chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giới thiệu tí nhân vật phản diện: 

* Lee Jung Suk đẹp trai, nhà giàu tính cách ôn hòa, bá đạo Có một nụ cười kẹo ngọt khi cười làm chao đảo tất các nữ sinh... thích Luhan từ khi học mẫu giáo,, Hắn luôn luôn đi theo  bảo vệ Luhan...  mỗi khi bị người khác bắt nạt. Nhưng Luhan chỉ coi hắn như một người anh trai không hơn không kém

* Yoon hyung Yoon là con trai độc nhất nhà họ Yoon.. là một người lạnh lùng, ít nói  điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt của  Hắn Có một đôi đỏ mọng làm mê hoặc lòng người.... khó cưỡng lại được... Hắn thích Baekhyun từ khi học lớp 6 ,,và theo đuổi cậu đến hết cấp 2 thì hắn bị bố, mẹ bắt đi du học

Hai con người này rất giàu chỉ sếp sau SEhun, Chanyeol và Kai..... quan điểm sống  của họ những thứ mà hắn không đạt được thì người khác đừng hòng  mà Có được

" Giờ hai em xuống phía cuối lớp bàn trống kia ngồi nhé"
.
" vâng " cả hai đồng thanh rồi xuống cuối, bàn của hắn đằng sau bàn HunHan
Khi đã yên vị chỗ ngồi

Thì jung suk bất chợt lên tiếng " Hanie ah....lâu quá không được gặp em,,, anh rất nhớ em "

" dạ vâng... anh jung suk đã lâu không gặp... sao anh lại quay về đây thế?  " Luhan nói không được tự nhiên cho lắm

" anh về mà em không thấy vui sao!!! "

" ý em không phải thế đâu mà ...anh về tất nhiên là em vui rồi ạ " 

" anh đùa vậy. Tí tan học mình gặp nhau nhé.. anh Có quà cho em đấy "  Jung suk cười ôn nhu còn xoa xoa lên đầu cậu nữa ,,Luhan chỉ biết nhẹ gật đầu một cái,

Từ đầu tới giờ Luhan chỉ biết ngồi nói chuyện với Jung suk mà quên đi cái con người đang ngồi cạnh mình sắp cháy thành than vì bị bơ

Sehun tức giận đến nỗi cóp nát cây bút của mình từ bao giờ ..mà không làm được gì

..

...

" Baekkie đáng yêu của anh... nhớ em quá cơ " Hyung Yoon vừa nựng má BAekhyun vừa nói

" này bỏ cái tay của anh ra cho tôi.. "

" em thật vô tâm!!  Người ta nhớ em muốn chết mà lại đối xử với anh như thế sao"

" kệ anh chứ!!  Không liên quan... "

" này tên kia không được đụng vào người yêu của tôi " Chanyeol không chịu được người khác lại giám ngang nhiên nói nhớ cục cưng của mình ngay trước mặt.

" là người yêu thôi mà... Có phải vợ chồng đâu mà không được chứ " Hyung Yoo  cười khinh bỉ 

" bây giờ chưa, Nhưng sau này sẽ là vậy.. nên tôi khuyên anh tốt nhất đừng nên đụng vào Baekhyun của tôi " Chanyeol chừng mắt lên nhìn Hắn

" OK...cứ chờ xem " hắn nhếch mép

Baekhyun thấy tình hình không ổn lắm,, không khéo xảy ra ẩu đả mất " hai người im ngay cho tôi, còn nói một từ nào tôi cắt lưới hai người cho coi "

" Bảo bối, hai người kia Có quan hệ gì với Luhan và Baekhyun vậy?  " tiếng Kai

D.o đang ghi bài thì ngẩng mặt lên nhìn Kai rồi quay xuống nhìn mấy người kia một lượt rồi mới lên tiếng

" à... hai người kia là bạn của em. Người  ngồi đằng sau Luhan Là người rất rất thích Luhan hồi còn học cấp hai anh ta rất nhiều lần tỏ tình với LUhan nhưng đều thất bại nhưng không vì thế mà hắn ta từ bỏ đâu trước khi đi du học hắn ta còn nói sẽ quay lại tìm cậu và lấy cậu làm vợ dù cho Luhan Có lấy chồng đi nữa hắn ta cũng tìm mọi cách để Có được Luhan... còn tên còn lại cũng vậy thầm thương trộm nhớ Baekhyun.... bla...bla...như vậy đó " 

" thì ra là vậy.... sắp Có kịch hay để xem rồi"

Tan học: 

" Bé cưng của anh hôm nay muốn ăn gì nào?  Sehun tươi  cười nói..

" uk. ...xem nào hôm nay  em ăn bánh gạo Cay nè...  còn cả bánh ngọt nữa... bla.. bla "

" em là heo sao.. mà đòi nhiều thế!!!  " Sehun suýt té xỉu vì cậu mất

" như thế mà kêu nhiều sao hay anh sợ tốn tiền của anh "  
" không phải thế.. anh chỉ sợ em ăn không được hết thôi với lại ăn nhiều đồ ngọt không tốt cho sức khỏe " sehun ôm Luhan vào lòng
( au; đang trong lớp đấy nhé..... )
ChânBaek và KaiSoo đã đi từ lúc nào rồi giờ trong lớp chỉ còn HunHAn với Jung Suk

Hắn nhìn thấy thân mật lòng dâng lên cảm giác khó chịu, Khi Luhan cứ tự nhiên để người khác ôm Có vẻ như  quan hệ không phải bạn bè bình thường... Jung suk nghĩ

" Hanie hôm nay anh mới em đi ăn được không "

Luhan bừng tỉnh, rời vòng tay Sehun ra ánh mắt hướng về hắn lưỡng lự không biết trả lời thế nào "  em...em..

Chưa kịp nói thì hắn lại nói tiếp " đi cùng anh nha... Hanie dù sao hôm nay anh cũng về nước coi như chào mừng anh về đi " hắn nhìn cậu đầy chờ mong

Sehun đứng bên cạnh cậu khó chịu nhìn hắn " xin lỗi anh nhưng hôm nay Luhan đi với tôi rồi không đi với anh được " sehun lạnh lùng nói bàn tay nắm chặt tay Luhan

Nhưng hắn không quan tâm đến lời nói của Sehun chỉ hướng về Luhan chờ câu trả lời từ cậu. Sehun bị hắn cho giấm chua thì tức đến đỉnh điểm hận không đấm phát vào mặt cái tên khốn kiếp này.... Luhan từ nãy chưa lên tiếng nhìn thấy Jung suk như thế cậu không đành lòng từ chối, nhưng còn Sehun thì sao ...trời ơi bực mình quá đi

" vâng... thế cũng được ạ "
Luhan sau một hồi suy nghĩ

" SEhun em xin lỗi anh nha hôm nay anh về một mình nhé "

" em...được rồi.. em cứ đi đi .. hừ " Sehun tức giận đeo balo lên vai đi về đến cửa còn cố tình đạp một phát vào cánh cửa lớp

" Rầm "

Còn Jung suk cười thầm trong bụng không biểu hiện ra ngoài.. Sehun đi khỏi Luhan mặt xị xuống.. chắc anh giận thật rồi

" đi thôi Hanie anh đưa em đi ăn " nói rồi nắm lấy tay kéo cậu đi

Sau 30' Jung suk và Luhan cũng đến được một nhà hàng sang trọng trang trí theo phong cách châu âu.. hai người chọn bàn gần lối  ra vào....

" em muốn ăn gì thì cứ tự nhiên chọn đi nhé, " hắn cười dịu dàng rồi đặt cái menu trước mặt cậu... cậu cầm lên mở ra xem toàn những món mà cậu thích nhưng sao cậu không thấy vui vẻ tý nào cậu chọn đại  một đĩa Thịt ba rọi nướng..Còn Jung Suk cũng chọn  như cậu.. đợi 5 phút thì đã Có đồ ăn mang lên... Luhan không hay nói nhiều chỉ cắm cúi ăn.. hắn ta ngược lại  nói nhiều chuyện  từ trên trời, hay dưới đất đều Có  hết chỉ tội cho Luhan ngồi đó nghe mấy chuyện chán ngắt.. 15' cho bữa tối đã xong cứ tượng được về.. cậu lại hắn kéo đến một quán nước cạnh nhà hàng vì Có thứ muốn đưa cho cậu nên cậu mới miễn cưỡng đi vào cũng hắn....

" anh tặng em Hanie.. em mở ra đi... xem Có đẹp không " hắn ta đặt lên bàn một hộp hình vuông kèm theo một cái nơ màu hồng xinh xắn ở trên.. đẩy sang cho cậu

Luhan nhìn hộp quà ngơ ngác hỏi " cái gì vậy anh? "  

"em cứ mở rồi biết "

Goa đẹp quá Luhan mở to đôi mắt nhìn sợi dây chuyền bạc lấp lánh ở giữa hình trái trai đính kim cương nho nhỏ rất đẹp ở mặt sau còn khác tên cậu Nhìn là biết sợi dây chuyền này rất đắt.. được làm rất tỷ mỉ và tinh xảo.. mặc dù cậu rất thích nó nhưng cậu không thể nhận được cậu đóng chiếc hộp lại đưa lại cho hắn nói " nó rất đẹp.. nhưng em không thể nhận được đâu anh ạ "

" sao..em lại nói vậy... chẳng vì người đó  nay sao "

" dạ.. đấy là người yêu của em " LUhan cúi đầu nói lí nhí  

Nghe Luhan thốt ra từ người yêu lòng hắn chợt thắt lại... tay nắm chặt lại... lòng dâng lên cảm giác tức giận không nói thành lời

" anh mặc kệ.. Hanie em cũng biết mà anh yêu em nhiều như thế nào.. sao em không chịu chấp nhận anh dù chỉ một lần vậy, anh Có gì không tốt chứ!! "

" em xin lỗi... em chỉ coi anh như anh trai của mình thôi.. anh Có thể tìm được một  người tốt hơn em mà.. "

Hắn ghét nhất điều đó.. hắn không muốn làm anh trai cậu.. hắn muốn nhiều hơn cơ.. không nói không rằng hắn đứng dậy tiến về phía cậu, không nhanh không chậm cúi xuống hôn lên môi cậu.. mọi hành động của hai người đều bị một người thu vào tầm mắt
...SEhun tức giận tay nắm chặt thành nắm đấm.. đối mắt chuyển sang thành đỏ lửa..khiến ai nhìn vào đều phải khiếp sợ mà bỏ chạy...  Sehun nhấn ga mạnh mẽ chạy trên đường lao như bay về phía trước




Au sẽ mất tích một thời gian dài... nên sẽ không ra được chap ms... au sẽ cố gắng quay cho lại sớm nhất Có thế....

Cảm ơn m.n đã ủng hộ fic của au nha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro