[LONGFIC] I Have A Date With A Vampire [Chap 3-1], JeTi, S7, Cỏ | T

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: Shjn + Antony_Lee (aka Lee)

Rating: T

Disclaimer: họ thuộc về nhau

Staring: Nhân vật chính: Ca - Na - Cỏ - Nấm, còn ghép thành couple như thế nào thì hên xui Nhân vật thứ chính: Soo, Sun, Yul, Tae, Seo, Hyo. Và các nhân vật phụ khác.

Category: supernatural, humor, romance, mystery, drama . . .

cre: ssvn

Note: một vài lời lảm nhảm của hai Au trước khi bắt đầu Fic.

Thứ nhất, đây là sự kết hợp đầu tiên giữa Shjn và Lee, nên cái Fic có thể sẽ hơi điên loạn.

Thứ hai, vì hai Au chia chap để viết nên có thể giữa các chap sẽ có một chút sự khác biệt về phong cách và ngôn từ (dù hai Au có edit lại của nhau trước khi post)

Thứ ba, Fic sẽ được chia làm 3 phần, mỗi phần gồm 10 chap. Tụi mình làm list chap trước, khi nào post chap nào thì sẽ edit link và tên chap đó sau.

Thứ tư, hai Au sẽ cố gắng viết nhanh nhưng các bạn cũng đừng hối chap.

Thứ năm, đây là món quà mà ss và Lee tặng cho hai pé Yan và Py. Hy vọng hai pé thích nó

I HAVE A DATE WITH A VAMPIRE

Author: Shjn + Antony_Lee (aka Lee)

Rating: T

Disclaimer: họ thuộc về nhau

Staring: Nhân vật chính: Ca - Na - Cỏ - Nấm, còn ghép thành couple như thế nào thì hên xui Nhân vật thứ chính: Soo, Sun, Yul, Tae, Seo, Hyo. Và các nhân vật phụ khác.

Category: supernatural, humor, romance, mystery, drama . . .

cre: ssvn

Note: một vài lời lảm nhảm của hai Au trước khi bắt đầu Fic.

Thứ nhất, đây là sự kết hợp đầu tiên giữa Shjn và Lee, nên cái Fic có thể sẽ hơi điên loạn.

Thứ hai, vì hai Au chia chap để viết nên có thể giữa các chap sẽ có một chút sự khác biệt về phong cách và ngôn từ (dù hai Au có edit lại của nhau trước khi post)

Thứ ba, Fic sẽ được chia làm 3 phần, mỗi phần gồm 10 chap. Tụi mình làm list chap trước, khi nào post chap nào thì sẽ edit link và tên chap đó sau.

Thứ tư, hai Au sẽ cố gắng viết nhanh nhưng các bạn cũng đừng hối chap.

Thứ năm, đây là món quà mà ss và Lee tặng cho hai pé Yan và Py. Hy vọng hai pé thích nó

I HAVE A DATE WITH A VAMPIRE

Season 1: Century of Blood

Chap 1: Vampire Princess

Con dơi sinh ra con dơi con, con sói sinh ra con sói con, nên chỉ có vampire mới sinh ra vampire con.

Từ hơn một ngàn năm trước, vampire đã xuất hiện trên trái đất. Với một cơ thể rắn chắc, các giác quan phát triển và khả năng phục hồi nhanh chóng, họ gần như là một tạo vật hoàn hảo.

Thế nhưng cuộc sống của vampire không hề đơn giản. Họ cần một lượng máu người nhất định mỗi tuần để duy trì sự sống của mình.

Để phục vụ nhu cầu của mình, các vampire phải mạo hiểm tấn công loài người và bị săn đuổi bởi các thợ săn. Một thị tộc Vampire dần dần được hình thành với sự lãnh đạo của ba gia tộc hùng mạnh, những vampire quý tộc.

Ngoài những khả năng của một vampire bình thường, họ còn có những kỹ năng đặc biệt quy tụ sức mạnh từ thiên nhiên. Hwang, Jung, Choi – ba gia tộc đứng đầu thế giới vampire – mỗi gia tộc sở hữu một quyền lực tự nhiên.

Air, Water, Fire chính là những nguồn gốc sức mạnh của họ. Mỗi vampire quý tộc khi sinh ra đều mang trong mình một kỹ năng tương ứng với nguồn gốc sức mạnh của gia tộc mình. Họ sẽ được học cách sử dụng nó từ nhỏ và sức mạnh sẽ phát huy tối đa khi họ trưởng thành.

Những vampire quý tộc chính là chìa khóa cho sự tồn tại của cả thị tộc, chống lại sự săn đuổi của các hunter và sự tấn công của người sói.

= = = = = =

Dinh thự nhà họ Jung,

Tất cả mọi người đang tất bật dọn dẹp, trang trí để chuẩn bị cho ngày 18-4, đây có thể xem là ngày trọng đại nhất của thị tộc Vampire. Đó là ngày mà nhị tiểu thư của nhà họ Jung tròn 18 tuổi.

Thật ra đây cũng không phải là sự kiện gì ghê gớm lắm nếu vị tiểu thư có biệt danh Ice princess đó không vô tình trở thành vampire hùng mạnh nhất của thị tộc.

Vâng. Ice princess – Jessica Jung, người duy nhất trong lịch sử một ngàn năm của vampire, nàng công chúa băng giá có khả năng phát huy đến mức tối đa sức mạnh của gia tộc mình.

= = = = = =

-Krystal, lên gọi unnie của con dậy đi.

Krystal mặt xanh, môi tái, nước mắt giàn giụa, giẫy đành đạch:

-No no. Con chưa muốn chết.

-Lên ngay, đó là lệnh.

Cúi đầu, mặt hậm hực, lầm lũi đi lên lầu, không quên thủ theo vũ khí bí mật, thứ duy nhất có thể cứu mạng cô, phòng khi Ice princess nổi giận vì bị đánh thức.

15 phút sau, Krystal cùng đống dưa leo lao nhanh ra khỏi căn phòng, đuổi theo họ là một tiếng thét cá heo kỳ dị,

-“Cũng may là vampire có thuật phi hành chứ không chắc mình đã được đi thẳng đến cõi bồng lai.” – Krystal thở phào nhẹ nhõm khi cô biết mình đã ra khỏi vùng nguy hiểm.

Nàng công chúa tóc vàng mê ngủ cuối cùng cũng chịu lết xác xuống nhà, thả mình ểu oải lên cái ghế sofa gần nhất, bắn cho Krystal một tia đông cứng làm con bé hoảng sợ mém rớt cả cái hamburger đang ăn dở.

Liếc nhìn cảnh tưởng nhốn nháo, ồn ào như đàn ong vỡ tổ trước mắt mình, ba mẹ cô thì đang đứng chỉ trỏ, ra lệnh còn đám gia nhân thì chạy đôn chạy đáo, hết treo thứ này lại máng thứ kia. Cô khẽ tặc lưỡi “Thật không thể nào hiểu nổi tại sao mấy vị trưởng lão cứ thích làm mọi việc quá lên thế này?”

-Ông chủ, cậu hai đã mang thiệp về rồi!

Đang lim dim, Jessica bỗng mắt tròn mắt dẹp khi thấy đống thiệp mời được chuyên chở bằng container đang đổ xuống nhà cô.

-Sao thế em gái? Ông anh của em quá tài giỏi đúng không? – Il Woo vui vẻ vỗ vai cô em gái đang há hốc mồm vì ngạc nhiên của mình.

Krystal tất nhiên không thể bỏ cơ hội, nhanh chóng châm dầu vào lửa,

-Unnie đừng ngạc nhiên thế chứ? Unnie nên biết đống thiệp ấy sẽ được phát đi bằng cách nào kia kìa.

Quay lại nhìn bộ mặt đang ngoác ra cười một cách nham nhở của đứa em gái “yêu dấu”,

-Thiệp sẽ được rải bằng máy bay trực thăng khắp quảng trường trung tâm. Há há há

Rầm. . .cái bàn nặng hơn 500 cân gãy đôi trước sức mạnh của Sica. Mọi cử động đều dừng lại, mọi ánh mắt đều hướng về một người, mọi âm thanh đều trở nên im bặt.

-Dẹp ngay mấy cái trò vớ vẩn này lại. Chỉ làm một buổi tiệc đơn giản. Chấm hết.

Chỉ khi Jessica đã bỏ ra khỏi nhà một lúc lâu, mọi người mới thoát khỏi trạng thái đông cứng, mẹ Sica run run níu tay chồng mình, nói trong nước mắt,

-Mình ơi, con chúng ta thật oai phong, quả là có phong thái của một nhà lãnh đạo.

Ba của Sica và Il Woo cũng không giấu được sự xúc động, nói trong sung sướng:

-Con bé thật xứng đáng là niềm tự hào của dòng họ.

Với tư cách là người tỉnh táo nhất nhà, Krystal cũng giả vờ sụt sùi nhưng vẫn không quên ghi hình lại những thước phim drama vừa rồi để dành để có thể xem khi buồn chán.

= = = = = =

Jessica là một nàng công chúa băng giá và lạnh lùng. Cô chưa bao giờ do dự khi tiêu diệt kẻ thù hay giết một ai đó để uống máu. Cô là một vampire và đó là cách để một vampire có thể tồn tại.

Nhưng cô không phải là kẻ cuồng sát hay khát máu điên loạn, vì vậy cô không thích những thứ mà cô sẽ phải làm khi cô đã trưởng thành.

Cô biết rất rõ mình quan trọng như thế nào đối với tham vọng của thị tộc tuy vậy cô chán ghét những cuộc chiến vô nghĩa.

Chính bởi vị trí cao quý và bản tính của mình mà Jessica không có nhiều bạn (hay nói chính xác hơn là cô không hề có bạn) trừ một người.

= = = = = =

Jessica Jung, 15 tuổi

Nàng công chúa tóc vàng lạnh lùng nhìn xác của gã thợ săn mà cô vừa kết liễu. Sau một cuộc rượt đuổi dài cô đã bắt đầu cảm thấy khát, “dù sao cũng không nên bỏ phí.”

Đang kết thúc công việc của mình thì có một âm thanh nhỏ vang lên thu hút sự chú ý của cô, nhanh chóng di chuyển về hướng phát ra tiếng động,

-Ngươi là vampire?

Trước mặt cô là một đứa con gái trạc bằng tuổi cô nhưng cao hơn, trông có vẻ hoảng hốt.

-Đúng. Tôi là Choi Sooyoung.

Cô ta dõng dạc xưng tên, nhìn bộ dạng sợ hãi nhưng giả vờ tỏ ra can đảm của Sooyoung càng khiến Sica muốn trêu chọc cô ấy nhiều hơn,

-Khi nãy ngươi đã nhìn thấy ta, vậy thì ngươi phải…

Sica bỏ lửng câu nói của mình, vào thế chuẩn bị tấn công. Mặc dù là một vampire quý tộc nhưng Soo biết mình không phải là đối thủ của Sica, khi nãy cô đã nhìn thấy Sica hạ gã thợ săn đó nhanh, gọn như thế nào.

Cô không sợ chết, nhưng cô không can tâm, ở đời còn bao nhiêu món ngon vật lạ mà cô chưa được thưởng thức, thì hỏi làm sao cô có thể yên tâm mà nhắm mắt được chứ?

-Chúng ta có thể thương lượng được không? – Soo rụt rè đề nghị.

-Thương lượng cái gì?

-Những gì lúc nãy tớ sẽ xem như chưa bao giờ thấy, cậu đừng giết tớ có được không?

-Ngươi sợ chết sao?

-Không phải. Chỉ là tớ chưa được ăn hết các món ngon trên đời nên chưa muốn chết thôi.

Dù là một người vô tâm, không hay để ý đến người khác nhưng Sica vẫn biết mình đang nói chuyện với ai. Trước giờ cô không thích những người nhà họ Choi lắm, bởi đó là những kẻ phiền phức luôn bắt bẻ cô chuyện này chuyện kia nhưng cô gái họ Choi này thì lại rất thú vị.

-Ta sẽ không giết ngươi với điều kiện. Xem như ngươi chưa thấy gì hôm nay và phải làm bạn với ta.

Tai Sooyoung lùng bùng, cứ như cô vừa nghe tin đồ ăn lên giá vậy. Ice princess – Jessica Jung muốn làm bạn với cô. Đừng hỏi vì sao cô biết cô ấy là ai? Có ai trong cái thị tộc này mà không biết cô ấy. Với lại cô ham ăn không có nghĩa là cô ngốc nghếch hay mù tin tức.

-Đồng ý hay không? Ngươi có 3s để quyết định. 1. . .2. .

-Tớ đồng ý. Nhưng có một điều kiện, làm bạn thì làm nhưng không có vụ chia sẻ đồ ăn đâu đấy.

-Được.

“Cô ta đúng là một cô gái thú vị mà.” – Jessica nghĩ thầm.

Và thế là bắt đầu từ hôm đó,Choi Sooyoung chính thức trở thành người bạn (duy nhất) của Sica. Trừ đôi lúc cãi nhau (đa phần là do đồ ăn) ra, thì nhìn chung tình cảm của cả hai khá tốt.

= = = = = =

Lúc này, cả hai đang ở trong tiệm Pizza yêu thích của Sooyoung,

-Ha…ha…ha…chuyện này vui thật đó.

Soo vừa nhai pizza vừa cười sặc sụa vì những than phiền của Sica về sự chuẩn bị thái quá của gia đình cô ấy.

-Cười một tiếng nữa thì đây sẽ là bữa ăn cuối cùng của cậu đó.

Dù quen nhau đã lâu, dù biết Sica chỉ hù dọa chứ không nhẫn tâm ra tay nhưng sợ thì Soo vẫn cứ sợ. Biết sao được, nàng công chúa vampire này nổi tiếng khó chịu mà.

-Vậy cậu tính sao?

Nuốt vội miếng pizza, Soo làm mặt nghiêm chỉnh, giả bộ hỏi han Sica.

-Chỉ hy vọng họ sẽ sợ mà làm đơn giản bớt lại. Thật chả hiểu, có gì quan trọng đâu mà mọi người cứ làm quá lên thế?

Nhâm nhi miếng bánh thứ n, Soo chậm rãi giảng giải cho cô bạn vô tâm của mình,

-Công chúa của tôi ơi, nàng không biết đây là dịp tốt để nàng có thể lựa chọn thuộc hạ cho mình sao?

-Thuộc hạ?

-Yup! Đừng nói là cậu không biết truyền thống “Oath Blood” của vampire nha!

Soo nhướng mày nhìn cô nàng tóc vàng tâm hồn vẫn đang bay đi đâu đó trước mặt mình.

-Không. Nó quan trọng lắm à?

-Sica Sica Jessica à! Không hiểu vì sao cậu lại được chọn làm công chúa của thị tộc Vampire chúng ta. Đúng là gia môn bất hạnh mà.

Sooyoung làm bộ lắc đầu ra vẻ tiếc nuối, xử lý nốt miếng pizza cuối cùng. Jessica biết nhà họ Choi là những kẻ phiền phức, nhưng không ngờ hậu duệ của họ không chỉ phiền phức, ham ăn mà còn rất hài hước nữa kìa.

-Vì tớ có thể hạ thủ các Vampire tham ăn chỉ trong vòng ba chiêu. –Jessica kết thúc câu cùng một nụ cười nham hiểm làm tên vampire ham ăn kia tí nữa thì nuốt trọng luôn miếng pizza rồi. Sooyoung biết cô không nên đùa nữa.

-Cậu biết tớ chỉ đùa thôi mà, đúng không? – Sooyoung cười hề hề.

-Vậy thì nói tớ biết “Oath Blood“ là như thế nào?

-Nói đơn giản nó là một tục lệ cổ xưa của thị tộc ta. Nó tạo ra mối ràng buộc giữa hai vampire. – Sooyoung cố đơn giản hóa vấn đề với tên vampire đang ngồi gật gù đối diện mình, cô biết dù có giải thích dài dòng thì cái kẻ “không màn thế sự“ kia cũng chẳng quan tâm đâu.

-Vậy. . .cậu sẽ thành thuộc hạ của tớ.

-What ???

-Cậu sẽ thành thuộc hạ của tớ.

-Why ???

-Vì tớ không biết ai cả và khép ngay cái mồm của cậu lại trước khi có con ruồi nào ghé qua lấy pizza đi.

-No no no Jessica. Không thể được.

-Tại sao? – Jessica quắc mắt nhìn Sooyoung đầy vẻ nghi ngờ.

Thử nghĩ xem, Jessica Jung, ghét dưa leo anti cá hồi mà món sushi cá hồi dưa leo lại là món khoái khẩu của Sooyoung thì hỏi cô phải làm sao đây! Mặc dù trở thành thuộc hạ của Jessica cũng có nhiều cái hay nhưng mà. . .

-Xin lỗi Sica, tớ đã là thuộc hạ của người khác rồi! – Sooyoung ngước lên, nhìn thẳng vào đôi mắt bạc của người kia, mắt cô rưng rưng, giọng nói nghẹn ngào ra chiều tiếc nuối lắm! Chỉ có một câu thôi: Cô đóng quá đạt!

Jessica chỉ có mỗi Sooyoung là bạn cớ gì cô bắt ép cô ấy được chứ, mà thấy bạn mình buồn vì phải từ chối mình cô còn buồn hơn. Vô cùng thông cảm, cô đề nghị Sooyoung ăn thêm một cái pizza nữa và cô sẽ thanh toán hóa đơn, nhưng cô nào ngờ ai kia đang thở phào nhẹ nhõm.

-“Jessica tớ rất tiếc khi từ chối cậu. Nhưng tớ không nói dối cậu. I’m a prisoner of food.”

Thế là sau cuộc nói chuyện với Sooyoung (dù chẳng đâu ra đâu) nhưng nó cũng làm Jessica của chúng ta trằn trọc mất ngủ.

Cô nằm lăn qua lăn lại trên chiếc giường king size của mình, trằn trọc cả đêm. Mặc dù miệng nói làm đơn giản, nhưng cô cũng không khỏi háo hức mong chờ, ngày cô tròn 18 tuổi.

18 tuổi, cô sẽ thoát khỏi cái cảnh phải học những thứ chán ngắt về lịch sử của vampire, 18 tuổi, năng lực của cô sẽ đạt tới mức hoàn hảo (mặc dù nó vốn đã hoàn thiện). Và điều tuyệt vời hơn cả đó là, 18 tuổi, cô sẽ thoát khỏi mọi sự giám sát, cô sẽ được làm chủ mọi việc.

-Ôi tự do ta đến đây!

Jessica chìm vào giấc ngủ với nụ cười mãn nguyện khi trời tờ mờ sáng, cô đang mơ một giấc mơ đẹp nhưng cô đã quên mất một điều quan trọng. . .

Chap 2 : “Your wish is my commands !”

Bạn có một cái tên, thật ngọt ngào khi người yêu bạn gọi tên bạn nhưng. . .đối với vampire đó nhiều khi là một gánh nặng.

Đặt biệt khi nó được thốt ra từ chủ nhân của bạn, điều đó có nghĩa là. . .họ có một điều ước.

Vampire là những sinh vật lập dị, tôn thờ những thần linh của riêng họ và đặc biệt tin tưởng vào truyền thống lâu đời mà nổi bật nhất là Oath Blood.

Từ thời tổ tiên xa xưa của thị tộc Vampire, các lãnh đạo của thị tộc đã tin rằng để tạo nên mối gắng kết giữa các vampire với nhau cần phải có một mối ràng buộc giữa những người trong thị tộc.

Khi một vampire bước qua ngày 7 tháng 7 của năm 18 tuổi, khi đó họ có quyền nhận hoặc dâng máu của mình cho một vampire mà họ muốn, trong điều kiện cả hai bên đều phải hoàn toàn tự nguyện.

Khi hai vampire đã hoàn tất việc trao đổi máu, thì người được nhận máu sẽ trở thành chủ nhân của người dâng máu và người kia sẽ phải thực hiện mọi mệnh lệnh từ chủ nhân của mình.

Nhưng ràng buộc này chỉ tồn tại tạm thời đến ngày 7 tháng 7 của năm 20 tuổi, khi đó các vampire sẽ có một cơ hội thay đổi quyết định của mình, dù là người nhận hay dâng máu. Và lần lựa chọn thứ hai thì mọi ràng buộc sẽ là vĩnh viễn.

= = = = = =

“Ở tập trước, mọi người còn nhớ thị tộc Vampire của chúng ta sắp xảy ra một sự kiện trọng đại gì không? Vâng, đó chính là tiệc mừng sinh nhận lần thứ 18 của cô công chúa huyền thoại của thế giới Vampire, Jessica Jung. Mọi vampire đều mong chờ ngày trọng đại này và hiển nhiên là không thể thiếu thiệp mời cho nhà họ Hwang một trong ba gia tộc lớn nhất của thị tộc Vampire.”

= = = = = =

Ngài Hwang buông mình lên chiếc ghế bành lớn trong phòng sách thở dài một cách ngao ngán miệng vẫn ngậm điếu tẩu, vợ ông ngồi nơi đối diện cũng chỉ biết lắc đầu. Trăm sự cũng tại cái thiệp mời đỏ thẫm đang nằm chiễm chệ trên bàn của ông.

“Chào quản gia Park, hôm nay ông ghé chắc hẳn có chuyện gì quan trọng?” – ông Hwang vui vẻ đón chào vị quản gia già của Jung gia.

“Vâng, tôi đến để thay mặt tiểu thư nhà tôi đưa thiếp mới đến dự tiệc sinh nhật 18 tuổi của người. Chắc hẳn ngài Hwang cũng có nghe qua!?”

“Thật là vinh hạnh cho gia đình tôi. Hãy gửi lời chúc mừng của tôi đến tiểu thư của ông nhé! Gia đình tôi sẽ tham dự.”

Ông Hwang thở dài lần thứ n mắt vẫn dán chặt vào cái “vinh hạnh” đỏ thẫm đang nằm trên bàn.

-Ông đừng thở dài nữa. Cuối cùng chúng ta phải làm sao đây?

-Bà nghĩ tôi đang làm gì hả? Tôi cũng đang suy nghĩ đây.

-Tôi nghĩ chúng ta nên cho con bé tham dự, dù nó không. . .

-Không! Con bé không được đến đó !

-Nhưng con bé đã bị giấu quá lâu rồi! Nó cũng phải được biết đến thế giới này như một người họ Hwang chứ!

-Nhưng nó. . .nó là nỗi sỉ nhục của dòng họ.

-Tôi muốn con bé được tham dự buổi tiệc này.

-Tôi không cho phép.

-Tôi sẽ dẫn nó đi.

-Bà không được.

-Ba mẹ. . .

= = = = = =

Trong phòng sách đang diễn ra cuộc tranh cãi *** gắt, ấy vậy mà, ở phía ngoài có hai kẻ đang nhìn trộm mà còn thích thú cười đùa và tuyệt hơn nữa là một cuộc cá cược vừa được họ bày ra.

-Michelle, chị nghĩ xem nhóc Nấm có được đi không?

-100% được. – cô gái tóc đỏ đang nhìn chăm chú vào khe cửa và môi nhếch lên một nụ cười bí ẩn.

-Woa sao chị dám chắc thế!? Em thì thấy ba không dễ dàng cho nhóc ấy ra ngoài đâu. – chàng trai tóc xanh lá tự gật gù với cái nhận xét của mình, một cách đắc ý.

-Vậy sao chúng ta không thử cá cược nhỉ Leo? –Michelle rời mắt khỏi khe cửa nhìn cậu em của mình đầy thách thức.

-Phần thưởng là?

-Kẻ thua phải làm thuộc hạ cho người thắng trong một tháng và phải cống nộp một tháng tiền quà cho người thắng.

-Sao nhiều quá vậy?

-Em thiếu tự tin đến thế à?

-Người thua phải mặc áo in chữ “Loser” đi học trong một tháng.

-Deal.

= = = = = =

-Michelle, Leo hai đứa về rồi à? – ông bà Hwang giật mình, quay lại phía tiếng nói được phát ra.

-Chúng con vừa về. Và hình như ba mẹ đang có tranh luận gì phải không ạ? – Michelle đưa mắt về phía tấm thiệp như một ngụ ý.

-Không hẳn là tranh luận chỉ là, ta và mẹ con đang khó đưa ra một quyết định đúng đắn thôi.

-Nếu ba mẹ khó quyết định vậy sao chúng ta không tổ chức một cuộc họp gia tộc. Như thế sẽ công bằng hơn.

-Ý kiến hay! – ông Hwang vỗ hai tay vào nhau rồi cùng vợ nhanh chóng rời phòng sách để đi liên lạc với các thành viên khác của gia tộc.

-Chị ăn gian.

-Không có luật nào cấm can thiệp vào quyết định cả. – Michelle nhún vai cười khẩy với cậu em trai mình.

-Em sẽ không thua đâu. – Leo nói một cách chắc chắn. . . .

= = = = = =

. . . nhưng bao giờ hành động cũng thiết thực hơn.

-Michelle Hwang chị là đồ ăn gian! – Leo cứ gào thét vào trong cánh cửa nhưng chỉ bất lực nhìn nó, anh hiểu cuộc đời trong một tháng tới của mình chấm dứt từ đây. Nguyên căn cũng là do bà chị tóc đỏ của anh.

30 phút trước.

-Mọi người đã tới đông đủ vậy chúng ta sẽ bắt đầu luôn. – ông Hwang nhìn một thể các thành viên trước khi tiến về phòng họp, những người theo sau ông toàn là bậc cha chú của Michelle và Leo.

Bất ngờ cô gái tóc đỏ đi về các chú các bác cuối chào lễ phép và phát biểu hùng hồn.

-Con xin phép được tham dự cuộc họp này vì dù sao con cũng là thành viên trong gia đình. Tính ra cũng là một người trong cuộc (cá cược), vì vậy con muốn được tham gia để chúng ta sẽ có một quyết định đúng đắn.

-Vậy còn Leo? – ông Hwang nhìn về cậu con trai vẫn đang ngơ ngác trước hành động can đảm của chị mình.

-Leo vẫn còn nhỏ đừng để em nó phải bận tâm tới chuyện này. Hãy để con thôi!

Và hành động thì luôn thiết thực hơn lời nói, cô đóng cửa sau khi tặng cậu em mình nụ nhếch mép và kịp nghe câu hét cuối cùng của Leo.

-Yah! Em chỉ nhỏ hơn chị một tuổi thôi mà!

= = = = = =

Michelle Hwang sinh ra là con của một trong ba gia tộc lớn trong thế giới Vampire, cô không chỉ xinh đẹp mà còn tài năng. Mọi người nói cô mạnh mẽ như mái tóc đỏ của cô, cũng vì vậy mà cô chưa bao giờ thua trong một trận đấu nào từ trường học cho đến trong gia đình, cô sẽ không chịu thua bất kì ai và Leo Hwang cũng không phải là ngoại lệ.

Là sinh viên xuất sắc Khoa Hùng biện tại Vampire Academic, ước mơ của cô là trở thành một trong những nhà hùng biện tài ba nhất mọi thời đại của thị tộc Vampire và là người trẻ tuổi đầu tiên ngồi vào chiếc ghế trong Hội Đồng Trưởng Lão tối cao của Vampire.

Vậy cớ gì mà cô không thuyết phục được những cái đầu cổ hữu trong gia tộc cô chứ, quá đơn giản! Và giờ cô đang nghĩ tới một cái thun màu trắng và chữ Loser bằng đèn nhấp nháy màu hồng.

= = = = = =

Cô gái với mái tóc nâu hạt dẻ cứ đi qua đi lại trong phòng, vẻ mặt tức tối khó hiểu. Cớ sao lại bất công như thế được chứ? Cô là một cô gái có năng lực, nhiều thì không nhưng cơ bản là có, cô là một cô gái xinh đẹp, cái này thì dư, vậy cớ gì mà cô không được tham gia vào bất kì chuyện gì của gia tộc. Suy cho cùng cô cũng là một người nhà họ Hwang mà. Đúng, cô là Tiffany Hwang cơ mà.

= = = = = =

Cộp. . . cộp. . .cộp. . .

-Tiffany cậu có đó không? – bóng đen thì thầm dưới lan can phòng Tiffany, ôm một tảng đá to chực ném một lần nữa.

-Có, mình trên này cậu lên đây đi.

-Ừ.

Cô gái kia gật nhẹ đầu dù chẳng ai thấy rồi nhanh nhẹn đu mình lên lan can cao 10 mét một cách nhẹ nhàng.

-Sunny, tớ nhớ cậu. – Tiffany cười rạng rỡ khi thấy Sunny đứng trước những tấm cửa kính.

-Vẫn như cũ nhé! – Sunny cũng cười thật tươi với Tiffany. Tiffany gật đầu quay lưng về phía Sunny.

Ánh sáng trắng lóe lên kèm theo một làn khói nhẹ, cánh cửa kiếng dày hé mở. Tiffany quay lại nhìn Sunny, ánh mắt trìu mến, người bạn thân của cô chưa bao giờ làm cô thất vọng.

= = = = = =

Cái gì kím nén lâu quá thì nó cũng phải bộc phát. Ngày xưa, chị Dậu “tức nước cũng phải vỡ bờ” thì cớ gì ngày nay Tiffany “tức nước mà không vỡ tường” cơ chứ.

Cô gái nhỏ đấm vỡ bức tường trước mặt mình, tạo thành một lỗ to tướng.

-Ôi tự do ta tới đây!

Lao ra ngoài bầu trời xanh thẫm kia qua chiếc lỗ, bầu trời thật đẹp, không khí trong lành, cô nhóc giang tay ra và vui vẻ lao thẳng xuống đất. Có điều cô quên mất là. Cô đang ở độ cao 10 mét.

Tiffany đứng dậy khó khăn, mặt nhăn nhó, tiếp đất bằng mông quả là một quyết định ngu ngốc. Nhưng lao xuống từ độ cao 10 mét mà không chết thì đúng là thánh thần Vampire phù hộ lắm rồi! Vampire đâu có biết bay.

-Thưa lão gia tiểu thư biến mất rồi!

-Sao lại biến mất được chắc nó chỉ còn quanh quẩn đâu đây thôi. Chia ra tìm cho ta.

Tiếng của người quản gia và ông Hwang làm Tiffany bừng tỉnh, dừng việc xoa butt, cô bắt đầu nhắm về hướng cửa chính và phi hành.

Tuổi 15 là cái tuổi của mộng mơ, của bay nhảy là tuổi của tự do và giờ đây Tiffany đang tận hưởng sự tự do của mình sau suốt 14 năm bị giam lỏng, ngay tại dinh thự của gia tộc.

-Ouch….!!! – và những kẻ mơ mộng thường không hay mở mắt.

-Ôi tớ xin lỗi! Cậu không sao chứ? – Tiffany lo mãi phi hành mà đã đâm phải một cô nhóc khác.

Giây phút Tiffany kéo người kia dậy, nhìn vào mắt nhau, cũng là lúc họ biết định mệnh đã sắp đặt cho họ gặp nhau và trở thành bạn thân của nhau.

-Tớ là Lee Sunny, chúng ta làm bạn nhé!

-Ừ tớ là Tiffany Hwang, rất vui được gặp cậu! – Tiffany cười rạng rỡ, vẻ nên hai vầng trăng khuyết dưới đôi mày thanh tú.

-Tiffany này, cậu thích nghe hát chứ?!

= = = = = =

-Cửa kính nhà cậu tốt thật! – Sunny ngồi đung đưa trên giường của Tiffany nhớ lại những tảng đá khổng lồ mà cô đã ném lên cái cửa kính.

-Ừ ban đầu chỉ thay tường bằng bê tông cốt thép siêu bền, rồi thay tới kính chống đạn, nhưng tớ vẫn phá được. Kết quả là giờ appa thay nó bằng kính chống tăng luôn rồi. – Tiffany chỉ còn biết nhúng vai lắc đầu.

-Ừm vậy là tớ phải thường xuyên tới thăm cậu rồi. – Sunny mỉm cười, nháy mắt.

-Ừ vậy hôm nay cậu dạy tớ hát bài hát lần trước đi, bài gì nhỉ?

-“Thỏ con di động”.

-Yeah! Đúng rồi.

-Thôi hôm nay tớ sẽ hát cho cậu nghe bài “Thỏ con chiên bánh”. À mà không hôm nay tớ đến vì việc khác cơ mà. – Sunny tự gõ vào đầu mình vì bệnh đãng trí.

-Thị tộc sắp có sự kiện lớn gì à? – Tiffany hào hứng.

-Không chỉ lớn đâu, nó là một sự kiện siêu siêu lớn đó. Đó là ngày 18 tháng này sẽ có một đại tiệc chúc mừng sinh nhật của nàng công chúa nhà họ Jung. – Sunny dùng vẻ mặt nghiêm trọng, chờ đợi sự phản hồi từ người đối diện.

-Woaaa!!!

-Quá dữ đúng không!? Tất cả vampire sẽ được mời đến đó. Tuyệt quá phải không?

-Sunny à, tớ sẽ không được đi đâu. - giọng Tiffany thoáng chút nghẹn ngào.

-Nhưng mọi vampire đều được mời mà. Cả nhà cậu nữa đó Tiffany à!

-Nhưng cậu biết tớ là nổi sỉ nhục của dòng họ. Tớ là. . .mà khoan cậu nói nhà tớ cũng được mời sao?

-Yep.

Khoan đã, hôm nay trong giờ cơm ba mẹ có vẻ lo lắng rồi thì bỗng nhiên tổ chức họp gia tộc mà cô không được tham gia, dù bình thường lúc nào cô cũng bị đẩy ra ngoài nhưng ít ra cô luôn biết nội dung buổi họp, còn lần này thì. Vậy có khi nào. . .

Tiffany mặt sáng rỡ, mắt chặt hai tay của Sunny nhảy quanh phòng và bắt đầu la hét.

-Sunny à, tớ sẽ được tham gia.

= = = = = =

18 tháng 4,

“Kính thưa các bạn khán giả đem xem đài và toàn thể các readers đang xem fic! Hôm nay là ngày trọng đại nhất của toàn thể thị tộc Vampire, nơi tôi đang đứng đây là trước cổng của hội trường nơi sẽ diễn ra sinh nhật lần thứ 18 của nàng công chúa Jessica Jung hay còn gọi là Ice Princess.”

Tất cả các vampire già trẻ lớn bé đều tập trung về cổng chính để chờ đón sự xuất hiện của hai gia tộc lớn và nói thẳng ra là họ đang chờ nhà họ Hwang nhiều hơn.

Hai chiếc limo đổ xịch trước cổng chính, không ngoài mong đợi bước xuống từ chiếc limo màu đỏ là ông bà Choi cùng người con trưởng là Choi Siwon. Chiếc limo thứ hai được trang trí với hoa văn thức ăn, và dòng slogan thật bự “No food no life” thì chỉ có thể là nhị tiểu thư Choi Sooyoung và cô em út Choi Sulli.

Và kìa, chiếc xe mà mọi người mong đợi., chiếc limo màu trắng đã nối tiếp dừng lại trước cổng chính. Ông bà Hwang, Michelle Hwang theo sau là Leo Hwang, thường thì chỉ có thế nhưng….Từ trong xe bước ra một cái gái trẻ, khuôn mặt thanh tú vận trên người bộ đầm dạ hội màu hồng phấn càng tôn thêm nước da trắng nõn của cô, đôi mắt cô vẽ nên vần trăng khuyết khi cô nở nụ cười rạng rỡ.

Tiffany Hwang đã đến.

= = = = = =

Buổi dạ hội chính thức bắt đầu khi mọi người đã đeo mặt nạ, vampire là những kẻ màu mè. Và còn thích buôn chuyện nữa.

-Ngài Hwang, không ngờ hôm nay ngài lại dẫn con gái út của mình theo.

-Ngài Song, đây không phải là buổi tiệc dành cho tất cả mọi người sao? – ông Hwang cố nở một nụ cười xã giao với kẻ tò mò kia.

-Nó là buổi tiệc dành cho vampire. – lão Song vẫn cố công kích.

-Con bé là một vampire.

-Mọi vampire đều biết hút máu.

-……. - ông Hwang bỗng yên lặng, lão ta nói đúng.

Đã là vampire thì phải biết hút máu. ĐIều đó đúng với mọi vampire chỉ ngoại trừ. . .Tiffany Hwang. Cô sinh ra vốn là một vampire bình thường có khi sẽ nổi trội hơn người nữa kìa vì cô là người họ Hwang nhưng, người tính không bằng trời tính.

À không vampire tính chứ! Một ngày đẹp trời Tiffany thức dậy và cô không uống được máu nữa. . . .cô từ chối mọi loại máu mà ba mẹ cô đưa cho cô nhưng ba mẹ cô thì cứ bắt ép cô uống và kết quả thì vẫn không được gì.

Vì vậy, bắt đầu từ ngày đó, Tiffany Hwang 1 tuổi, vampire duy nhất không uống máu (thậm chí cô còn sợ máu) và không được thừa hưởng bất kì một năng lực nào từ gia tộc của mình.

Cũng từ đó, cái tên của cô đã được biết đến trong toàn thể thị tộc, Tiffany Hwang, vampire không hút máu, và cô trở thành nỗi sỉ nhục của toàn thể thị tộc Vampire nói chung và gia tộc họ Hwang nói riêng. Và cũng từ đó, cô phải đối mặt với cuộc sống giam cầm trong chính ngôi nhà của mình.

= = = = = =

Tiếng nhạc vang lên, đưa mọi người vào giữa hội trường bắt đầu màn khiêu vũ.

Đa phần những vampire tham gia hôm nay đều muốn có cơ hội gặp được Jessica Jung. Mặc dù, chưa tới ngày hạn định, nhưng tất cả vampire đều cho rằng buổi dạ hội đêm nay sẽ như một buổi ra mắt để Jessica chọn lựa. Và biết đâu sẽ lọt được vào mắt xanh của cô.

Người quản gia thông báo rằng tiểu thư đã xuất hiện nhưng vì đeo mặt nạ nên chưa ai tìm thấy cô cả và mọi người hi vọng sẽ được nhảy cùng cô trên sàn.

= = = = = =

Tiffany không thích khiêu vũ, đơn giản vì cô không biết nhảy nhưng Sunny là một người mê nhạc và cô cũng không muốn phải nghe những lời chỉ trích thêm nữa.

Tiffany thả mình để Sunny dẫn dắt , khi điệu nhạc tới phần đổi bạn nhảy thì Sunny đã trao cô cho một người khác.

-“Lee Sunkyu hãy chờ đấy!” – Tiffany rủa thầm con thỏ ấy.

Cô lộ rõ vẻ lúng túng khi bạn nhảy là một người lạ nhưng dường như người kia không để tâm lắm, qua ánh đèn vàng của sàn nhảy Tiffany tin chắc rằng đây là một cô gái rất xinh đẹp.

Tiếng nhạc kết thúc, đèn được mở sáng hơn và theo phép lịch sự, hai bạn nhảy sẽ cởi mặt nạ ra để chào nhau. Tiffany không nói nên lời, người đang đứng trước mặt cô kia, vậy ra cô đã được nhảy cùng công chúa sao.

Jessica lịch sự cởi mặt nạ, cuối nhẹ đầu kiểu cách.

-Cám ơn vì điệu nhảy.

Tiffany vẫn chưa tin vào mắt mình, miệng cô vẫn há hốc, hai mắt tròn xoe, chỉ thốt lên được hai chữ.

-Jessica Jung.

-Your wish is my commands.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro