Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Brừm....rừm"

Tiếng chiếc môtô Yamaha YZF R1 phóng như bay trên đường khiến mọi người phải khiếp sợ tránh hết vào lề. Đứa nào muốn tự vẫn thì cứ việc chặn đầu xe là được. Chiếc xe lướt thật nhanh và cuối cùng ngừng trước cổng trường Exoplanet.

Chiếc mũ bảo hiểm được cởi ra để lộ một gương mặt như thiên thần, mái tóc nâu đỏ rất cá tính. Sỡ hữu làn da trắng không tì vết và không hề thích trang điểm. Đôi môi hơi hồng và có một ít dấu vết của son dưỡng môi. Một gương mặt tự nhiên 100% đẹp lạ lùng. Nó mặc đồng phục kiểu cá biệt, cà vạt thắt lỏng không cài nút áo vest, mặc quần lưng ống rộng.

Miệng nó nhai kẹo cao su nhóp nhép và chậm rãi tiến vào bên trong. Bảo vệ gặp nó thì run cầm cập vì sợ. Đã không dám bắt lỗi nó đi trể mà còn phải dắt xe vào bãi giùm nó nữa. Nó xem đồng hồ rồi nhếch mép:

- 9h sao? Còn sớm chán!

Bên trong sân trường vắng tanh vì giờ này học sinh đã vào lớp hết rồi. Nó liếc nhìn xung quanh rồi tiến vào căn tin ngồi ở đó chờ đợi. Đơn giản vì vác mặt vào lớp giờ này thế nào cũng phải làm bản kiểm điểm vì cái tội đi trể nên thôi. Nó lấy điện thoại ra nhắn tin cho Luhan:

"Tình hình trong lớp như thế nào rồi?"

"Cậu mới thức dậy à? Vào lớp không để tớ tính?" Luhan trả lời.

"Thôi khỏi! Vài phút nữa giải lao rồi vác mặt vào đó làm gì?"

"Vậy lát gặp"

Nó cất điện thoại rồi lại quầy mua đồ ăn sáng. Nhâm nhi vừa hết bữa ăn thì tiếng chuông giờ giải lao vang lên. Luhan xuất hiện với nụ cười rạng rỡ:

- Hey, ăn sáng lúc 9h à?

- Phải ăn thì mới có sức quậy chứ! - nó tu chai nước lọc.

Bỗng mấy nhóc lớp 10 bàn kế bên xì xầm nhưng đủ để nó và Luhan nghe thấy:

- Ê hình như ban nãy phe của tên Ji Yong lớp 11D lôi một anh bạn nào ra sau trường đấy! Chắc là tính sổ vụ gì đó!

- Ờ dạo này trường mình loạn quá!

- Chắc tại anh KyungSoo nghỉ học hơi nhiều nên mấy đứa đó lộng hành.

Nó ngồi im không thể hiện chút cảm xúc gì.

- Đi dẹp loạn chứ? - Luhan hiểu ý nên huých tay nó.

Nó không nói không rằng đứng lên đá ghế bước đi. Luhan hiểu ý nó nên đứng lên đi theo.

------------

Ở sau trường là cảnh tượng nói không phải khen chứ giống Chó Hùa y như đúc. Một phe bốn năm tên đang dồn một anh bạn khác vào tường. Tên đứng đầu hất mặt:

- Mầy mới chuyển vào lớp 11A đúng không? Hình như là học giỏi lắm!

Người ta học giỏi mắc tiên sư bố nhà mày à? Nhìn cái đầu để duy nhất một chỏm tóc vuốt keo dựng đứng là muốn lấy cây búa đập lên rồi. Đúng là kiếm ăn không muốn lại muốn kiếm chuyện.

- Dạ...dạ.... không phải vậy đâu ạ! - anh bạn đó sợ sệt.

- Khôn hồn thì đưa hết tiền cho tụi tao! Nghe nói nhà mày giàu lắm mà!

- Dạ...dạ.... - sợ quá nói hổng nên lời luôn.

- DẠ CÁI GÌ???? - tên cầm đầu bất ngờ quát lên làm anh bạn đó giật điếng hồn, thuận tay nên hắn đấm vào mặt người ta một cái khiến anh chàng đó ngã dúi xuống đất văng cả mắt kính.

Tên Ji Yong không dừng tay ở đó, hắn nắm áo anh bạn đó lôi dậy định bồi thêm một cú nữa thì bỗng có một cánh tay bắt tay hắn lại và tát cho hắn một phát nổ đom đóm mắt.

Nó lúc nào cũng trưng cái bản mặt lạnh lùng làm người khác phải khiếp sợ khi nhìn vào. Tên Ji Yong chưa kịp định hình chuyện gì đang xảy ra thì lại bị nó tán tới tấp cho vài cái bạt tay nữa, sau đó là những cú đấm vào mặt. Cuối cùng là một cú đá vào bụng làm Ji Yong ngã xuống đất đau đớn. Mấy tên còn lại toát mồ hôi nhìn nó. Cầu mong nó tha mạng chứ đừng như Ji Yong thì có nước mà nằm viện mấy tháng. Nó trừng mắt nhẹ nhàng xách cổ áo tên Ji Yong, ngữ khí phát ra có thể làm đóng băng cả một vùng:

- KyungSoo tao còn ở cái trường này mà mày dám làm loạn à?

- Dạ... dạ không! Sunbae... sunbae tha cho em! - đến lượt Ji Yong lắp bắp vì sợ.

Nó hất mạnh người của Ji Yong vào tường lên tiếng đe dọa:

- Liệu mà yên phận! Không thì đừng trách tao!

- Dạ ... dạ cám ơn sunbae! - Ji Yong cùng đồng bọn chạy mất dạng.

Nó liếc nhìn tên nhóc ngồi dưới đất, tên đó nhìn nó mà mồm thì há hốc trông ngố không tả được. Tên này bị trúng dây thần kinh nhìn rồi.

- Nhóc vào lớp đi! Không ai dám đụng vào nhóc nữa đâu. - nó quay lưng và nói.

- Cám.... cám ơn sunbae! - cậu ấy vừa đứng lên thì nó đã mất dạng. Ông này cầm tinh con rùa hay sao ấy.

Nó bước vào lớp vứt cái cặp lên bàn rồi bước vào chỗ ngồi. Luhan cũng lon ton ngồi cùng, cậu ríu rít:

- Mấy nhóc lớp dưới chắc là phục cậu lắm đấy! À mà chiều nay đi học ngoại khóa cậu nhớ đi đúng giờ nha!

- Có tiết Anh Văn không? - nó hỏi.

- Không! Toán và Hóa thôi!

- Vậy thì cậu đi một mình đi. - nó úp mặt xuống bàn làm Luhan thở dài. Cứ đà này chắc nó thi đại học bằng niềm tin quá.

--------

*Giờ Văn:

Thầy thấy nó ngủ ngon lành trong giờ học thì đâm ra cáu tiết:

- KYUNGSOO!!!!

- Gì ạ? - nó ngồi dậy, điềm tĩnh dụi dụi hai con mắt rồi chậm rãi đứng lên.

- Em hãy nêu cảm nhận của em về vấn đề bạo lực học đường cho tôi!

Nó lấy tay xoa xoa cằm, vẻ mặt hơi đăm chiêu. Chưa đầy 10 giây sau đã đáp:

- Thưa thầy bạo lực học đường là một hành động thể hiện bản lĩnh, cấp bậc trong trường và có thể phát triển đến quy mô xã hội. Nếu như mình giàu, mình có số thì biết đâu sẽ được làm xã hội đen. Còn nếu mấy đứa tồi mà lại thích làm cảnh cho cố rốt cuộc cũng chỉ là thành phần làm đen xã hội thôi. Mấy đứa đó thì ta nên loại bỏ để đảm bảo một thế giới bạo lực đúng chất. Bạo lực học đường đôi khi giúp ta có tiền tiêu vặt để khỏi phải xin ba mẹ nữa đấy ạ!

- Ặc.... ặc.... Em...em....

- Có gì không đúng sao? - nó chớp chớp hai mắt vẻ mặt vô tội.

"Rầm" Thầy ngất ngây lăn ra ôm tim mà xỉu.

----------

*Giờ Sinh Học:

- Xi Luhan lên đây trả bài! - tiếng thầy giáo dạy Sinh dõng dạc vang lên.

Luhan đang ăn vụng thì cố nuốt vào rồi thò tay lục lọi balo. Vào học nãy giờ cứ lo ngồi ăn chưa soạn sách vở ra nữa. Cậu đổ mọi thứ ra bàn nhưng chỉ toàn là bánh với kẹo. Cậu quay sang lục lọi hộc bàn, vẫn không thấy. Luhan đi vòng vòng lớp rồi tiến đến xem xét cái thùng rác. Vẫn chả có gì cả. Không biết hôm qua đi học về quăng ở đâu rồi nữa, mà từ trước đến giờ đi học có mang vở đâu mà quăng. Thầy giáo của chúng ta đã tức nay còn tức hơn, ông nhìn Luhan đi tới đi lui mà phát mệt. Học hành chả ra làm sao cả.

- Dạ thưa thầy em quên mang vở! Thầy cho em nợ điểm lần này nha thầy! - Luhan nhìn ông thầy gãi gãi đầu.

- Không mang vở cũng lên đây cho tôi! - ông thầy nghiêm giọng.

Luhan nhăn nhó bước lên bục, ông thầy lật lật cuốn sách rồi bắt đầu hỏi bài:

- Cho tôi biết tuổi thọ của loài chuột ít nhất là bao nhiêu năm?

- Dạ phải tùy vào con mèo nghĩ gì ạ! - Luhan đáp bằng giọng vô số tội.

Cả lớp che miệng cười khúc khích, ông thầy mím môi rồi trừng mắt nhìn cậu:

- Em đang trả lời cái gì thế hả?

- Dạ đang trả bài! - cậu chớp mắt trông vẻ rất ngây thơ.

Ông thầy tức giận, ông làm gì dạy cái kiến thức nào như thế chứ. Thầy giáo đập bàn rồi gằn giọng:

- Xi Luhan! Em lại không thuộc bài nữa à? Gọi cho ba em vào đây gặp tôi!

- Sao thầy thích chia rẽ tình cảm cha con em quá vậy??? - Luhan nhăn nhó.

- Còn trả treo hả? Ra ngoài quỳ gối đến hết tiết này! - ông thầy tức giận chỉ ra phía cửa.

- Yeah! Thế em đi nha, thầy và các bạn học vui vẻ! Hihi... - Luhan trở nên vui vẻ lạ lùng.

Thầy giáo chỉ còn biết lắc đầu bực bội. Buổi học của hai đứa siêu quậy mà cả trường đều biết đến là như thế đấy.

-------------

*Chiều hôm đó:

- KyungSoo! Cậu không đi học thật hả? - Luhan hỏi trong khi đang khuấy ly trà sữa.

Tình hình là cả hai đang ngồi ở quán trà sữa gần trường từ lúc tan học buổi sáng đến giờ.

- Bây giờ mấy giờ rồi? - nó hỏi.

- 2h chiều rồi! - Luhan xem đồng hồ rồi bảo.

- Thế mấy giờ người ta vào học?

- 1h30... - Luhan chớt and quớt.

- Thế cậu đi học đi! - nó đưa ly trà sữa lên uống một cách thản nhiên.

- Thôi! Vác mặt lên phòng hiệu trưởng ngồi à? Với lại cậu không đi tớ cũng không đi đâu. Hay là mình đi mua sắm ha!

Nó thở dài thườn thượt, thằng nhóc có ban tính công chúa này lúc nào cũng lo làm điệu cả. Nhưng mà nhờ vậy cũng không ít tên đại ca băng khác bị nhan sắc của cậu hạ gục vì cái tội mê cái đẹp.

- Kris và Tao đâu rồi? - nó nhìn cậu.

- Tụi nó đi điều tra theo ý cậu còn gì nữa. Chắc là hai đứa kiếm bụi nào chui vào rồi chứ gì.

- Luhan hyung ! Tụi em chui vào bụi lùm hồi nào cơ chứ? - tiếng của Kris vang lên từ phía cửa, cả hai tiến đến ngồi vào bàn.

Hai mắt Luhan sáng trưng lên vì đống snack Tao cầm trên tay. Cậu giật lấy ăn ngon lành.

- Luhan hyung ! Của hai vợ chồng em mà! - Tao mếu máo.

- Ta đẹp ta có quyền! - Luhan vừa ăn vừa đáp.

- Điều tra sao rồi? Chuyện của mấy thằng hôm bữa là thế nào? - nó bắt chéo chân lên nhìn Kris.

- Đó là mấy thằng mới chuyển về trường Star gần đấy! Tụi nó không biết luật nên đã đến đây để làm càn, lúc đó hyung nghỉ học nên bọn chúng đánh vài người của chúng ta rồi bỏ về. - Kris báo cáo lại.

- Chắc rồi chứ?

- Dạ chắc ạ! - Kris gật đầu chắc chắn.

Nó móc tiền ra để lên bàn rồi bước đi. Kris Tao và Luhan lập tức bước theo. Nó leo lên môtô rồi nhấn ga lao đi, đích đến là câu lạc bộ bida nơi họp mặt của mấy thằng hôm bữa.

-----------

Xe dừng cái két trước cổng, nó đá chống rồi xuống xe khi đã cất mũ bảo hiểm. Nó để vào miệng hai viên kẹo cao su rồi bước vào bên trong. Nếu cứ nhìn bề ngoài thì chắc ai cũng tưởng là hot boy của một trường nào đấy đi tìm người yêu. Ba người kia cũng vừa tới nơi và vào theo sau nó.

Bên trong rất vắng chỉ có khoảng năm, sáu tên gì đó đang chơi bida. Bên cạnh là một đám con gái mắt xanh mỏ đỏ đang cười thích thú khi nhìn cô bé quỳ gối trước mặt mình. Cô bé đó mặc đồng phục cùng trường với mấy con nhỏ đó nhưng gương mặt thì thâm tím và giàn giụa nước mắt. Mấy tên kia vừa chơi vừa cười cợt:

- Nếu biết nghe lời thì đâu ra nông nổi này!

Một tên con trai tiến tới xách tóc cô gái đó lên gằn giọng:

- Mầy liệu mà ngoan ngoãn một chút đi! Để Jen của tao không vui thì liệu hồn đấy!

Tên đó bạo lực xô cô bé một cái, cô lay lay chân con nhỏ ngồi trước mặt:

- Tớ xin cậu... hức..hức... Làm ơn tha cho tớ đi! Jen à! Tớ muốn về nhà! Hic...

- Còn lâu nha cưng! - con nhỏ đó chỉ cười bảo.

Cái tình hình gì thế này? Chó hùa à? Hay là một đám ỷ đông ăn hiếp yếu. Mấy loại này thì nó chúa ghét và nó mà đã ghét thì trước sau gì cái mặt cũng tan nát bét thôi. Nó bước đến khoanh tay dựa lưng vào bàn bida. Mấy tên đó thấy người đẹp thì sáng con mắt lên lân la lại hỏi chuyện ngay.

- Bé xinh quá à? Học ở Exoplanet School sao?

- Dễ thương ghê! Bé tìm người hả?

- Tìm tụi anh à? Hay là tìm riêng mình anh thôi?

Cả đám cười hô hố lên, nó vẫn như bình thường không nói, không cười nhưng bắt đầu hướng ánh nhìn về phía tụi đó.

- Hôm trước đứa nào đến Exoplanet làm loạn thì bước ra đây!

Lời nói của nó pha chút uy lực nên những nụ cười khả ố đó tắt hẳn. Tên cầm đầu tiến tới trước mặt nó:

- Xinh thật đấy nhưng đừng ra vẻ liều lĩnh quá được không? Cậu em vào địa bàn của bọn anh mà dám ăn nói với tụi anh thế à? Biết anh là ai không hả?

Nó hướng đôi mắt đầy sát khí nhìn tên đó làm hắn bỗng rùng mình:

- Đừng hỏi tao mày là ai mà hãy về nhà hỏi má của mày đi.

- A, thằng này láo! Mầy ăn nói thế à?

- Xời ơi, người ta láo nhưng biết điều. Đỡ hơn cái lũ tụi bây, xấu đều, nói nhiều mà không biết nhục. - Luhan lên tiếng.

- Quá đúng! - Kris Tao đồng thanh.

- Lại thêm cái đám nào nữa đây? Tụi bây muốn gì hả? - tên đó hất mặt.

- Như tao đã nói từ đầu, đứa nào hôm trước sang trường tao làm loạn thì bước ra, để tao cáu thì mặt tụi bây đổi màu đấy!

Tên đó cười cợt như đang đùa:

- Là tao đấy! Mầy làm gì tao?

"Bốp.... bốp.... phịch"
Tên đó vừa dứt lời thì ngã xuống sau hai cú đấm vào bụng. Tụi kia sợ xanh cả mặt, thằng nhỏ này đúng là không hề tầm thường chút nào.

- Cả đám xông lên! - Jen lên tiếng.

Năm tên kia lao vào nó.

- Để KyungSoo lo đi! Lũ này toàn là tép riu thôi. - Kris và Tao định lên nhưng Luhan cản lại.

Y như rằng chỉ với hai cú đá và ba cú đấm, năm tên lần lượt tạo dáng trên sàn nhà. Đứa thì kiểu cá mập lên bờ, đưa thì kiểu khủng long nằm tắm nắng. Nó tiến đến gần Jen, đám bạn của cậu ta lùi ra vì sợ liên lụy.

- Xin lỗi cậu ấy! ...........NHANH! - nó nắm tóc Jen dí vào cô bạn đang quỳ dưới đất.

- Xin.... xin lỗi cậu! - Jen tái mặt làm theo lời nó răm rắp.

"Chát"

Nó tát vào mặt Jen làm cô ứa cả máu miệng, nó nhìn cô làm cô run cầm cập:

- Ừ thì mày to nên mày kết bè kết phái.............. Nhưng mày nhìn xem khi mày gặp chuyện có con chó cái nào bên mày không? - nó chỉ vào cái đám bạn của Jen đang đứng ở phía xa.

Jen chảy cả nước mắt, có lẽ tức giận lắm. Nhưng vẫn có một phần sợ hãi và kiêng nể trong đó.

- Liệu hồn đấy! - đôi mắt khát máu của nó làm Jen che miệng vì sợ.

Nó quay sang đỡ cô bạn kia dậy, cô ta cám ơn nó rối rít:

- Cám ơn anh! Cám ơn anh nhiều lắm ạ!

- Còn mày, ranh con miệng còn hôi sữa mà lại thích múa lửa làm màu! Nhớ kỹ mặt tao nhé! Nếu muốn thì đến Exoplanet School tìm Do KyungSoo tao, lúc nào tao cũng tiếp mày! - nó chẳng thèm ngó ngàng gì đến cô gái đó, nó quay sang tên cầm đầu đang nằm dưới đất.

Nó nói rồi quay lưng bỏ đi trong khi tên đó đang vã mồ hôi lầm bầm trong miệng:

- Do KyungSoo? Đại ca Exoplanet School sao? Ôi trời!!!!!


♢End Chương 1♢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro