Chapter 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 5: Hurt heart

Bà Jung cúp điện thoại, đầu dây bên ông Jung chỉ còn là những tiếng tút tút dài vô tận. Ông Jung nắm chặt nó trong tay, kích động đến không nói thành lời. Con bé này, tại sao lạ toàn gây họa không biết. Đến chỗ Soo Yeon thì Yuri để cho ai đây. Ông thực sự lưỡng lự. Yuri vào đó hơn 1 tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa thấy các bác sĩ ra.... Thật là khó nghĩ quá. Ông muốn gọi cho bà Jung nói sẽ đến sau khi Yuri tỉnh nhưng điện thoại của bà ấy đã tắt máy. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng ông quyết định đến chỗ Soo Yeon và nhờ y tá nào đó gọi cho ông khi Yuri tỉnh vậy. Con bé đáng thương.....

***

- Khi được đưa vào đây cô ấy bị thương khá nặng, nhất là ở phần đầu. Có lẽ là do va đập trực tiếp với xe. Trên người còn khá nhiều vết ngoại thương, một phần là do va chạm, còn một phần thì có lẽ là do ẩu đả. Hiện tại bệnh nhân còn đang trong phòng phẫu thuật nên chúng tôi cũng chưa thể xác định hết được thương tích của bệnh nhân. Có lẽ phải chờ đến ngày mai.

- Được rồi, chúng tôi sẽ chờ kết luận chính thức của các bác sĩ, vì nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến người gây ra tai nạn. Cảm ơn anh.

Ông Jung đợi bác sĩ trả lời xong, vội vàng bước theo anh cảnh sát

- Chào anh, tôi là người nhà của cô gái vừa được đưa vào đây. Anh có thể cho tôi biết ai là người đã đâm vào con bé không ạ? 

- Ông là gì của cô ấy? 

- Tôi.... Tôi là bố dượng của cháu

- Hình như ông là người đầu tiên có mặt tại hiện trường phải không? 

- Vâng. Là tôi. 

- Vậy mời ông theo tôi về đồn lấy lời khai. Đây chỉ là thủ tục thôi, thưa ông. Chúng tôi cần nhân chứng để có thể khởi tố nghi can

***

- Mẹ, hãy nói họ thả con ra đi. Là người đó tự chạy sang đường đột ngột, con không phanh kịp. Không phải là con mẹ ơi. Lúc đó con say thật nhưng vẫn còn giữ được tỉnh táo để lái xe mà. Mẹ... - Jessica vô cùng hoảng loạn, đôi tay liên tục đập vào song sắt khiến mấy nhân viên an ninh phải giữ cô lại. Không. Cô không làm sai. Cô không muốn ngồi tù. Không muốn - Jessica không còn giữ được vẻ lạnh lùng thường ngày nữa. Đôi mắt cô đỏ ngầu, thần trí vô cùng hỗn loạn. Mấy người thả tôi ra đi. Vì cái gì bắt tôi? Vì cái gì? Lỗi là do người đó, không phải tôi. Thả tôi ra - Jessica điên cuồng nói không ngừng, trông cô lúc này không khác gì con ngựa bất kham cả... 

- Thưa cô, nếu cô không dừng việc này lại, chúng tôi sẽ buộc phải dùng biện pháp mạnh 

- Mấy người thử đi. Tôi sẽ kiện các người. Bắt người vô lí, còn dám lạm dụng... - Jessica chưa kịp nói hết đã ngất lịm 

- Xin lỗi, nhưng cô ồn quá - Viên cảnh sát bỏ miếng vải tẩm ete ra, thở dài.  

Bên ngoài phòng giam, bà Jung lặng người. Không khóc được nữa, cũng không biết làm sao cứu con. Tất cả bây giờ chỉ trông vào nhân chứng và cô gái kia thôi. 

- Ha Jin... 

Bà Jung ngước nhìn ông Jung, không chút cảm xúc. Rồi lại cúi xuống, những giọt nước mắt kiềm chế nãy giờ lại trào ra. Vì sao? Vì sao không để bà gánh chịu những tội lỗi mà bà gây ra mà lại để đứa con gái đáng thương của bà gánh chịu hết chứ? Ông Jung lặng lẽ ôm vợ mình vào lòng, vỗ về an ủi bà ấy 

- Ông quen bà ấy? 

- Đương nhiên. Đó là vợ tôi 

- Vậy nghi can...là con gái ông? - Viên cảnh sát hơi lưỡng lự.... Còn cô gái kia là con riêng của vợ ông? 

Bà Jung giật mình ngẩng lên: 

- Ý anh là gì? 

- Ý tôi là, con gái của bà, vâng, là người đang bị tạm giam đã đâm xe gây tai nạn cho cô gái kia, tức là con riêng của bà... 

Sững sờ

Cả ông bà Jung đều sững sờ trước sự thật khó tin này. Yuri là người bị Soo Yeon đâm phải ư...

- Tại sao? - Bà Jung thẫn thờ, đôi mắt vô hồn nhìn ra xa. Vì cái gì? Tại sao Yuri còn chưa đi mà vẫn ở đây chứ. Tại sao 5 lần 7 lượt đều tất cả mọi chuyện trong nhà đều là do con bé gây nên? Tại sao?  Kwon Min, có hận tôi thì cũng hãy để tôi gánh chịu hậu quả. Tại sao còn liên lụy đến con gái tôi, tại sao? - Bà Jung ngất lịm đi...

***

- Bệnh nhân đã tỉnh lại

Ông Jung xin phép bác sĩ rồi vội vã bước vào. Yuri nằm trên giường, cả người toàn là một màu trắng. Ông Jung không thể kiềm chế được nước mắt.. Vì cái gì mà con bé ra nông nỗi này chứ? Tại sao lại bắt lũ trẻ chịu sai lầm mà người lớn đã gây ra? Bây giờ 2 đứa, một đứa nằm viện, một đứa đang bị tạm giam.... Ông thật sự muốn cả 2 đứa bình an chứ không phải như thế này...

- Yuri à... - Ông Jung vén lại lọn tóc rủ xuống cho cô, ân cần. Yuri lướt ánh mắt đang nhìn lung tung về phía ông Jung, vẻ mặt ngạc nhiên

- Ông là ai vậy?

- Là chú này, Yuri, con không nhận ra chú sao? - Ông Jung hơi chột dạ. Sao con bé lại hỏi câu đó

Yuri lắc đầu

- Con cố nhớ lại đi. Chú là chồng mới của mẹ con đó. Con nhớ Jessica không? Đó là em của con

- Không nhớ gì hết, chú đừng hỏi nữa - Yuri lại tiếp tục nhìn xung quanh, bỏ mặc sự tồn tại của ông Jung. Là sao? Vì sao lại thế này? Ông vội quay trở ra gặp bác sĩ

***

- Cô Kwon hiện tại đang bị tụ máu nên chưa khôi phục được trí nhớ, không thể dùng lời khai của cô ấy để buộc tội cô Jung được. Thứ hai, bố của bị cáo đã khẳng định bản thân lúc đó đang suy nghĩ nên chỉ nghe tiếng xe phanh gấp và lao ra cứu nạn nhân chứ không hề để ý đến chiếc xe, điều này có các nhân chứng sau đó khẳng định lại vì từ lúc phát hiện ra nạn nhân đến khi xe cấp cứu đến, ông Jung chỉ chăm chăm vào nạn nhân và không để ý gì khác. Thứ 3, mẹ ruột của nạn nhân không có ý định kiện bị cáo nên tội danh say rượu lái xe gây tai nạn nghiêm trọng của cô Jung được đổi thành say rượu và vô tình gây tai nạn. Nạn nhân hiện tại đã hồi phục sức khỏe, chỉ là do khối máu đông nên tạm thời chưa thể hồi phục trí nhớ. Hồ sơ của vụ án sẽ tạm thời được khép lại, khi tìm được manh mối mới hoặc cô Kwon hồi phục trí nhớ và có ý định kiện cô Jung, vụ án sẽ được mở lại .Bị cáo có muốn nói gì không?

- thưa tòa, không ạ. Tôi hoàn toàn đồng ý vớ quyết định của quý tòa - Jessica cố gắng giấu sự bất mãn của mình. Tại sao số phận của mình lại phụ thuộc vào cô ta chứ

-Còn bên nạn nhân?

- thưa quý tòa, tôi cũng đồng ý với quyết định của tòa

- Nếu đã vậy, tôi tuyên bố: Chấm dứt phiên tòa. Bị cáo Jung Soo Yeon được tự do nhưng sẽ bị treo bằng lái xe

***

Tôi nhìn kẻ đáng ghét đó hồn nhiên chơi đùa với bố tôi mà hận không thể băm con người đó ra trăm mảnh. Tự cô ta chuốc họa vào thân rồi lại liên lụy tới cả cô nữa. Chẳng vì lí do gì mà bây giờ cuộc đời cô lại phụ thuộc vào kẻ đáng ghét kia cả. Thế mà bây giờ chỉ vì hành động ngu ngốc của cô ta mà cô phải gánh chịu hậu quả. Bố hiện tại không còn chiều cô như trước nữa, cái gì cũng khắt khe hơn với cô. Danh tiếng của cô ở bệnh viện cũng giảm đi không ít và cô đang phải nỗ lực hơn rất nhiều để lấy lại nó. Chỉ còn mẹ là vẫn quan tâm tới cô, lo lắng cho cô. Không. Cô không muốn chỉ mình phải chịu đựng. Cô muốn cả kẻ đáng ghét đó cũng phải chịu... Hãy chờ đó Kwon Yuri. Tưởng cô mất trí nhớ triở thành trẻ con mà tôi phải thương hại cô sao. Nằm mơ đi 

P.s: Nghĩ chap sau au toát mồ hôi ^^. Hi vọng vẫn có người coi...Làm ơn đừng bỏ fic nha T_T

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro