Chap 12: Biến Cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_______Sáng hôm sau_______
Mọi người đều đã đi học trừ hắn, cậu và Anna. Giờ này cũng đã 6h 58. Hắn, cậu và Anna đang đem hành lí ra xe. Chiếc xe khởi động, điểm đến là tập đoàn của hắn, nơi ba của Anna đang đợi cô ta. Xe dừng dưới một tòa nhà rất đồ sộ, cao lớn.
-Chào con gái! ba Anna
-Ba! Anna chạy tớ ôm ba
-Ô! Đây là Hoseok à?
-Đúng rồi đấy ba!
-Rất vui được gặp cháu! Ba Anna
-Cháu cũng vậy! Hắn
-Còn đây là...? Ba Anna chỉ vào Yoongi
-À....đây chính là vị hôn thê tương lai của cháu! Min Yoongi! Hắn giới thiệu cậu
-V..Vị hôn thê? Thì ra là Yoongi sao? Ở chung với cậu suốt mười mấy ngày mà tớ không biết luôn đấy! Anna ngạc nhiên há hốc mồm
-Tại tớ không muốn nói ấy mà!
-Thôi đến sân bay làm thủ tục bay thôi con à! Ba Anna
-Vâng!
-Có cần bọn tớ tiễn cậu tới sân bay không? Yoongi ôn nhu
-Không cần đâu! Tạm biệt hai cậu! Rất cám ơn hai cậu! Anna đứng im ngắm nhìn hắn cho thật kĩ, cô ta tiếc nuối
ây là lần cuối cùng cô được nhìn thấy hắn. 1 tiếng nữa cô ta phải đi xa. Yoongi nhìn bộ mặt Hanna, lòng tỏ vẻ xót xa.-
Vậy bọn tôi về! Chào Anna! Thượng lộ bình an! Hắn nói
-Ùm!
Sau khi tiễn Anna tới tập đoàn, hắn lái xe chở Yoongi về. Từ lúc rời tập đoàn tới giờ. Cậu và hắn vẫn im thinh thít, chẳng ai nói với ai câu nào.
-Đi chơi không? Dù gì cũng đã trễ học, vậy hôm nay nghỉ đi. Hắn là người đầu tiên lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đó
-Đi! Nhưng ở đâu? Cậu phấn khởi
-Đợi đi!Hắn nói rồi quay đầu xe phóng nhanh đi. Nhanh đến mức cậu ở trên xe mà run cầm cập.
-Anh lái gì ghê thế? Yoongi tức giận
-Nói nhiều quá nha!Hoseok .
Mới phút chốc, xe hắn dừng chân dước một vườn hoa hướng dương. Những cây hướng dương vừa cao, bông lại to. Trông rất đẹp. Cậu nhìn thấy cảnh đó thì tay chân không kìm được mà phóng xuống xe ngay lập tức. Xung quanh cũng có rất nhiều người đứng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của vườn hướng dương.Hắn vừa bước xuống đã gây bao sự chú ý với biết bao cô gái ở đây!
-woa! Đẹp quá! Yoongi. Hắn nhìn cậu, bất giác tự mỉm cười. Nó chạy tới vườn hoa đó. Ngắm nhìn những bông hoa. Hắn tự nhiên đưa chiếc điện thoại lên chụp lén một tấm ảnh Yoongi cùng với bông hướng dương. Hoseok nhìn bức ảnh, mỉm cười.
-Đẹp đấy! Hắn
-Này này! Anh chụp hình em đấy à! Xóa mau! Yoongi
-Làm gì có! Em chơi tiếp đi! Tôi qua góc cây ngồi!
-Ừ! Hắn tiến tới ngồi dưới gốc cây mát rượi.Tay mở thư viện ảnh trong điện thoại raxem. Toàn những bức hình hắn chụp trộm Yoongi. Có tấm nhìn rất tức cười lại có tấm nhìn rất dễ thương. Bỗng những cô gái đi lại gần hắn.
-Chào anh! Cho bọn em làm quen nhé! Hắn nhìn những cô gái đó. Nhìn rất sang trọng, xinh đẹp nhưng hắn lại không có hứng thú.
-Sao cũng được! Hắn
-Tụi em ngồi kế nhé!
-Ừ! Yoongi đang chơi đùa thì nhìn qua Hoseok. Thấy hắn đang gần gũi với nhiều cô gái.Đã vậy mấy cô gái đó còn cố tình ngồi sát vào hắn. Trong lòng tự nhiên có một cảm giác nào đó.
"Sao lại có cảm giác này!"Yoongi nghĩ
-Anh bao nhiêu tuổi rồi?
- 22!
-Vậy sao? Bọn em mới 18 à! Anh tên gì?
- Hoseok!
- Tên đẹp đấy! Anh cho bọn em làm quen nhé! Cho em số điện thoại anh đi!
-này này! Các cô cũng phải biết xấu hổ chứ! Sao lại đi tán người đã có bạn trau chứ! Yoongi từ đâu đi tới
- Anh là ai? Hoseok! Anh ta là ai vậy? đứa nữ kia nói
-Phải đấy! Aanh ta là vợ tôi! Các cô tránh xa dùm! Hắn nói. Ohh yeahhhh. Kế hoạch khiến Yoongi ghen của hắn đã thành công mĩ mãn.
-Hứ! Em không tin! Có cái gì chứng minh đi!
-Được! Yoongi gật đầu
Cậu chạy tới hắn, kiss nhẹ lên môi hắn. Mấy đứa con gái cũng bất ngờ.
-Giờ thì tránh xa chồng tôi ra. Nếu không thì cô coi chừng đấy!
Mấy đứa con gái thấy vậy, tiếc nuối rời đi. Hắn ôm eo cậu kéo lại gần.
-Ghen à?Hắn cươi nham hiểm
-Ghen gì chứ! Cậu đỏ mặt
- Mà này! Bình thường anh không thích người nào lại gần. Sao hôm nay kì thế?
-Muốn thử lòng em ấy mà!Hắn ôm cậu vào lòng.
-Yoongi! Thời gian qua kể từ ngày cô đến đây. Xung quanh tôi đều đã thay đổi. Tôi không biết bản thân mình đã bị cái gì nữa. Nhìn em thân thiết với thằng con trai khác tôi chịu không được. Hắn thở dài, cậu thì nghe hắn nói chợt đỏ mặt.
-Rốt cuộc anh muốn nói gì đây?
-Tôi....thích em! Và thực sự không muốn mất em! Yoongi nghe hắn nói thì rơi nước mắt. Cậu hông ngờ hắn lại thích cậu. Cậu choàng tay qua cổ hắn.
-Tôi cũng rất thích anh!
Thế là hai người trao cho nhau nụ hôn. Nụ hôn của sự hạnh phúc chứ không phải bắt buộc như các ngày thường.
- Yoongi nè! Nếu anh đi 3 năm thì cô vẫnđợi tôi chứ? Hắn ngập ngừng
-Gì chứ? Anh đi đâu 3 năm? Yoongi nhăn mặt
-Không... chỉ là giả sử thôi! Hắn
-Không. Nhất đinh là Không! Nếu anh bỏ mặc tôi thì tôi sẽ kiếm người khác! Yoongi trả lời
-Vậy à!
Hắn trả lời. Ánh mắt ánh lên tia đượm buồn mà Yoongi không thấy được. Có phải hắn sẽ rời xa nó 3 năm. Có phải cái giả sử đó là thật!
______________________
Ở đó chơi một chút thì hắn đưa nó về. vừa về thì mọi người cũng đã ở nhà. Jin và JungKook đang nấu cơm, Nam Joon và Jimin thì chơi điện tử. Yoongi và hắn bước vào...
- đi gì mà lâu thế? Jimin hỏi
-Em đi chơi ấy mà! Cậu
-we! Tui có chuyện muốn nói với tụi bây! Hắn gằng giọng.Nghe hắn nói mọi người đều bỏ dở công việc đang làm đi tới nghe hắn nói.
-Chuyện gì hả Hoseok? JungKook hỏi
-Kể từ giờ....tui và Hoseok sẽ quen nhau! Yoongi
-Hể? Bây bị gì vậy? Chẳng phải trước giờ tụi bây quen nhau à?
-Không! Quen có nghĩa là...... !Yoongi ấp úng
-Tụi tui thật lòng thích nhau! Hoseok nói giúp nó.Nghe hắn nói thì mọi người sốc toàn tập.
-Gì? Thật không? Nam Joon bất ngờ
-Thế thì tốt quá! JungKook
- ông tỏ tình với em tui từ hồi nào thế? Jimin
-Phải, tụi tui không biết luôn đó! Nam Joon
- Lâu rồi ba ơi! Ở trên ...ả mà thôi!
____________________
Kể từ ngày quen hắn, cuộc sống Yoongi trở nên nhộn nhịp hơn trước! Tính tới đây cũng đã 3 tháng hắn và nó quen nhau! Hắn cũng cười nhiều hơn trước, nhưng nó cứ thắc mắc. Lúc cậu nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm của hắn giống như có một nỗi đau gì đó chất chứa trong đó mà nó không tài nào hiểu được. Mọi người đang ở Hokaido. Còn 2 ngày nữa là về nhà rồi.
"Haizz1 Cũng tới lúc mình phải đi rồi!"
Hắn buồn rầu nghĩ. Cả team đang tập trung ở bãi biển. Buổi chiều ở biển quả thật thật là dễ chịu.
-Mát qúa! Yoongi nói
-Um!
Ai cũng cười vui vẻ chỉ còn mỗi hắn. Hắn đang nhìn vào cuối chân trời giữa biển và trời.
- Hoseok! Anh làm gì ngồi thờ ơ thế? Yoongi đi lại hỏi
-À không có gì!
-Lại ăn mực nướng kìa!
-Ừ!
-Của Hoseok và Yoongi này! Jin đưa cho cậu và hắn mỗi người một xiên thịt nướng
-Cám ơn! Yoongi và hắn đồng thanh
-Mọi người này! hắn lên tiếng
-Nếu tui có làm gì mắc lỗi với mấy đứa kể cả Yoongi thì xin hãy hiểu và tha cho tao nhé! Hắn buồn rầu nói
-Mày nói gì thế? Nam Joon chau mày
- Là sao?Jimin
-Lúc anh nói chuyện với em anh cũng nói đến mấy điều kì lạ!
-Không...Không có gì! Hoseok
-Hôm nay trông Hoseok lạ ghê. Jin
"Ngày hôm sau mọi người sẽ hiểu" Bỗng......* A to the G to the U to the S T D Because Im from the D* Nhạc chuông của cậu vang lên
-Alo? Cậu bắt máy
-Chào con gái! Mẹ Yoongi
-Ủa mẹ hả? Mẹ gọi con có việc gì không?
-Sao mẹ qua nhà con thì không thấy ai cả!
-À tụi con đang du lịch ở Hokaido. 2 ngày nữa mới về!
-Vậy à! Thế mẹ và ba phải qua nhà ba mẹ Bảo chơi đây! Khi nào con về thì gọicho mẹ nhé! Mẹ nhớ hai anh em con lắm, với lại nhớ con rễ nữa.
-hihi! Bye mẹ nha!
-Ừ!
-Ai vậy em? hắn hỏi
-Mẹ em đấy! Mẹ nói nóng lòng muốn gặp anh lắm đấy!
-À..ừ!
________Sáng mai_________
Mọi người đang ở khu biệt thự mướn, bỗng cậu vội vã chạy xuống...
-Có chuyện gì vậy Yoongi? JungKook
-Ủa Hoseok không có đây à? Yoongi hỏi
-Ý em là sao? Nãy giờ nó đâu có xuống đây đâu! Anh tưởng nó vẫn còn trong phòng mà! Jimin
-Không có!
-Hay nó đi đâu rồi! Có hộp quà trên bàn. Không biết là của ai? Em xuống rồi thì mở ra đi. Chắc Hoseok muốn cho em bất ngờ! Cái thằng bình thường nhìn đù thế mà không ngờ....hahahaa! Jimin. Yoongiđi tới mở hộp quà ra. Bên trong là chiếc nhẫn, hình như là nhẫn đôi. Nhưng ở đây chỉ có 1 cái, chắc chắn hắn đang giữ cái còn lại.
-Đẹp quá! Công nhận Hoseok lãng mạn thật! Jin
-Có tấm thiệp! Mở ra đọc thử đi! JungKook
-Ừ!
"Mọi người cho tôi xin lỗi! Mọi người đọc được bức thư này chắc tôi đã đi rồi! Tôi hiện giờ đang ở New Yord. Khoảng mấy hôm trước khi tỏ tình với em, ba tôi có nói nhờ tôi giúp một chi nhánh lớn bên New Yord vì ở đó đang gặp khó khăn. Đi 3 năm mới về! Tôi muốn trước khi mình rời đi thì phải nói ra tấm lòng mình với em. Tôi không thể nói với mọi người mà đường đột đi đặc biệt là Yoongi. Anh xin lỗi em rất nhiều! Món quà đó mong em sẽ giữ! Sau 3 năm anh nhất định sẽ về bên em! Hoseok"
Yoongi đọc xong thì rơi nước mắt. Người ngoài cuộc như mọi người còn muốn khóc nói chi là người trong cuộc như Yoongi.3 năm? Cậu có chờ hắn về không thì tùy vào quyết định của cậu mà thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro