Hoa Hướng Dương Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 13

“Tiffany Hwang”

Đột nhiên có người gọi tên mình đằng sau. Cô quay lưng lại thì thấy một đám người, ít nhất là chục người mặt dữ tợn đứng trước mặt cô.

“Tìm tôi sao ?”

Cô khoanh tay trước ngực để giữ bình tĩnh cho mình. Cô biết là đang ở trường sẽ không có chuyện gì xảy ra nhưng bất lợi cho cô là cô đang ở đằng sau dãy phòng học, một nơi khá vắng vẻ và cô chỉ có một mình, trong khi bên kia có rất nhiều người.

“Cô chính là người hay đeo bám lấy Hội trưởng Jung của chúng tôi ?” Người dẫn đầu đám người đó lớn tiếng hỏi

“Hội trưởng của chúng tôi ?”

Tiffany nhướng mày hỏi lại. Cô không hiểu từ bao giờ Jessica lại có thể trở thành “Hội trưởng của chúng tôi” như thế và từ bao giờ mà những con người này lại có thể nói năng một cách thuận mồm như thế. Thật là ngổ ngáo.

“Chúng tôi cảnh báo cô từ này về sau đừng bao giờ lại gần Hội trưởng Jung. Nếu để chúng tôi biết được cô vẫn còn lảng vảng xung quanh Hội trưởng thì cô đừng trách. Chúng tôi nói là làm. Cô nhớ điều đó.”

Nói xong đám người đó lũ lượt kéo nhau đi quên để lại những cái lườm nguýt đe dọa dành cho cô. Đến bất ngờ nhưng đi cũng nhanh không kém.

Những lời vừa rồi cũng lọt vào tai Tiffany đấy nhưng cô nào có để ý đến vì cô nghĩ đám người kia sẽ không dám làm gì ngoài việc đe dọa như thế đâu. Vả lại từ trước giờ trong trường chưa hề xảy ra đánh nhau chứ nói gì việc nào đó nghiêm trọng hơn. Thế nên cô cũng bỏ ngoài tai những lời đe dọa đó.

**

“Nghe nói hôm này Hội trưởng sẽ chọn Hội phó và thư ký đó”

“Ai sẽ được chon nhỉ ?”

“Tớ ước mình được chọn để được ở gần Hội trưởng thường xuyên”

Đó là những lời bàn tán của mọi người tại hội trường nhà thi đấu. Sắp có một tuyên bố chọn “người giúp việc” cho Hội trưởng. Vì ngày thường Jessica ít xuất hiện ở khuôn viên trường nên mọi người rất mong chờ được gặp cô dù chỉ là thấy từ xa nên cả hội trường đang rất háo hức chờ đợi. Việc này không liên quan tới nhà trường nên chỉ có Hội học sinh giải quyết thôi.

“Xuất hiện rồi”

Khi Jessica bước ra cả hội trường trở nên náo nhiệt hơn hẳn, nhiều tiếng la ó cũng lớn hơn. Có cảm giác như họ coi cô như người trong mộng của mình vậy.

“Như mọi người đã biết mục đích của việc triệu tập này. Tôi sẽ đi vào vấn đề chính luôn. Tôi chọn hai Hội phó là Kim Tae Yeon và Lee Sunny, thư kí là Tiffany Hwang.”

Lời của Jessica như làm tiêu tan mọi hy vọng của những người đứng dưới. Không khí xìu xuống, đám đông tản ra, cơ mặt của họ bắt đầu co lại. Tơ tưởng, ảo mộng quá nhiều nên vỡ mộng thôi. Đó là quy luật đơn giản của tự nhiên.

Trở về phòng làm việc, Jessica lại quăng người lên chiếc giường không quên giao nhiệm vụ cho những người mới.

“Tae Yeon và Sunny coi lại sổ sách, giấy tờ. Từ giờ trở đi những việc đó là việc của các cậu, tớ chỉ việc kiểm tra lại thôi.”

“Hóa ra cậu chọn bọn tớ là để về làm việc cho cậu để cậu ngủ chứ gì ? Bạn bè tốt đẹp thế” Cả hai trách cô, nói giọng giận dỗi

“Thì các cậu cũng có địa vị và quyền lực trong trường đó thôi”

Và kèm thêm lời như ra lệnh “Mà không nói nhiều nữa. Lo làm đi”

Tae Yeon và Sunny chỉ biết lắc đầu nhìn nhau. Họ thấy từ giờ thời gian rảnh của họ không còn nữa và trước mắt họ là bầu trời đen kịt ngập tràn sổ sách và giấy tờ.

“Thế tớ làm gì ?” Tiffany nhìn quanh hỏi

“Cậu lại đây” Jessica vỗ lên giường chỗ trống cạnh cô đang nằm

“Làm gì ?” Tiffany tròn mắt không hiểu

“Gối ôm cho tớ ngủ” Jessica trả lời tỉnh bơ

“Tại sao cậu không lấy gối để ôm mà phải là cậu ấy ?” Tae Yeon phản pháo lại câu nói của Jessica

“Vì cậu ấy là người của tớ” Jessica vẫn bình thản đáp, không để ý tới nét mặt của bạn mình như thế nào

Tae Yeon chỉ biết chết sững với câu nói ấy. Cô không thể nói thêm câu nào nữa. Cô nhìn qua Tiffany như để hỏi có đúng thế không, nhưng cũng vô ích thôi. Bởi vì giờ đây Tiffany đang là cá nằm trên thớt, có thể bị cắt làm đôi bất cứ lúc nào nên cô chỉ biết làm theo lời Jessica.

“Cậu lại đây” Jessica nói Tiffany, vỗ vỗ chỗ trống cạnh mình

Tiffany nằm xuống, quay lưng lại với Jessica. Cô không quen việc có người ôm mình khi ngủ. Chưa chỉnh tư thế thì Jessica đã vòng tay ôm lấy cô. Được một lúc Jessica càu nhàu.

“Cậu mềm người ra tớ mới ôm dễ được”

“Như thế nào mới là dễ ?”

“Cậu quay người lại”

Tiffany trở người, quay lưng lại. Không may là mặt Tiffany chỉ cách mặt Jessica vài cm. Có lẽ là do ánh nắng ở ngoài xuyên qua căn phòng đã làm mặt Tiffany ửng đỏ.

Bất ngờ Tiffany ghì cổ Jessica xuống đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng.

“Ngủ ngon Jessie”

“Ngủ ngon luôn, Nấm ngơ” Jessica hôn nhẹ lên trán Tiffany, mỉm cười

**

Từ khi được bổ nhiệm làm thư ký công việc duy nhất của Tiffany chỉ là làm gối ôm cho Jessica mà thôi. Đôi khi cô có xem qua sổ sách để có gì giúp đỡ Tea Yeon và Sunny nhưng cô luôn nhận được câu nói sổ sách quan trọng cậu xem cũng không hiểu gì đâu, và đúng là cô không hiểu thiệt.

Vì Jessica là con sâu ngủ nên bất cứ khi nào cô ấy gọi là cô đều phải bỏ dở công việc đang làm để lên ngay phòng làm việc của cô ấy, dù cho cô đang có giờ trên lớp. Hôm nay cũng thế. Cô đang học nhưng Jessica lại gọi cho cô. Cô rất muốn nói lại cô ấy là không đồng ý nhưng chưa kịp nói câu nào thì cô đã nghe tiếng tút tút ở đầu dây bên kia.

“Cậu không lên giường nằm mà ngồi ngủ như thế này sao ?”Tiffany lay lay tay Jessica khi thấy cô ấy ngồi gật gù trên ghế

“Tớ có việc phải xử lý nhưng buồn ngủ quá nên tớ muốn ngủ một lát” Jessica vươn vai ngáp như chú mèo lười

“Một lát của cậu chắc tới chiều tối” Tiffany trêu chọc, phì cười

“Lại đây nào”

Jessica kéo Tiffany ngồi lên đùi mình, cô vòng tay ôm lấy eo cô ấy, đầu tựa lên lưng Tiffany.

“Cậu thích ôm tớ ngủ như thế sao ?”

Jessica không trả lời mà chỉ gật gật. Tiffany chợt thấy lòng mình vui kỳ lạ. Cô nghịch nghịch lòng bàn tay cô ấy. Có vẻ như cô điều muốn nói.

“Jessie”

Cô đánh tiếng xem Jessica có còn thức không. Cô hít một hơi dài như lấy dũng cảm.

“Cậu biết không. Ngay khi gặp cậu tớ đã bị điều gì đó ở cậu cuốn hút mà tớ không thể cưỡng lại được. Sau một khoảng thời gian trở lại trường tớ cũng đã thu thập một số thông tin về cậu. Cậu đã trải qua quá nhiều biến cố nên cậu mới trở nên cứng nhắc, ngang bướng và lạnh lùng, khó gần với mọi người. Tuy nhiên con người thực sự của cậu đằng sau bộ mặt lạnh tanh kia khác rất nhiều. Cậu đã từng khóc trên vai tớ, cười trước mặt tớ. Có lẽ đó là ân huệ lớn nhất mà Chúa đã ban cho tớ để được làm việc ấy. Nụ cười của cậu thực sự rất đẹp, Jessie ah. Tớ đã làm nhiều điều để được thấy nụ cười ấy. Thế nên tớ muốn chúng là của tớ, riêng một mình tớ mà thôi. Có lẽ cậu sẽ cho tớ là kẻ ích kỷ đúng không ? Nhưng tớ chắc một điều rằng tớ đã yêu cậu mất rồi” Tiffany độc thoại, khẽ thở dài

Cô không dám nói trực tiếp với Jessica nên đành phải mượn lúc cô ấy ngủ để nói thật tâm sự trong lòng mình cho cô ấy biết. Tiffany mong rằng thời gian sẽ làm Jessica nhận ra được tình cảm mà cô dành cho cô ấy bấy lâu nay.

Nhưng cô đâu biết rằng những điều vừa rồi đã được người ấy nghe thấy. Jessica vờ trở mình, cô ôm siết Tiffany vào lòng.

Cậu biết không, vào cái hôm mà hai chúng ta gặp nhau lần đầu tiên trên sân thượng chính nụ cười của cậu đã làm tan băng trái tim tớ chứ không phải những hành động ngốc nghếch của cậu đâu, Nấm ngơ ah.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro