Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chao xìn mọi người!! - Baekhyun tươi cười nhảy ra định ôm lấy Tao. Nhưng lại bị Chanyeol kéo lại.

Tao và Baek hơi bị thân đấy. Baek nhìn Chan bằng đôi mắt cún. Môi dưới lại đưa ra nữa nhưng anh chẵng xi nhê gì cả mà ôm chặt lấy cậu.

K và M liền bật cười. Họ ngồi xuốbg bãi cỏ và nói chuyện với nhóm M. Không khí thật vui vẻ và hoà đồng làm sao.

Luhan vẫn im lặng nằm yên mà hít thở không khí. Cha, thật thanh bình và yên ắng làm sao. Sehun ngậm ống hút nhìn sang Luhan mà cảm thấy không cam lòng. Nhìn Luhan yên bình Sehun cảm thấy khó chịu lắm ế. Một ý nghĩ ở trong đầu Sehun. Cậu vươn người rồi cố tình làm đổ trà sữa lên áo của anh Lu nhà ta.

Giật mình vì chất lỏng lành lạnh thấm vào áo!! Luhan mở mắt ra

- Cái * beep * gì thế này!! - Luhan hét lên. Chiếc áo đồng phục trắng tinh của anh đã bị cái màu nâu nâu của trà sữa vấy bẩn hết cả.

Mọi ngươi ngạc nhiên nhìn sang Luhan. Anh đang nhăn mặt khó chịu như khỉ ăn ớt. Rồi lại nhìn xuống cái áo của anh mà bật cười. Luhan điên tiết vò tóc rồi nhìn sang Sehun đang uống trà sữa mà nhìn anh với ánh nhìn vui thích.

- Ôn con, làm cái gì thế???!!!! - Luhan hét lên với Sehun

- Em có làm gì đâu ạ!!??? - Sehun chu mỏ tỏ vẻ vô tội

- Mày đéo trêu anh mày không chịu nổi à??!!! - Luhan gầm gừ

- Chắc vậy đó!! - Mặt Sehun câng lên

- Mẹ nó, điên vch!! - Luhan bực mình đứng dậy.

__________ Bé là dải phân cách_________

Từ lúc đầu đã bảo rồi. Thằng này nó sẽ chọc cho thằng kia tức điên lên thì thôi. Dù có quá đáng thế nào vẫn không có một lời xin lỗi nhá!!. Ờ, chúng nó quen thế rồi. Dù chênh nhau tuổi nhưng Sehun vẫn cứ láo với Luhan như vậy đấy. Và nhìn hoàn cảnh bây giờ đi. Luhan tức đến mức mà nói những từ ngữ trái với gương mặt thánh thiện của mình...!!!

- Chơi gì kì thế!!???, cái áo trắng tinh của nó như thế. Hôm nay sao nó dám nhìn học sinh trong trường. Suho đánh vào vai Sehun.

- Kệ nó đi anh!! Thế mới có trò vui để chơi chứ - Sehun cười nữa miệng

Mọi người đều chán nản lắc đầu. Cái hình ảnh này đã thấy rất nhiều rồi. Có lần trêu nhau còn đánh nhau toắc cả máu miệng ra ý. Vậy mà không chừa, vẫn cứ đâm đầu vào nhau mà trêu với chả đùa.

Luhan bực mình đi vào nhà vệ sinh. Anh khoá cửa lại và cởi chiếc áo trắng ra mà ngắm nhìn nó một cách " Yêu Thương ". Anh lại nghỉ về tên điên Sehun đấy. Hôm nay anh biết mặc gì mà đi học đây?? Chỉ còn một cách là trốn về nhà để thay áo thôi. Nhưng sẽ bị muộn mất. Thôi kệ nghỉ lun vậy

- Mai anh may sẽ phục thù, ôn con - Luhan rít qua kẽ răng

Luhan mặc lại áo rồi cài áo khoắc lên tận cổ. Dù có hơi ngượng nhưng vẫn cố lách qua đám đông học sinh. Leo lên nhanh cái môtô yêu quí và phóng thẳng về nhà....
Cho au 1 sao nhoa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro