CHAP 10: Tae Hyung xuất hiện - Anh hùng cứu mỹ nam

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Au: * vẫy vẫy thịp đỏ* đọc xong cho tớ xin ít cmt nhe :v * cúi đầu cảm tạ *


Thoáng cái đã hết 5 năm ngày rồi. Anna biết chuyện hết sức tức giận. Vừa về là phải đi dự hoạt động văn nghệ ở trường. Aigooooooo!
_________Trường học__________
- Yoongi ! Cậu đi mua nước với tớ nhé!!Nhỏ Anna đi tới chỗ Yoongi nói. Cậu vốn đang khát nước nên đi cùng nhỏ Anna.
-Mình qua quán nước bên kia đường đi, ở đây đông với mắc lắm! Anna
Cậu nhìn vào quán nước nhà hát. Đúng là rất đông, thôi thì qua bên kia mua vậy! Nhưng khi vừa gần tới quán nước thì ba tên con trai nhìn giống dân chơi đi tới.
-Thằng nhóc này đấy hả Anna? tên con trai hỏi
-Phải! Muốn làm gì nó cũng được! Miễn đừng cho nó quay lại nhà hát. Anna
-Anna... Cô.....!? Yoongi
́-Tạm biệt Min Yoongi! Không có mày thì tao sẽ làm COUPLE cùng với Hoseok tối nay! Anna nói rồi đi về nhà hát.
-Đi nào nhóc!
-Buông tôi ra!.... Buông tôi ra! Yoongi cố vùng vẫy nhưng không thoát được.
Yoongi đang nghĩ hắn sẽ cứu cậu, nhưng không, hắn còn chưa biết cậu đi đâu để mà còn cứu.
Yoongí khóc, hai hàng nước mắt rơi, cậú đang ở cảm giác tuyệt vọng.Về phần nhỏ Anna, Anna chạy vào ngồi kế bên hắn.
-Yoongi đâu?hắn lạnh lùng hỏi
-À.... Cậu ấy nói tự nhiên chóng mặt nên về nhà trước rồi, về phần thi COUPLE thì cậu ấy kêu tớ thi thay cậu ấy. Anna nói
-Tớ đi mua nước nhé! hắn nói rồi đứng dậy
-Tớ đi chung với cậu! Nhỏ Anna
-Không cần! Hắn lạnh lùng nói
Hắn cầm áo khoác rồi đi ra ngoài.
"Chắc ba tên đó đã mang nó đi rồi!" ̉ Hanna nghĩ.
Khó khăn lắm ba tên đó mới đưa được cậu ́ lên xe rồi chạy đi mất. Dừng xe là một ngõ cụt trông rất tối, hình như đây là địa bàn của tụi nó.
Yoongi đang bị một tên bụm miệng lại làm cậu không la lên được. Đôi mắt của ba tên đó đỏ ngầu. Một tên lấy tay xé mạnh cái áo sơ mi của Yoongi ra làm cho chiếc áo nhanh chóng bị tiêu tan rơi xuống đất. Lồ lộ ra a ngực, Yoongi thì nhắm mắt lại không muốn nhìn thấy cảnh này.
Bịch....Bịch....Bịch....Bộp....Bộp.. Tiếng đánh nhau vang lên. Sau vài phút thì thì không nghe nữa, Yoongi từ từ mở mắt ra thì thấy mình đang được chiếc áo khoác bao lấy, còn người đối diện là...... Tae Hyung. Ba tên đó thì đang bất tỉnh nằm dài dưới đất.
- Yay! Taekwondo đai đen của em đi đâu hết rồi hả!
- Hyung!! Sao anh lại...ở đây!
- Vừa về thôi! Nghe nói em với Jimin thi văn nghệ nên tới xem. Ai dè lại thấy cảnh này!
- Cám ơn!
- Thôi anh đi trước! Hẹn gặp lại ....baby....!
Tae Hyung có nhấn mạnh chữ baby! Rốt cuộc anh t a muốn gì đây.
Lát sau, Hoseok tới! Thấy Yoongi ngồi khó hắn tiến lại.
- Ổn rồi, đừng khóc nữa! Hắn an ủi cậu
Thấy hắn chảy mồ hôi rất nhiều lại thở hộc hộc.
- Anh chạy bộ đến đây hả?
́-Ừ! Thấy em bị ba tên đó bắt đi nên tôi chạy theo! Ai dè tới nơi em đã xử đẹp tụi nói rồi! hắn
-Gì? Ba tên đó chạy mô tô, anh thì chạy bộ đấy? Yoongi
- Anh là vận động viên bóng đá xuất sắc đấy. Chạy nhanh tất nhiên bắt buộc phải có trong mỗi vận động viên! Hoseok
Cậu rất khâm phục hắn, từ tiểu học tới bây giờ cậu vẫn rất yếu môn chạy. Yoongí sực nhớ đến thân thể chỉ bao bọc áo khoác hắn thi Hoseok liêǹ đỏ mặt.
-Này! H...Hồi nãy ba tên đó có thấy không? Hoseok hỏi
Yoongi biết hắn muốn nói đến cái gì nhưng vẫn cô ́tình trêu chọc hắń.
-Ng..ng...! Hoseoḱ xấu hổ
-Yên tâm đi! Lúc đó che lại rồi!
Hắn vừa cười vừa xoa đầu nó. Hắn thở phào nhẹ nhõm nhưng...
-Ááá! Mém tý nữa là em mất giá rồi!
-Cái giá của cậu đã thuộc về tôi rồi, mất đâu mà mất.
Hắn cười nham hiểm bước tới gần Yoongi, hai tay chống vào tường, khuôn mặt hắn từ từ tiến lại Yoongí, cậu đang nằm trongthế bị động, đành nhắm mắt chịu trận.
-Giỡn thôi! Làm gì diễn sâu vậy?
-Hứ!!
Hắn nắm tay cậu kéo ra khỏi ngõ cụt đen tối này, ở đây thêm chút lỡ có chuyện gì thì sao. Yoongi nhanh chóng cài áo khoác lại. Đi ra ngoài đường cậu cảmthấy xấu hổ vì chỉ áo khoác che lại.
-Anna nói em mệt mà? Hắn
-À.. Ờ! Yoongi trả lời đại cho qua chuyện vì cậukhông muốn làm rầm chuyện đó lên, tự xử là cách tốt nhất.
-Anh! Còn... Phần thi?
-Yên tâm đi! Tụi nó sẽ giành giải thay chúng ta!Hắn móc điện thoại ra nhắn tin cho tụi nó biết để mọi người yên tâm. Tại chỗ mọi người khi nhận được tin nhắn từ hắn......
-Hoseok và Yoongi ang ở nhà. Nhờ chúng ta phải dành được giải. Đi nào, sắp tới giờ rồi! Nam Joon
Lúc hắn thấy cậú bị bắt lên xe lòng hắn chợt thấy rất lo lắng, giờ Yoongi đang đi kế bên hắn làm cho hắn yên tâm được một phần.
Cậú vẫn còn rất sợ, một tay choàng qua tay hắn, một tay lau lau những giọt nước mắt còn động lại trên khóe mắt khi nãy
.-Nè! Em làm vậy người ta tưởng tôi làm em khóc đấy! Hắn nói
-Xin lỗi...!
Mỗi ́ khi ở bên hắn Yoongi cảm thấy rất an toàn ấm áp, buông tay hay rời xa hắn thì cảm thấy nguy hiểm, cô đơn và lạnh lẽo.
"Ở bên anh em cảm thấy rất an toàn".Câu nói này nó định nói từ nãy giờ nhưng vì xấu hổ nê không dám nói. Về tới nhà Yoongi liền phóng như bay lên phòng để tắm rửa, hắn ở nhà dưới coi ti vi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro