[Longfic] Hạnh phúc là? (Yewook, Eunhae, Kyumin) (Updating)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạnh phúc là?

Author: Zym

Edit more: lovebattle

Genre: Longfic

Rating: T

Category: Humor, pink and little sad

Status: On going

Notes: Fic cổ trang đầu tay của em nó nhớ. Mn chém nhẹ hén :">

Fic có sử dụng 1 số chi tiết hoang đường gây cười.

Chap 1

Nhìn xa xa về phía đông, xuôi theo dòng nước biển đổ về, người ta thấy sừng sững nhô lên một hòn đất vô cùng kì dị. Nơi ấy, cường quốc Bông dua ngự trị.

Vương quốc Bông Dua từ lâu đã nổi tiếng là mảnh đất vô cùng hiền hòa. Cây cối xanh tốt vào mùa đông, khô héo vào mùa xuân và phất phơ vào mùa hạ. Nơi đây dân chúng thân thiện như người Hà Nội, triều thần ổn định ngày ngày đánh bạc đàn đúm nhưng triều chính luôn ổn thỏa. Xã tắc lúc nào cũng bình yên nên trăm họ chả biết làm gì hơn là nghểnh râu hưởng phúc, Hơn nữa,Bông Dua là đất nước sản sinh ra vô vàn nam thanh nữ tú, trai tài gái sắc . Sở dĩ vì đây vốn là quê ngoại của Thúy Kiều và quê nội của nàng Đê Chang Keum. Công nghệ mĩ phẩm ở đây thì phát triển khỏi nói , từ Pond đến Sunsilk đều được sản xuất và tái chế tại đất nước thịnh vượng này. Nói chung Bông Dua là Idol của những Idol, hình mẫu lí tưởng để các nước khác noi theo và học tập.

***

Mấy hôm nay, kinh thành Bông Đu (from Bông Dua) được phen náo loạn vì hoàng hậu hạ cố sinh hoàng tự thứ 6.

Ngày lục hoàng tử ra đời, hoàng thượng Hankyung đã mở một tến tiệc lớn mời khắp các vị cao nhân, tiền bối trên cả nước cùng chung vui ngày lễ trọng đại này. Nhưng thật không may hoàng thượng lại quên mất không mời vị pháp sư nổi tiếng ở làng bên do đó ông ta rất tức giận, quyết tâm báo thù . Tối hôm đó, khi yến tiệc sắp bắt đầu, lão pháp sư mặc áo ninja, khăn chùm kín mặt, đột nhập vào tư cung của hoàng tử út mà không mảy may biết có người đang theo dõi mình. Đến căn phòng số 13. Lão ta đẩy cửa vào. Trước mặt lão là một đứa bé đang ngủ ngon lành, tay cho vào miệng điệu bộ dễ thương lắm . Lão nhìn đứa bé, cười nham hiểm:

_Hahaha, 5 vị hoàng tử trước đã rất đẹp trai và phong độ rồi. Còn ngươi ta sẽ cho ngươi biết mùi vị đàn bà. Để xem hoàng thượng và hoàng hậu sẽ đau đớn như thế nào khi biết ngươi xinh đẹp như (hoặc hơn) con gái nhé! Há há há.

Nói rồi ông ta hô trời hô đất, miệng lẩm bẩm mấy câu đại loại như:  “Úm ba la. Ba la cha ta” hay  “Mèo mả gà đồng hô biến”. Cuối cùng để chấm dứt công việc vô nghĩa trên lão ta lôi ra một lọ thuốc màu tím có tên “Thuốc không dùng cho phụ nữ có thai và cho con bú” đổ vào miệng của hoàng tử. Đúng lúc đó, lục hoàng tử tỉnh dậy, thấy có người lạ nó khóc lóc la hét inh ỏi. Lão pháp sư thì cũng đâu phải tay vừa, thấy nó khóc lão cũng biết cách dỗ trẻ con. Lão cười hiền nhìn nó đầy  "âu yếm”. Đức trẻ thấy có người cười với mình lại thêm hàm răng nhấp nhô khấp khểnh của lão làm nó thích thú, thôi khóc. Chớp lấy thời cơ, lão đang định phi thân tẩu thoát nhưng rồi không đành lòng bước đi khi nhìn thấy đôi mắt long lanh của tiểu hoàng tử.

_ Mèn đét ơi, mình phục mình quá, chưa gì cái mắt nó đã thế kia rồi- Lão thì thầm một mình - Thôi thì thằng bé cũng là người đầu tiên thử nghiệm loại thuốc có một không hai của mình, ở lại chơi với nó tí cũng được.Nói là làm. Lão ở lại hát tặng nó bài “con heo đất” rồi mới dứt áo ra đi.

>.< >.< >.<

Cùng lúc đó ở bữa yến tiệc, hoàng hậu Heechul bỗng cảm thấy bứt dứt không yên, quay sang tìm hoàng thượng cũng không thấy đâu. Sẵn lúc bực mình, hoàng hậu mở Iphone 5 ra chơi game bắn ruồi cho đỡ chán, chẳng thèm để ý đến hình tượng Idol của mình. Đang lúc chơi gay gấn, thì chợt có tên lính từ đâu hớt hải chạy vào thông báo cung hoàng tử có thích khách đột nhập. Hoàng hậu lo lắng lắm, mặt mày tối sầm lại vội vã cho giải tán quộc hội rồi tức tốc đến cung hoàng tử. Đến nơi ,thì thấy bốn bề đã bị bao vây bởi lính kinh thành. Hoàng hậu càng nhìn mấy tên lính càng nóng mắt, mắng xa xả vào mặt tên đứng gần nhất.

_ Ta chả hiểu các ngươi làm ăn cái kiểu gì. Cung hoàng tử là cung dễ bảo vệ nhất lại không làm được. Con ta mà có làm sao thì ta băm, ta nghiến, ta cắn các ngươi cho kì nát vụn mới thôi (from “Trong lòng mẹ” -Nguyên Hồng).

Nói một thôi một hồi, hoàng hậu mới ngớ người nhớ ra mục đích chính của mình là đến thăm đứa con út thân yêu chứ không phải dạy dỗ mấy tên lính canh bất cẩn đó. Nàng quay lại nguýt đám lính canh một cái rõ dài rồi thẳng tiến bước vào tư cung hoàng tử. Vừa đến nới, hoàng hậu Heechul đã thấy cái bóng dáng cao lớn của đức vua Hankyung ôm ấp lấy đứa bé mà ngủ. Tiếng ngáy đều đều quen thuộc cùng với tiếng trẻ con thỉnh thoảng lại thút thít vang lên khiến ai đó cảm thấy ấm lòng. Heechul nhẹ nhàng dảo bước đến bên giường, ngắm nhìn hai con người ngủ ngon lành mà miệng không khỏi kéo mỉm cười hạnh phúc. Một tay Heechul vuốt ve khuôn mặt hiền lành rất đỗi nam tính của chồng, một tay nàng cầm chiếc Iphone paparazi vài kiểu tự sướng kỉ niệm ngày đặc biệt. Càng ngắm người đối diện, hoàng hậu càng cảm thấy bất ngờ:  “Tại sao mình không nhận ra hoàng thượng của mình lúc ngủ trông rất đẹp trai nhỉ? =,= Đúng rồi càng nhìn càng cảm thấy đúng, mắt này, mũi này, rồi cả môi nữa. Ôi thật là hoàn hảo!!!!” Tiếng lòng Heechul gào thét - “Tại sao lại có thể đẹp như thế nhỉ? Chắc phải lên google search thôi”.

Đang miên man với bao suy nghĩ thì chợt có một tiếng nói vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của hoàng hậu.

_"Ta đẹp thế sao hả mình?" - Và chủ nhân của câu nói này không ai khác chính là - vị vua đáng kính Hankyung.

_"Đẹp…đẹp…đẹp cái con khỉ mốc nhà anh ấy!" - Hoàng hậu sau khi bị phát hiện nhìn trộm thì lấy làm xấu hổ lắm, ai đời đệ nhất mĩ nhân Kim Heechul lại đi nhìn chằm chằm vào người khác bao giờ. Thật là mất mặt quá!!!...

_Nói dối nhé! Nhìn cái mặt kìa, xấu hổ rồi!... Chu choa, hoàng hậu dễ thương quá đi!!! - Hoàng thượng Hankyung cưng nựng lên hai gò má đã đỏ ửng như cà chua hết hạn của hoàng hậu mà bật cười ha hả không để ý đến đứa con tội nghiệp đang nắm bên dưới đùi anh (thằng bé nó rung theo điệu cười của bố nó luôn).

_ Ây da! Hankyung!! Tôi đấm chết anh! Mai tôi đi hú hí với Hongki cho anh biết mặt… - Heechul đỏ bừng mặt vì giận vì ngượng.

_Thôi nào vợ yêu của anh! Dù có chết ta cũng không để em đi với tên thái giám ấy đâu (em thật sự xin lỗi anh hongki baby). Ở lại với ta nhé vợ yêu!!! - Đức vua Hankyung uy nghi là thế, lẫm liệt là vậy thế nhưng trước kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó.

Heechul lúc đầu định đánh tên hoàng thượng ấy một trận nên thân nhưng cuối cùng không dám xuống tay tại vì bây giờ ngay lúc này đây con người đáng ghét kia đã mang cho nàng một niềm hạnh phúc vô bờ bến: Đó là tình yêu!!!...

*** Và sau đó thì “ Tắt đèn”, au nó không còn gì để viết thêm nữa, mọi người tự tưởng tượng***

Lại nói về hoàng tử út , không biết có phải nhìn thấy cảnh “không nên nhìn” vào đêm hôm đó không mà tự dưng thằng bé thay đổi 180 độ. Đêm chẳng thèm khóc, cũng chả tè dầm, tối tới ru cái là ngủ. Ngoan ngoãn khác hẳn những đứa trẻ bình thường. Vua và hoàng hậu lúc đầu biết thì lo lắng lắm, tìm mọi cách để điều tra về căn bệnh bí ẩn này nhưng không tài nào chữa nổi. Cuối cùng họ đành bất lực đúng nhìn con zai út càng lớn càng giống con gái với niềm hạnh phúc khó tả. Ước muốn duy nhất của họ bấy giờ là lớn lên nhất định phải đưa hoàng tử út đi hoa hậu thế giới không được xuất sắc thì cũng phải được giải nhất trở lên. Hoàng hậu còn lập hẳn một trang web riêng về hoàng tử út để ngày ngày up ảnh tự sướng của thằng bé làm các fan nó mừng ra mặt …

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro