chap 23 : ám sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Nhìn gì mà nhìn! Người bạn ướt sũng thế, lên giường để ủ cái mùi nhà vệ sinh lên nó hả?

Hee phụng phịu, anh nói đúng.

- Thưa cậu chủ! Đến giờ đi thay băng rồi ạ!

 L.joe ngẩng đầu nhìn tên đàn em vừa nói, xong quay lại nhìn ChanHee.

- Mày đi mua cho nó một bộ quần áo để thay, giữ nó ko cho đi đâu hết, xong việc tao về.

- Dạ!

Hee quên mất là vết thương bị chém ở lưng của L.joe vẫn chưa lành. Tội nghiệp! Thế mà cứ phải bồng bế Hee bao nhiêu lần! Nghĩ đến thế, cậu lại thấy thương L.joe.

Những tên đàn em của L.joe trông mặt mày gian hồ nhưng thực sự rất tốt, Hee nghĩ vậy khi thấy họ chăm sóc mình rất chu đáo.

Sau khi thay bộ quần áo ướt sũng, Hee leo lên giường bệnh lấy cháo ăn. Từ sáng đến giờ đã có cái gì vào bụng đâu.

Thanh toán xong tô cháo to đùng, Hee ngồi nhìn trời đất một lát rồi lăn ra ngủ. Có muốn đi đâu cũng ko được. Thà ngủ cho khỏe.

..................................................

Đang say giấc,, chợt Hee trở mình, và thấy có bóng dáng một ai đó bước vào phòng. Có lẽ là L.joe , nghĩ thế nên cậu quyết định ngủ tiếp, vì chắc chắn anh cũng sẽ quát bắt Hee nhắm mắt ngủ.

Nhưng ko phải là L.joe...

- Nghe tin cậu bị ốm! Tôi đến thăm cậu đây!

Hee mở mắt quay lưng lại nhìn.

Là mẹ kế của L.joe....

Một người phụ nữ có nhan sắc, Hee thấy hơi bất ngờ trước vẻ đẹp của cô ta, lúc trước cậu cũng có để ý nhưng ko kỹ, bây giờ mới có thể thấy tận mắt.

Hee ngồi dậy, người phụ nữ nhanh chóng tiến lại đỡ Hee.

- Không cần phải ngồi dậy như thế đâu! Cứ nằm cho khỏe!

Hee mỉm cười.

- Nghe tin cậu bị ốm, tôi đã rất lo lắng! Cũng may là ko sao!

Hee lắc đầu tỏ ý là mình ko sao cả.

- Tôi đến đây, thứ nhất để thăm cậu, thứ hai là gì cậu biết ko?

Hee cười.

- Thứ hai , là tôi muốn .........cảnh cáo cậu! Hãy tránh xa ByungHun ra! Nghe rõ chưa?

Hee sửng sốt khi thấy cô ta cầm chặt cằm mình hất lên, giọng nói dịu dàng lúc đầu đã được thay bằng sự dữ dằn đáng sợ.

- Không phải lúc trước tôi đã nói với cậu rồi sao? Hãy tránh xa anh ấy ra! Thế mà cậu coi thường lời nói của tôi, còn diễn kịch để thu hút sự quan tâm của ByungHun nữa! Cậu ko muốn sống nữa phải không?

Hee thấy đau nhói ở cổ khi bị cô ta giữ quá chặt. Cậu lắc lắc đầu, khuôn mặt toát vẻ sợ hãi.

Đôi mắt người phụ nữ ánh lên một tia rất sắc, cái miệng nghiến chặt lại cất lên những lời nói đáng sợ:

- Tôi đã cho cậu một cơ hội! Nhưng cậu đã ko nắm bắt! Đối với Yoona này, ko có cái gọi là lần thứ hai! Đừng trách tôi ác!

Và cô ta dùng tay bóp cổ Hee, rất mạnh và rất chặt khiến Hee không thể nào thở được. Cậu đập đập tay lên giường, khuôn mặt tái đi vì sợ, vì ngộp thở. Còn người phụ nữ vẫn lạnh lùng thực hiện hành động tội ác.

Hee đã bắt đầu thấy mắt mờ đi, người ko còn chút sức sống. Cậu nghĩ rằng mình sắp ko thể chịu nổi nữa rồi.

Nhưng ngay lúc cận kề cái chết, bàn tay người phụ nữ chợt lới lỏng ra, một cách từ từ. Hee ho sặc sụa.

Và cậu giật mình khi thấy L.joe đứng đằng sau đang cầm con dao cứa một đường dài trên cổ của người mà anh đã từng gọi là " dì" .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro