chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Khi Lộc Hàm nói câu này , cậu nói rất nghiêm túc , dứt khoát , cứ như thể câu nói này đã đc cậu nói ra hàng trăm lần
   Ngô Thế Huân lại cười , nụ cười châm biếm , khó hiể nhưng giọng nói thì lại lạnh lùng tới đáng sợ .
- Tôi k bao h thích những người chủ động tìm đến mk , mời cậu tránh ra
   Khuôn mặt Lộc Hàm vẫn là vẻ đanh đá , đôi môi mỏng cắn nhẹ đôi môi của Ngô Thế Huân , nhưng trong đáy mắt lại nở nụ cười mê hồn :
- Giả sử a k muốn tôi làm tổn thương 1 cậu bé vô tội thì a nên đồng ý ngủ vs tôi , cx chẳng tổn thất j vs a cả , nhưng vs cậu ấy thì khác.
   Ngô Thế Huân muốn cười . Đây là lí luận kiểu j vậy ? Lần đầu tiên a nghe thấy câu nói buồn cười như thế , nhưng lại k có lý do j để phản bác . Ngước mất lên , nhìn thấy ánh mắt của chàng thanh niên đang đứng ở 1 góc âm thầm nhìn họ , có 1 cảm giác đau đớn kì lạ đang dâng lên tr đôi mắt đó .
- Đc ! - Ngô Thế Huân đứng lên , kéo tay Lộc Hàm đi . Kim Chung Nhân đứng cạnh giơ ly rượu lên , nháy mắt vs Ngô Thế Huân.
   Đó là 1 chiếc Ferrari màu đỏ rất đẹp , xung quanh chiếc xe tỏa ra thứ ánh sáng hấp dẫn . Tr mắt Lộc Hàm cx lấp lánh 1 ánh nhìn thích thú , Ngô Thế Huân cảm thấy Lộc Hàm chẳng khác j những người phụ nữ từng ngủ vs a , chỉ có điều cậu đẹp , thú vị hơn họ 1 chút .
   2 người ngồi vào xe . Lộc Hàm khép hờ mắt , thoải mái dựa vào lòng Ngô Thế Huân , giống như cái nơi ngày trc cậu vẫn thường dựa vào . Ngô Thế Huân lại nở nụ cười , nụ cười khó hiểu . Lộc Hàm khẽ cử động , quấn 2 cánh tay vào cổ Ngô Thế Huân hôn nhẹ lên trán a rồi nhắm mắt lại , k nói j
   Ngô Thế Huân khởi động xe , lái xe vào đường 15 khu Hương Xá . Gió biển mang theo vị tanh thổi tới , cả người lập tức có cảm giác lành lạnh nhưng sảng khoái . Tay Lộc Hàm càng ôm chặt Ngô Thế Huân , cứ như thể cậu sợ anh sẽ biến mất . Mùi thơm nồng nàn toả ra từ người Lộc Hàm cx bao vây lấy Ngô Thế Huân , hương thơm khiến a k kiềm chế đc , đưa tay nên vuốt mái tóc mềm màu mật ong của cậu , khoé miệng lại là 1 nụ cười nhàn nhạt .
   Khi chiếc xe đi vào đêm tối tăm , Lộc Hàm chầm chậm trượt khỏi ngực Ngô Thế Huân , nằm trên đùi a , 2 mắt nhắm nghiền , hàng lông mày dài và cong , khoé mắt thoáng run rẩy , 1 giọt nc mắt trong vắt như thuỷ tinh đọng bên khoé mắt hình như bất cứ lúc nào cx có thể rơi xuống.
   Trái tim Ngô Thế Huân xao động , a đưa tay ra , nhìn nó rơi xuống những ngón tay thon dài của mk , lành lạnh rồi tan trong lòng bàn tay . Ngô Thế Huân dừng xe trc cửa khách sạn XOXO trên đường 15 khu Hương Xá , dùng tay nâng khuôn mặt của Lộc Hàm lên . Khuôn mặt đó xinh đẹp , có cái j đó ma mị , giống như loài yêu tinh vẫn đi lang thang trong các khu rừng đen tối mà truyền thuyết từng nói tới . Ngô Thế Huân cười nhưng Lộc Hàm thì k , vẻ ma mị trong ánh mắt cậu càng sâu hơn .
   Đây là khách sạn mở cửa suốt 24h , chuyên phục vụ các cặp tình nhân , Ngô Thế Huân là khách wen ở đây .  
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro