Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sehun lôi Luhan vào một căn phòng, ở đó chỉ có một luồn sáng từ ô cửa sổ nhỏ, à là phòng kho. Sehun liền khóa trái cửa lại...

-A, cậu có thể thả tay mình ra không, đau quá...
Sehun buông tay ra và đẩy người cậu vào một góc tường

- Này, tôi nói cho cậu biết, cậu đã thuộc về tôi, cấm cậu quan tâm hay trò chuyện cùng đứa con trai nào, nghe rõ chưa...

-Nhưng... Nhưng...

Sehun liền chụp cách tay phải của cậu dịnh vào tường

- Không nhưng nhị gì hết...
Vừa dứt lời liền hôn lên trán của Luhan, cậu không kháng cự nhưng hắn thô bạo quá làm cậu sợ, nước mắt đang ứ đọng lại ở gò má... Sehun xoa đầu cậu:" không sao, mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi! "

Tay trái của Bae đang giữ tay phải của Luhan thật chặt như không cho cậu thoát. Tay còn lại cậu nâng cằm lên hôn một cái sâu, lưỡi cuộn vào nhau nóng dần lên...
Cánh tay trái của Sehun đã chịu buông tha cho Luhan nhưng chưa xong, cánh tay ấy đang mở từng nút áo của Luhan ra, cậu kháng cự nhưng vô ích. Sehun liền hôn vào cổ của Luhan, đánh dấu ở cổ hai, ba cái
Cậu rên lên mấy tiếng làm cho tên cằm thú kia hứng thú hơn, bàn tay của Sehun đã vào trong hai chiếc quần của Luhan, cậu giật người, nói:" Này này, tụi mình còn đi học mà..." chưa nói hết câu thì tay Sehun đã nhanh chóng chạm được vào tiểu tử nhỏ ấy...

Luhan nhanh lấy tay ngăn cánh tay ấy làm bậy thì không kịp nữa rồi, cậu ấy cứ đưa lên đưa xuống làm Luhan bối rối tột cùng:
- Khoan.... Khoan đã... Cậu đang làm trò gì đấy.... Cái đó... Cái đó không phải... Không phải cho cậu làm vậy đâu.
Sehun nhếch mép:" hình phạt cho cậu đấy"

-Nhưng, nhưng...

Tiểu tử nhỏ ấy đang dần to ra, hắn cười mỉm:

- Cứ ra đi, tôi sẽ dọn thay cậu
- Không, tôi sẽ không ra...
- Còn cứng đầu sao??? Thế thì....

Bae tụt cả hai cái quần của Luhan ra, cánh tay ấy xoay và nhúch nhích mạnh và nhanh hơn

Luhan phát ra những tiếng rên, Cậu liền nắm lấy cổ áo của hắn:" cậu hứa sẽ giải quyết đấy nhé" Sehun cười gật đầu

*phụt* Cuối cùng nó cũng đã ra, cái dịch trắng nõn kia...
Mặt Luhan bỗng đỏ vì ngại, Sehun khen cậu:" làm tốt lắm"

Luhan im không nói gì, còn Sehun thì lại càng hứng thú, cậu lột luôn cái áo sơ mi của Luhan để lộ cơ thể trắng hồng hào của cậu ra, trên người Luhan bấy giờ chẳng còn gì...
Sehun bắt đầu tiến tới, hôn lên má, lên ngực, rồi lên hai hạt đậu nhỏ của Luhan làm cậu rên đủ kiểu...

- Cậu... Cậu không... Không cởi sao?- Luhan ngơ ngác hỏi Sehun
- Hừm, tôi cởi liền đây...
Bây giờ hai người ko còn gì trên người, Luhan liền lấy tay chụp lấy tiểu tử của Sehun làm hắn mất cảnh giác...
- Cậu được lắm...
Luhan chẳng có kinh nghiệm gì trong mấy việc này nên chỉ bắt trước lại những gì Sehun đã làm, đưa lên đưa xuống, xoay xoay, bỗng cái dịch ấy nó phun ra đầy tay Luhan, Cậu ngơ ngác nhìn Sehun đang ngượng:
- Học nhanh đấy, muốn cười thì cười đi, tôi cũng chẳng hiểu tại sao nó ra nhanh như vậy nữa...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro