chap 118: chạy trốn (phần1_)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Chính tôi cũng đang đau khổ với việc này đây...- Hee thở dài thườn thượt.

.

– À ờ ! Nhưng theo tôi nghĩ thì chắc chắn là bạn không bao giờ đồng ý phải không ? 19 tuổi cho một cuộc hôn nhân là quá sớm ! – Changjo lấy lại bình tĩnh, ngồi xuống bên cạnh Hee, đưa đôi mắt đầy hy vọng nhìn cậu.

.

– Tất nhiên là thế rồi ! – Hee cương giọng, Changjo thoáng mỉm cười nhưng bỗng chốc hàng lông mày anh ta chợt nhíu lại khi thấy Hee xì mặt lại như một trái bóng hơi bị thủng.

.

– Bạn sao thế ????

.

– Nhưng L.joe cương quyết lắm ! Mà tôi thì dù có phản đối quyết liệt đến đâu rồi cũng sẽ thua anh ấy thôi. Số phận của chúng tôi là phải bên nhau. Từ lâu trong tâm thức tôi đã mặc định điều đó rồi. Chắc chắn là tôi sẽ lấy L.joe, nhưng nếu lấy ngay bây giờ thì tôi không đủ tự tin để có thể làm một người vợ tốt, tôi sợ nhiều thứ lắm. Vả lại....tôi vẫn chưa tìm được anh trai....- Hee nói một hơi rồi thở dài.

.

– Chắc chắn sẽ lấy L.joe ư ???? – một câu hỏi trong vô thức được bật ra khỏi miệng Changjo kèm theo một sắc mặt vừa ngỡ ngàng vừa xen lẫn đau khổ.

.

Hee không trả lời, chỉ cúi mặt xuống. Trông cậu dường như đã quá mệt mỏi cho việc trốn tránh L.joe....

.

Đang tiu nghỉu với nỗi hoang mang, Hee quên mất là có Changjo ngồi bên cạnh, cậu ngẩng mặt lên nhưng trước mặt Hee chỉ là chiếc ghế trống. Changjo đã bỏ đi.....

.

« Còn lại gì cho mối tình một hướng

Người đi rồi bỏ mặc bóng mình tôi

Tháng ngày dài trả lại sự chia phôi

Ai thấm được đắng cay sầu muốn lối... » Kawi

.

.............................................................

.

Tối...

.

Đang ngồi xem ti vi với bác Ly, đột nhiên di động cậu rung lên, mở máy ra thì thấy số lạ, Hee xin phép bác Ly đi vội vào trong bếp nghe điện thoại :

.

– A lô !

.

– Hee phải không ?

.

– Ờ...vâng ! – cậu trả lời theo phản xạ, nhưng trong đầu thoáng lên một sự ngờ vực, vì giọng nói này rất quen.

.

– Tôi là Yoona đây ! Cậu gặp tôi một chút được không ?

.

– Gặp...bây giờ ???? Nhưng tối rồi...- tự dưng Hee thấy sợ sợ.

.

– Tôi không làm gì cô đâu ! Coi như tôi xin cậu đấy ! Hãy tới gặp tôi một lát ! Nhanh nhanh lên ! Nếu không sẽ muộn mất ! – giọng nói thống thiết của Yoona khiến Hee thấy lạ, chưa bao giờ cô ta dùng thái độ này để nói chuyện với cậu, lúc nào cũng chỉ là giọng điệu chua ngoa, đanh đá, sắc sảo.

.

– Nhưng ở đâu ????

.

– Tôi đang lái xe đợi cô ở ngoài cổng, cậu chỉ cần thay áo quần và ra đây thôi. – Yoona nói với vẻ hốt hoảng.

.

Hee cắt máy. Tay nắm chặt cái điện thoại. Dù biết Yoona luôn có ác cảm với mình nhưng không hiểu sao lần này cậu cảm thấy cô dì ghẻ có vẻ đang gặp chuyện gì đó. Đánh liều, Hee vào phòng thay áo quần rồi xin phép bác Ly đi ra ngoài. Bây giờ mới chỉ là 7h tối, cũng không phải là muộn...

.

Cùng lúc đó ở nhà L.joe...

.

Anh mới từ ngoài sân bước vào đã thấy đồ đạc trong nhà bị xáo tung cả lên, chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra thì đã thấy ông ByungHan mặt mày đỏ tái, miệng không ngớt quát lên :

.

– Con hồ ly tinh với thằng con rơi ấy đâu rồi ????? Tụi mày phải tìm được hai đứa nó về ! Nghe rõ chưa ??????????????

.

Quá quen thuộc với cái tính vũ phu côn đồ của cha mình, L.joe tỏ vẻ khá bình tĩnh, nhưng trong đầu anh lại thắc mắc về chuyện gì đang xảy ra ở đây.Vì theo như anh nhớ, đã lâu lắm rồi ông bố đáng kính của mình mới lại nổi giận kinh khủng đến thế.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro