Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jun Hyung lên thẳng phòng tắm , gội rửa sạch sẽ rồi lại thay đồ khác , chuẩn bị đi đâu đó . Hắn là con người bận rộn , sống trong công việc và tận hưởng những gì mà mình làm ra . Đối với hắn , sẽ không có từ "nghỉ ngơi" nào trong từ điển của mình vì căn bản lý thuyết sống của hắn đó chính là " Có làm mới có hưởng " . Hắn sẽ không dừng lại cho đến khi mình hoàn thành mục tiêu và sẽ không nghỉ mệt nếu như mục tiêu mới xuất hiện . Hắn là con ngựa háo thắng bất khả chiến bại trên đường đua , nếu có ý định loại trừ hắn đi thì đó sẽ là một quyết định sai lầm vì hắn có thể gạt chân bất kỳ ai để đoạt lấy thứ mình muốn. Hắn sẽ không từ thủ đoạn nào và không ngại tay nhơ bẩn . Vì hắn là Yong-Jun-Hyung , chưa một lần thua cuộc và mãi mãi sẽ là như vậy (au: đoạn intro ổng quá hùng hồn)

Chuyến công tác bên LA là một chuyến công tác có thể kéo dài đến tận 6-7 tháng nhưng do công ty chủ cốt lõi chính lại có vấn đề với lô hàng mới nên hắn mới bỏ dở miếng mồi béo bỡ bên bển để về đây

Mẹ nó ! Hắn thề nếu sự tình bên đây không quan trọng như đã báo , hắn sẽ giết chết thằng báo cáo sự tình rồi quăng xác nó xuống cống để thối rửa và mục nát .

Ki Kwang đợi sẵn ngoài xe , nổ máy và chỉ chờ có hắn . Hắn vận trang phục đơn giản , áo len cổ cao nâu đất, quần kaki đen và đôi giày lười . Thông thường , nếu thấy hắn ăn mặc như thế này đến công ty , anh chắc đã rõ hắn đã mệt đến cỡ nào và cố gượng dậy để hoàn thành công việc . Làm việc cho hắn hơn 3 năm nay , có lẽ Ki Kwang đã quá rõ về con người của hắn hoặc là không.....

Vừa ngồi vào xe , Ki Kwang liền chạy đi mất . Không gian bên trong trở nên im lặng bất ngờ , chợt có tiếng ngáy khe khẽ từ phía sau , anh đảo mắt lên chiếc kính hậu . Jun Hyung đang gật gà chìm vào giấc ngủ , chân bắt chéo lại , hai tay đặt lên đầu gối . Trên khuôn mặt đã phai dần các nét căng cứng của mọi ngày , để lại là chút gì đó bình yên và thoã mản . Hắn như thế sống không phải sẽ được hơn sao .

_ Tập trung lái xe đi !

Ki Kwang thoáng giật mình , hướng mắt hướng ra phía trước và có chút lúng túng trên khuôn mặt . Hắn không ngủ sao ? Đúng thực là rất buồn ngủ . Đúng thực là thèm lên giường lắm nhưng hắn không bao giờ có thể chìm vào giấc ngủ ngay. Bởi hắn luôn lo sợ . Lo sợ một thứ vô hình có thể nắm thóp hắn . Không ai có thể là bá chủ mãi . Chính vì thế hắn phải luôn trong tư thế phòng bị và sẵn sàng nếu không muốn giành mất vị trí của hiện tại

Ki Kwang đưa hắn tới một nơi , nơi mà có hàng chục công-ta-nơ chất đống . Xe được giao cho bảo vệ , Jun Hyung cùng anh đi vào trong . Ở đó , đã thấy Lee Joon và Doo Joon đứng chờ sẵn . Khuôn mặt Jun Hyung có chút sa sầm lại , Doo Joon tiến trước lên phía trước và chào đón hắn

_ Jun...hai tháng không gặp vẫn khoẻ chứ ?

Jun Hyung đẩy mạnh vào ngực hắn , bước chân gấp rút tiến về phía Lee Joon .

_ Ngậm mồm mày lại đi Đu !

Doo Joon ôm ngực , nhăn mặt

_ Thôi nào , lâu ngày không gặp có cần tỏ ra như thế với anh em mình đâu

Jun Hyung tiến đến về phía Lee Joon , tay xốc mạnh áo hắn lên , hơi thở nóng phà vào mặt hắn

_ Nói mau ! Vì sao lô hàng tao giao mày lại bị mất ? Mau nói

Khuôn mặt của Lee Joon dường như đã sẵn sàng cho việc này trước nên không có gì tỏ ra là sợ hãi . Chẳng những thế còn nhún vai coi như chuyện thường

_ Do tao bất cẩn nên mới bị bọn CIA hàng hải thâu tóm được . Nhưng yên tâm là....

Chưa kịp nói hết câu đã thấy máu đổ . Cả Ki Kwang lẫn Doo Joon đều trở tay không kịp , Lee Joon thì dường như quá bất ngờ với cú đấm thẳng vào mặt như trời giáng của người bạn thân thiết tặng cho

_ Mẹ nó ! Thằng ngu ! Tao cho mày tiền xài , nhờ mày có xuất khẩu mấy lô hàng sang tàu biển cũng bị mấy thằng chó CIA bắt. Đúng là ngu hết chỗ nói ! Mày đúng là thứ ăn hại mà

Không nghe vế sau , Jun Hyung chỉ cần biết hàng của mình bị CIA động chạm vào đã là không chịu nổi . Đụng ai không đụng . Đụng vào CIA . Mẹ nó ! Hắn cũng mất ít nhất 2 triệu đô cho mỗi lần triệu tập đơn của cảnh sát quốc tế trong khi đó lô hàng lại không đáng bao nhiêu

_ Jun ! Mày còn không nghe tao nói hết . Đã bảo là yên tâm bởi vì không ai có thể truy tố mày đâu bởi vì lô hàng đó hoàn toàn đứng tên tao . Mọi phần đều do tao chịu hết mà

Lee Joon ngồi bệt xuống đất , máu từ mép môi chảy ra nhưng cái đó hắn không sợ . Cái hắn sợ đó chính là làm Jun Hyung nổi giận

_ Mẹ ! Thằng ngu này ! Mày có thật là đậu đại học Oxford không vậy hả ? Tất nhiên là lô hàng đó do mày đứng tên rồi nhưng ai chả biết mày làm cho tao . Nói ra cũng là tao chịu thiệt . Chứ mày tổn hại gì mấy

Nói xong , Jun Hyung không nhân từ còn đạp thêm mấy cái vào người hắn . Ki Kwang và Doo Joon quả là thấy sự tình không còn ổn thoả nên liền xen vào . Ki Kwang giữ hai tay Jun Hyung trong khi đó Doo Joon tiến đến chỗ hắn và đỡ lấy người hắn

_ Jun ! Đừng đánh nữa ! Hắn bị thương rồi ! Sự tình cũng đã thành coi như thằng Lee nó sơ xót nên mới bị dính lưới CIA . Mày đừng nên coi trọng mấy lô hàng đó mà coi thường bạn bè chứ

Jun Hyung nghe xong liền cười lớn , hắn gạt bỏ Ki Kwang ra , chỉnh chu lại quần áo , hai tay chống nạnh nhìn Doo Joon và Lee Joon bằng ánh mắt hạ thấp và nụ cười khinh khỉnh

_ Coi thường tụi bây à ? Phải ! Phải đều do tao sai ! Nhìn lại tụi bây đi . Một thằng bằng cấp Oxford , một thằng đậu đại học Seoul . Vậy mà giờ thì sao đây ? Đến cái đồng hồ Rolex cũng do tao mua , tiền tụi bây đang xài cũng có mùi của tao và cả những thứ tụi bây đang chi tiêu hoàn toàn nằm gọn trong bill hàng tháng của Jun Hyung này . Đúng , đúng , tao nên coi trọng tình bạn hơn tiền bạc . Nhưng tụi bây hãy nhìn lại những gì mà tụi bây đã làm cho tao đi . Đã xứng với những tao đã bỏ ra chưa ??

Doo Joon bặm môi , ánh mắt hướng xuống còn Lee Joon thì tức đến hằn cả tia đỏ trong mắt , tay nắm chặt thành đấm lớn . Jun Hyung hỉ mũi một cái rồi đi . Ki Kwang cũng không ngoái lại nhìn

Lúc đã khuất bóng của cả hai , Doo Joon mới dám đấm mạnh vào nền đất

_ Mẹ nó ! Không ngờ nó hạ thấp mình thật . Đáng lý tao không nên đi theo nó để bây giờ cái gì cũng phải dựa dẫm vào . Lee , mày nói gì đi chứ ?

Doo Joon lay lay Lee Joon , hắn chỉ khẽ nhếch mép , ánh mắt hướng xa xăm

_ Đu , mày có muốn làm một phi vụ không ?

_ Phi vụ ?

_ Nếu trót lọt cả tao lẫn mày sẽ giàu xụ còn không thì sẽ chết không toàn thây

_ Ý mày là...Lee ?

_ Phi vụ cuối cùng : Lật đổ Yong Jun Hyung

Doo Joon trợn tròn mắt nhìn hắn , ánh mắt sắc bén lạ thường , cả lời nói cũng trở nên thấp thoáng mùi nguy hiểm . Trên thế giới này không thể nào xuất hiện 2 Jun Hyung chứ...

--------------------------------------------

Ta trả chap thứ 2 nhazz

Cmt+Vote cho au :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro