Chap 6: Cầu xin

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi trong góc tường, Lộc Hàm rất sợ hãi. Cậu nhắm mắt thật chặt để không phải nhìn bóng tối. Mong rằng Ngô Thế Huân sẽ thả cậu ra.Hắn đã nhốt cậu được gần một ngày rồi, cậu cũng khóc cạn nước mắt, gào thét cầu xin hắn nhưng cũng không ăn thua. Bỗng có tiếng bước chân gần đến, cửa phòng mở ra.

-"A....Ai..vậy..?"- cậu ngập ngừng hỏi.

Hắn bước tới gần cậu, lấy tay nâng cằm cậu lên. Ngón cái miết nhẹ lên bờ môi nứt nẻ.

-"Là tôi"- hắn nói.

-"Ngô Thế Huân..! Xin anh cho tôi ra khỏi đây đi. Tôi rất sợ. Huhu..xin anh đó "- Lộc Hàm khóc to, sà vào lòng hắn.

-"Hừ! Nếu em lấy lòng tôi, tôi sẽ thả em ra. Còn không thì em hãy ở mãi trong này đi!"-hắn bá đạo nói.

-"Nhưng tôi phải lấy lòng anh thế nào?"- cậu ngước đôi mắt to tròn trong veo lên nhìn hắn.

-"Chủ động như đêm hôm trước!"- nói rồi hắn ngồi lên ghế salon, đưa cặp mắt nóng như lửa nhìn về phía cậu như đang chờ đợi.

Lộc Hàm hít một hơi, bước tới trước mặt hắn. Cậu dạng chân ngồi lên đùi hắn. Hai tay vòng ra sau ôm cổ hắn,đôi môi anh đào dán vào môi mỏng của hắn.

Cậu chưa từng chủ động hôn hắn nên động tác rất bối rối.Cô liếm cánh môi hắn, để lưỡi vào trong miệng của hắn. Hắn cũng đáp lại cậu, đem lưỡi quấn lấy cánh môi xinh đẹp của cậu, liên tiếp mút vào. Không gian chỉ nghe thấy tiếng hôn của hai người.

Lộc Hàm dường như lâm vào đê mê. Cậu rút lưỡi ra khỏi miệng hắn,từ trên đùi hắn đứng dậy.

Ngô Thế Huân dường như bất mãn về việc này. Nhíu mày lại, hắn nói.

-"Lộc Hàm,em rốt cuộc đang làm gì?"

Cậu không trả lời, chỉ quỳ giữa hai chân hắn. Bàn tay nhỏ bé tháo thắt lưng hắn ra,kéo khoá xuống. Cậu run rẩy lôi cự long đang ngủ say ra,vuốt ve.

Ngô Thế Huân không ngờ Cậu bé này lại làm như vậy.Hắn rất hưng phấn, bàn tay đặt lên đỉnh đầu cậu, ép cậu ngậm cự long vào miệng.

Lộc Hàm ngậm vào, liếm trọn xung quanh. Thấy hắn ra vẻ hưởng thụ như vậy cậu càng ra sức mút vào. Hắn nhắm mắt, bàn tay đẩy đầu cậu vào sâu hơn.

-"Đúng là tiểu yêu tinh! Em thật biết cách lấy lòng đàn ông!"- hắn thở gấp nói.

Hắn liên tiếp đưa đẩy vật nam tính trong miệng nhỏ xinh của cậu, đến khi miệng cậu sắp tê liệt hắn mới bắn tinh ra. Cậu nuốt trọn tinh dịch của hắn vào. Hắn rất hài lòng với sự chủ động của cậu.

Ngô Thế Huân ôm cậu vào lòng, để cậu nằm trên ghế salon..Bàn tay hắn luồn vào trong, trêu trọc Tiểu Hàm Hàm non nớt, chưa phát triển hết.

-"Ưm..a"- cậu đỏ mặt rên rỉ.

-"Hàm Nhi, em muốn gì nào? Nói,tôi sẽ cho em!"- hắn nhếch môi, hai tay vẫn xoa nắn,bóp.

-"A..bên dưới khó chịu.."- cậu nức nở nói.

-"Nói em muốn gì? Phải nói tôi mới cho em được!"

-"A..tôi muốn anh.."-cậu lấy tay ôm cổ hắn.

Tay hắn cởi bỏ quần lót của cậu, thấy mật dịch thấm đẫm thì không khỏi cười khẽ. Hắn để vật to lớn chà xát lên cánh hoa của cậu mà không đi vào.

Lộc Hàm vặn vẹo, cảm thấy hạ thân ngứa phát điên.Cậu cọ cọ mặt vào cổ hắn.

-"A..anh mau đi vào đi!"- Lộc Hàm nói,.hai mắt trở nên mê man.

-"Hàm Nhi, cầu xin tôi! Tôi sẽ đi vào."- hắn vân vê hai nụ hoa trước ngực của cậu.

-"Xin anh..ưm! Xin anh mau vào..trong đi!"- Lộc Hàm liếm cổ hắn, tạo sự kích thích cho hắn.

Ngô Thế Huân đã nhẫn nại đủ, động thân một cái. Vật to lớn vào sâu trong cơ thể cậu.Hai người rên lên một tiếng sung sướng.

Hai người chìm vào đê mê kích tình, Lộc Hàm mệt mỏi xen lẫn hưng phấn thiếp đi.Hắn bế cậu ra khỏi phòng tối, đặt cậu lên giường của hắn. Ôm chặt tiểu yêu tinh này thì thầm.

-"Cả đời này em phải ở cạnh tôi!"

Nói xong hắn hôn nhẹ lên môi cậu, chìm vào giấc ngủ.

______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hunhan