Phiên ngoại 6: Sắc tình (5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hết giờ cơm trưa, Vương Nguyên cùng Vương Tuấn Khải trở về ký túc xá để bôi thuốc. Sau lưng Vương Nguyên có khá nhiều vết thương cậu không với tới được, vì vậy chỉ có thể phiền đến Vương Tuấn Khải.

Còn Thiên Tỉ ăn xong cũng không quay về kí túc xá, trực tiếp lôi Lưu Chí Hoành đi tản bộ.

Theo như nguyên văn lời hắn nói thì chính là "Giúp Vương Nguyên bôi thuốc sao? Đừng giỡn với tớ, tớ thật sự không có hứng thú với hiện trường quay cảnh cấm 18+ đâu."

Được rồi, mặc kệ Thiên Tỉ đi, Vương Nguyên một thân quang minh chính đại cùng Vương Tuấn Khải bước vào kí túc xá. Không phải chỉ là bôi thuốc thôi sao? Dù sao chúng ta cũng không phải dã thú mà dễ dàng động dục như vậy. (Nói trước bước không qua đó, Nguyên Nguyên)

"Nào! Bôi thuốc thôi!"

Vương Nguyên mang theo mười phần nam tính hướng Vương Tuấn Khải gào một tiếng, vô cùng tiêu sái đem từng món từng món đồng phục mùa đông trên người lột ra.

Hừ, Thiên Tỉ, tôi nói cho anh biết, chúng tôi vô cùng thuần khiết, chỉ bôi thuốc mà thôi!

Phòng kí túc xá có hệ thống lò sưởi nên không mặc áo cũng sẽ không cảm thấy lạnh. Vương Nguyên cởi áo ra, những nơi cậu có thể với tới cậu đều đã bôi thuốc cả rồi, chỉ còn sau lưng nữa thôi.

Cậu ngoan ngoãn nằm trên giường, Vương Tuấn Khải cẩn thận từng chút giúp cậu bôi thuốc lên vết thương.

Ngón tay Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng thoa từng chút thuốc mỡ lên lưng Vương Nguyên. Ở những điểm có máu đông lại hắn chạm vào vô cùng cẩn thận, dùng ngón tay chậm rãi bôi đều lên toàn bộ vết thương. Sợ sẽ làm Vương Nguyên đau, hắn còn thỉnh thoảng cúi đầu thổi nhẹ lên vết xước, toàn bộ động tác tựa như đang bảo vệ món trân bảo quý giá nhất.

Tận mắt nhìn kỹ vết thương của cậu Vương Tuấn Khải rất đau lòng, vô cùng chuyên chú, căn bản không rảnh để ý đến chuyện khác.

Chính là......

Sự thật chứng minh, Vương Nguyên cậu sai hoàn toàn, sai triệt để rồi.

Thuốc mỡ lành lạnh, tự cậu bôi lên cảm thấy thật bình thường, để Tiểu Khải bôi cảm thấy phi thường không giống. Hắn giúp cậu bôi thứ thuốc lạnh lẽo kia lên da thịt, lại khiến cảnh tượng ăn kem buổi chiều hôm đó hiện lên rõ ràng trước mắt.

A, thật sự muốn chết mà!

Vương Tuấn Khải chạm vào vết thương cậu đôi lúc có chút đau, nhưng sau đó hắn liền dùng thuốc xoa lên, ngón tay chậm rãi vuốt ve da thịt cậu, Vương Nguyên liền cảm thấy sau lưng vừa thô vừa ngứa, cảm giác đau đớn giảm bớt, thay vào đó cảm giác kỳ quái lại tăng lên. Cùng với đau đớn, cảm giác ngưa ngứa tê dại này lại khiến cậu vô cùng thoải mái.

Sao cậu lại cảm thấy mình trở thành kẻ cuồng ngược thế này!!!

Cảm nhận Vương Tuấn Khải đang xoa nhẹ sau lưng mình, trong đầu Vương Nguyên liền hiện lên cảnh tượng rõ ràng. Ngày đó Vương Tuấn Khải cũng ôn nhu vuốt ve cậu, cũng lấy ngón tay đảo qua toàn bộ vị trí mẫn cảm của cậu, vỗ về cổ, xương quai xanh cậu, vuốt ve ngực cậu, còn có nơi đó.....

Trời ạ cậu đang suy nghĩ cái gì thế này???

Vì sao cứ ở cạnh Vương Tuấn Khải suy nghĩ cậu đều loạn thất bát tao thế này vậy trời?

Vương Nguyên nhắm mắt ép cho chính mình tỉnh tảo lại. Chính là, thị giác bị cản trở thì xúc giác càng trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết.

Giờ phút này đây Vương Nguyên cảm thấy mỗi nơi Vương Tuấn Khải chạm qua đều có cảm giác nóng như lửa đốt.

Rõ ràng là thuốc mỡ mát lạnh, bôi lên người cậu vì sao lại cảm thấy nóng như vậy. Là bởi vì thuốc có mang theo nhiệt độ cơ thể Vương Tuấn Khải sao? Bao giờ nhiệt độ cùng hơi ấm của hắn cũng có thể châm lên ngòi lửa trong cậu.

Hơn nữa, hiện tại Vương Tuấn Khải còn đang thổi nhẹ lên lưng cậu, Vương Nguyên vô cùng xấu hổ nổi lên phản ứng.

Bộ vị bên dưới không trướng quá lớn, nhưng bởi vì tư thế nằm úp trên giường nên cậu cảm thấy rất không thoải mái. Nằm sấp cũng không được, nằm ngửa thì ngượng muốn chết, Vương Nguyên bây giờ miễn bàn có bao nhiêu chật vật a.

Vương Tuấn Khải cảm giác Vương Nguyên hình như có cái gì đó không đúng, thân mình bỗng nhích tới nhích lui.

"Nguyên Nguyên, anh làm đau em sao?"

Vương Tuấn Khải dừng động tác trên tay, ôn nhu hỏi.

"Không có, không có."

Vương Nguyên nhất thời liền nằm sấp lại, một chút cũng không dám động đậy, cậu sợ bị hắn nhìn ra điểm khác thường.

"Vậy em đừng nhúc nhích, rất nhanh sẽ xong thôi."

Vương Tuấn Khải không nghĩ nhiều, tiếp tục công việc còn dở.

Chính là đợi đến lúc bôi thuốc xong, hạ bộ phía dưới Vương Nguyên không hề có chiều hướng nhỏ lại mà ngày càng lớn thêm.

"Em hưng phấn sao?"

Toàn thân Vương Nguyên ửng hồng, hô hấp dồn dập, hai chân mất tự nhiên ép chặt, điều này khiến Vương Tuấn Khải lập tức nhận ra nguyên nhân khiến Vương Nguyên mất tự nhiên.

"Bôi thuốc cũng có thể cương lên....Nguyên Nguyên, em gần đây muốn tìm bất mãn sao?"

Vương Tuấn Khải xoay người Vương Nguyên lại, liếc mắt nhìn phần nhô lên giữa hai chân cậu, đã cao như mui thuyền rồi. (>.<)

"Vừa nhìn đã lớn như vậy. Làm sao bây giờ? Hả?"

(Anh Đại ca, sao tôi có cảm giác anh đang lừa lọc con thỏ nhỏ bị thương để nó tự chui đầu vào bẫy thế này ¬_¬)

Hắn còn không tiếc trêu đùa cậu, ánh mắt nâng lên nhìn thẳng vào mắt Vương Nguyên.

"Chờ...chờ nó tự mềm đi thì tốt rồi" (Thỏ nhỏ, cậu nằm mơ đấy à)

Vương Nguyên che mặt lại, thanh âm lí nhí phát ra. Thật sự là thẹn muốn chết! Lần đầu tiên ở trước mặt Vương Tuấn Khải đã cương lên thành như vậy, mặc dù cái gì cũng chưa có làm.

"Như vậy sao được, sẽ rất khó chịu!"

Vương Nguyên ngồi lên giường, ôm đầu gối lui vào một góc, ánh mắt không biết nhìn vào chỗ nào.

"Anh, anh tránh xa một chút đi! Để em ngồi ngốc một hồi thì được rồi."

"Không được."

Vương Tuấn Khải quỳ gối trên giường, ép sát vào Vương Nguyên, hai tay chống trên tường đem Vương Nguyên vây dưới thân mình.

"Để anh giúp em giải quyết đi."

Vương Nguyên tất nhiên không có biện pháp cự tuyệt, bởi vì nội tâm cậu thật sự cũng rất muốn.

Nhìn Vương Tuấn Khải tháo thắt lưng cậu sau đó cởi quần cậu ra, Vương Nguyên cảm thấy hạ thân dường như lại trướng lớn thêm một vòng. Dường như chỉ cần Vương Tuấn Khải vì cậu nổi ham muốn tình dục, Vương Nguyên đều thích như bay lên thiên đường vậy.

"Còn nhớ lần trước anh đã nói gì không?"

Vương Tuấn Khải cách một lớp quần lót ép chặt lên hạ thân Vương Nguyên, lớp vải mỏng kia rất nhanh bị chất lỏng trong suốt dinh dính làm ướt.

"A? Nói....nói cái gì?"

Thân mình Vương Nguyên mềm nhũn tựa vào tường, hữu khí vô lực đáp lại, khoái cảm đã bắt đầu chiếm trọn suy nghĩ của cậu.

"Anh nói, chúng ta có thể thử ở nơi khác."

Vừa dứt lời, Vương Tuấn Khải đã lột phăng quần lót Vương Nguyên ra, cúi người vươn lưỡi liếm lên đỉnh hạ thân cậu.

"A a, Tiểu Khải, anh không cần làm vậy!"

Vương Nguyên không thể tin nổi vào mắt mình. Tiểu Khải, Tiểu Khải cự nhiên muốn dùng miệng giúp cậu sao?

"Anh sẽ giúp em thấy thoải mái."

Vương Tuấn Khải quỳ gối trên giường, đưa ngón tay lên quẹt chất lỏng dính trên miệng, nở nụ cười mị hoặc chúng sinh.

Đầu lưỡi hắn di chuyển từ gốc, chạm vào hai tiểu cầu rồi liếm một vòng, sau đó nhích dần về phía quy đầu, cái lưỡi liếm mút dọc theo hạ thân cho tới đỉnh. Đầu lưỡi lướt qua cái miệng nhỏ phía dưới, sau đó quay qua mút mát quy đầu, tiếp theo ngậm trọn hạ thân cậu vào trong khoang miệng.

Chúa ơi, Vương Nguyên từ trước tới nay chưa từng trải qua loại kích thích kịch liệt như vậy, so với việc này thì trước đây hắn dùng tay tạo khoái cảm cho cậu thật không đáng kể. Hưng phấn này thực sự khiến cậu phát điên mất rồi.

Ngay cả thị giác Vương Nguyên cũng không chịu nổi khiêu khích. Vương Tuấn Khải quỳ trên giường, đầu lưỡi đỏ tươi cùng hạ thể của cậu quấn quít một chỗ. Hình ảnh kích thích này cùng với cảm giác chiếm đoạt khiến cho cả thân mình Vương Nguyên không ngừng run rẩy.

Bộ vị cậu đã hoàn toàn mất đi tri giác, cơ thể dường như đang trôi dạt ở giữa không trung. Vương Tuấn Khải vươn đầu lưỡi như rắn liếm mút khiến dục vọng của cậu hoàn toàn đứng thẳng, từ gốc tới đỉnh, thậm chí từng nếp uốn đều được đầu lưỡi của hắn an ủi, ma sát. Đỉnh hạ bộ không ngừng tiết ra chất lỏng dinh dính cũng bị đầu lưỡi hắn liếm sạch, sợi chỉ bạc hiện lên vô cùng gợi tình.

Đến lúc toàn bộ hạ thân bị hắn ngậm lấy, khoang miệng nóng bỏng mang đến kích thích mãnh liệt khiến Vương Nguyên thiếu chút nữa nhịn không nổi mà bắn ra.

"Thoải mái không?"

Vương Tuấn Khải dừng lại động tác, vẫn giữ nguyên từ thế quỳ, ánh mắt di chuyển từ hạ thân nhìn Vương Nguyên.

Có thể dùng từ "yêu tinh" để hình dung người này không?

Giây phút này Vương Tuấn Khải không khác gì yêu tinh đầy mị hoặc, ánh mắt của hắn có thể khiến người ta không ngần ngại sa vào bể tình.

"Rất....Rất thoải mái...."

Giọng nói mang theo tiếng thở dốc nặng nhọc, lồng ngực Vương Nguyên phập phồng kịch liệt.

"Còn muốn không?"

Vương Tuấn Khải xấu xa liếm môi, ý đồ câu dẫn trắng trợn.

"A....còn...còn muốn..."

Vương Nguyên không thể suy nghĩ thêm gì nữa, lưỡi của Vương Tuấn Khải ngừng lại khiến cậu cảm thấy dị thường trống trải. Khoái cảm bỗng chốc biến mất càng khiến cậu thêm khát cầu.

"Thật ngay thẳng. Cái này thưởng cho em."

Vương Tuấn Khải cúi đầu, không phải dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm lộng mà trực tiếp dùng miệng cắn mút, đầu lưỡi trong khoang miệng không ngừng đảo quanh quy đầu, từ gốc đến đỉnh mút mát không ngừng.

"Ân.....a~~~~"

Vương Nguyên thật nhanh bắt lấy bả vai Vương Tuấn Khải, hoàn toàn sa vào dục vọng không lối thoát. Miệng cậu không thể khống chế phát ra tiếng rên rỉ yêu diễm, một tiếng lại một tiếng cao vút, tựa như thúc giục Vương Tuấn Khải càng liếm mút mạnh hơn, cuối cùng hắn ở trước đỉnh ra sức mút một cái, Vương Nguyên liền không ngần ngại phóng thích toàn bộ vào miệng Vương Tuấn Khải.

Cả quá trình tựa như núi lở, cảm giác cả người như bị điện giật đến mất đi ý thức. Miệng của Vương Tuấn Khải làm chủ toàn bộ cơ thể cậu, cảm giác của cậu, dục vọng của cậu. Cậu chỉ có thể chìm ngập trong khoái cảm hắn mang tới, được hắn dẫn dắt đi theo dục vọng nguyên thủy nhất, cuối cùng đạt đến đỉnh điểm, lên tới cao trào.

============================================

Miu : Ai dô...cuối cùng cũng xong!Cảm ơn tác giả đã viết ra bộ truyện này và  cảm ơn bạn eđitor đã eđit bộ truyện này a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro