[LONGFIC] Game Star! [Chap 1 2/2], Yoonsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Ctrl

Couple: YoonSic

Thể loại: Cảm giác mạnh ^^

Ý tưởng: Hứng thì viết ^^

Rating: PG

Lần đầu tham gia diễn đàn, cả nhà cứ chém nhiệt tình để em còn biết sai mà sửa !

Game Star

Chap 1 1/2

Tôi!

..Im Yoona , 25 tuổi. Sống và làm việc bình thường như bao người khác!

Có thể các bạn sẽ thấy tôi hơi kì quặc với câu chuyện mà tôi sẽ kể sau đây. Nhưng đừng lo, không quá khó để các bạn hiểu được nó đâu. Bởi tôi là một người đơn giản, nhưng tư duy của tôi thì lại khá phức tạp...

Bắt đầu nhé..

Ngày nắng ấm..

Tôi thức dậy với cái đầu nhức nhối đau buốt, đêm qua quả là một đêm dài với tôi. Vài đứa bạn thân cố lôi tôi ra khỏi nhà với lí do là chúng muốn tôi thay đổi con người mình. Kết quả.. tôi đã không nhớ mình uống bao nhiêu li, không nhớ nổi mình đã làm gì và ai đưa mình về nhà.

Tôi lại quên nói về mình rồi thì phải..

Ở trên tôi đã đề cập tới việc tôi là một con người đơn giản phải không nhỉ? Đó là vẻ bề ngoài của tôi..

Cặp kính trắng dày cộm, vẻ mặt nghiêm nghị..và trong tủ quần áo của tôi sẽ chẳng thể thấy nổi bóng dáng của một cái váy hay bất kì thứ vật dụng nào điệu đà. Tôi không phải tuýp người thích khoe khoang, không quan tâm tới vẻ bề ngoài mặc dù tôi kiếm được kha khá từ cái văn phòng luật sư riêng của mình. Tôi chìm ngập trong công việc và lấy đó là sở thích, là niềm vui của mình, tôi sẽ chẳng thể ăn ngon nếu như không có tập tài liệu về một vụ án nào đó trên bàn ăn. Sẽ chẳng thể ngủ sâu giấc nếu chưa giải quyết xong những việc còn dang dở trên bàn làm việc.

Sooyoung thường hỏi tôi không thấy nhàm chán về cuộc sống chỉ có công việc của mình hay sao và tôi vặn lại cô nàng rằng : Vậy cậu cũng không thấy nhàm chán với những bữa tiệc của cậu ư?

Sunny vẫn hay vặn vẹo tôi với kiểu ăn mặc quá kín đáo hay tính cách nghiêm nghị đến phát chán của tôi!

Yuri lại đả kích tác phong công việc mọi lúc mọi nơi, ngay cả chút thời gian rảnh rỗi hiếm hoi khi ngồi uống cafe cùng ba người đó thì tôi cũng chẳng thể dứt nổi mình ra khỏi công việc.

Nhưng chẳng sao cả..Vì đó mới chính là tôi. Tôi thích sống như vậy, thích công việc, thích những vụ án li kì thích...một mình..Và tôi cũng chưa từng trải qua một cuộc tình nào!

Tôi có quan niệm khá khác người về tình yêu! Với tôi, tình yêu chỉ là một thứ hạnh phúc ảo, nó chẳng thể đem lại cho tôi thức ăn, chẳng thể khiến tôi vui mừng trong chiến thắng, chẳng thể giúp tôi thăng tiến, trở thành một người có địa vị trong cái xã hội đầy rẫy những toan tính những ích kỉ này. Và tôi tìm thấy tất cả những điều đó ở công việc. Không phải tự hào gì chứ, nhưng tôi cũng được xếp vào tầng lớp được người đời nể nang và kính trọng. Họ nhìn tôi với ánh mắt cảm kích khi tôi giải quyết gọn gàng một vụ án, họ tìm cách tung hê tôi để mong tôi có thể giúp đỡ họ sau này. Với tôi, thế là đủ!

Đó là lí do tôi..Im Yoona..bị ba đứa bạn thân từ thời nối khố dụ dỗ lôi kéo tới Soshi Bar để nhằm thay đổi con người tôi.

Tôi đã tiếc đến đứt ruột khi phải bỏ lại mớ công việc dở dang ở nhà. Quay cuồng với tiếng nhạc và men rượu. Cho tới khi người mềm nhũn và chỉ còn thấy mấy đứa bạn nháy mắt với nhau tỏ vẻ đắc ý...

Quay lại với hôm nay..với ngày nắng ấm!

Tôi lảo đảo bước xuống giường, vẫn chưa nhận ra có gì khác thường cho đến khi nhìn mình trước gương và đã xấu hổ vô cùng với cái bộ dạng lúc này của tôi...

KHÔNG MỘT MẢNH VẢI CHE THÂN!

Mặc dù đó là chuyện bình thường với các bạn..nhưng với tôi...Chưa bao giờ tôi cởi tất tật đồ của mình khi ngủ, khi ở nhà...Ngoại trừ khi tắm. Và tôi cũng thường không bao giờ ngắm nhìn cơ thể của mình trước gương như thế này...

Sau một thoáng ngỡ ngàng, cũng có thể bởi men rượu vẫn còn khiến tôi chưa thể tỉnh táo. Tôi đã làm một việc khá kì quặc đó là...Ngắm nhìn cơ thể mình!

Tôi nhìn ...và nhìn...những đường cong trên cơ thể mình. Hai bầu ngực căng tròn, đỏ mặt khi đặt tay mình lên đó cảm nhận làn da mát dịu mịn màng..

Tôi đây ư? Tôi có thể hấp dẫn tới mức này ư? Dường như việc lần đầu tiên nhìn ngắm cơ thể mình trước gương lại khiến tôi khá thích thú khi khám phá..chính mình!

- Cưng dậy rồi sao?

Tôi té ngửa ra sau khi nghe cái âm thanh dịu dàng ấy phát ra ở đâu đó ..rất gần tôi.

Một cô gái .

Trời ơi!

Tôi đang trần như nhộng..và một cô gái hấp dẫn đang ở trong nhà tôi!!!

Trong tư thế nằm chềnh ềnh giữa nhà, tôi đưa mắt nhìn ngược lên..Tất nhiên là phơi bày hết trước đôi mắt trong veo của cô gái đó.

Làn da trắng

Đôi môi đỏ cong gọi mời.

Mái tóc nâu nhạt bồng bềnh gợn sóng.

Có thể nói cô nàng trong bộ đồ ngủ rộng thùng thình của tôi nhưng vẫn toát lên được cái vẻ quyến rũ vốn có của mình. Cô ấy nhìn tôi bằng đôi mắt mèo tròn xoe đáng yêu..

Tôi suýt quên mất việc cơ thể mình đang bị nhìn ngắm một cách lộ liễu mà cứ thế nhìn trả lại cô ấy cho đến khi...

- Cưng định nằm đó tới bao giờ? Dậy ăn sáng thôi nào.

Tôi lập tức dùng hai tay che lại những chỗ nhạy cảm, mặc dù hơi muộn. Chạy tuột một mạch vào nhà tắm. Đứng thở hổn hển trước gương với cái mặt đỏ như quả cà chua của mình..Vội vã mặc lại bộ quần áo cũ treo trong đó rồi chạy ra ngoài.

Nháo nhác tìm và nhận ra cô gái lạ đó đang ung dung trong nhà bếp của tôi. Dù việc vừa xảy ra khiến tôi xấu hổ chết đi được, nhưng việc cô ta đang ở trong nhà của mình và tùy tiện sử dụng đồ đạc của tôi thì quả là không thể chấp nhận được. Tôi hắng giọng đánh tiếng rồi nói

- Cô..là ai? Sao lại ở trong nhà tôi?

Lạ chưa, cô ta chẳng thèm để ý đến lời nói của tôi, vẫn thản nhiên bày biện đồ ăn lên bàn và mỉm cười với tôi như lẽ dĩ nhiên

- Cưng chưa tắm sao? Hôi quá đi.

- Tôi hỏi lại, cô là ai?

Tôi phảt cáu khi cô ta giả bộ ngây ngô nhìn tôi một lượt. Tất nhiên lần này tôi xuất hiện hiên ngang chứ không như vừa rồi. Mặc dù cái chuyện đáng xấu hổ ấy vẫn còn khiến tôi đỏ mặt cả về sau này mỗi khi nghĩ lại nhưng trước mắt..tôi là chủ nhà và tôi cần phải được biết..Làm cách nào mà cô ta có thể ở trog nhà tôi với bộ đồ ngủ được giặt ủi thơm tho của tôi cơ chứ?

- Cưng không nhớ gì sao?

Trời ạ, cái bản mặt thánh thiện của cô ta đang cố đánh lừa cảm giác của tôi thì phải. Cô gái đó nhíu mày thôi cũng khiến tôi bỗng dưng thấy mềm nhũn cả hai tay đang chống ở hông mà bối rối giấu chúng ra sau lưng..

- Nhớ...nhớ cái gì?

Cô ta bỏ đĩa thức ăn xuống bàn, tiến lại gần sát tôi..Tháo bỏ cặp kính cận của tôi ra ...mọi thứ trước mắt tôi nhòe hẳn đi. Nhưng vẫn có thể cảm nhận được cái vật thể xinh đẹp thơm tho đó đang dí sát vào mặt mình. Mùi hương trên tóc cô ta vướng vất quanh cánh mũi tôi.

Phải nói thật là...mỗi lần nghe Yuri kể về bất kì cô gái nào mà cậu ấy gặp rồi họ làm tình với nhau ra sao đều khiến tôi phải đứng dậy đi ra ngoài bởi tôi vốn dĩ rất dị ứng với mấy chuyện đó. Nhưng không hiểu sao với cô gái lạ đang đứng trước mặt tôi đây thì tôi lại bỗng dưng rất muốn..được..chạm vào cô ta như cách..của Yuri...

- Đêm qua..

Giọng nói ấy dịu hẳn lại, như đang cố mê hoặc tôi. Cô ta đưa tay lên vuốt ve tóc mái rối bời của tôi. Khi bàn tay ấy vừa chạm vào má lập tức tôi rùng mình, cái cảm giác mơn trớn lần đầu tiên tôi được biết tới.

Đây không phải là con người tôi! Im yoona tôi có thể thề rằng chưa bao giờ trong tôi có bất kì một cái ý nghĩ vẩn đục nào trong đó, kể cả trong những giấc mơ của mình tôi cũng chưa từng. Nhưng sao trước người con gái này lại ..đánh thức cái bản năng giấu kín trong tôi thế này. Lần đầu tiên..với cô ta và cả tôi..tất cả đều là lần đầu tiên..

Cô ta tiếp tục có những sự động chạm vào cơ thể tôi, ngón tay vuốt dọc xuống gò má và dừng lại ở môi..Còn tôi chỉ biết đơ người đón nhận cái cảm xúc kì lạ ấy mặc dù chẳng hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra nữa.

Giọng nói ngọt ngào ấy tiếp tục

- Đêm qua...thật tuyệt vời!!!

- Gì cơ?

Cô ta đang nói cái quái gì vậy? Tôi tỉnh hẳn, rụt người lại cố mở to mắt để nhìn cho kĩ nét mặt của cô ta nhưng vô ích vì ..kính của tôi đang nằm trong tay cô ta. Tôi hành động như một cô gái biết được cái sự thật phũ phàng về "Lần đầu tiên" của mình trong một cơn say với kẻ lạ. Cô ta...chính là kẻ đã cướp đi lần đầu tiên của tôi sao?

- Cô... nói năng bậy bạ. Nếu còn cố tình tôi sẽ gọi cảnh sát tới đấy.

Có lẽ cô ta đang cười thì phải, bởi cái vẻ mặt sợ hãi của tôi đang tố cáo rằng..đó chính là lần đầu tiên trong...25 năm tuổi xuân xanh của mình..Nhưng tại sao tôi lại chẳng thể nhớ nổi một chi tiết nhỏ nào như thế được chứ?

Cô gái đó áp sát vào tôi một lần nữa, theo phản xạ tôi lùi lại hẳn phía sau..Giọng cười khúc khích vang lên. Sao tôi lại cảm giác nó đáng yêu vào ngay cái tình huống dở khóc dở cười này được cơ chứ..

" Điên mất thôi"

- Làm gì mà cưng phải sợ hãi như thế chứ hả Nai con?

Tôi không biết làm cách nào mà cô ta lại gần tôi và tra gọng kính vào mắt cho tôi được. Giờ thì tôi có thể nhìn kĩ được gương mặt ấy rồi..Từng đường nét thanh tú, cô ta có cái vẻ đẹp kiêu sa và bí ẩn như những nữ nhân vật chính được hư cấu trong các tập tiểu thuyết trinh thám mà tôi hay đọc. Đôi mắt cô ta như nhìn thấu được những bối rối của tôi lúc này. Tôi chưa bao giờ tỏ ra yếu thế trước bất kì ai, ngay cả trên tòa án tôi cũng luôn là người ngẩng cao đầu.Nhưng trước cô gái này thì khác, tôi có cảm giác như tôi bị lạc hẳn vào một xứ sở nào khác mà ở đó..cô ta chính là chủ nhân!

- Chúng ta..sẽ bắt đầu là của nhau từ ngày hôm nay Nai ạ!

Chap 1 / 2/2

Tôi đứng ngẩn cả người khi nghe câu nói đầy biểu cảm của cô gái lạ ấy. Cô ta chẳng ngần ngại khuyến mại thêm cho tôi một nụ hôn sượt qua môi!

Run..

Một luồng điện chạy dọc cả cơ thể tôi, cổ họng khô khốc. Tôi vô thức đưa lưỡi ra liếm quanh bờ môi mình, vẫn còn cảm nhận được đôi môi mềm mại ấy.

- Cô...

Khi tôi vẫn còn chưa biết phản ứng thế nào với tất cả những sự việc diễn ra vừa rồi, thì tiếng chuông cửa inh ỏi vang lên. Nhìn cô ta với con mắt cảnh giác, tôi đi giật lùi ra mở cửa.

- Đi làm thôi!

Giọng Yuri cao chót vót, kéo tôi trở về thực tại. Còn tôi lúc đó như chết đuối vớ được cọc, kéo mạnh tay Yuri vào trong trước sự ngạc nhiên tột độ. Dường như có Yuri ở đó nên tôi phần nào lấy lại được can đảm khi đứng trước cô gái lạ kia.

- Cô ta bỗng dưng xuất hiện trong nhà tớ với bộ đồ ngủ mà mẹ tớ đã tặng vào dịp sinh nhật. Cô ta tùy tiện đụng vào đồ đạc trong nhà tớ và cả..

Tôi định nói và cả cơ thể tôi đã bị lộ liễu dưới đôi mắt trong vắt kia nhưng may sao kìm lại được. Tôi không muốn tự đưa mình vào thế khó xử với bạn bè.

- Đấy, và giờ cô ta nói những điều thật kì lạ. Cậu tính xem chúng ta nên xử lí thế nào đây?

Nói một thôi một hồi, tôi tự đắc ý trong lòng bởi sự tin tưởng tuyệt đối về văn hóa ứng xử với đàn bà của Yuri thì khỏi chê rồi. Chắc chắn Yuri sẽ làm cô ta phải bẽ mặt và đá đít cô ta ra khỏi môi trường trong sạch của tôi ngay lúc này.

Nhưng không...

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trái với suy nghĩ của tôi, Yuri tiến lại gần cô ta và âu yếm hôn nhẹ lên má. Cô ta chẳng tỏ vẻ gì là không thích cả mà còn ôm lại Yuri rồi mỉm cười nhìn tôi như chế giễu.

Lần đầu tiên trong đời Im Yoona tôi trở nên bất lực như thế này. Tôi chỉ có thể buông thõng hai tay, hàm dưới như sắp rơi ra còn mắt thì mở to hết cỡ chứng kiến cái cảnh tượng lạ lùng trước mắt mình đây.

- Sao em dậy sớm thế? Chờ Yul tới sao?

"What? Yul ý hả? Dùng lời lẽ thân mật thế ý hả?

- Gì..gì đấy Yuri?

- Quên không nói với cậu. Đây là Jessica, em họ tớ! Mới từ Mỹ trở về. Tối qua tớ có việc bận nên đã gửi gắm Sica ở chỗ cậu. Sao? Cô ấy đẹp chứ hả?

Yuri nháy mắt nhìn tôi, cái nháy mắt đầy ẩn ý. Tôi sững người

- Em họ?

- Ừhm! Và có lẽ từ giờ trở đi Sica sẽ ở đây?

- Cái gì?

- Vì tớ đang ở cùng Seohyun nên sẽ rất bất tiện nếu có Sica ở cùng!

- Không thể!

Tôi lắc đầu ngay, cô ta sẽ ở đây là một điều không thể đối với tôi. Cô ta sẽ làm đảo lộn cái cuộc sống yên bình này của tôi mất. Tôi đánh liều đưa mắt nhìn qua cô ta nhưng nhận lại được cái chau mày "đáng yêu" không thể tả để rồi phải vội vàng quay đi búng nhẹ đầu ngón tay mình như một kẻ ngớ ngẩn.

Yuri đi vòng ra sau bàn ăn nhón tay bốc một miếng cho vào mồm và thản nhiên đùa giỡn với Jessica trước mặt tôi cứ y như tôi là kẻ thừa vậy.

- Này nhé, sẽ không có chuyện đó ở đây đâu.

Cố sử dụng nốt những kĩ năng còn sót lại trong tôi lúc này để "chống cự" nhưng tôi quên mất một điều rằng, Yuri sẽ chẳng bao giờ nhượng bộ tôi đâu. Hơn nữa cô gái tên Jessica kia còn tặng tôi một cái nháy mắt vô điều kiện khiến tâm trí tôi méo mó lệch lạc hẳn đi.

Nguyên tắc!

Một trong những nguyên tắc sống của tôi đã bị đánh bật bởi Jessica mất rồi.

- Chẳng lẽ cậu lại hẹp hỏi đến thế sao? Tớ hứa là khi nào tìm được chỗ ở cho Sica thì cô ấy sẽ rời khỏi đây ngay. Tớ đã từng từ chối cậu điều gì chưa hả Yoong?

TÔI ĐẾN PHÁT ĐIÊN MẤT THÔI!

------------------

Tôi rời khỏi nhà vào lúc 8h sáng với tâm trí rối bời bực bội không thể tả. Vậy là tôi đã ngu ngốc gật đầu với cái lí do ngớ ngẩn mà Yuri đã đặt ra. Tôi cũng không biết việc để Jessica ở lại là sự lựa chọn đúng hay sai nữa. Chỉ biết rằng rồi từ đây tôi sẽ phải mệt mỏi rất nhiều với cô nàng đó thôi!

Ngồi vào bàn làm việc mà tâm trí tôi vẫn còn vương vấn mãi cái hình ảnh về cô gái xinh đẹp xuất hiện một cách kì lạ trong nhà tôi. Những gì cô ta nói cứ như trêu trọc tôi , thách thức tôi vậy. Tôi bất chợt nhớ đến chi tiết bộ đồ ngủ của tôi mà cô ta mặc, cả việc tôi tỉnh dậy với cơ thể trần truồng.

Chẳng lẽ nào mọi việc lại như thế?

Tôi chết lặng người, đưa đầu bút chì lên miệng cắn cho đến khi những mảnh gỗ nhỏ vỡ đầy trong miệng mình.

Không phải tôi sợ. Trời ơi...Mà là tôi đang cố hình dung xem mình đã làm tình như thế nào với Jessica!

Aaaaaaaaaaaaaaaa...

- SiCa, cô là cái thứ quái quỷ gì đấy hả?????

Một ngày của tôi thế là trôi đi trong vô nghĩa, tôi đã không để ý đến những nét mặt ái ngại của nhân viên cấp dưới khi nhìn mìh như thế nào. Tôi, một Im Yoona mệt mỏi với cái bọng mắt dưới sưng hơn thường ngày. Người hôi rình vì mùi rượu và vì cả cái bộ đồ cũ tôi đã vất chúng mấy ngày trong nhà tắm mà quên đem giặt. Thật ra là tôi đã quên cả việc ăn sáng mà vội vã bỏ ra khỏi nhà ...Phải rồi, đó là nhà tôi cơ mà, tại sao tôi lại phải vội vã ra khỏi nhà để nhường lại không gian riêng tư cho một người lạ????

Chưa hết, tâm trí tôi bị ám ảnh bởi những hình ảnh vô thường , hay nói đúng hơn là bất thường của Jessica. Khi tôi đang bất chợt hình dung ra cái cảnh nụ hôn ướt át giữa chúng tôi thì cũng là lúc tôi vô tình viết chữ "Lưỡi" lên bản hợp đồng nào đó thay vì chữ kí của mình.

Khi thì tôi vò đầu bứt tóc nghi ngờ về tính phần trăm sự thật trong sự tưởng tượng của chính mình.

TÔI, ĐÃ BIẾN THÀNH CÁI GÌ ĐÂY?

------------------

Các bạn đã thấy tôi trở nên kì quặc như thế nào rồi đấy. Nhưng đó không phải lỗi của tôi! Mọi người hiểu mà..Đúng không???

Đứng trước căn nhà yêu quý, nơi mà thường ngày tôi vẫn nghĩ đó là thiên đường thì thay vì thế hôm nay nó bất chợt biến thành một nỗi u ám. Tôi đã đứng rất lâu để ngắm nhìn căn nhà mình, tôi dần trở nên kì lạ từ khi mà cái con người kì lạ ấy xuất hiện trong cuộc đời tôi. Tại sao tôi lại đứng đó mà ngắm nhìn căn nhà của mình cơ chứ? Tại sao tôi lại không mở cửa bước vào nhà, ngâm mình trong bồn và tự thưởng cho mình một ly Wishky thay vì đứng đó mệt mỏi đưa mắt nhìn khuôn viên căn nhà mà không biết chán...

Cạch!

Tiếng mở cửa khiến tôi giật mình lùi lại hẳn về sau.

Jessica xuất hiện trước mặt tôi với nụ cười tỏa nắng. Cô ta mặc một bộ đồ bó sát người, tóc búi cao để lộ đôi bờ vai trắng ngần với cái cổ nhỏ xinh. Nghiêng đầu nhìn tôi như chờ đợi..

- Àh..ừhm..

Tôi nuốt khan hắng giọng như thể mình mới chỉ đứng đó có vài giây thôi, vụng về lấp liếm cái cảm giác xấu hổ với tất cả những suy nghĩ hình dung cả ngày nay bằng cách lách người thật nhanh qua cô ta và bước vào trong nhà.

Tôi thề là cô ấy đã cười!!!

Điều đầu tiên khiến tôi cảm thấy khó chịu là..một bình hoa đủ màu sắc được đặt ngay ngắn trên bàn thay vì chiếc máy giữ độ ẩm như mọi khi trong phòng mình. Tiếp đến là màn gió ở khung cửa sổ và cả bộ vỏ chăn ga gối của tôi được thay bằng tông màu hồng. Tôi đã nói là tôi ghét điệu đà chưa nhỉ? Giờ thì cô ta còn dám tự tiện vào cả phòng tôi mà sắp xếp lại đồ đạc và tự ý thay đổi tông màu ghi xám mà tôi ưa thích.

Chưa hết, khi tôi mở tủ đồ để chọn quần áo đi tắm thì tôi lại phải sốc lần nữa vì nó trống trơn hoàn toàn!

Lần này thì quá sức chịu đựng của tôi rồi, lao ngay ra phòng khách với vẻ tức tối của mình, Jessica đang ung dung ngồi trên salon và đọc một tờ tạp trí thời trang. Điều đó càng làm tôi lộn tiết

- Cô đã làm gì trong phòng tôi thế hả? Cô có biết như thế là rất mất lịch sự hay không?

Sica đưa đôi mắt tròn xoe của mình ra nhìn tôi đầy vẻ ngạc nhiên, cứ như thể chính tôi mới là kẻ đang phá hỏng không gian riêng tư của cô ta vậy

- Em đã làm gì?

Ôi, lại cái giọng điệu ngọt ngào đó. Nó khiến tôi trùng ngay lại, thay vào đó là một thoáng bối rối...

- Tại...tại sao..cô lại tự tiện..thay đổi đồ đạc trong phòng tôi...Còn...cả quần áo của tôi nữa?

Tôi lúng búng trong miệng như gà mắc thóc, đâu rồi cái dáng vẻ nghiêm nghị của tôi. Nguyên tắc sống của tôi...

- Àh!!

Cô ta như hiểu ra chuyện gì đang diễn ra với tôi, bỏ tờ tạp trí xuống một bên, đứng dậy và nhẹ nhàng đến bên tôi như một chú mèo con ngoan ngoãn. Đưa tay lên chỉnh lại cổ áo cho tôi dịu dàng

- Vì tối qua...Yoong đã làm bẩn chúng nên em mới mang đi giặt. Còn quần áo thì ..vì em vô tình làm dính kem lên đó nên đã mang đi giặt một thể rồi...

- Thế..giờ tôi..mặc cái gì đây?

Chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra với tôi nữa, tôi bỗng trở nên dịu dàng hẳn đi. Đáng lẽ tôi sẽ nổi cáu lên và sạc cho cô ta một trận thì lại ngoan ngoãn nghe lời cô ta đi vào nhà tắm với lời hứa sẽ có quần áo cho tôi ngay khi tắm xong.

Vã nước lạnh lên mặt mình, tôi thấy mình là một người khác trước gương. Không phải tôi của thường ngày, khôg phải là nét mặt cáu kỉnh mệt mỏi, không phải là cái thở dài chán nản...

TÔI BỊ SAO THẾ NÀY?

Câu hỏi đó còn lặp đi lặp lại với tôi suốt cả những ngày sau này nữa!!!

--------------

- Em vào được chứ?

Jessica nói với vào trong khi tôi vẫn còn đang ngâm mình trong bồn. Còn chưa kịp phản ứng sao thì cô ta đã tự đẩy cửa bước vào. Bởi vì ở một mình nên cái thói quen chốt cửa là điều "không tưởng" với tôi. Cho nên, giờ cái thói quen đó đang đẩy tôi vào thế bị động hoàn toàn.

Thụp vội người xuống giấu mình sau làn bọt trắng xóa, mắt tôi nheo lại để định vị rằng Sica đang ở đâu trong đó. Sica ung dung vắt quần áo lên móc treo và tiến lại gần tôi..Cứ mỗi bước chân của cô nàng là nhịp tim của tôi lại tăng thêm một nhịp. Cho đến khi tôi cảm thấy nó sắp nhảy cả ra ngoài thì cũng là lúc cô ấy đang ngồi cạnh tôi.

Khỏi phải nói các bạn cũng biết mặt tôi đang ở màu gì..Miệng không ngừng lắp bắp những câu vô nghĩa..

- Yoong mệt mỏi lắm sao?

Có lẽ phong cách Mỹ đã ngấm sâu vào Jessica thì phải, theo tôi thấy thì nói chuyện trong hoàn cảnh này hoàn toàn không thích hợp chút nào. Hơn nữa, cách xưng hô thay đổi đột ngột như thế cũng khiến tôi giật bắn mình trong làn nước đang trở nên nguội dần đi.

- Àh..ờhm..Cô có thể ra ngoài được không?

- Ầy, ngại nữa hả con Nai ngốc nghếch này!

Jessica khẽ ấn nhẹ vào trán tôi, làm điệu bộ dễ thương và thản nhiên lùa nước lên kì cọ vùng cổ của tôi.

- Ơ tôi tự làm được!

Vội vã đẩy cánh tay đó ra, tôi thụp sâu xuống hơn cố gắng đề phòng bàn tay của cô ấy.

Bỗng Sica bật cười khúc khích, cúi xuốnng đặt lên trán tôi một nụ hôn

-Cưng đáng yêu lắm!

Suýt chút nữa tôi đã bật ra khỏi bồn để chạy trốn, tôi đang bị cô gái đó chi phối hoàn toàn. Có vẻ như với cô ấy chỉ là một trò đùa nhưng với tôi..đó là những cảm xúc đầu đời..Có thể các bạn không tin nhưng 25 năm qua , trong tôi chỉ biết tôn thờ hình ảnh của một người phụ nữ. Đó là mẹ tôi.

Ngoài bà ra, tất cả những cô gái tôi từng gặp đều khiến tôi có cảm giác họ quá tầm thường. Tôi thích những cô gái sâu sắc, thông minh. Không cần phải quá xinh đẹp, nhưng với Jessica thì dường như đã vượt quá cả cái tiêu chuẩn của chính tôi đặt ra. Tôi vốn không thích những thứ dục vọng mà con người vốn cho là tất yếu của cuộc sống. Nhưng giờ đây tôi đang phải trải qua một cơn biến động lớn chỉ trong vòng chưa đầy 24h..Nguyên nhân chính là ở cô gái mang tên Jessica!!!

Cô ta quá hấp dẫn !

------------

Giờ đây tôi có thể quan sát kĩ hơn về bộ đồ của Jessica. Chúng tôi ngồi cùng một bàn ăn và chiếc áo mà cô ấy mặc thì lại quá "lộ liễu"

Cô ấy cắm cúi ăn mà không hay biết đôi mắt tôi đang hư hỏng dán chặt vào thứ đằng sau cổ áo của cô ấy. Hoặc cũng có thể cô ấy biết nhưng vẫn cố tình để tôi nhìn hoặc cũng có thể...

Trời ạ, tôi quay cuồng với những ý nghĩ vớ vẩn của mình.

Trắng...mềm mại..

Tôi lại lần nữa tự tưởng tưởng ra bầu ngực của cô ấy như thế nào. Có lẽ tôi nên dừng lại ở đây nếu không các bạn sẽ nghĩ tôi là một kẻ bệnh hoạn mất thôi. Mà vốn dĩ, tôi lại chưa từng, và chắc chắn là không thể là một con người như thế. Nhưng tôi lại không thể hiểu tại sao giờ đây tôi hoàn toàn bị những ý nghĩ vẩn đục ấy ám ảnh trong đầu..

Tôi bỏ dở phần ăn của mình, trốn tránh trong phòng với mớ công việc dở dang hồi sáng.

Cứ như thể bây giờ mới là thời kì phát triển của tôi vâyj, tôi tự dưng thấy háo hức, thấy rộn ràng trong lòng. Đôi khi lại bật cười ngớ ngẩn ...

Jessica đứng sau lưng tôi từ bao giờ!

Tôi cảm nhận được mùi hương ngọt ngào từ cô ấy khi Sica cúi xuống đặt một tay lên vai tôi và chăm chú nhìn vào mớ tài liệu dày cộp trên bàn làm việc.

Loạn nhịp!

Thở một cách khó khăn, tôi hạ thấp vai xuống để cánh tay cô ấy trượt khỏi đó. Hắng giọng nói

- Tôi không muốn bị làm phiền khi đang làm việc!

- Vậy em đang làm phiền Yoong phải không?

- Àh...ý tôi không hẳn là thế!

Gì chứ, ý tôi đúng là thế đấy ..Nhưng khôgn hiểu sao tôi lại không dám thừa nhận!

- Vậy em có thể nằm ở đây không?Ở ngoài đó một mình buồn lắm!

- Ờ!

Vậy là một chuỗi những điều kì lạ xảy ra với tôi. Thâm tâm tôi nghĩ một đằng nhưng hành động thì lại một nẻo.

Tôi nhận ra mình không muốn làm Sica phật ý thì đúng hơn.

Bầu không khí yên lặng bao trùm quanh chúng tôi, Sica ngoan ngoãn nằm trên giường mà thôi không làm phiền tôi nữa thật. Con người cô ấy có quá nhiều thứ khiến tôi không thể hiểu nổi. Lúc thì chủ động, lúc lại bỏ mặc tôi .

Rồi tôi buột miệng nói ra cái điều thắc mắc suốt từ sáng đến giờ của mình, mắt vẫn không rời khỏi bàn làm việc

- Đêm qua...

- Ừhm hứ!

- E hèm, đêm qua giữa hai chúng ta..

Tôi cảm nhận được mặt mình sắp bốc khói đến nơi, nó nóng ran lên khi tôi ngập ngừng câu hỏi đó.

- Yoong muốn nghe nói thật ..hay nói dối?

Câu nói lấp lửng đó của Sica càng khiến tôi sốt ruột

- Tất nhiên là nói thật!

- Vậy Yoong muốn em nói là có hay không?

Dường như cô ấy vẫn muốn tiếp tục trêu đùa tôi. Có vẻ như Sica đã đánh giá tôi hơi thấp thì phải!

Quay người lại đối diện với cô ấy, tôi nâng gọng kính lên một chút tì cằm vào thành ghế

- Vậy cô muốn tôi nói có hay không?

Câu nói ấy khiến Sica hơi bất ngờ, thái độ cứng rắn bất chợt của tôi hình như có tác dụng. Chắc chắn cô ấy đã nghĩ tôi là một kẻ nhút nhát và dễ bị lôi ra làm trò đùa lắm thì phải. Nên khi thấy tôi vặn lại như vậy thì đã khựng lại và nhìn tôi rất lâu.

Bỗng dưng cô ấy ngồi dậy, khẽ gật đầu và cười đầy ngụ ý

- Yoong đang rất muốn hôn em phải không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro