Chương 1-b

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...Bàn tay không kiêng nể gì lướt trên người cậu. Ha a... Thích tôi ở đây không?. Đầu ngực run rẩy dưới những đầu ngón tay ma lực,khó có thể nói hết những khoái cảm khiến cậu phải rên rỉ một cách say mê. Haa....Thích....aa rất thích.... Còn muốn tôi sờ anh không. Giọng cậu ta mang theo sức hấp dẫn khó có thể kháng cự, làm cho chỗ đó của cậu ngứa ngáy đến phát cuồng. Đúng ..chỗ đó..chạm vào chỗ đó đi...

Chỗ đó là chỗ nào nói to lên? A..phía sau..phía sau rất ngứa...Phía sau ,phía sau cái gì? Biết rõ cậu ta giả ngu Lộc Hàm không biết thẹn mà cởi quần. Sờ chỗ này đi ...xin cậu. A, hóa ra là muốn tôi sờ chỗ này của anh ha. Tự tách mông ra đi ,đồ dâm phụ này!. Lời cậu ta mang tính sỉ nhục làm cho anh hưng phấn thiếu chút nữa bắn tinh.

Run rẩy chấp nhận tách hai cánh mông,để cho cậu ta nhìn hết nơi kín đáo của mình.

A..vào đi ..xin cậu vào đi

"Này !Dậy ngay cho tôi" .Mộng xuân dừng đột ngột! Lộc Hàm đột nhiên bị lay dậy sợ tới mức mở to hai con mắt. .Đập vào mắt là đôi con ngươi đen láy mê hồn lại hàm chứa sự tức giận. "Đừng có tưởng dựa vào bộ dạng của mình mà có thể tự tiện xông vào phòng ngủ của tôi."Giọng cậu ta trầm đến mê người , tràn ngập sức hút mê hoặc, làm cho Lộc Hàm ngẩn ngơ như người say, chằm chằm nhìn cậu ta.

Ngô Thế Huân thấy đối phương vẫn nằm trên giường mình không nhúc nhích, hình như không sợ gì lại càng thêm điên tiết.. Cậu ta lạnh lùng mở miệng "Xem ra anh bản lĩnh cũng không nhỏ nhỉ, khóa phòng của chúng ta chính  là mất nhiều tiền mời thợ đặc biệt về thiết kế cho, thế mà cũng dám xông vào ,nhưng đáng tiếc anh tính sai rồi, phá vỡ quy tắc của tôi có chủ động đến mấy cũng chỉ là hàng rẻ tiền ,chán lắm!"

Hàng rẻ tiền? Lộc Hàm từ nhỏ đã quên được ca ngợi tôn sùng là thiên tài nay lại bị làm nhục thế này,anh vừa thẹn vừa giận một tay đẩy mạnh cậu ta ra, nhảy dựng lên."Ngô Thế Huân chú ý cách dùng từ khi nói chuyện với thầy giáo!" .Ngô Thế Huân nghe vậy sửng sốt "Thầy?" Lộ Hàm vuốt tóc lấy kính đeo lên " Đúng tôi chính là thầy hóa học của cậu, cũng là người cùng phòng"

"Cái gì?,anh chính là Lộc Hàm đó hả ?"

Hóa ra anh ta không phải ông già hư hỏng à, khó trách Kim Chung Nhân cùng Độ Khánh Thù lại tỏ ra vẻ kì quái như vậy.  Đáng ghét,  hai đứa này dám hại mình khó xử thế này,xem tôi dạy bảo mấy cậu thế nào ! "Trò Ngô gọi thẳng tên tôi như vậy là không được ,về sau xin hãy gọi tôi là thầy.". Nhìn đến bộ dạng đứng đắn của anh ta Ngô Thế Huân không khỏi trợn mắt "Anh muốn tôi gọi thế nào thì tôi gọi ,Thầy ạ!" Cậu ta vuốt hai tay hơi nghiêng đầu nhìn anh. Trời ạ ! Như thế nào ,như thế nào lại có thể đáng yêu thế này được hả aaaaaa! Lộc Hàm trong lòng giống như tan ra vì hạnh phúc, cậu cố gằng hết sức kiềm chế mới không khiến mình nhào lên ôm cậu nhóc đáng yêu kia. Mặc dù cảm trong lòng cảm xúc tuôn trào, ngoài mặt Lộc Hàm vẫn không thay đổi nét mặt, nhìn không ra tâm tư. "Tốt,tuy từ đầu có chút hiểu nhầm nho nhỏ, nhưng hy vọng về sau chúng t có thể bỏ qua mà tốt với nhau, trò Ngô, xin được chỉ giáo." Lộc Hàm tự nhiên giơ tay ,làm bộ không sợ ngờ vực

"Thầy khách sao quá vừa rồi rõ ràng là em không đúng.". Ngô Thế Huân hơi mỉm cười gượng cũng đưa tay ra. Giống như có một dòng điện ngọt ngào theo tay cậu chạy toán loạn trong người anh .Lộc Hàm cơ thể thiếu chút nữa là mềm nhũn."Không ...không sao thầy sẽ không so đo với em

"Vậy cảm ơn thầy đã lượng thứ". Tuy là người có kinh nghiệm vô số ,đã trải qua hàng trăm trận nhưng Ngô Thế Huân cũng khó phát hiện người trước mắt thoạt nhìn đàng hoàng mà nội tâm thì mênh mông khó dò..Cậu xoay người qua phòng tắm . "Thầy ,tủ quần áo cùng giường phía bên phải là của thầy, cứ tự nhiên dùng, em cả người toàn mùi hôi khó ngửi đi tắm cái đã "

Tắm? Lộc Hàm trước mắt hiện lên một cảnh tượng. Cậu nhóc toàn thân trần trụi ,ở dưới làn nước mà vuốt ve cơ thể cường tráng, từ gáy xuống ngực rồi một đường xuống.... Trời ạ! mình thật là cầm thú .Phát hiện mình đã muốn cương Lộc Hàm lảo đảo đi đến phòng bếp uống ực một ngụm nước lạnh!

"hô ,hô... Bình tĩnh nhất định phải bình tĩnh! đây mới là ngày đầu thôi Lộc Hàm rất sợ lộ sơ hở, quả thật khóc không ra nước mắt.

Từ nhỏ đã mê muội trong hóa học ,chỉ biết nghiên cứu, đừng nói người yêu thậm chí nửa người yêu cũng không có..Chết anh cũng không tìm vì một chút "ham muốn" cũng không có.Tất cả tâm tư có thể nói anh đều dâng hết cho việc nghiên cứu hoá học đầy màu sắc và luôn thay đổi

Cho đến ngày đó , ngày mà cuộc sống của anh bị đảo lộn.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------


Một chương dài quá mình chia làm hai phần mà cũng muốn rụng tay nhưng mà trong bộ này anh Lộc cực kì dâm nhé hơi bị kích thích ó.

Vote and cmt nếu bạn thấy nó hay

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro