[LONGFIC] Hoàng Phi MoYeon [Chap 13], JeTi, Ace | Update 23.04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 13

_Aaaaa

Tiếng thét của Im tổng quản đã thu hút được ánh mắt của Jung vương. Người ngay lập tức quay về phía sau khi nghe thấy tiếng Im tổng quản. Tên thích khách quả dung mưu, hắn chĩa hướng mũi tên về phía Tiffany chỉ để bắt lấy ánh mắt Người nhưng mục tiêu mà chúng muốn tấn công lại là Im tổng quản. 

_YoonA trúng tên độc. 

Choi thái y quay mặt về phía Jung vương sau khi cùng Kim tướng quân dìu Im tổng quản vào bóng cây gần đó. 

Jung vương cắn môi, Người nhảy xuống ngựa, không vội đến chỗ Im tổng quản ngay, Người nhẹ nhàng nắm lấy tay Tiffany rồi nói. 

_Nàng ở đây. Ta sẽ quay lại sớm. 

Tiffany nhìn thẳng vào đôi mắt Người. Có phải do cô quá nhạy cảm không khi thấy được sự lo lắng đang trỗi dậy trong đôi mắt nâu huyền ảo. Sao nó lại giống ánh mắt Người cô khi cô bị thương đến thế, nhưng lần này ánh mắt không dành cho cô mà dành cho Im tổng quản. Tiffany tự hỏi rằng nếu cô và Im tổng quản cùng bị trúng tên, Người sẽ chạy đến bên ai trước.

Giờ thì Tiffany đã hiểu được Im tổng quản có ý nghĩa như thế nào với Jung vương. Tiffany đã từng nghĩ rằng trong khoảnh khắc nào đó cô đã là nhất với Jung vương nhưng có vẻ điều đó không như cô nghĩ. Tiffany khẽ cắn môi gật đầu, giữa cô và Jung vương cũng chẳng có gì cả, Người chỉ dành cho cô một vài sự quan tâm và một vài câu nói ngọt ngào nhưng cô đã nghĩ bản than mình quan trọng với Jung vương. Đúng là nực cười thật. 

Dõi theo dáng vẻ Jung vương bước đến bên Im tổng quản không khỏi làm Tiffany nhói đau. Cái cảm giác gai nhọn đâm vào tim là như thế này đây. Vô tình Tiffany nhận ra rằng trái tim cô từ lúc nào đó đã có hình bóng của Jung vương. Rồi đến một lúc nào đó Người cũng sẽ bước ra xa khỏi cô như ngày hôm nay để đến bên một người xứng đáng với Người. Thậm chí Người còn không ngoảnh lại nhìn cô lấy một lần, giờ đây trong mắt Người chỉ có Im tổng quản mà thôi. 

Tiffany quay mặt về phía khác, tránh cho mọi người trông thấy cánh mũi đang đỏ ửng lên của cô. Jung vương, Choi thái y cũng như Kim tướng quân thật sự không biết rằng bọn thích khách vẫn chưa rút khỏi hoàn toàn, chúng vẫn còn lẩn quẩn vài tên trên phía cao kia. Mưu kế của kẻ chủ mưu quả thật rất cao tay. 

_Diệt cỏ thì phải diệt tận gốc. 

Câu nói vừa dứt, chiếc phi tiêu nhọn hoắc được phóng thẳng về hướng một người một ngựa. Và một lần nữa Jung vương không biết rằng phi tiêu thậm chí còn độc hơn mũi tên rất nhiều. 

-

Phi tiêu trúng Tiffany nhẹ nhàng đến mức không một ai cảm nhận đươc điều gì thất thường cả. Mọi người đều đang rất tập trung vào Im tổng quản khi thần sắc Im tổng quản ngày một xấu đi. 

_Tuấn mã ta có mang theo nước. 

Kim tướng quân gật đầu hiểu ý, chạy mau đến tuấn mã của Jung vương. 

_Tiểu thư nên đế-

_MiYoung không xong rồi. 

Kim tướng quân hoảng hốt nói to, Kim tướng quân lập tức phi thân lên tuấn mã và đỡ Tiffany xuống thấp trong vòng tay mình. Tiffany thiếp đi trong vòng tay Kim tướng quân, một chút xót xa khi Kim tướng quân tình cờ trông thấy vài giọt nước vương trên khóe mắt xinh đẹp đang nhắm nghiền lại. 

_Tại sao nàng luôn phải chịu đựng một mình như thế ?! – Kim tướng quân thì thầm trong miệng. 

Có ai biết được rằng Kim tướng quân khao khát muốn dùng vòng tay che chở cho Tiffany như thế nào mỗi khi nữ nhi này lâm nạn. Có ai biết được rằng Kim tướng quân muốn gọi Tiffany là nàng như Jung vương như thế nào. Và cũng chẳng ai biết được Kim tướng quân mong mỏi ánh mắt xinh đẹp ấy hãy hướng về Kim tướng quân dù chỉ một lần. Vờ vô tình siết mạnh vòng tay một chút, Kim tướng quân muốn truyền một chút ấm áp cho nữ nhi này. Kim tướng quân đã phải giấu đi nụ cười hiếm hoi của bản thân khi Tiffany khẽ dụi sâu hơn vào lòng Kim tướng quân. 

_Trả MiYoung lại cho ta. – Kim tướng quân thoáng giật mình trước lời lẽ lạnh lùng vừa vang lên. Câu nói mang âm hưởng của sự tức giận và có chút gì đó đe dọa. 

Kim tướng quân vẫn tỏ thái độ bình thường khi trao Tiffany về vòng tay Jung vương. Sự sắc lẽm trong ánh mắt của Jung vương khiến Kim tướng quân nhận ra bản thân đã lỡ lời gọi nữ nhi kia là MiYoung và có vẻ như Jung vương đã trông thấy được tất cả biểu hiện và hành động mà Kim tướng quân dành cho Tiffany. 

_Sen và quỳ giống nhau thật đấy, nhưng thật ra chúng rất khác biệt. – không một chút cảm xúc, không một biểu hiện, vẻ mặt lạnh tanh Jung vương thì thầm câu nói khi Kim tướng quân bước ngang qua Người. 

_Thần biết rõ và thần có thể phân biệt được sen và quỳ. - Kim tướng quân khựng lại và đối đáp câu nói đầy ngụ ý của Người. 

_Là lỗi của thần khi cứu giá muộn. – Kwon tể tướng quỳ xụp trước Jung vương, dù rằng lỗi hoàn toàn không phải do Kwon tể tướng nhưng với việc Tiffany và Im tổng quản bị trúng độc thì Kwon tể tướng không thể không nhận phần lỗi về bản thân. 

_Ta muốn ngươi lập công chuộc tội. – Jung vương nói nhanh, hiện giờ cái Người quan tâm là tính mạng của Tiffany chứ không phải là lỗi do ai cả. 

_Thần tuân chỉ. – Kwon tướng quân nói dứt khoát. 

Kim tướng quân, Choi thái y, Lee quận chúa chăm chú nhìn theo bóng dáng Jung vương với Tiffany trong tay và Kwon tể tướng với Im tổng quản trong tay dần khuất dạng. 

_Choi thái y đã hạ sinh một tiểu nữ cho ngươi. – Lee quận chúa nói nhỏ. 

_Ngươi không đùa chứ ? – Choi thái y lay lay vai Lee quận chúa. 

_Ta không đùa. Tốt nhất là ngươi nên bé bé cái mồm lại. Trở về cung thăm HyoYeon mau đi, Jung vương sẽ cần đến ngươi nhiều đấy. 

_Ta về ngay. – Choi thái y chạy ù xuýt ngã vì niềm hạnh phúc len lỏi trong người. Sau 9 tháng 10 ngày cuối cùng Choi thái y cũng đã có một tiểu nữ nói dỗi rồi. 

Còn lại 2 người, bầu không khí đặc quánh ngại ngùng bao trùm tất cả. Cả hai nhìn nhau nhưng lần này Lee quận chúa không thể nào đọc được những gì đang hiện diện trong mắt Kim tướng quân cả. 

_Quận chúa nghĩ ta có thể phân biệt được sen và quỳ không ? 

_Vốn dĩ Kim tướng quân luôn là người sáng suốt trong mọi chuyện. – Lee quận chúa cười nhẹ. 

_Có những chuyện ta không thể sáng suốt được. – Kim tướng quân lắc nhẹ đầu. 

_Ta nghĩ hẳn Kim tướng quân đang lo nghĩ về điều gì đó. Sen và quỳ giống nhau thật đấy, nhưng chúng đều có nét riêng. Và Kim tướng quân có nhầm lẫn giữa sen và quỳ không chỉ có Kim tướng quân trả lời được. 

Ta không hề nhầm lẫn sen và quỳ. Ta hoàn toàn biết được đâu là sen đâu là quỳ. Và ta cũng nhận biết được rằng bản thân ta đang chìm đắm trong loại hoa nào.

.

_Thưa thần không biết đây là độc gì. – vị thái y già lí nhí trong miệng. 

_Vô dụng. – Jung vương to tiếng. 

Nô tì và vị thái y co rúm cả người trước sự giận dữ của Jung vương. Trước giờ Jung vương đã nổi tiếng là lạnh lùng, tàn độc nhưng rất ít khi họ trông thấy khía cạnh giận dữ này của Jung vương. 

_Thiết nghĩ Jung vương không nên giận dữ như thế. – Jung công chúa phẩy tay ra hiệu cho nô tì và vị thái y già lui khỏi. – Người lại đang trút giận vào người khác rồi. 

Jung vương ngỡ ngàng khi nghe thanh âm giọng nói này. Cũng đã 2 năm từ khi Người lên ngai và đến giờ phút này Người mới có thể nghe chất giọng bình thản này một lần nữa. 

_Sao muội lại ở đây? Chẳng phải đã từng nói trước ta sẽ không về Cung hay sao? 

_Tỷ khó chịu khi muội xuất hiện?

_Ta chỉ thắc mắc rằng muội có mưu tính gì khi quay lại Cung. Hẳn không phải đơn giản. 

_Quả là Jung vương, không đùa được. Muội trở về vì một vài chuyện. – Jung công chúa khoan thai ngồi xuống chiếc gỗ. – Về Hwang MiYoung, Im YoonA? 

_Muội có ý gì? 

_Tỷ không nên đa nghi muội muội như thế. Đây là thuốc giải độc. – Jung công chúa đặt 2 chiếc lọ nhỏ xuống bàn. – Tỷ hẳn biết luật nhân quả…. 

Jung công chúa bỏ lửng câu nói rồi lại từ tốn rời khỏi phòng như lúc đến. 

.

_Muội lại gấp gáp rồi. Jung vương chỉ mới hồi Cung nhưng muội đã có thuốc giải cho Hwang tiểu thư và YoonA? – Kwon tể tướng gõ ngón trỏ xuống bàn. 

_Độc xuất xứ từ nước lân bang. Để giải cũng mất một tháng, không giải sớm ắt sẽ để lại hậu quả. 

_Muội không cần giải thích dài như thế. Tỷ hiểu mà. – Kwon tể tướng cười khùng khục khiến Jung công chúa đỏ mặt ngượng ngùng.

_Tỷ thật là… - Jung công chúa dùng tay quạt quạt vào gương mặt đang đỏ ửng lên. 

Khía cạnh này của Jung công chúa quả rất đáng yêu, nhưng đáng tiếc chỉ vài người được trông thấy nó. Vì Jung công chúa vốn kín tiếng và từ tốn trước mọi người mà. 

.

3 ngày nay Jung vương không thiết triều thay vào đó Kwon tể tướng là người làm điều đó. Bá quan trong triều xôn xao về chuyện này, kẻ nói ra người nói vào và họ quy chụp vô tội vạ cho nữ nhi mới xuất hiện tức Tiffany. Thậm chí họ còn đồn đại rằng Tiffany là yêu nữ đến nhằm làm Jung vương mụ mị đầu óc và kết cục MoYeon sẽ bị sụp đổ. 

_Thần nghĩ Người nên sớm giải quyết việc này. Thật không hay nếu Hwang tiểu thư tỉnh dậy và nghe được chúng. – Kwon tể tướng căng thẳng. 

_Kẻ đầu tiêu chuyện này cũng dễ tìm ra thôi. Theo như lời Kim tướng quân, tên thích khách đã khai rằng kẻ chủ mưu liên tục lặp đi lặp lại câu nói “Diệt cỏ phải diệt tận gốc”. Phía Hậu cung ắt có liên quan. – Jung vương đăm chiêu. Những ngày nay Người luôn túc trực bên giường Tiffany vì Người sợ trong lúc thuốc giải phát huy công dụng Tiffany sẽ xảy ra biến cố nguy hiểm đến tính mạng. 

_Người đã gặp Jung công chúa? – Kwon tể tướng thầm hỏi, dù trong lòng đã biết rõ mọi chuyện. 

_Đã. Muội ấy đến và mang theo thuộc giải. – Jung vương thoáng nhìn Tiffany. 

_Người nên cẩn trọng. Có những chuyện tuy ta biết trước nhưng lại không trở tay được. 

_Ta biết rõ điều đó. Cái ta vững lòng đó là ngươi và Kim tướng quân luôn trung thành với ta. 

_Thần chỉ phò một vương. Đó là Người. – Kwon tể tướng mỉm cười nhìn Jung vương. 

-

Ở lại bàn luận cùng Jung vương thêm một vài việc trong triều đến tận chiều muộn Kwon tể tướng mới xin cáo lui và sải bước đến Cung của Im tổng quản. Việc chăm sóc Im tổng quản do Lee quận chúa chính tay chăm sóc cùng một vài nô tì thân cận đảm nhận. Kwon tể tướng chỉ đến đây vào tối muộn và rời đi khi mặt trời vừa ló dạng. Và đêm này cũng không ngoại lệ. 

_YoonA vẫn còn co giật. Vết thương lúc xưa ảnh hưởng không nhỏ đến vết thương của muội ấy. – Lee quận chúa tay cầm chiếc khăn thấm từng giọt mồ hôi trên trán Im tổng quản. 

_Để ta. – Kwon tể tướng đón lấy chiếc khăn ấm từ tay Lee quận chúa rồi từ tốn làm việc mà Lee quận chúa đang làm. – SunKyu này, ta đang rất khó nghĩ. 

_Điều gì khiến Kwon tể tướng phải bận lòng? 

_Jung SooYeon, Im YoonA, Jung SeoHyun, Kwon Yuri. Giữa họ tồn tại mối quan hệ gì? 

_Tình bạn, sự biết ơn và… – Lee quận chúa ngừng lại vài khắc, nhắm hờ đôi mắt lại và thì thầm vài âm tiết kết thúc câu nói dang dở -…tình yêu. Điều tệ hại nhất giữa bốn người họ đó là sự ngộ nhận trong tình cảm. 

_Ngươi có nghĩ ta nên làm gì đó không? 

_Đến tận bây giờ ngươi mới nghĩ đến điều đó ư? Ngốc nghếch. Trốn tránh đủ rồi, giờ thì hãy dũng cảm đối đầu với nó… 

TBC…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro