)
.

.

.

.

.

.

.

.

.

.
Còn về Lay cậu đi lên sân thượng. Đây là nơi cậu tới mỗi lúc buồn. Cây cỏ ở đây xanh tươi, còn có bộ bàn ghế màu trắng tin khiết nằm dưới cái cây xanh lớn mà cậu thường châm sóc. Bỗng có một bàn tay ôm cậu từ đằng sau. Thật sự đôi tay đó rất ấm, thứ ấm áp mà cậu sẽ không bao giờ quên được.

- Lay à! Xin em! Hãy cho anh giải thích! Một lần thôi! Được không?- Đó là SuHo. Anh ôm cậu thật chặt.

- Chẳng phải lúc nãy anh không muốn giải thích sao?- Lay nói, tay gạt đi những giọt nước mắt vẫn chưa kịp rơi của mình.

- Chẳng qua là anh vui quá không nói nên lời thôi!- SuHo biện hộ cho mình. Vỗ ngọt cậu "vợ" Lay.

- Thật hong a?- Lay hỏi lại SuHo.

- Thật mà!- SuHo trả lời sau đó hỏi - nghe anh giải thích nhá?

- Ừm... Một lần thôi đó!- Lay đồng ý.

- Được rồi!

Sau đó SuHo lấy trong túi ra 1 cái điện thoại. Bấm bấm gì đó rồi đưa cho Lay. Trong điện thoại: 1 đoạn video chiếu lúc YoRa đang làm hiện trường giả (Au: mấy bạn xem lại chap 2 xem phải SuHo và YoRa không nhé)

Xem xong Lay chẳng biết làm gì, hai tay rung rung làm rơi cả điện thoại của SuHo, nước mắt không tự chủ mà rơi xuống lã chã, đừng yên bất động một chỗ. SuHo thấy vậy liền đi đến ôm cậu vào lòng, vỗ nhẹ vào lưng cậu, sau đó an ủi:

- Lay à! Không sao! Mọi chuyện qua rồi, em đừng nhớ đến nó nữa! Bây giờ có tha lỗi cho anh không đây?- Anh thì thầm vào tai cậu.

- Anh...hức...Muốn em...*sụt sịt*...tha không?- Lay vừa khóc vừa nói.

- Đương nhiên là muốn rồi!- SuHo vẫn ôm Lay mà nói.

- Được! Em...tha.- Lay trả lời.

Anh nghe xong thả cậu ra, ngồi xuống ghế kéo cậu ngồi xuống đùi mình, mặt đối mặt, mắt nhìn mắt, sau đó môi chạm môi...

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.
Còn BaekHyun cậu chạy thật nhanh ra ngoài, bỗng có một bàn tay kéo cậu ngược lại:

- Nè BaekHyun! Em có biết nguy hiểm lắm không hả?- Là ChanYeol. Lúc nãy anh kéo cậu lại khi có 1 chiếc xe sắp "hôn" cậu.

- Hức... ai cần anh quan tâm...hức... tránh ra mặc kê...ưm...ưm...- Cái lời nói chưa kịp dứt của BaekHyun đã bị ChanYeol mạnh bạo cướp lấy. Anh mút lấy mút để đôi môi hồng của cậu, chiếc lưỡi không yên phận mà lục lọi bên trong miệng cậu. Cảm thấy BaekHyun có chút khó thở anh mới buôn ra. Cơ thể BaekHyun như mềm nhũng ra không tự chủ mà ngã vào lòng ChanYeol.

Anh bế cậu đi vào nhà. (Au: lúc nãy Baek chạy không xa.)mặc kệ cậu đang yếu ớt kêu anh thả ra. Vừa vào tới nhà đã thấy 3 couple ngồi đó nói chuyện. Đến trước mặt D.O anh hỏi:

- Phòng Baek là phòng nào?- nghe xong cậu này mắt Baek còn to hơn nữa, dùng hết sức trốn thoát nhưng sức cậu làm sao mà bằng anh.

- Cái phòng số 4 để chữ Baekkie.- D.O nhìn thằng bạn mà cố nhịn cười. Sau đó trả lời ChanYeol.
....
_________________________________________
ChanYeol định làm gì? Còn LuHan đầu?
Au sẽ tiết lộ ở chap sau há!
Nói trước không có cảnh H đâu nhá hêhê

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro