CHƯƠNG XVII: Điều ước thứ tư " Có người thân bên cạnh"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hyun Joong mỉm cười gật đầu khi nghe Yoo Mi nói điều ước thứ tư, anh chọc Yoo Mi...

-" Em làm việc 24/7 đi rồi anh mới thực hiện được điều ước này, có người thân bên cạnh chăm sóc cho em!"

Yoo Mi chau mày khi nghe Hyun Joong chọc cô.

-" Để anh trả thù em à, còn lâu!"

-" Vậy em cũng tự biết mình đã gây ra thù gì để người ta đòi sao!"

Yoo Mi bật cười khi nghĩ lại những gì mình làm trong tuần qua, cô bối rối, thẹn thùng đứng lên...

-" Không biết!"... Cô chối rồi bước nhanh vào nhà... đến cửa thì cô quay ra.

-" Anh không được ngồi lâu đâu nhé! Chúc anh ngủ ngon!"

Yoo Mi đi thẳng vào phòng ngủ, khép cửa lại, cô lên giường kéo chăn đắp tận ngực, nhìn vào khoảng không gian trước mặt, từ lâu lắm cô thường hay nghĩ, một ngày nào đó cô bị bệnh, có người thân bên cạnh chăm sóc cho cô thì tuyệt biết mấy, nhưng sao Hyun Joong không thích? Cô nhắm mắt lại... bây giờ có thích hay không thì mọi chuyện đã xong...

-----

Yoo Mi đi làm lại cho một tuần nghỉ ở nhà, cô có việc làm liền và lại làm suốt, nhưng cô giữ sức khỏe, cho thói quen và câu nằm lòng từ trước đến giờ rằng: " Không ai yêu bản thân mình hơn mình!"

Hyun Joong cũng tự giữ sức khỏe cho mình, anh sợ phải bệnh lần thứ hai, sợ bác sĩ kiêm y tá Yoo Mi... có lẽ anh nên chọn công việc khác... trong những giờ rảnh anh đi tìm việc cho những người không có giấy tờ...

Jae Wook cùng Ji Hye vui vẻ trở lại, khi Ji Hye đã tin anh và Yoo Mi không có gì ngoài tình anh em, sắp có cuộc thi tuyển chọn người người thiết kế mới cho diện rộng, không cần bằng cấp, tuổi tác, anh điền đơn cho Yoo Mi mà không cần hỏi qua ý cô, khi lúc trước cô từng giao hết cho anh...

Yoo Mi vui vẻ cầm đề thi tuyển chọn thiết kế mới cho diện rộng, không cần bằng cấp hay tuổi tác nhưng cũng phải có công ty uy tín giới thiệu, cô cảm ơn anh Jae Wook rất nhiều, cô là thế không bao giờ bỏ qua cơ hội, anh Jae Wook cũng hiểu ý cô.

Anh lại an ủi cô rằng, cuộc thi này phần đông là những thiết kế có năng khiếu, em cứ việc thi, vì những người thật sự có bằng cấp họ thường không dự thi, vì... sợ mất mặt đấy mà, rồi anh Jae Wook cười thật tươi... cô cảm thấy lòng mình ấm áp, và chợt cảm thấy đây là điều ước thứ tư... có tình thân gia đình yêu thương, quan tâm lo lắng...

Về đến nhà cô ngạc nhiên, sao hôm nay Hyun Joong đi làm sớm thế, mới 5h chiều, hôm nay cô tính nấu một bữa ngon cho anh, cô thở ra... ngon thì sao, anh đi mất rồi, mà có ngon với cô thì cũng là dỡ với anh, ai biểu anh nấu ngon hơn cô... thật là... cô ghen tị với anh, với thiên thần... cô ăn một mình, rồi ra xích đu ngồi đợi anh về để khoe anh về cuộc thi...

Hyun Joong đã chọn công việc khác, có cao hơn chỉ về... thời gian, làm lúc 5h chiều đến 12h tối, nhưng việc này phiền quá, là công việc phục vụ quán rượu... con gái, phụ nữ ở thế gian này thật là ghê gớm.

Anh đến để làm công việc bưng nước thôi, nhưng họ cứ níu kéo anh như chính anh là chai rượu họ gọi... để làm vài ngày xem sao, cuộc sống nơi đây đã làm anh thay đổi, có trách nhiệm trong từng công việc... biết rõ có những việc không thích thì không thể không làm liền tức khắc như ngày trước ở nhà...

-----

Yong Joon bước theo sau em trai về nhà, trên đường đi anh cứ cười tủm tỉm cho công việc mới của Huyn Joong, lúc nãy trong quán rượu nhìn đám phụ nữ đủ loại thành phần lôi kéo nhóc, mà nhóc không phản kháng bạo lực thì anh không thể không cười, mặt nhóc chỉ nhăn nhó chịu đựng, nhóc có trách nhiệm trong mọi việc rồi... vẫn thế... ai biểu nhóc đẹp trai... nhìn nhóc lững thững bước về nhà kìa, nhóc đang tính toán gì không biết, nhóc chẳng lanh lợi trong việc này đâu...

-----

Yoo Mi ngẩng lên khi thấy Hyun Joong về, cô vội chạy đến cười lên giọng.

-" Chào anh Hyun Joong, anh mới đi làm về à?"

Nghe hai chữ đi làm Hyun Joong lại cảm thấy khó chịu.

-" Ừh!" Anh đáp gọn, lững thững đi vào nhà.

Yoo Mi nhìn theo, chợt buồn, chắc anh mệt, thôi không nên làm phiền anh, cô đi ra xích đu ngồi.

Tắm xong, Hyun Joong cảm thấy tỉnh táo, anh ra ngoài khi thấy Yoo Mi không ở trong phòng ngủ, bây giờ đã là 1h đêm rồi, sao em ấy không ngủ. Ra đến ngoài anh thấy Yoo Mi ngồi ở xích đu, đêm về gió lạnh khi đã là mùa đông, em ấy muốn mình bệnh để anh chăm sóc ư... anh bước đến gọi nhỏ.

-" Yoo Mi!"

Yoo Mi nghe Hyun Joong gọi thì ngẩng lên, cô mới sực nhớ bây giờ đã khuya, cô vội đứng lên bước vào nhà.

-" Em xin lỗi, cứ nghĩ đến công việc quên mất cả giờ giấc!"

Yoo Mi bước vào nhà, rồi đứng đợi Hyun Joong bước vào, cô đóng cửa.

-" Em đi ngủ đây, bây giờ mới thấy lạnh quá! Chúc anh ngủ ngon!"

Cô bước về phòng, Hyun Joong vội gọi.

-" Yoo Mi!"

Yoo Mi quay lại, Hyun Joong tiếp:

-" Em đợi anh về là muốn nói với anh điều gì à?"

Yoo Mi vừa nghe Hyun Joong nói thì mừng rỡ bước nhanh đến bàn làm việc...

-" Anh thật thông minh, em có cái này muốn khoe anh!"

Yoo Mi lấy phiếu dự thi đưa cho Hyun Joong xem, Hyun Joong cầm lấy nhìn vào nghe Yoo Mi tiếp:

-" Anh Jae Wook tự ý nộp đơn cho em, anh ấy thật biết ý em, và còn khuyên em nên đi thi!"

Hyun Joong đưa trả cho Yoo Mi rồi nói bằng giọng hờ hững...

-" Ừ, thì em cứ việc thi, chúc em ngủ ngon!"

Hyun Joong đi ra chổ ngủ của mình, nằm xuống, Yoo Mi cầm phiếu dự thi đem thẳng vào phòng ngủ, cô khép cửa lại, lòng chợt thấy buồn.

Hyun Joong kéo chăn trùm kín đầu, mắt anh vẫn mở... một màu tối... anh thấy buồn buồn sao đấy... phải chỉ có anh Jae Wook mới hiểu ý em thôi, Yoo Mi...

Yoo Mi nằm nghiêng trên giường, cầm phiếu dự thi trên tay... cô muốn Hyun Joong chia vui cùng cô, nhưng anh không muốn... phải chăng anh đã thực hiện xong điều ước thứ nhất rồi thì anh không cần phải nhắc đến nữa... giữa chúng ta chỉ có những điều ước thôi phải không anh... cô khép mắt lại... tự nói với lòng... nên nhớ điều đó, mình nên nhớ điều đó...

-----

Sáng cô đến làm những việc còn lại cho bộ sưu tập mới, phải đợi anh Jae Wook xem lại, nên anh Jae Wook cho cô về nhà, nghỉ một tuần để làm bài dự thi, cô ngại sao đấy, bởi thế anh chị nhân viên trong công ty bảo sao không ghét cô, anh Jae Wook lần đầu tiên làm cô khó xử, cô về nhà dù gì cô cũng phải dồn hết sức vào công việc này, vì đây là cơ hội đề cô lấy được sự tin tưởng của anh chị trong công ty...

Không thấy Hyun Joong ở nhà cho 12h trưa, dạo này anh làm gì nhỉ, cứ đi suốt... anh không thích cô quan tâm đến anh ư... mà cô tự hỏi lòng... để làm gì, giữa cô và anh chỉ có những điều ước... ăn cơm một mình, cô dọn dẹp rồi ngồi vào bàn vẽ liền...

4h chiều, Yoo Mi đứng dậy rời khỏi bàn làm việc khi thấy mỏi mắt, cô ngáp dài, sau hôm nay lại buồn ngủ vào giờ này, cô đi ngủ...

Hyun Joong mới sáng sớm đã ra ngoài để tìm việc khác cho việc phục vụ ở quán bar, nhưng anh chẳng tìm được việc như ý mình, về đến nhà thì anh thấy Yoo Mi ngủ, sao em ấy lại ngủ nhiều vậy, chắc em ấy mệt, anh lại đi làm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro