chap 7-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả tập đoàn Sabertooth, tin tức tồng tài cưỡng hiếp cô gái thần bí ở trong thang máy hôm qua lan đi như cháy rừng, đây làm chấn động toàn thể công ty, cô gái thần bí kia thành đề tài sốt dẻo nhất.

Park jiyeon là thiên kim tập đoàn nào? Hay là con gái danh nhân chính thương nào?

Mọi người ở đây đều ào ào bàn luận, park jiyeon lại đến Saber.

Park jiyeon bước ra khỏi thang máy đi đến bên ngoài văn phòng tổng giám đốc, thư ký của Ham eunjung kinh ngạc nhìn cô, hai hàng lông mày nhíu chặt.

“Tổng giám đốc ở trong không?” quản lí tài vụ mở miệng hỏi, cố lấy lòng giai nhân.

“Tổng giám đốc và hai vị phó tổng giám đốc họp bên trong, không được ai quấy rầy.” Thư ký cũng không muốn ăn quả đắng, mấy ngày hôm trước tổng giám đốc tức lớn vì tìm cô không thấy, thật vất vả tâm tình cô ấy hôm nay không tệ, cô cũng không muốn đi để ăn mắng đâu.

“Một khi đã như vậy, Cô park, chúng ta đừng quấy rầy bang chủ họp, đi về trước đi.” Nói xong, nữ quản gia muốn kéo park jiyeon cố ý gây chuyện rời đi.

 “Đã đến rồi, ít nhất cũng phải vào chào chứ.” Park jiyeon không để ý nữ quản gia cản trở, dùng sức đẩy cửa ra.

Ba người trong văn phòng, vì jiyeon đột nhiên vào mà ngẩng đầu nhìn về phía cô, chờ khi thấy rõ người tới thì tất cả ngây ngẩn cả người.

“cục cưng, người ta rất nhớ unnie đấy!” park jiyeon ngọt ngào gọi Ham eunjung, đặt mông ngồi lên đùi eunjung, trên mặt là ý cười kiều mị.

Park hyomin vừa uống trà, nghe vậy, cô nhịn không được phun trà ra, bị sặc làm cô không thở nổi. park soyeon bị dọa đến ngã xuống ghế dựa, không thể tin được thứ mình đã thấy.

Ánh mắt Ham eunjung hồ nghi nhìn jiyeon, trong lòng thầm nghĩ cô rốt cục muốn làm cái gì?

“Nhìn thấy em mất hứng ư?” Bàn tay nhỏ bé của jiyeon như khiêu khích nhẹ vỗ cánh môi eunjung.

“Cô… cô đúng là park jiyeon? !” park soyeon đứng lên từ đất, một tay chỉ vào jiyeon, khó khăn tự thốt ra trong miệng nói.

“Đương nhiên là em, chẳng lẽ unnie không quen em ư? Phó tổng giám đốc park.”

“Sao cô có thể biến thành như vậy?”

“Người ta vốn thế này mà!” jiyeon cố ý dán sát người vào lòng Ham eunjung, đắc ý nghe thấy tiếng thở thấp của eunjung, mới ngẩng đầu nhìn eunjung nói: “cục cưng, unnie nói đi! Người ta vốn thế này mà.”

“Ít nhất hôm qua cô không thế này!” park soyeon nhịn không được gào thét.

“Em tiêu ít tiền của người yêu em, cho nên hôm nay em dùng hơn 500000 USD mua sắm, không nhiều chứ.” jiyeon dán môi xinh đẹp vào môi Ham eunjung, khi eunjung muốn hôn sâu hơn, jiyeon đi trước một bước chấm dứt nụ hôn này, ngẩng đầu nhìn eunjung.

“Hơn 500000 USD?” park soyeon rống giận cô tưởng eunjung là cây tiền à.

“Người yêu của em còn chưa lên tiếng mà! Đau lòng ư?” Bàn tay nhỏ bé cố ý vuốt ngực eunjung, hai mắt lóe ánh sáng đắc ý, cô sẽ chờ eunjung tức giận.

Nhìn đắc ý trong hai mắt jiyeon, eunjung hiểu rõ. cô nhàn nhạt nói: “Hơn 500000 USD chẳng là gì.”

“Thật không?” park jiyeon liếc xéo eunjung một cái, cô tuyệt đối sẽ cố gắng tiêu thật nhiều tiền của eunjung.

******

Park jiyeon tức điên nữa!

Mười ngày trôi qua, mà Ham eunjung với hành vi tiêu tiền như nước của cô, ngay cả một tia dấu hiệu tức giận cũng không có.

Từ quá khứ, 500000 USD từ ngày đầu tiên dần dần hướng lên trên thêm, nhưng với eunjung mà nói, giống như số tiền cô tiêu không đáng để nhắc đến, điều này làm cho cô cảm thấy tức giận, càng cố tiêu thêm tiền của eunjung.

Nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, jiyeon vội vã triển khai khuôn mặt tươi cười nói: “cục cưng, unnie đã về rồi!”

Ham eunjung cởi áo khoác, ngồi trên sofa nhìn jiyeon. Trên thực tế cô biết rõ jiyeon đang chơi kiểu gì, chỉ là cô không muốn vạch trần jiyeon, phá hư thú giải trí duy nhất của jiyeon, dù sao tiền của cô jiyeon tiêu cả đời cũng không hết.

Park jiyeon như con mèo ngồi xuống cạnh eunjung, giơ cánh tay thon thon lên: “unnie nhìn nhẫn kim cương này có đẹp không? Đây là em dùng 700000 USD mua đấy!”

“Em thích là tốt rồi.” Ham eunjung nhàn nhạt trả lời, bàn tay lặng lẽ dao động trên người jiyeon, thăm dò thần bí trên người jiyeon.

Một cỗ hờn dỗi từ từ bay lên, jiyeon nhìn eunjung nói: “unnie có chịu nhìn không?”

Eunjung vẫn nhàn nhạt như cũ nhìn nói: “Đẹp lắm.” Trên thực tế, eunjung cảm thấy mấy thứ này và khí chất của jiyeon tuyệt không xứng đôi.

Hai mắt park jiyeon lóe tức giận, gầm nhẹ nói: “Hôm nay em tiêu hơn 700000 USD!”

“Em vừa nói rồi mà.”

“Chẳng lẽ unnie không biết tức giận là gì à?” jiyeon nén lửa giận hỏi.

Eunjung giả bộ khó hiểu nhìn cô, tò mò hỏi: “Tại sao tôi phải tức giận?”

“Bởi vì em tiêu rất nhiều tiền,chẳng lẽ unnie không có gì muốn nói với em à?”

“Vậy em có đề nghị gì tốt không?”

“Chắc unnie phải tức giận đuổi em ra ngoài!”

“Nếu tôi đuổi em ra ngoài, chẳng phải tôi sẽ tổn thất hết số tiền đó sau?” Miệng eunjung giơ lên ý cười, thật vui vẻ ép jiyeon nói thật.

“Là unnie cố ý!” park jiyeon nghe vậy, lập tức hiểu eunjung đã sớm biết cô có chủ ý gì

“Đúng vậy.” eunjung né cái nhẫn jiyeon quăng đến, cười đến thật thoải mái.

“Unnie cảm thấy rất đắc ý, thật vui vẻ có phải không?” jiyeon tức giận đến nắm tay đánh eunjung.

Ham eunjung để jiyeon phát tiết một lát, ôm lấy jiyeon để lên giường, cúi đầu dùng sức hôn lên cái miệng nhỏ của jiyeon, “Đừng tức giận !”

“unnie đùa bỡn tôi!”

“Em mua đồ, tôi trả tiền, tôi nào có đùa giỡn em?”

“unnie..” jiyeon căm giận quay đầu đi không để ý tới eunjung.

Eunjung ôm jiyeon vào trong ngực, bàn tay chậm rãi vỗ về chơi đùa thân thể mềm mại của jiyeon, thấp giọng hỏi nói: “Cái kia của em đến rồi à?”  

Trên mặt park jiyeon lập tức đỏ lên, xấu hổ nói: “unnie.. cái kia cái gì? Tôi không biết!” “Em biết tôi chỉ cái gì mà, chẳng lẽ em muốn tôi nói rõ à?” Tay eunjung để mặt jiyeon nhìn mình, không muốn jiyeon trốn đề tài này.

“Không… Không có.”

“Như vậy là em có à?” Trong mắt Ham eunjung hiện lên ánh sáng hưng phấn

“Có cái gì?”

“Đương nhiên là con của tôi và em! Nhìn tôi ban ngày làm việc mệt thế nào, trở về cũng lại cố gắng ‘Tăng ca’, tôi nghĩ tôi vất vả cày cấy nên có thu hoạch chứ nhỉ!” Bàn tay của eunjung tiến vào đổ lót của jiyeon, vuốt ve bụng trắng mịn của jiyeon.

Con?

jiyeon chưa từng nghĩ đến chuyện này đấy!  

Nhìn dáng vẻ vui mừng của eunjung, tựa hồ nhận định trong bụng cô đã có con eunjung, vậy eunjung muốn cô sinh ra à?

Tình huống cô gặp đã đủ phức tạp rồi, không hi vọng có thêm một đứa trẻ vô tội, càng thêm hỗn loạn, càng khó có thể rời đi.

Nhìn dáng vẻ phiền não của jiyeon, Ham eunjung không khỏi có chút căm tức, “tôi cảnh cáo em, nếu em có con của tôi, mà dám đụng vào nó, tôi sẽ để park hyoyeon chôn cùng.”

“Unnie đang nói cái gì?” jiyeon khó hiểu nhìn vẻ mặt phẫn nộ của eunjung.

“Nếu em dám cả gan đi phá thai, tôi nhất định sẽ muốn park hyoyeon đi theo con tôi.

“Unnie điên à! Tự nhiên lên án tôi muốn mưu sát con tôi.” jiyeon hổn hển dùng sức đánh eunjung, bản thân mình máu lạnh vô tình thì thôi, còn dám nghi ngờ cô.

“Nói như vậy em sẽ không làm thế?” eunjung xoay người đè lên jiyeon.

 “Tôi đương nhiên sẽ không mưu sát con tôi!” jiyeon căn bản đến ý niệm có cũng không.

“Chúng ta đây tạo ra con là được rồi.” Lời eunjung mang hai ý nghĩa, cúi đầu che đôi môi đỏ mọng đang kháng nghị của jiyeon lại, hai tay cởi nhanh quần áo của nhau, thân thể mềm mại làm eunjung khát vọng một ngày hiện ra trước mắt.

Dục vọng như lửa đánh úp jiyeon, người này rất có kỹ xảo tán tỉnh cao siêu đoạt lấy người cô vậy.

Nhưng còn con?

Park jiyeon đột nhiên nhớ tới, cô căn bản còn không xác định có con không, bọn họ lại tranh cãi không ngớt chuyện đứa con, mà lúc nào eunjung còn cố làm chuyện để tạo con.

Eunjung đưa ngón tay vào giữa hai chân jiyeon, jiyeon bị cảm giác tràn ngập mà phát ra tiếng rên rỉ, dùng một tia lý trí còn sót lại cuối cùng nói: “Ngừng đi! Dừng lại!”  

“Bảo bối, tôi không dừng được nữa rồi…” eunjung mạnh mẽ hô, ra sức rong ruổi trong cơ thể jiyeon.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jijung