Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Này thì gian lận!

"Vút... phập"

- Dám gạt tôi hả?

Luhan và Sehun tròn mắt. Jongin đang đứng trước bức tường, hay tay nâng hai chồng sách. Trên đầu đội một cái ly thủy tinh, trên cổ đeo một tấm bảng.

- Cái gi? "GIAN LẬN, CƯỠNG ÔM, CƯỠNG HÔN VÀ XÉM CƯỠNG HIẾP" hả? - Sehun đọc to dòng chữ.

KyungSoo thì đứng đối diện không ngừng lấy dao phóng vèo vèo về phía Jongin. Jongin nhắm mắt chịu trận, KyungSoo không ngừng quát:

- Liệu hồn thì đứng cho yên đấy! Không thì đừng trách!

Sehun thở dài lắc đầu:

- Bang Chủ tương lai mà thế đấy!

Luhan tiến đến kéo tay ngăn KyungSoo lại:

- Hai vợ chồng đang tập xiếc khỉ đấy hả? Làm chuyện gì mạo hiểm thế?

- Cậu coi hắn có quá đáng không chứ?

- Mà chuyện gì? Thôi tớ và cậu đi ra phòng khách nói chuyện! - Luhan kéo tay KyungSoo lôi đi ra phòng khách kẻo KyungSoo mà nổi cáu thì đếch cần biết bố cháu là ai.

KyungSoo chỉ tay về phía Jongin mà gầm gừ:

- Đứng yên đấy! Bỏ tay xuống là tôi cắt cổ anh!!!!

Chờ KyungSoo và Luhan đi khuất, Sehun đến bên cạnh Jongin hỏi:

- Mày đang làm gì thế? Cái ly này là sao đây? - Sehun chỉ lên cái ly trên đầu Jongin.

- Rớt xuống KyungSoo giết tao! - Jongin nhăn nhó.

- À vậy là nếu cái ly rớt xuống bể là cái mặt mày bể như cái ly phải không? Bởi vậy đeo nguyên cái bảng này là tao biết tội danh mày ra làm sao rồi! Thằng dâm tặc! - Sehun rủa Jongin.

- Dâm thằng cha mày! Có ai hôn vợ mình mà bị chửi là dâm tặc không hả? Không bênh vực tao thì thôi còn thừa nước đá xoáy tao nữa. - Jongin trừng mắt nhìn anh..

- Vậy sao để là "XÉM CƯỠNG HIẾP" ? Mày lại giở cái bộ mặt dê già của mày ra dọa KyungSoo chứ gì. - Sehun vuốt vuốt cằm cười thích thú.

- Dê bà già mày! Biến chỗ khác cho tao nhờ! - Jongin với đến đá Sehun nhưng không trúng.

Sehun nhảy tưng tưng tránh ra xa rồi nói:

- Ê! Mày nói chuyện với tao mà toàn nhắc đến ba mẹ tao là sao thế?

- Tại mày nói chuyện có duyên quá nên tao toàn là hỏi thăm ông bà già mày thôi đấy! Mà mày tới đây làm gì?

- Bỏ mấy cái này xuống đi rồi nói!

Jongin và Sehun ngồi vào bàn ăn, Sehun nhìn về phía phòng khách rồi thì thầm chỉ đủ hai đứa nghe:

- Mày không sợ lão John bên đấy trả thù Mẹ Bang Chủ hả?

- Mày nói cũng đúng! Mẹ rất ít đề phòng lão ta, mẹ luôn coi lão ta là một tiền bối và đối đãi rất kính trọng. Những chiêu trò của lão chỉ tao và mày biết thì được ích lợi gì? - Jongin chống cằm nhìn Sehun.

- Sao mày không căn dặn mẹ? Nếu mày nói thì mẹ sẽ nghe thôi mà!

- Tại tao thấy ông ta cũng chưa giở trò gì quá đáng trong công việc làm ăn với mẹ tao. Chỉ là hai đứa mình hay chọc điên ông ta thôi! Cứ chờ thử xem, chẳng lẽ Ông Hoàng siêu quậy lừng danh một thời mà không chống lại nổi ông ta hay sao? - Jongin cười đắc ý nhìn Sehun.

- Tạm thời thì cứ thế đi! Mà dạo trước Mẹ Bang Chủ nhờ tao nhắn với mày là giúp mẹ cai quản bang hội bên này đấy! Sao thấy mày cứ ở nhà với KyungSoo thế hả?

- Tao thấy khu vực của mình KyungSoo nắm trùm hết rồi nên có gì để làm nữa đâu. Tao cũng đã giao quyền quản lí bar Black Dragon cho em ấy. Vả lại hiện nay bên Hàn bang Black Dragon vẫn đứng vị trí số 1, KyungSoo lại ra mặt nên cũng chẳng kẻ nào dám làm loạn. - Jongin nói đều đều, mũi hỉnh lên ra vẻ tự hào về người vợ "tài sắc vẹn toàn".

- Thế KyungSoo là ứng cử viên sáng giá cho cái ghế Bang Chủ Hắc Long Bang rồi, mày sẽ bị "thất sủng" cho coi! - Sehun lên giọng trêu chọc Jongin rồi cười.

.........................................................

*Thành phố Tokyo:

Lãnh địa Kirin..........

- Ngươi nói gì? Nhắc lại lần nữa xem! - Ông John ngạc nhiên nhùn tên trợ lý.

- Dạ theo như điều tra thì vợ của thằng nhãi Kim Jong In đang học ở Exoplanet School - một ngôi trường danh tiếng xứ Hàn do tập đoàn Hắc Long xây dựng. 18 tuổi, học lực kém. Được mệnh danh là quái nhân số 1 của khu vực! - tên trợ lí cúi đầu báo cáo.

Ông John đưa tay sờ cằm vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Khi nghe tin Thiếu Bang Chủ Hắc Long Bang đột ngột cưới vợ thì ông đã nghi ngờ rồi. Không ngờ Kim Ryeowook lại tính toán kĩ lưỡng đến thế, quả thật con dâu hắn chọn không hề tầm thường. Lẽ nào hắn định bí mật đối phó với ông ta sao?

- Dựa vào đâu mà KyungSoo được cái mệnh danh đó?

- Dạ thưa cậu ta rất giỏi võ lại có khí phách. Bản thân sở hữu 10 cái quán bar tầm cỡ trong khu vực. Tất cả các băng đản từ lớn đến nhỏ đều phải cúi đầu trước nhóc con đó. Chưa hề bại một trận đua xe và đánh nhau nào. Thuộc tuýp người máu lạnh và rất tàn nhẫn. Đã từng xuống tay giết rất nhiều thủ lĩnh của các bang hội hắc ám.

Lão John nhíu mày:

- Pháp luật không can thiệp à?

- Dạ không phải không can thiệp mà là không dám! Cái bóng của tập đoàn DoLee lúc đấy rất lớn, là tập đoàn đứng đầu Hàn và đứng thứ ba thế giới. Do KyungSoo lại là con độc nhất nên chẳng có lực lượng cảnh sát nào dám đụng đến. Vả lại những thành phần cậu ta tiêu diệt là những kẻ mà cảnh sát cho vào danh sách tội phạm nguy hiểm. Vì thế những thanh tra cấp cao làm lơ và hy vọng KyungSoo sẽ tiếp tục giúp họ.

- Mới 18 tuổi mà thành tích như vậy thì hơi bị khá đấy! Hèn gì Ryeowook lại chọn cậu ta. Nếu Hắc Long Bang mà có sự hợp sức của thằng nhóc KyungSoo và lũ bạn của thằng Kai thì kế hoạch của ta sẽ bị thất bại. - Lão John siết chặt nắm đấm.

- Vậy ngài đã có cách để đối phó chưa ạ? - tên trợ lí hỏi.

- Dĩ nhiên là đã có rồi! Ta sẽ hạ từng đứa một! Haha.....

.................................................

*Trong giờ học Ngữ Văn:

Do tiết học nhàn chán quá nên 6 đứa ngồi chém gió. KyungSoo quay quay cây viết rồi hỏi:

- Kai! Sao anh ở lại lớp vậy?

Mặt hắn tối sầm lại còn Sehun thì bụm miệng cười. Chọc ngay chỗ nhột mà. Jongin đáp:

- Tại học ngu chứ sao! Vậy mà em cũng hỏi cho được!

- Thế anh và Kai có đăng ký thi tốt nghiệp không? - Luhan hỏi.

Sehun nhanh nhảu trả lời:

- Có chứ! Ôn bài kĩ lắm luôn, vậy mà vào phòng thi chỉ làm đúng 5 hành động thôi.

- Gì thế? - KyungSoo và Luhan đồng thanh, vẻ mặt không giấu nổi tò mò.

- 1 nhận đề, 2 đọc đề, 3 xé đề, 4 chửi thề, 5 đi về. - hắn và Sehun đồng thanh làm cả đám cười nghiêng cười ngửa.

Chan Yeol đang ôm bụng cười cũng chen vô:

- Vậy mà cũng nói là ôn bài kĩ lắm!

- Haha... Hai người ngu bẩm sinh hay là có luyện tập vậy? - Baekhyun vừa cười vừa nói.

Sehun với đến định bịt mồm cậu lại nhưng cậu đã nhanh chóng tránh né. Luhan cũng cười vui không kém:

- Baekhyun nói đúng đấy!

Jongin và Sehun nguých họ rồi tiếp:

- Mấy người học giỏi được bao nhiêu mà cười?

Tất cả đồng loạt nín cười vì bị nói trúng tim đen. Bó tay!

Jongin đưa tay vuốt cằm rồi phán:

- Theo kinh nghiệm 19 năm sống trên đời, tao nhận thấy mình học dốt là lẽ dĩ nhiên thôi. Với một người vừa đẹp trai, baby, tài giỏi, ga lăng như mình mà không có một khuyết điểm nào thì thành ra hoàn hảo mất rồi!

- Đúng đấy! Hai đứa tụi này mà học giỏi nữa thì làm sao sống ở một nơi tầm thường như trái đất! - Sehun cũng phụ họa theo hắn.

- Ai rảnh gọi điện cho xe bắt chó đến bắt hai thằng buồn tự nhiên và điên theo cảm xúc này coi. Chảnh phát ớn hà... - Luhan xoáy.

- LU HAN!!!!! - cô giáo dạy Văn hét lên.

Do cả đám làm ồn trong lớp nên bị lọt vào tầm ngắm của cô giáo. Khổ nổi lại là Luhan nữa chứ! Cậu đứng lên cười cười:

- Cô gọi em ạ?

- Nghe tôi giảng bài không? Đã học không tốt mà còn tụ tập nói chuyện riêng trong giờ học nữa hả? - Bà cô đứng tuổi khoanh tay nghiêm mặt chất vấn.

Luhan đưa tay gãi đầu tỏ vẻ hối lỗi. Cô giáo nhìn vào trang sách rồi hỏi:

- Nêu cho tôi định nghĩa của từ Kết Hôn!

Chết cha! Nãy giờ có nghe giảng bài đâu mà biết. Luhan lại gãi đầu. Bà giáo lên tiếng:

- Nói theo suy nghĩ của em cũng được!

Luhan bỗng chốc hai mắt sáng rỡ, miệng xổ một tràng "kiến thức" uyên thâm của bản thân:

- Thưa cô! Theo em Kết Hôn là một hình thức bỏ nhà theo trai or gái được pháp luật và xã hội công nhận.

Nghe đến đây thì đám nhí nhố bật cười, cả bọn một phen bất ngờ vì sự lém lỉnh của Luhan. Câu trả lời hồn nhiên của cậu làm cô giáo rụng rời tay chân, cái đám học sinh trong lớp cũng cười ha hả. Cô giáo tức lắm nhưng không làm gì được. Cô giáo bảo:

- Xi Luhan! Em giỏi lắm! Ra ngoài cửa lớp quỳ gối đến hết tiết của tôi!

Luhan chắp hai tay trước ngực, đôi mắt ánh lên niềm sung sướng:

- Woa! Vậy thì cho em gửi lời cảm ơn cô nhiều ạ!

Luhan tung tăng ra trước cửa lớp, mỗi lần bị phạt cậu đều rất vui. Kiểu như khỏi phải buồn ngủ ấy mà. Cô giáo lấy lại tôn nghiêm:

- Hừ! Nghe cho rõ đây, ai mà còn linh tinh như Luhan thì bị phạt chung nghe chưa?

- Dạ vâng! - cái lớp "trá hình" đồng thanh.

Cô tiếp tục bài giảng:

- Theo những nhà thông thái, người khôn ngoan là người luôn biết nghi ngờ còn kẻ ngu dốt lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.

Sehun chợt giơ tay rồi đứng lên:

- Cô tin chắc vào điều đó ạ?

- Chắc chắn. - cô giáo gật đầu.

"Hahaha....haha....hahaha"

Cả lớp bỗng cười rộ lên làm cô chả hiểu chuyện gì. Cô lấy tay đập bàn rồi quát:

- Mấy em bạo động à? Có gì đáng cười ở đây chứ?

Một cậu bạn nhí nhố lên tiếng:

- Dạ thưa cô! Sehun vừa cho chúng ta một ví dụ rất rõ ràng về câu nói mà cô mới giảng đó ạ!

Cô giáo bỗng tá hỏa, mặt đỏ bừng. Chẳng khác nào lúc nãy cô tự nhận mình là kẻ ngu dốt. Sehun mỉm cười vô tội nhìn cô. Cô giáo tức giận chỉ vào mặt anh:

- Em...em...đi ra ngoài kia quỳ gối luôn đi!!!!!

Đúng là ngồi yên thì ngứa mồm. Sehun mừng rỡ vẫy tay với mấy đứa kia rồi bước ra quỳ gối bên cạnh Luhan. Cậu bĩu môi nhìn anh:

- Làm như bị phạt đẹp mặt lắm vậy đấy! Còn nhe răng ra cười như đười ươi nữa.

- Kệ tui à nhe! Cười cũng không cho là sao? - Sehun chu mỏ lên cãi.

- Lấy cái mỏ zô coi chừng nó rớt bây giờ! Tui quên là ai kia đứt dây thần kinh mắc cỡ rồi. - Luhan lại chọc ghẹo.

- Hừ! Đáng ghét!

Sehun quay sang hướng khác, lại đấu võ mồm không lại cậu rồi. Tiết học nhanh chóng trôi qua, cả hai được vào lớp.

.......................................................

*Giờ Hóa Học:

Sehun thì thầm to nhỏ gì đó với Luhan rồi khều vai hắn:

- Ê Kai! Tao đố mày một câu nhá!

- Đố đi! - hắn tỏ ra rất hào hứng, sáu đứa lại túm tụm nói chuyện riêng.

- Nếu tao cho mày chạy đua với một loài thú thì mày sẽ thắng hay thua?

- Tất nhiên là tao sẽ thắng rồi! - hắn hất mặt.

- Vậy mày còn hơn cả loài cầm thú. - Sehun cười gian.

Jongin nhíu mày, lập tức thay đổi ý kiến:

- Vậy thì tao thua!

- Vậy thì mày không bằng loài cầm thú rồi! - Sehun lại cười rồi nhìn mấy đứa, ai cũng che miệng cười.

- Nếu thế tao hòa thì sao? - hắn gân cổ lên nói.

- Vậy suy ra anh chính là loài cầm thú! Haha.... - Luhan nói rồi ôm bụng cười ra nước mắt.

Đến KyungSoo mà cũng phải bật cười nữa là, hắn đè đầu đấm cho Sehun vài đấm vì cái tội nguy hiểm. Tuy vậy nhưng Luhan và Sehun vẫn cười ha hả. Thiệt đúng là cái đám rảnh rỗi sinh nông nổi. Cũng tại Sehun và Luhan mà ra cả, hai đứa này láo thật.

Sehun quay sang khều vai KyungSoo:

- KyungSoo! Chơi giải đố không?

- Ok chơi luôn! - KyungSoo cười cười.

- Đố em phim gì chỉ có hai nhân vật chính, không mặc đồ cũng không có lời thoại, động tác thì hay lặp đi lặp lại.

KyungSoo hơi đỏ mặt, hắn cũng vậy. Luhan lại bắt đầu nhìn Sehun cười, hai đứa lại bày trò gì nữa đây nè!

KyungSoo ngượng ngùng nhìn Sehun:

- Có loại phim thế nữa hả? - thực ra trong đầu KyungSoo nghĩ gì thì mọi người cũng biết rồi đấy.

Sehun gật gù:

- Có chứ! Phim này thằng Kai khùng coi hoài à! Thỉnh thoảng KyungSoo hét lên không thôi ôm bụng cười nghiêng ngả nữa.

- Ê! Hồi nào mày? - hắn trừng mắt nhìn Sehun, thực ra câu trả lời trong đầu hắn cũng y như KyungSoo.

Câu nói của Sehun làm KyungSoo ngạc nhiên, KyungSoo giương đôi mắt có chút tò mò nhìn hắn.

- Anh coi phim đó thật hả? - KyungSoo hỏi.

- Trời ơi! Không có mà! - Kai vò đầu bứt tai khổ sở.

Hai đứa kia được nước lại ngồi cười, nụ cười làm KyungSoo và hắn khó hiểu. KyungSoo thấy vậy nên hỏi:

- Thế đó là phim gì thế? Anh Kai coi phim đó thật à? - giọng nói KyungSoo pha chút e dè.

- Hoạt hình Tom And Jerry ấy mà! Haha.... - Sehun công bố đáp án rồi cùng Luhan cười như điên.

Mặt KyungSoo tối sầm lại, tay bắt đầu siết chặt.

"Bốp"

KyungSoo phủi tay trong khi Sehun đang ngồi khóc mếu máo:

- Ui da! Đau quá à! Huhu....

- Sehun ngoan nín đi nha! Đáng lẽ ra hai đứa mình không nên đùa với Lucifer!

Cái đầu của Sehun u nguyên cục tổ chảng. Kai ngồi cười có vẻ rất hả dạ, có người trả thù dùm không hả dạ sao được. KyungSoo mắng:

- Đúng là hai đứa hâm! Đừng có tỏ ra nguy hiểm nữa nhá! - KyungSoo bực bội vì xém hiểu lầm Jongin là người không đứng đắn. (coi T&J thì có đứng bh mà đắn :v

Sehun gục đầu lên vai Luhan tỏ vẻ oan ức lắm. Cậu vuốt vuốt tóc anh rồi an ủi:

- Sehun ngoan đừng khóc! Có thể là hai đứa mình hâm nhưng cứ yên tâm vì trên đời có rất nhiều đứa giống mình!

- Huhu.... - Sehun đưa hai tay lên mắt nhõng nhẽo như một đứa trẻ. Tốt lành gì đâu, chẳng qua đang được dựa lên vai Luhan ấy mà. Lợi dụng thấy phát ớn.

Baekhyun nằm trên bàn học ngủ ngon lành, Chan Yeol không hiểu tại sao cứ muốn ngồi nhìn cậu mãi. Cậu có vẻ gì đó rất trong sáng, vầng trán cao tinh nghịch. Làn mi cong chốc chốc lại khẽ động đậy, toát ra một sức hút lạ lùng.

Chan Yeol thoáng đỏ mặt, cảm giác này là....

"Không phải đâu! Mình sao lại thích thằng nhóc tiểu yêu này được, chắc là ngồi gần người đẹp nên tim mình đập mạnh thế thôi! Không được nghĩ lung tung.."

Anh lắc đầu xua đi mấy cái suy nghĩ mà anh cho là vớ vẩn. Tuy nhiên mắt anh cũng không thể rời bỏ gương mặt thiên thần của Baekhyun. Nhìn một lần là có thể nghiện.

.....................................................

*Tối hôm đó tại bar 2X:

KyungSoo và hắn đang ngồi tại bàn VIP, hắn nói là muốn xem tình hình nên KyungSoo dẫn hắn đi theo. Luhan, Kris và Tao đang ríu rít bên chỗ phóng phi tiêu.

Mỗi cái quán bar của KyungSoo rộng đến mấy trăm mét vuông. Ngoài sàn nhảy, quầy rượu thì KyungSoo còn cho lắp thêm máy chơi game, phi tiêu nữa. Nói chung từ A đến Z đầy đủ tiện nghi. Jongin cùng KyungSoo nâng ly rồi hỏi:

- Em định cho bar Black Dragon xây dựng lại như thế này luôn à?

- Không! Em sẽ nâng cấp nó lên nữa, đó sẽ là lãnh địa Hắc Long Bang để tiện cho anh giải quyết công việc.

- Cám ơn em nhá! Vợ iu chu đáo quá! - Jongin cười tươi quàng vai KyungSoo.

- Làm như thân lắm ấy! - KyungSoo đẩy Jongin ra rồi bật cười.

................................................

Cửa quán bar xịt mở, một hot boy đeo kính mát hàng hiệu bước vào. Mấy cô gái trong quán cứ trầm trồ mãi không thôi:

- Đẹp trai quá!

- Chuẩn men luôn!

- Oa.... Anh ấy xài toàn hàng hiệu!

Anh ta mặc áo sơ mi trắng kiểu, bên ngoài có thêm chiếc áo khoát màu nâu nạm đinh. Tay đeo chiếc nhẫn đầu lâu lấp lánh, cổ đeo sợi dây trang sức được đặc biệt thiết kế riêng có một không hai. Trên tai đeo chiếc khuyên tai hình xương người được làm bằng vàng thật sáng ánh. Đôi mắt lãng tử được giấu sau lớp kính mát hàng hiệu. Đích thị là những món hàng khủng hiện nay trên thị trường với số lượng có hạn. Anh ta là ai? Là ai?

Người đó từ từ tiến đến chỗ của Luhan. Cậu cũng tròn mắt nhìn anh t. Thông cảm bệnh mê trai tái phát ấy mà. Kris và Tao bất động, cả quán bar cũng muốn nghẹt thở. Người đó bất ngờ đưa tay gỡ cái kính mát xuống.

- Oa! Đẹp trai thật đấy!

- Ôi! Hoàng tử hot boy!!!!!

Đám con gái bát nháo lên trong khi mặt Luhan đang xám xịt. Tưởng ai hóa ra tên Sehun. Anh ta tiến đến nháy mắt với Luhan:

- Nhìn tôi mà chảy nước dãi là sao nhỉ?

- Con ói đấy ba! - Luhan đáp làm Sehun tức muốn trẹo bản họng.

- Tưởng anh chàng nào hôm nay ghé bar 2X ai ngờ lại gặp bộ mặt cô hồn của nhà ngươi!

- Nè! Cậu mê trai vừa phải thôi, trước mặt tôi mà dám nhắc tới thằng khác là sao hả? - Sehun bực bội.

- Tui nhắc đến ai thì kệ tui, anh lấy quyền gì cấm chứ? - Luhan chu mỏ lên.

- Ya!! Hôm trước cậu nói thích tôi rồi mà. Tôi không cho phép cậu tơ tưởng đến ai ngoài tui cả.

Quán bar bắt đầu tiếp tục cuộc vui để mặc cho hai kẻ rảnh rỗi ngồi đó chửi lộn. KyungSoo và Jongin bật cười, xem ra hai đứa sắp dính với nhau thì phải. Cuộc cãi nhau không vì thế mà dừng lại.

- NÈ! Cậu nên nhớ cậu chỉ có mình tui thôi biết chưa? Nhắc đến ai thì coi chừng tôi đấy! - Sehun lên giọng đe dọa.

- Anh đang tỏ tình hay là đang mắng vào mặt tôi vậy? - Luhan trừng mắt.

- Phải! Tôi thích cậu! Tớ thích cậu! Anh thích em! Tôi thích ông! Theo mức độ luôn rồi đấy, vừa lòng chưa? - Sehun hùng hổ tuyên bố.

- Óh oh! - Kris Tao đồng thanh.

Mặt Luhan ửng hồng trước màn tỏ tình có một không hai. Cậu vẫn không tin nhưng gì tai mình vừa nghe thấy, cố hỏi lại lần nữa:

- Thật không?

- Không tin hả?

Luhan lắc đầu, Sehun dồn cậu vào tường đặt lên môi cậu một nụ hôn rồi hỏi:

- Tin chưa?

"Gật đầu"

Kris, Tao, KyungSoo và Jongin đơ toàn tập. Hai đứa này loạn quá rồi, chốn đông người mà thế đấy. Mà cũng mừng vì bây giờ sẽ có thêm một cặp nữa. Luhan bất ngờ nhìn Sehun, tự dưng tim đập mạnh quá chừng. Anh đúng là mẫu người lí tưởng của hàng triệu người trên thế giới. Đẹp trai mà còn sành điệu nữa. Nhìn những thứ anh diện trên người đủ chứng tỏ phong cách và đẳng cấp của anh rồi. Nhưng cái quan trọng là tình cảm cậu vốn sẵn đã dành cho anh cơ.

Luhan bẹo má Sehun cười lém lĩnh:

- Tỏ tình mà tay không thế hả?

Sehun cười cười:

- Vậy thì em muốn gì anh cho em hết! Cái này nhé, cả cái này nữa, đều là của em!

Sehun tháo sợi dây đeo cổ ra rồi đeo vào cho Luhan. Anh tiếp tục lấy chiếc lắc tay, chiếc nhẫn của mình đeo vào cho cậu. Luhan ngăn lại:

- Thôi đủ rồi mà! Cái em cần là cái này cơ!

Cậu nhón chân lên hôn môi anh, Sehun vòng tay ra sau ôm cậu vào lòng. Kris và Tao bước lên phía trước để che hai người lại:

- Cấm trẻ em dưới 18 tuổi, mọi nguời không nên xem kẻo bỏng mắt!

KyungSoo và hắn bật cười, tụi nhóc đúng là lắm trò. Không biết hai đứa khùng đó mà thành một couple thì chuyện gì sẽ xảy ra nữa.

..................................................

*Sáng hôm sau tại trường:

Sau màn tỏ tình ở quán bar đêm hôm trước thì "osin Sehun" chính thức được "phóng thích". Cả hai đến trường cùng nhau làm cả trường cũng hơi ngạc nhiên. Tuy bình thường họ vẫn đi chung nhưng hôm nay thân mật hơn nhiều, tay trong tay ấy mà.

Luhan nũng nịu:

- Ck iu lúc nào cũng đẹp trai cả! (viết được câu này nổi da gà hết mấy lần).

- Bây giờ mới biết hả? Anh đẹp từ lúc còn trong bụng mẹ cơ!

- Ờ! Đẹp xuất sắc mà ba trợn điển hình! - Luhan che miệng cười ha hả.

Sehun lấy tay nhéo mũi cậu rồi đe dọa:

- Khùng vậy mới xứng với em đấy!

Cả hai tung tăng đi vào lớp. Baekhyun dụi dụi con mắt:

- Hai người đó sáng sớm mà lên cơn gì thế?

- Người ta nắm tay nắm chân như thế mà còn hỏi nữa. Đi mua đồ ăn sáng cho tôi mau đi ở đó lo chuyện tào lao! - Chan Yeol ngáp dài ngáp ngắn nằm xuống bàn.

- Từ từ! Sao không tự lết xác đi đi? Hiếp người quá đáng! - Baekhyun bực dọc.

- Cái gì? Cậu nói ai hiếp cậu? - Chan Yeol ngốc đầu dậy.

- Không ai cả!

Baekhyun quay lưng đi mất dạng. Cậu vừa đi vừa lầm bầm chửi rủa Chan Yeol. Nào là không biết thương hoa tiếc ngọc, luôn tìm cách bắt nạt hành xác cậu. Sai cậu chạy tới chạy lui làm cậu mệt muốn chết. Nếu không phải bị hắn uy hiếp báo công an thì còn lâu Baekhyun cậu mới hạ mình thành "nô lệ". Vả lại cậu cũng đã lỡ nhìn thấy "cái ngàn vàng" của hắn, nhận thấy bản thân cũng cần có chút trách nhiệm.

Mà tiếp xúc lâu ngày với Chan Yeol cậu cảm nhận bản thân có những cảm giác rất lạ. Giống như là đang thích người ta ấy. Baekhyun lại lắc lắc cái đầu không muốn nghĩ tới nữa. Thần kinh mất thôi!

.......................................................

*Trong giờ học:

"Khò....khò..zzz..zzz"

Năm đứa ngủ thẳng cẳng chỉ còn duy nhất một dứa chịu ngồi học. Chan Yeol nhà ta chứ ai. Giáo viên đẩy cái gọng kính lên cao, dạy học mà học trò ngủ là một điều sỉ nhục.

"RẦM"

Tiếng đập bàn vang lên làm bốn đứa ngốc đầu ngồi dậy dụi mắt. KyungSoo là người ngốc đầu dậy sau cùng, đưa tay lên ngoáy ngoáy lỗ tay rồi bảo:

- Đứa nào hết thương bố mà dám đập bàn trong lúc tao ngủ thế hả?

KyungSoo quét đôi mắt sắc lạnh qua cả lớp khiến đứa nào đứa nấy rùng mình. Ông thầy nghiêm giọng:

- Năm em ngủ ngon quá ha! Đêm qua thức canh ăn trộm à?

KyungSoo ngán ngẩm đưa đôi mắt thờ ơ nhìn ra cửa sổ. Bốn đứa kia thì gãi đầu gãi tai nhìn ông thầy.

Thực ra ông dạy thay cho cô dạy Văn. Mỗi lần có tiết này là "bạn buồn ngủ" lại kéo đến thăm. Gặp ngay ông thầy giám thị nữa thì thôi rồi. Ông ta nở nụ cười ma mãnh:

- Tôi có một câu đố! Các em có muốn thử không?

- Thầy cứ tự nhiên! - Sehun tự tin nói.

Ông thầy lại nhếch môi:

- Nếu không trả lời được thì năm em ra ngoài cửa quỳ gối nhá!

- Vậy nếu trả lời được thì thầy đừng dạy tiết này nhé! - Luhan hùng hồn giao kèo.

Cặp đôi khùng vô đối đã ra tay rồi. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra đây nhỉ?

Ông thầy hừ nhẹ một tiếng rồi bắt đầu nêu câu đố ấy:

- Dùng chữ T để đặt một câu có tôi trong đó.

KyungSoo có vẻ nhàm chán trước mấy cái trò vớ vẩn này. Riêng Sehun và Luhan nhìn nhau cười gian, Sehun hăng hái:

- Vậy thì em đặt nhé! Ưm..... Thầy tự tử trên trực thăng trong tình trạng trần truồng!!!!!

"Hahaha....hahaha......hihihi"

Cả lớp rộ mé lên làm ông thầy chết điếng. Học sinh thời nay đúng là ranh ma, với lại lúc sáng đi dạy quên tha kem chống nhục òi. Ông thầy quê quá là quê xách cặp đứng dậy, nhìn đám học trò cười mình thì còn mặt mũi gì nữa. Ông bỏ đi một nước để lại cả lớp vỗ tay cười khoái chí.

- Tụi bây là một cặp trời sinh đấy! - Jongin huých vai Sehun rồi nhìn sang Luhan.

- Còn phải nói! - Sehun hôn lên má Luhan một cái tràn đầy tình cảm.

Baekhyun nhìn họ, quả thật cũng có chút mong muốn được như thế. Cậu nhìn sang Chan Yeol đang chăm chú đọc sách. Tự nghĩ rồi tự lắc đầu:" Anh ấy sẽ không bao giờ thích một người như mình".

♢End Chương 16♢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro