CHƯƠNG XXIV: Điều ước thứ sáu " Người em yêu"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai tuần trôi qua, Yoo Mi đã vẽ xong 3 mẫu áo cưới cho chị Ji Hye, cô đưa cho chị chọn, nhưng chị lại không nhận ở công ty, mà hẹn ở nhà, lại một bữa cơm tối, mời luôn cả Hyun Joong.

Hyun Joong cùng Yoo Mi lại dùng cơm tại nhà anh Jae Wook do chị Ji Hye mời, tự dưng anh có cảm giác, sắp xảy ra chuyện gì đó, nhưng anh cũng đi...

Hyun Joong cùng Yoo Mi ngồi ở phòng khách khi hai chủ nhà đang dưới bếp nấu cơm, không khí chợt nặng nề... ở đây cả hai như không quen biết nhau vậy, mỗi người ngồi ở đầu ghế dài, cho thời gian trôi qua... rồi cả hai đồng thanh...

-" Ra sân viên chơi!" Rồi cả hai bật cười bước đi... nhưng chợt khựng lại khi nghe tiếng chị Ji Hye.

-" Hai đứa đi đâu đấy, vào phòng làm việc chị có chuyện muốn nói, Yoo Mi cầm bản vẽ vào luôn!"

Cả hai nhìn nhau bước theo chị Ji Hye vào phòng làm việc.

-" Ngồi đi!" Chị Ji Hye chỉ hai cái ghế được sắp xếp ngay ngắn... cả hai ngồi xuống...

Yoo Mi nghĩ... cái cảnh này quen quen... sao như ghế hỏi cung vậy...

Hyun Joong ngạc nhiên ngồi xuống ghế... sao thấy quen quen... giống phòng hiệu trưởng ở trường anh vậy... cả hai nhìn chị Ji Hye trong cái tạp dề làm bếp chưa cởi ra, ngồi xuống ghế lớn đối diện... bây giờ thì cả hai có cảm giác như mình đang trong cuộc phỏng vấn xin việc làm, nghe chị Ji Hye lên tiếng bằng giọng dõng dạc của cấp trên...

-" Hai tuần qua hai đứa làm gì vậy?"

Cả hai tròn mắt, Yoo Mi đáp:

-" Em vẽ mẫu áo cưới cho chị!"

Đến Hyun Joong.

-" Em cũng làm việc!"

-" Louis và Isabella anh chị giới thiệu cho hai đứa, hai đứa không thích sao?"

Cả hai chưa kịp trả lời, còn chưa hiểu hết câu nói của chị Ji Hye thì chị tiếp:

-" Louis và Isabella rất giỏi, xinh đẹp, gia cảnh rất tốt, vì anh chị rất mến tụi em, nên anh chị mới thiệu cho tụi em, nhưng hai em làm sao vậy, không biết nắm bắt cơ hội, thật hai em làm chị thất vọng, trong cuộc sống này mọi thứ đều qua đi rất nhanh, cơ hội tốt rất ít khi gặp được..."

Yoo Mi nhìn chị Ji Hye thao thao bất tuyệt bài học dạy đời, tự dưng cô cảm thấy mắc cười... sự trách móc này nên để anh Jae Wook nói với cô thì đúng hơn, nhưng anh Jae Wook là đàn ông nên không nói à, cô quay đi tìm anh Jae Wook...

Hyun Joong chẳng muốn hiểu chị Ji Hye nói, rõ ràng anh có nhờ chị Ji Hye giới thiệu bạn gái cho anh quen đâu, bây giờ thì trách anh, anh chẳng có lỗi gì cả, cơ hội của anh không ở đây, cần gì anh phải nắm bắt, điều này nên để đàn ông nói với nhau, anh quay đi tìm anh Jae Wook...

Ji Hye đang thao thao bất tuyệt bằng sự khó chịu trong lòng không thể nói ra khi nghe tin từ Louis và Isabella, chị mới ngã ngữa, như chết đứng khi cả hai tuyên bố sẽ kết hôn trong những ngày tới, rõ ràng hai đứa đó chị giới thiệu cho Yoo Mi và Hyun Joong, nhưng bây giờ lại thành một đôi, còn hai đứa kia, chẳng biết chúng làm gì nữa, gọi chúng đến hỏi cho ra lẽ, tính Ji Hye là thế, nhưng chưa nói được bao lâu thì chúng đã ngồi không yên...

-" Hai đứa không nghe chị nói gì sao?"

Cả hai quay lại khi nghe chị Ji Hye lên giọng, đành tiếp tục nghe... Ji Hye lại tiếp khi chưa thỏa lòng...

-----

Jae Wook ở bên ngoài nghe Ji Hye nói, anh nhức cả đầu, chẳng biết từ bao giờ Ji Hye làm bà mai, lại kéo anh theo, chúng nó không quan tâm đến bạn mới, đơn giản vì chúng không thích, sao chuyện bé như thế thôi em cũng làm lớn lên, và sao em không thấy...

Rõ ràng hai đứa không phải là anh em họ, sao em không tin, hai đứa đã thích nhau thì làm sao thích người khác được... em trở nên nhiều chuyện từ lúc nào, và còn không đúng chổ, đúng nơi nữa... em không lo chuyện đám cưới của chúng ta... Jae Wook thở ra...

Cả hai đã biết lý do cho bữa cơm này, bây giờ cũng không thể từ chối chị Ji Hye thao thao bất tuyệt, nhưng cả hai chợt ngạc nhiên khi nghe đến câu.

-" Hai người họ sắp làm đám cưới rồi, và cả hai phải về nhà gấp cho cuộc gặp gỡ hai bên, nên cả hai nhờ chị nói với hai em!" Chị Ji Hye quay qua Yoo Mi...

-" Isabella nhờ chị nói với em, cô ấy muốn em thiết kế áo cưới..."

Chị Ji Hye quay qua Hyun Joong.

-" Vì công việc ở đây của Louis mới bắt đầu, nên khi đám cưới xong họ sẽ dự định ở đây làm việc, Louis nhờ chị chuyển lời cho em, giúp cậu ta thiết kế một ngôi nhà hạnh phúc!"

Cả hai nhìn nhau trong tiếng nói tiếp của chị Ji Hye.

-" Sao, bây giờ hai đứa trắng mắt ra chưa? Ngồi đó tự suy nghĩ về việc mình đã làm đi, 10 phút nữa ra ăn cơm!" Chị Ji Hye đi nhanh ra... cánh cửa phòng sập mạnh... cả hai khẽ giật mình...

Yoo Mi bật cười khi không thể nhịn được nữa, cô nói trong tiếng cười.

-" Chị Ji Hye nói anh đấy, thật thất bại!"

Hyun Joong chau mày.

-" Nói em thì có!"

Yoo Mi ngước nhìn Hyun Joong trong sự quan sát đánh giá...

-" Em như vầy thất bại là chuyện đương nhiên, còn anh như thế thất bại thì thật thất bại!"

Hyun Joong nhìn Yoo Mi với đôi mày khẽ nhíu lại...

-" Như vầy, như thế là sao, tại anh không nghĩ đến thôi!"

-" Isabella đẹp tuyệt trần sao anh không nghĩ đến?"

-" Tại sao anh phải nghĩ đến người đẹp tuyệt trần, cỡ như em nghĩ còn không ra nữa, sao nghĩ..." Hyun Joong khựng lại khi anh buộc miệng... anh đứng lên...

-" Hết mười phút rồi!" Anh bước ra cửa...

Yoo Mi chạy theo với niềm vui tận trong tâm khi nghe Hyun Joong buộc miệng lỡ lời... nghĩ gì nói đó, đây là khuyết điểm cũng như ưu điểm của anh... một trong những điều mà cô yêu thích từ anh...

-" Chúng ta chưa nói xong, anh chạy đi đâu đấy?"

Hyun Joong bước nhanh hơn khi nghe bước chân của Yoo Mi phía sau.

-" Tại sao phải chạy, chân anh dài mà!"

Yoo Mi bật cười... Hyun Joong mỉm cười một mình, chỉ cần nghe tiếng em cười là anh cảm thấy hạnh phúc... anh mở cửa, nhưng Yoo Mi đã níu được anh... anh ngạc nhiên quay nhìn...

Chưa bao giờ Yoo Mi cảm thấy mình muốn chọc ghẹo anh như bây giờ... cô sập mạnh cửa... thấy anh quay lại, cô nghiêm mặt bước đến, như đúng ý định của cô, anh bước lùi lại... đụng tường... cô dừng bước, đứng chặn lối thoát của anh... cô ngước nhìn khuôn mặt anh... cảm nhận sự thân thương... cô nhướng người tới...

Hyun Joong ngạc nhiên, từ lúc quen Yoo Mi đến giờ, chưa bao giờ thấy cô mạnh dạn tấn công đối phương, lúc làm ở qua bar anh đã gặp tình huống này, nhiều nữa đằng khác, nhưng anh vẫn bình tĩnh giải quyết, còn trước Yoo Mi... trái tim anh chợt đập mạnh, đưa máu đẩy khắp cơ thể, một cơ thể bình thường của một con người...

Anh nghiêng đầu quay đi khi thấy Yoo Mi chồm tới... anh bối rối... em muốn làm gì anh vậy? Yoo Mi... hơi thở của em bên tai khiến anh không thể tự chủ, nếu em làm tiếp, anh phản ứng đấy, mặc dù anh chưa biết mình phản ứng ra sao...

Yoo Mi mỉm cười khi thấy Hyun Joong chỉ quay đi chứ không phản ứng bằng hành động... cô đã từng thấy anh bị con gái tấn công, nhưng anh đã phản ứng liền bằng cách giữ cô ấy lại, đứng nghiêm chỉnh trước mặt anh, rồi anh tỏ rõ thái độ cùng lời nói không bằng lòng liền...

Nhưng anh đối với cô thì khác... bao nhiêu đó cũng đủ để em hiểu, địa vị của em trong lòng anh là như thế nào, cảm ơn anh... Hyun Joong...

-" Em sẽ ước điều ước thứ sáu..." 

Yoo Mi nói thoảng qua tai Hyun Joong...

-" Có người em yêu!"

Hyun Joong khẽ rùng mình bởi tiếng nói cùng hơi thở Yoo Mi như thổi vào tai mình... anh bước qua một bên...

-" Lần sau, ước điều thứ 7 em nên đứng ngay ngắn đàng hoàng và có thành ý đấy!"

Hyun Joong nói nhanh rồi mở cửa đi ra... anh cảm thấy khó chịu sao đấy, hình như không hài lòng thì phải...

Yoo Mi bật cười chạy theo... anh dỗi ư... dỗi vì em không cho anh những gì anh muốn à, vậy anh muốn em cho anh gì... một nụ hôn ư, hay một vòng tay ôm anh thật chặt...

Cả bốn ngồi vào bàn ăn... Jae Wook nhìn Yoo Mi và Hyun Joong, bây giờ anh có thể khẳng định, hai đứa không là anh em họ của nhau, nhìn hai đứa nhìn nhau kìa, chỉ có những kẻ yêu nhau mới nhìn nhau ngọt ngào như thế...

Ji Hye ngạc nhiên, chẳng thấy ai giống hai đứa đó, bị la mà vui như thế... thật chúng xem công việc quan trọng hơn sao, hay chúng đang nghĩ gì khác, hay... chúng có đối tượng khác... sao bây giờ cô mới để ý... hai đứa, không giống anh em họ chút nào, nhìn chúng đang cười hạnh phúc với nhau kìa... cô đã làm bà mai sai chổ rồi...

Vừa ăn xong, Yoo Mi xin phép ra về liền, kéo theo Hyun Joong đi ra, nhưng cô không về nhà, mà rủ Hyun Joong đi chơi, anh đồng ý... Yoo Mi khoát tay mình vào tay Hyun Joong đi trên đường, cô cảm thấy thế giới này thật đẹp, cuộc sống này thật mỹ mãn khi bên anh... cô ngước nhìn anh, anh nhìn cô trao cho cô một nụ cười... cô cười đáp lại... cô chỉ muốn như thế này... mãi mãi như thế này...

Hyun Joong đi bên cạnh Yoo Mi... em giữ chặt tay anh... em có biết không, anh thích nhất là được em giữ chặt... điều đó cho anh biết, đối với em anh rất quan trọng... như em đã từng nói... em muốn có người yêu ư... vậy sao em không nói em đã yêu ai, để anh thực hiện công việc của mình...

Anh đã làm trọn điều ước thứ sáu đấy... Hyun Joong à, anh là người mà em yêu... giây phút này đây cô chỉ muốn thốt ra điều ấy, nhưng không thể... vì cô hiểu những gì đang xảy ra với mình... em sẽ mãi để những lời ấy trong trái tim mình... để chúng ta có nhiều kỷ niệm thật đẹp, anh nhé!...

-----

Yong Joong bước theo sau hai đứa trẻ tay trong tay... anh thấy bên trời một ánh sáng lóe lên lấp lánh, nhưng sao anh lại không thấy vui... con bé Yoo Mi đấy thật biết nghĩ cho người khác... nhóc à, em thật hạnh phúc khi có thêm một người yêu thương mình như thế... vậy em phải làm sao, anh cũng muốn biết em sẽ làm sao với trái tim của mình...

-----

Nhà vui vẻ lại đầy ắp tiếng cười của Yoo Mi... cả hai lại có công việc mới để làm. Cùng ngồi sát bên nhau, vui vẻ trao đổi ý tưởng... như cả hai đang chuẩn bị cho chính bản thân mình...

Yoo Mi nhìn qua Hyun Joong rồi hỏi:

-" Isabella cũng là kiến trúc sư sao lại nhờ anh thiết kế?"

Hyun Joong ngẩng lên khi nghe Yoo Mi hỏi, anh đáp:

-" Anh không biết, Louis cũng là nhà thiết kế thời trang, vậy sao anh ta không tự tay thiết kế áo cưới cho Isabella?"

Yoo Mi cười cúi xuống tiếp tục:

-" Em mà đám cưới đó à, em sẽ tự tay mình vẽ áo cưới cho mình, không thích nhờ đến ai khác, vì ngày đó là ngày đẹp nhất của người con gái, không ai hiểu mình bằng chính bản thân mình, áo cưới đẹp thì chưa đủ, còn phải có ý nghĩa và nói lên tính cách của người con gái đó!"

Hyun Joong gật đầu.

-" Em có tiến bộ đấy nhé!"

Yoo Mi cũng gật đầu tán thành.

-" Dĩ nhiên dù gì em cũng đã đi học ở Pháp 4 tháng!"

Hyun Joong hạ giọng.

-" Những ngày ấy anh rất nhớ em!"

Yoo Mi ngẩng nhìn Hyun Joong khi nghe anh nói thế, cô cười nhẹ với trái tim lại đập nhịp đập bất ổn.

-" Em cũng thế!"

Rồi cả hai lại cười...

Yong Joon ngồi ở bàn ăn bên bếp cũng mỉm cười... hai đứa thật lòng nói ra những gì mình nghĩ một cách chân thành... không hoa mỹ với một trái tim yêu trong sáng... Tình yêu là gì? Anh đứng lên, bước ra cửa... ừ, không... anh muốn hỏi tình yêu của hai đứa trẻ đấy là gì thì đúng hơn... sắp đến lúc anh làm nhiệm vụ của mình rồi, chúc hai đứa luôn vui với khoảng thời gian còn lại thật ngắn ngủi... anh thật lòng yêu thương hai đứa...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro