Chapter 1: Cái bẫy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 
Disclaimer: Nhân vật thuộc quyền sở của Kishi-sama. Tớ chỉ có mỗi có fic này thôi và tớ làm vì mục đích phục vụ reader và hoàn toàn không vì lợi nhuận

•Author:Rosemi ( Misa )

•Category : action, romance,... (tớ chuyên thể loại này)

•Rating: 16+

•Warnings: OOC nặng,...

•Pairings: ItaSaku

•Status: Chưa hoàn thành.

•Notes: - Đây là một trong những fic về cặp đôi 'khác người' của tớ.

-Bạn nào anti hay không thích thì có thể click back ngay lập tức

-Đừng gây wars trong fic nha.

- Fic này là do bạn Yuriichan làm mình nổi hung hê hê. Mình sẽ coi đây là món quà riêng của bạn ấy và là món quà chung của Naruto FC

- Dòng cảm nghĩ của nhân vật mình sẽ để chữ nghiêng. Dù không phải phong cách của mình nhưng thử xem sao.

•Summary: Nếu một ngày nào đó Sakura biến mất trong một nhiệm vụ. Mọi người trong làng sẽ nghĩ gì ? Một điều bất ngờ xảy ra, Sakura đã là thành viên của Akatsuki

" Con người là loài sinh vật thú vị nhất thế gian này

Loài sinh vật dù biết mình sống trong sự giả dối nhưng vẫn cứ tin vào giả dối để sống"


Phần dẫn: Nhiệm vụ

Đã bao năm rồi nhỉ, chắc là mới một năm, nhưng sao đối với cô- Haruno Sakura thì nó là 1 thế kỉ. Trong thời gian đó, Naruto đã đi cùng Jiraya để luyện tập, có lẽ, cậu ta đã trưởng thành rồi. Nhưng còn... Sasuke, cậu ấy như thế nào? Có khỏe không? Có cảm thấy thõa mãn với những gì cậu ấy có không? Cô không biết. Nhẹ cầm lấy tấm ảnh ngày xưa, tấm ảnh Team 7. Một Naruto tinh nghịch, một Sasuke với gương mặt bất quan tâm và cô, một cô bé dễ thương nhưng vô cùng yếu ớt. Phải, cô yếu ớt thật, những lúc hiểm nguy, Naruto và Sasuke là người bảo vệ cô. Cô thật bất tài, thật vô dụng trước mọi thứ. Vì sự vô dụng của cô mà khiến Sasuke ra đi. Nhưng bây giờ thì khác rồi, cô là một bông hoa anh đào mạnh mẽ. Cô đã chăm chỉ luyện tập đến quên ăn quên ngủ. Cô là học trò giỏi nhất của 1 trong 3 vị sannin lừng lẫy- Tsunade. Cô đã mạnh mẽ hơn trước rồi và chính bàn tay cô sẽ tìm lại anh- Sasuke.

Đặt lại tấm ảnh như cũ, cô cười Tớ sắp tìm được cậu rồi, Sasuke-kun.

~*~*~Flashback~*~*~

Cô ngồi ăn ở quán mì Ichiraku ăn như mọi buổi sáng thường lệ. Khi cô vừa cầm đũa lên thì...

-Sakura, có nhiệm vụ cho cô từ Tsunade.

Cô quay lại, một người ANBU đứng trước mặt cô. Anh ta khoanh tay trước ngực:

-Cô nên nhanh lên. Mới thăng chức lên làm ANBU thì đừng lơ là như vậy.

Cô buôn đũa xuống, quay sang chủ quán và lễ phép:

-Cháu đi ạ, cháu có việc gấp.

Sakura cùng người ANBU cùng đi đến tòa tháp Hokage.

Đến nơi, cô bước vào văn phòng Hokage qua đường cửa sổ. Sakura cúi đầu:

-Tsunade-sama, ngài có việc gì không ạ?

Vị Hokage xoay ghế sang cô, bà chậm rãi:

-Sakura, ngươi có một nhiệm vụ?

-Là gì ạ?

-Đó là...- Bà khựng lại- Truy tìm Sasuke.

Cô căng đồng tử ra nhìn bà, cô có nghe lầm không? Đã tìm được Sasuke rồi ư? Cô khẳng định lại lời nói của bà:

-Có thật không, Tsunade-sama?

-Ta không chắc nhưng độ chính xác đến 70% nên ta nghĩ ngươi có thể đảm nhận nhiệm vụ này. Bao nhiêu đó thời gian có lẽ đã đến lúc ngươi cho đồng đội thấy ngươi đã khác rồi.

Sakura run rẩy... vì vui mừng. Cô sắp gặp lại anh rồi. Cô sẽ không là con bé phiền phức cho anh nữa. Anh sẽ trở về bên cô và Naruto, anh sẽ mãi mãi ở nơi này.

-Nhưng...- Tsunade trầm giọng

Sakura ngạc nhiên nhìn bà.

-Dù vậy, sẽ rất nguy hiểm. Đến đó, con ngươi có thể mất mạng như chơi. Chưa tính đến lúc, Sasuke có chịu quay về không?

Sakura dịu gương mặt nhưng rồi cười:

-Không sao đâu, Tsunade-sama. Em sẽ không chết dễ dàng, người không cần lo.

-Nhiệm vụ này là tuyệt mật vì Sasuke được xem là kẻ phản bội làng rồi. Nếu cử những ANBU không liên quan thì cho dù có đem Sasuke về được thì chỉ còn cái xác. Còn nếu để mình ngươi đi thì... nguy hiểm quá. Ngươi nghĩ ta nên bảo ai đi cùng ngươi?

-Mình em được rồi, con không muốn ai liên can đến chuyện này cả.- Sakura đượm buồn- Nói đúng hơn là em không thể mất thêm ai được nữa.

Tsunade thở dài:

-Dẫu sao cũng là ý định của người. Ta không thể bắt ngươi trong một sớm một chiều được nhưng ta mong ngươi, hãy bình an trở về. Đó là nhiệm vụ của ngươi

-Vâng!- Sakura cúi đầu

Bà đứng dậy và xoa đầu cô và đùa:

-Nếu ngươi có mệnh hệ gì thì ta sẽ phanh thây ngươi thành trăm mảnh đấy.

- Em hiểu rồi thưa cô.

~*~*~End Flashback~*~*~

Cô đeo chiếc răng tay. Nhảy ra khỏi cánh cửa sổ, cô hướng về phía cửa làng.

Cuộc hành trình này là tốt hay xấu? Liệu có gặp được Sasuke không? Hay là một cánh cửa, dẫn bước cho cô thành kẻ phản bội.

Chapter 1: Cái bẫy

Sakura đã đi khá xa làng. Cái nắng gắt gao của mùa hạ càng khiến cổ họng cô thêm khô khan. Cô đành dừng chân lại tại khu rừng bách tán rộng lớn. Lấy chai nước ra từ chiếc túi da, cô uống một ngụm nước thật đầy. Sau đó, cô cất chai nước và lấy một bọc lương khô. Xé bọc, tôi cắn một miếng để lấy lại năng lượng. Vậy là cô đã sắp đến biên giới giữa Làng Lá và Làng Cỏ. Theo tình báo, Sasuke sẽ ở đây trong vòng bảy ngày, tính đến nay là ngày thứ 3. Sau khi gặp lại anh, cô sẽ thuyết phục anh trở về làng. Bọn cô sẽ trở lại là Team 7 như ngày nào. Sẽ cùng làm nhiệm vụ, cùng cười, cùng vui và rất nhiều điều nữa. Phải, và điều cuối cùng cô sẽ nói: Cô vẫn còn yêu anh.

Sakura vén lọn tóc đang lòa xòa trước mặt. Cô đứng dậy và tiếp tục khởi hành.

~*~*~*~*~*~

Đêm đến, cô đã tới biên giới giữa hai làng. Cô lật tờ giấy mà Tsunade đưa cho cô. Trong giấy ghi rõ nơi Sasuke đang ở.

"Phù"

Mảnh giấy phừng cháy khi cô thả nó xuống đất. Giẫm đám tro tàn, cô tiến về phía cánh cổng xét duyệt của Làng Cỏ. Hình xăm ANBU được cô che đậy bằng một dây vải trắng, dẫu sao thì thân phận đó thì cô nên dấu đi. Đưa giấy thông hành cho người xét duyệt, cô cười:

-Tôi là Hakino Sazuki của Làng Lá

Người xét duyệt nhanh chóng trả lại giấy thông hành cho cô. Qủa thật, mọi thông tin của cô bị xóa thật hoàn hảo.

Cô cho giấy vào chiếc túi rồi đi về phía dãy phố tấp nập.

Nơi đây thật nhộn nhịp. Nó cứ như Konoha vào mùa xuân vậy, thật đẹp. Những dãy đèn lung linh khiến cho con phố thật sống động. Những con người có bạn có bè, có cặp có đôi bên nhau thật hạnh phúc. Chỉ riêng cô, trên con phố, thật cô đơn. Cô tựa như một bông hoa anh đào đứng chơ vơ giữa một khu vườn vậy. Chỉ mình cô, và mình cô.

~*~*~*~*~*~

Nhà trọ ở phố Enbizaka - nơi Sasuke ở.

Đây là một nhà trọ cho những quý ông thích những đứa con gái phấn son. Khi mới bước vào đây, cô đã nghe rõ cái mùi dầu thơm rẻ tiền mà chỉ những đứa con gái rẻ mạt mới sử dụng. Mùi rượu nồng nặc đến mức cô mém nôn khi bước vào đây. Cô bước đến phòng ghi số 113.Đây rồi. Cô gõ cửa. Chưa đầy vài giây, cánh cửa bật ra.

-Vậy ra, cô là người Tsunade cử đến.

Cô dường như không thể đứng vững được. Đôi đồng tử cô căng hết mức có thể. Cô run rẩyKhông... Không thể nào.

~*~*~Văn phòng Hokage~*~*~

-Không thể nào!!! Thông tin này là giả sao!!!!- Tsunade giận dữ.

-Dạ vâng, trong làng ta đã có gián điệp. Khiến cho thông tin bị rò rỉ, tất cả là âm mưu của tổ chức Akatsuki ạ,- Người ANBU thành khẩn

-Chết tiệt!!!

"Rầm"

Tsunade đập bể chiếc bàn Hokage. Gương mặt bà giận dữ tột độ. Bà nghiến răng Bọn chúng cần chúng ta để làm gì? Sakura,ta thật bất cẩn, ta có lỗi với con. Bà chỉ thẳng vào mặt người ANBU:

-Nhanh chóng đến làng Cỏ và tìm Sakura về ngay.

~*~*~Tại nhà trọ~*~*~

-Uchiha... Itachi...

Cô cố lấy lại bình tĩnh. Rõ ràng, cô đi tìm Sasuke cơ mà? Nhưng tại sao cô gặp... Akatsuki? Cô lùi một bước chân Chạy thôi. Mình không thể đấu lại hắn. Vừa quay người đi thì...

"Pặc"

Bàn tay hắn chộp lấy tay cô. Hắn kéo cô thô bạo khiến lưng cô đập mạnh vào tường. Người cô khuỵa xuống.

-Im lặng đi. Tôi không muốn làm lớn chuyện.- Giọng hắn trầm trầm

Làm sao cô có thể ngoan ngoãn im lặng đựơc. Cô vung nắm đấm từ tay còn lại.

"Rầm!"

Bức tường do côm đấm trúng đã vỡ tan tành. Nhìn lại tay mình, hắn đã bỏ ra từ lúc nào mà cô không hay biết. Sau lớp khói mù, bóng hình hắn từ từ hiện ra.

-Xem ra để cô không quấy rối. Tôi phải sử dụng biện pháp mạnh.

Đôi đồng tử của Itachi dần đổi sắc huyết dụ. Nó biến thành hình gần giống như một chiếc shuriken. Cô lùi dần về phía sau nhưng...quá muộn.

-Sharingan!

Khi nghe thấy âm thanh đó, cô hiểu mình đã dính phải ảo thuật rồi.

Không gian biến thành những đám mây vần vũ màu đỏ máu. Nhưng rồi biến thành... Konoha! Ở phía xa, có một bóng người đang tiến đến, cô thốt lên:

-Sasuke-kun!

Cô chạy đến bên anh nhưng...

"Phập!"

Thanh kunai cắm ngay tim cô. Máu từ ngực trái của cô chảy ra. Cô ngã xuống nền đất.

-Sa...sasuke-kun... Tại... Sao?- Cô thì thào

-Cậu thật phiền phức, Sakura.

Vừa dứt lời, anh cắm thanh kiếm ngay bụng cô.

"Hự"

Cô hộc máu. Cô không chết, không còn sống, đây là ảo thuật, nhưng tại sao cô vẫn đau? Cả thể xác lẫn tâm hồn. Nhưng không, thật ra, đây là nỗi ám ảnh của riêng cô. Cô sợ mình sẽ chết dưới tay anh. Cô sợ nó, sợ và sợ nó!!!

Sasuke xoay kiếm cho nó xuyên qua cô. Máu từ vết đâm túa ra ngày càng nhiều. Mắt cô mờ dần và chẳng còn ánh sáng nào cả.

...

Itachi nhìn cô gái đã khuỵa ngã trước mắt mình. Anh tiến đến cô và xốc cô lên vai Nhiệm vụ hoàn thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#itasaku