[LONGFIC] Hào môn ái hận [Yulsic] (Chap 4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4: SỰ THẬT 

"Step 1: Successed. Như đã đoán trước, người nhà họ Kwon khá sửng sốt khi thấy tôi. Nhưng để kết luận họ có liên quan hay không thì chưa đủ chứng cứ" - Cô gái tóc nâu cột đuôi gà cao, áo thun hai dây trắng cùng chiếc váy ngắn màu hồng đứng chống cằm trên ban công tầng 1, tư thế như đang ngắm trăng, vừa nghịch tóc, vừa thầm thì gì đó với chiếc máy ghi âm mini được giấu gọn trong lòng bàn tay mình – "Và hiện giờ, tôi ở cùng phòng với Kwon Yuri, trong căn hộ toàn người họ Kwon. Đây có thể coi là may mắn, nằm trong lòng địch dễ điều tra hơn. Nhưng tôi sẽ phải cẩn thận hơn nữa để hoàn thành Step 2"

==============

 Flashback

( 7:00 pm, tại quán ăn Nhật nằm khuất trong một con hẻm nhỏ của thành phố California)

" Chào cháu, Jessi. Lâu rồi mới gặp lại cháu. Càng lớn cháu càng xinh ra đấy " – Người đàn ông trung niên với đôi mày rậm, ánh mắt tinh anh, bộ râu quai nón phong trần, giọng điệu và cử chỉ đúng mực, xem ra là một người tử tế.

" Cháu chào chú Park, hơn 10 năm rồi mới gặp lại chú. Trông chú vẫn còn rất phong độ so với tuổi thật ạ" – Cô gái có mái tóc vàng mượt mà xõa ngang vai, đôi mắt to tròn nhưng đậm nét kiêu kì, quý phái bước vào, mỉm cười lễ phép cúi đầu chào.

" Cháu quá lời rồi. Cháu ngồi đi "

" Hyo Min unnie không đi cùng chú ạ?"

" Uhm, Hyo Min không đi cùng chú"  – Ánh mắt lảng tránh của chú Park làm Jessica thấy nghi ngại

" Cháu rất bất ngờ khi chú liên lạc với cháu, lại hẹn ở một nơi kín đáo như thế này nữa. Hẳn có chuyện gì đó nghiêm trọng. Có phải liên quan đến Hyo Min unnie không ạ?"

" Cháu quả là rất thông minh, Jessi. Nhưng chúng ta sẽ nói về nó sau khi dùng bữa nhé. Có lẽ cháu đói rồi? Cháu gọi món đi " – Chú Park lịch thiệp đưa ra lời đề nghị.

" Cháu cũng không đói lắm, chú cứ nói đi ạ. Cháu mất liên lạc với Hyo Min unnie 4 năm rồi, cháu rất muốn biết giờ chị ấy như thế nào " – Jessica có vẻ khẩn trương, linh tính mách bảo với cô rằng Hyo Min gặp chuyện chẳng lành.

"Vậy chú cũng không vòng vo nữa...Uhm...  Thật ra hôm nay chú đến gặp cháu để xin cháu giúp chú tìm lại trong sạch cho Hyo Min…. Con bé … đã mất cách đây 4 năm rồi " – Giọng chú Park nghẹn lại, cố kiềm chế cảm xúc đang dâng trào.

" Không thể nào " – Tâm trí Jessica như nghe sét đánh ngang tai, hai mắt mở to, bất động.

" Hyo Min đã chết rất thê thảm, chú vì muốn điều tra tìm ra hung thủ mà bị truy sát. May nhờ những người thân thuộc giúp đỡ mới trốn được qua Mĩ gây dựng lại mọi sự...."

Những lời tiếp theo chú Park nói cô không thể nào nghe hết

* Hyo Min unnie chết thật ư? Unnie còn quá trẻ để ra đi như vậy? Không thể nào... Mình còn nhớ rõ ràng trước ngày mất liên lạc với unnie, unnie còn đang rất hạnh phúc khoe rằng người unnie thích hứa cuối tuần dẫn unnie đi công viên chơi mà, mình còn tưởng unnie hạnh phúc quá mà quên mất mình. Unnie sao có thể chết được chứ? Chẳng phải unnie hứa đợi mình ra trường về chơi với unnie sao?*

Tai cô dần ù đi, những ngón tay run run siết chặt vào nhau

Vẳng vẳng đâu đó trong tâm trí Jessica là tiếng cười đùa của Hyo Min, hàng lông mi dài tô điểm cho một đôi mắt đẹp, bàn tay ấm luôn đỡ lấy cô mỗi khi vấp ngã. Hyo Min unnie trong lòng Jessica là người chị vô giá, không ai có thể sánh bằng, không ai được làm tổn hại con người đó.

" Chị ấy.. đã chết.. như thế nào…ạ? "– Tông giọng cao nhưng bị đứt quãng thể hiện Jessica đang rất kích động.

" Quan hệ bầy đàn rồi nhảy lầu do ảo giác vì phê thuốc, đó là kết luận của cảnh sát. Họ bắt được một số kẻ có liên quan qua lời khai của các nhân chứng gần ngôi nhà 5 tầng bỏ hoang mà con bé chết. Chúng khai rằng con bé hút cần sa rồi quan hệ với nhau, bỗng tự nhiên con bé leo lên cửa sổ tầng 4 nhảy xuống đất trong tình trạng lõa thể "

" Sao lại thế được? Hyo Min unnie không phải loại người như vậy " – Jessica cả kinh thét lên, nước mắt cứ thế tuôn trào. Hyo Min unnie của cô nhất quyết không phải loại con gái đó. 

 " Cháu bình tĩnh, đừng lớn tiếng, kẻo đánh động bên ngoài " – Chú Park rót cho Jessica chén trà rồi tiếp tục nói – " Chú cũng không tin cái kết luận vô lí đó. Hyo Min là đứa trẻ ngoan. Chú muốn điều tra lại lần nữa, nên đã đến ngôi nhà hoang dò hỏi xung quanh. Nhưng không một ai hé răng nửa lời. Hai ngày sau, chú may mắn thoát chết khi bị một đám người áo đen truy sát trên đường về nhà. Chú trốn khỏi Hàn quốc. Tự nhủ phải giữ được tính mạng của mình thì mới có thể rửa oan cho Hyo Min"

" Vậy cháu có thể giúp chú lấy lại trong sạch cho Hyo Min unnie như thế nào. Chú cứ nói đi, cháu sẵn sàng làm mọi chuyện cháu có thể"

Các ngón tay chú Park xiết chặt, ánh mắt trầm ngâm, đôi mày nhíu lại suy tư:

 " Hai năm qua chú vẫn tiếp tục điều tra, nhưng rất khó để nắm được chứng cứ khi chú ở Mỹ còn hung thủ lại ở Hàn. Nhờ những mối quan hệ chú có được khi còn công tác cũng không tìm được gì hơn. Có vẻ đứng sau cái chết của Hyo Min là một thế lực mạnh. Điều tra hiện trường không lần ra manh mối nào. Do đó chú bắt đầu tập trung điều tra lại các mối quan hệ của Hyo Min khi còn sống. Chỉ trách chú trước kia quá tham công tiếc việc, ít quan tâm con bé nên việc cỏn con này cũng tốn nhiều thời gian. Nhưng cách đây nửa năm, chú biết được thông tin Hyo Min từng chơi rất thân với một bé gái họ Kwon, trạc tuổi nó, vả lại vào ngày Hyo Min gặp chuyện, có người thấy Hyo Min đi cùng với đứa trẻ này. Vài tháng trước, chú xác minh được cô bé họ Kwon đó là tiểu thư của Kwon Thị, tập đoàn kinh tế lớn nhất Hàn Quốc. Vì vậy chú nghi ngờ cái chết của Hyo Min có liên quan đến Kwon Thị"

" Vậy giờ làm sao để chúng ta điều tra Kwon Thị?"  – Jessica ráng tập trung lắng nghe từng lời của chú Park nhưng cô vẫn không thể theo kịp tình tiết câu chuyện, những gì chú Park nói ngoài sức tưởng tượng của cô, nó cứ như kịch bản một bộ phim hành động vậy.

" Phải. Nói chính xác hơn là chú muốn nhờ cháu làm nội ứng giúp chú thâm nhập Kwon Thị. Chú không thể nhưng cháu thì hoàn toàn có thể làm được"

" Bằng cách nào ạ?"  – Jessica có phần hơi ngỡ ngàng. Làm nội ứng là sao? Cô đâu biết đột nhập hay giỏi khinh công đâu, làm sao làm được?

" Cháu chỉ cần lấy thân phận tiểu thư của tổng giám đốc Daniel Jung vào học ở Shi Dae High School, đó là trường Quốc tế do Kwon gia thành lập, dành riêng cho các quý tộc Hàn Quốc. Chú nghe nói các cháu gái của Kwon Thị đều học trong ngôi trường này. Nhiệm vụ của cháu là vào trường, tiếp cận họ, tìm thêm chứng cứ. Nhưng cháu phải hết sức cẩn thận. Kwon Thị không phải chỉ là một tập đoàn kinh tế bình thường. Bộ mặt thật của nó là tổ chức Mafia lâu đời có quy mô cực kì lớn"

" Nó đã tồn tại lâu như vậy mà cảnh sát không hề hay biết sao? Thật là chỉ cần tiếp cận mấy cô cháu gái ấy để tìm ra bạn thân của Hyo Min unnie là được rồi hả chú?" - Sau một hồi nghe chú Park lên kế hoạch thì lỗ tai Jessica bắt đầu lùng bùng, cô vẫn chưa thể tưởng tượng được mình đang dấn thân vào việc gì.

" Cảnh sát dù có biết cũng làm ngơ thôi. Tổ chức của Kwon Thị rất ranh ma, những phi vụ của họ đều được lên kế hoạch kĩ càng. Vả lại quan hệ giữa Kwon Han Jae, người đứng đầu Kwon Thị,  với giới chính trị rất thân thiết"

"Vậy sao chú…biết được rõ vậy...?" – Jessica e dè hỏi từng chữ.

" Vì chú từng là người của Kwon Thị" – Chú Park không ngập ngừng, nhìn thẳng vào mắt Jessica

" Chú không phải cấp dưới của appa cháu sao?" - Jessica nghi ngờ nhìn ngược lại chú Park.

" Bây giờ chúng ta là đồng minh nên chú không muốn giấu cháu nữa, dù gì cháu cũng lớn rồi, cháu được quyền biết sự thật về gia đình mình."

Jessica im lặng chờ đợi chú Park nói tiếp

" Chú đúng ra là thuộc hạ của appa cháu trong tổ chức của Kwon Thị. Ngày ấy, appa cháu là một trong tứ đại hộ pháp của Kwon Lão gia, tức Kwon Han Jae, rất được hắn tin dùng. Còn mẹ cháu là thư kí riêng cho Jun Jae, con trai cả của lão ta. Chú không biết tên Han Jae ấy để ý đến mẹ cháu từ lúc nào nhưng một ngày, hắn phái appa cháu và chú vận chuyển gói hàng quan trọng tới Hồng Kong. Hắn chỉ cử chú và appa cháu đi với lí do ít người tránh manh động, chúng ta không ngờ rằng phi vụ lần này là cái bẫy của tên cáo già đó muốn mượn tay cảnh sát Hồng Kong giết chúng ta nhằm chiếm đoạt mẹ cháu. Khi hai người chúng ta thoát chết về Hàn thì hay tin mẹ cháu đã tự tử vì bị hắn cưỡng đoạt, appa cháu gần như phát điên lên, ông gửi gắm cháu cho Daniel, em họ của ông đang đi nghỉ dưỡng ở Jeolla, rồi ông một mình trở lại Seoul, tìm cách lẻn vào Royal Palace giết Kwon Lão gia, nhưng kế hoạch thất bại, appa cháu cũng chết dưới tay họ Kwon. Sau đó Daniel đưa cháu đi khỏi Hàn Quốc, xóa hết mọi thông tin liên quan giữa cháu và nhà họ Lee, đổi cháu sang họ Jung. Ta cũng vì muốn tránh tai mắt của Han Jae mà đổi tên thành Park Si Hoo"

" Nhưng.. Daniel nói appa umma cháu chết vì tai nạn máy bay… chứ không phải… " - Đôi mắt Jessica đỏ hoe. Những gì cô vừa nghe có phải là sự thật không? Cô không thể nào tin được

" Có lẽ Daniel không dám cho cháu biết sự thật nghiệt ngã này"

Trong một buổi tối ngắn ngủi mà Jessica đã phải tiếp nhận quá nhiều thứ khiến cảm xúc trong cô giờ đây rối loạn.

Hụt hẫng

.

.

.

Appa umma cô thật sự chết đau đớn như vậy sao?

.

.

Appa umma luôn thương yêu cô như vậy mà bấy lâu nay cô lại sống vui vẻ, hạnh phúc trên cái chết oan khuất của họ.

.

.

.

.

Jessica nhớ rõ đôi mắt appa nhìn cô trước khi đi, ánh mắt đó như nói với cô rằng appa yêu thương cô, dù có chuyện gì xảy ra, appa vẫn sẽ yêu thương cô. Hôm đó, cô đã níu tay appa lại, cô linh cảm có chuyện không hay nhưng appa ôm cô vào lòng và nói: "Appa đi đón mẹ về với con, chịu không?" Vì câu nói ấy mà cô buông tay. 

..

.

.

Đau

..

.

.

.

Trái tim cô quặn lại, mắt nhòe đi, những dòng lệ trào ra không ngừng.

Họ Kwon. Tại sao chúng có thể sống sung sướng trên máu của appa umma cô. Tại sao chúng đang tâm cướp đi từng người, từng người mà cô yêu quý nhất.

.

.

Hận. 

.

Cô nhất định phải tìm chúng trả món nợ máu này

.

" Cháu sẽ quay lại Hàn Quốc tìm nhà họ Kwon. Cũng trễ rồi. Cháu xin phép về trước" – Quẹt ngang hàng lệ, Jessica nói qua kẽ răng. Cô đứng dậy, cúi đầu chào chú Park, rồi thất thểu ra về. 

Còn lại một mình trong quán, người đàn ông nở nụ cười hài lòng, ánh nhìn nham hiểm lộ rõ trên gương mặt khổ sở ban nãy, ung dung gọi một bình rượu rồi từ từ nhâm nhi thỏa mãn.

============

“ Alo”

“ Jessica phải không”

“Vâng, xin hỏi…”

“Chú Park đây, chú gọi để dặn cháu vài điều trước khi cháu về Hàn. Chú nghĩ cháu nên nhuộm tóc, ăn mặc như Hyo Min trước khi mất, dù gì cháu và Hyo Min trước giờ đã rất giống nhau, do đó khi cháu nhập học, chắc chắn sẽ có những kẻ nhầm cháu là Hyo Min, dựa vào thần sắc của họ cháu có thể biết được người nào có thể có liên quan. Chú đã gửi bức hình Hyo Min lúc còn sống cho cháu trong hộp quà nhỏ, chú nghĩ nó cũng sắp được chuyển tới nhà cháu rồi đấy. Trong hộp còn có hình một số người cần lưu ý trong Kwon Thị, thông tin chú có ghi đằng sau bức ảnh đầy đủ cho cháu. Cháu đi cẩn thận. Người của chú sẽ giúp cháu trong việc thâm nhập. Còn danh tính thì hiện giờ chú chưa thể tiết lộ. Đợi khi có dịp chú về Hàn rồi sẽ nói cặn kẽ hơn cho cháu”

“ Vâng, cháu hiểu rồi”

Cúp máy, Jessica vẫn còn khá bàng hoàng với hàng loạt chuyện cô vừa biết được. Tuần sau, chỉ tuần sau nữa thôi, cô sẽ đối mặt với Kwon Thị. Đến giờ cô cũng chưa biết phải làm những gì để đối phó với họ, nhưng quyết tâm trả thù sôi sục trong lòng thôi thúc không ngừng, cô nhất định phải nợ máu trả bằng máu.

" Thưa cô, có hộp quà gửi đến cho cô"  – Bà quản gia kính cẩn đưa món đồ cho Jessica

" Cám ơn bà"

Mở hộp quà ra, bên trong là bức hình Hyo Min unnie của cô tươi cười giữa rừng hoa. 

“Nếu unnie còn sống, chắc chắn sẽ là một cô gái rất xinh đẹp” – Jessica cười buồn nhìn tấm ảnh – * Hyo Min unnie, em phải khiến kẻ khốn nạn đã hãm hại unnnie và gia đình chúng ta sống dở chết dở. Em sẽ lấy lại trong sạch cho chúng ta*

End Flashback

===========================

(So Nyuh House, căn hộ 22, 10:00 pm)

" Cậu là Kwon Yuri?" – Jessica cố bắt chuyện sau khoảng thời gian chần chừ khá lâu để nén lại ánh nhìn khinh bỉ dành cho kẻ mang họ Kwon kia. Dù căm ghét người họ Kwon đến mấy nhưng nếu không tiếp cận thì không thể nào điều tra được, không thể trả được thù.

" Uhm" – Câu trả lời cực kì ngắn gọn từ Yuri.

" Mình là Jessica Jung" – Jessica cố mỉm cười gượng gạo trước thái độ lạnh lùng của bạn cùng phòng. Trước giờ chỉ có cô bơ người ta chứ chưa có ai dám lơ cô, vậy mà cái nhỏ họ Kwon đó thật không biết điều.

Yuri ngước lên, nhìn Jessica, gật đầu rồi tiếp tục chăm chú ghi chép quyển sổ nhỏ màu đen.

Bị bơ lần hai, Jessica không khỏi bực tức trong lòng, cô im lặng nằm xuống tắt đèn, quay mặt vào góc tường, trong lòng rủa xả cái tên đen thùi lùi kia không tiếc lời. Có lẽ cô nên chuyển đối tượng tiếp cận của mình. Thật không may cho cô khi có bạn cùng phòng có miệng mà như câm thế kia.

 ...

...

" Ngủ ngon "

Jessica quay người nhìn Yuri, thắc mắc không biết âm thanh vừa rồi có phải của hắn không.

Yuri không nhìn thẳng Jessica nhưng qua khóe mắt, cô biết nét mặt của người con gái kia nói lên điều gì. Từ tốn cất quyển sổ, Yuri lập lại một lần rồi nằm xuống tắt đèn quấn chăn:

" Ngủ ngon, Jessica "

“ Kwon Yuri là một kẻ trầm lặng khó hiểu” – Jessica mở máy ghi âm lưu lại thông tin bất ngờ này trước khi dần thiếp vào giấc ngủ.

==========

Đêm khuya tĩnh mịch, một bóng người thân pháp nhanh nhẹn, thoắt ẩn thoắt hiện di chuyển trong khu rừng bao quanh Shi Dae High School. Đến dưới dòng thác đổ tung bọt trắng xóa, bóng đen không chút ngần ngại nhảy xuyên qua màn nước, ung dung lách người đi vào một miệng hang nhỏ ẩn sau thác nước. Hắn xoay nhẹ tảng đá lớn, cánh cửa bí mật bên cạnh ngay lập tức mở ra, bên trong là mê lộ với những đường đi ngoằn nghèo, chỉ một bước sơ sẩy cũng sẽ trả giá bằng mạng sống bởi hàng loạt cơ quan ngầm. Nhưng bóng đen ấy lại lướt đi rất nhanh như đã quen thuộc với nơi này. Cuối con đường, một căn phòng nhỏ khang trang với đầy đủ các thiết bị vi tính hiện đại nhất dần hiện ra.

" Tài liệu về Jessica Jung tớ nhờ cậu tìm hiểu sao rồi Sunny?" – Dưới ánh đèn của căn phòng, bóng đen từ từ lộ diện là cô gái với nước da bánh mật, mái tóc đen cột cao gọn gàng càng tôn thêm vẻ đẹp trung tính của gương mặt thanh tú.

" Đã xong thưa Đại tiểu thư" – Sunny đưa xấp tài liệu mình tìm được cho Yuri. 

" Cô ấy sinh ra và lớn lên ở Mĩ ah? Chưa từng đến ở Hàn Quốc?" – Yuri chau mày suy nghĩ - "Đây là tất cả rồi đúng không Sunny?"

"Tất cả rồi, đây là toàn bộ tư liệu tớ lấy cắp được từ phòng hộ tịch của Đại sứ quán Mỹ đó. Có lẽ là người giống người thôi Yuri ah"

" Uhm. Chắc là vậy" – Nói thì nói thế nhưng ánh mắt Yuri lộ rõ sự thất vọng. Yuri cũng không biết mình hy vọng điều gì, chỉ là khi biết Jessica không phải người cô mong thì trong lòng có chút tiếc nuối

"Mà cậu hay thật, ngày đầu tiên người ta ở chung phòng mà cậu đã cho người ta ngửi mê hồn hương rồi. Như vậy là không tử tế xíu nào cả Đại tiểu thư àh" - Sunny chun mũi giơ ngón tay trỏ lên lắc qua lắc lại ra chiều châm chọc Yuri.

" Cẩn thận vẫn tốt hơn, tớ không muốn ai nghi ngờ chúng ta" - Yuri lật từng trang tài liệu coi thật kĩ, không để tâm đến thái độ của Sunny.

" Uhm, biết rồi. Yuri của chúng ta luôn là người chu đáo mà đúng không? "– Sunny chu môi cười trêu Yuri

" Cứ cho là vậy đi. Thôi, tớ về kí túc xá đây, cám ơn cậu" 

" You’re welcome"

* Tốn công chạy tới đây giữa đêm chỉ vì muốn biết thông tin về một cô gái, Kwon Yuri thật sự rất lưu tâm đến cô nàng này rồi. Mong rằng không có bất hạnh nào xảy ra với cậu nữa, tên ngốc đen. Người bên cạnh chung tình thì chẳng chịu thấy, lúc nào cũng toàn tâm toàn ý theo đuổi một cô Công Chúa trong quá khứ * - Sunny nhìn theo bóng Yuri dần biến mất mà than trách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro