Part 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ơ....... ( Tôi giật mình thốt ) ** - IM ( Hắn nói nhỏ nhưng đỉ để lọt vào tai tôi và đủ để tôi cảm nhận được luồng sát khí tỏa ra từ hắn )

Tôi đành cắn răng chịu đựng để hắn " bế " tôi về chỗ . Xong , hắn ung dung bước ra khỏi cửa lớp ( Tác giả : Nói thêm là Thiên Tỉ từ nãy vẫn đứng ở cửa ) - và không quên ném cho Thiên Tỉ 1 cái nhìn sắc lạnh - Thiên Tỉ cũng đáp rả . Tên Tuấn Khảih ra đến cửa đột nhiên dừng lại , nói vọng vào lớp tôi mà không thèm ngoải đầu :

- VƯƠNG NGUYÊN  ! Về ! Chờ tôi !!!!!!!!!!

Nói xong hắn bước đi và để lại trong lớp tôi những cái nhìn ghen tị , chán nảm , thất vọng và những tiếng xì xào bàn tán . Tôi ngán ngẩm quay xuống chỗ Chí Hoành và nó cũng đang mắt tròn mắt dẹt nhìn tôi . Đang bực mình nên tôi " giận cá chém thớt " vào Chí Hoành . Tôi véo tai nó thật mạnh làm nó kêu la oai oái :

- Vừa nãy cậu bận chuyện là bận chuyện nàu đây HẢAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!? ( Tôi hét thẳng vào tai nó )

- Ấy ấy ! cậu đừng hét thẳng vào tai tớ , thủng màng nhĩ bây giờ

- TRẢ LỜIIIIIIIIIIIIIIIIII !!!! ( tôi không thèm để ý đến lời nói của Hoành mà trợn mắt lên quát lớn )

- Từ từ đã.........Quả thật là tớ bận lên đây để ngắm Nam thần Tuấn Khải . Nhưng cũng có lí do chứ bộ .

- Lí do ????! NÓI ! ( Toi nói ra từ nào thì từ đó kèm theo đến 99.99% sát khí từ trong người tôi ra )

- À ! Vì trước đây , Nam thần Tuấn Khải ra vào trường mình thì toàn đi dưới sân trường và cả căn-teen thôi nên tớ chỉ được ngắm anh ấy từ xa nhưng hôm nay anh ấy lại vào lớp mình nên tớ được ngắm anh ấy ở gần . ÔI! Hạnh phúc quá đi

- Hạn phúc cái đầu cậu ý , tớ đang đau hết cả đầu đây........

- À mà này 

- Whát ????!

- Sao cậu lại được Thiên Tỉ với Nam thần Tuấn Khải tranh nhau "bế " cậu thế ?

- Hai thằng dở hơi 

- Cái gì ??!

- Trật tự đi ! Cô vào lớp rồi . ( tôi đánh trống lảng ngay sang chuyện khác chứ cứ để Chí Hoành tra khảo mình thì cũng đủ chết sớm )

------------>>> 5 Tiết học trôi qua suôn sẻ

Reng...............!Reng................!Reeeeeeeeeeeeeng ! Tiếng chuông báo hiệu giờ học đã kết thúc .

Tôi đang dọn sách vở ra về . lúc đứng dậy , tôi suýt choáng ngã ngửa ra đằng sau vì 1 lũ con gái lâu nhâu hám zai đang bao quanh người đứng ở cửa . Không ai khác , dó chính là hot boy Tuấn Khải . Tôi kệ , cứ ra ngoài bằng đôi lạng gỗ thì đột nhiên hai tay tôi bị nắm lại . Tên Thiên Tỉ và tên Tuấn Khải đang bám tay tôi . Tôi bàng hoàng nhưng ngay sau đó chuyển sang tức giận :

- Tôi đã bảo tôi và 2 người là kẻ thù của nhau cơ mà . Tại sao 2 người cứ " BÁM " theo tôi nhỉ ??????

- " Bám " theo cậu ư ? NEVER ( tên Thiên Tỉ nói )

Xong rồi tôi hất tay hắn ra :

- OKE ! Vậy thì hãy để tôi yên 

Nói xong tôi quay got bước đi ( T/g : chính xác hơn là quay lạng bước đi ) mà không thèm để ý đến 2 bọn hắn . Thời gian về sau , tôi không gặp tên Tuấn Khải nữa . Còn Thiên Tỉ , chúng tôi không nói chuyện với nhau đến nổi nửa lời . Tôi cũng chẳng thèm để ý đến chuyện đó nữa mà bâyh giờ , tôi đang rất rất bận tâm đến 1 trồng bài tập chất cao hơn đỉnh everet ( @_@ )

Cuối cùng thì kỳ thi chuyển cấp cũng đã tới . Đối với tôi , kỳ thi này quan trọng như thi Đại học vậy và tôi phải kiên quyết sẽ vô lớp chọn 10a1 nên tôi phải thật thật cố gắng . Hôm nay là 1 ngày cực kì đẹp trời , trời cao trong xanh , mặt nước lung linh , cành lá xanh xanh ,...... tôi nhắng nhít : - OHHHHHHHHHH YEAHHHH ! Thật không uổng công bao công sức vùi đầu vào học và quãng đường học dài 9 năm trời của mình . YEAH !!!!!!!!!!!!!!!~


Hôm nay tôi thi cực cực cực kì tốt và tôi tất nhiên là rất rất rất tự hào về bài thi của mình . Ngay sau đó tôi về nhà với tâm trạng cực kì hưng phấn , làm việc gì cũng hát líu lo líu lô . Tôi mong chờ đến ngày mai quá vì ngày mai tôi sẽ nhận được giấy báo điểm ...

---------------- Ngày hôm sau ------------------

Tôi nhận được giấy báo điểm rồi , tôi đã hoàn toàn thành công khi vào được trường Bát Trung có tiếng và hơn thế tôi đã đứng trong tóp 2 học sinh có số điểm cao nhất trong hàng ngàn người và đương nhiên tôi đã lọt vào lớp 10a1 .

Tôi lao thật nhanh về nhà , hôm nay tôi nhất định đãi thằng em trai iu quý của mình 1 chầu mới được

KÍTTTTTTTTTTTTTTT !!! Tiếng phanh xe gấp gáp của tôi

- YEAH ! Vương Đình Tín !! Ta vô cấp 3 rồi . YEEEEEEAAAAAAAAAH! ( Tôi hét và cho cái cổ họng mở to ơi là to )

Từ trong nhà , Tín bịt lỗ tai , mặt nhăn nhăn nhó nhó như con chó ( cún iu ) chạy ra :

- Mi lên cơn ak ?? IM để ta còn ngủ chứ 

Tôi lè lưỡi châm biếm rồi bĩu dài môi 

- BIẾN ! Ta ngủ

- Này ! Này ! Đừng làm ta tụt hứng chứ . Hôm nay là ngày dành riêng cho ta mà . Hôm nay ta sẽ khao ngươi mộ chầu ăn no nê được không ?

- ĐÃI ? Nhân dịp gì ? Chả nhẽ nhân dịp ngươi đỗ cấp 3 . Hahahahahaha.................. Chả có gì " HOT "

- Đi đi mà ! Em trai yêu dấu của anh . Em có thể rủ thêm bạn em cũng được mà

Tín hiện giờ đang trong tình trạng " Chết lâm sàn " vì tại sao nốnis như vậy mà không thấy tôi phản ứng lại mà còn ningj nọt nó thêm . Tín đang nổi hết da gà lên ---> rợn rợn người :

- Êu !!! Biinhf thường thì rất máu nhưng khi cáu thì lại rất hiền

- Hiền thì tốt cho ngươi chứ tốt cho ai . Lúc hổ báo lên rồi thì đừng trách.......

- Oke ! Oke ! Ta đi ! Ở đâu để ta còn dẫn bạn ta đến

- Quán XX - đường XYXX . Okie men !!

- Ờ !

Tôi rút con dế yêu ra và alo cho Hoành . Hẹn nó ra khao và tiện thể chia tay bạn bè để khi nào có dịp mới hẹn gặp lại 

(**** Ghi chú : Tôi và Hoành tuy cùng nhau đỗ cấp 3 nhưng nó không đủ điểm vào Bát Trung nên đành phải học trường khác )

* * *

Tôi đã ở chỗ hẹn lâu rồi . 15 phút sau thì có 1 chiếc LEXUS trắng đi chậm lại và dần dần đỗ hẳn trước cổng quán. Tôi nhìn con xe mà vẫn nghi ngờ vào suy nghĩ của mình . Bỗng nhiên dòng suy nghĩ đó vụt tắt khi 2 chàng thanh niên bước ra khỏi xe là 2 hot boy tuấn tú , tỏa sáng ( @_@ ) , không ai xa lạ , đó chính là : tên em trai yêu ( quái ) của tôi và tên mà tôi đang ghét ghét THIÊN TỈ . Tôi tím tái mặt lại , nghĩ : " Cái thằng kia ! Về nhà rồi thì mi biết mặt ta ! Dẫn bạn mi hả ? Hóa ra là cái thằng đại ca của mày ! TRỜI !"

. Mi đến đây làm gì ?

Tên Thiên Tỉ liền lạnh lùng quay lưng ngồi xuống cái ghế gần đó :

- Không phải việc của cậu !

- Oke ! Tôi đi đây và gặp lại mi ở .................. kiếp sau

Tôi chuẩn bị chuồn thì từ đâu con bạn tôi chạy tới hét :

- VƯƠNG NGUYÊN ! CHÚC MỪNG CẬU NHÁ !

- Ờ ! Mà cậu làm ăn kiểu gì mà điểm thi thành ra như thế này ..........HẢ ?

- Đã bảo là hôm ấy nhà tớ có chuyện , tớ phân tâm nên chẳng thể nào tập trung được

- Thôi ! Tự nhiên tớ thấy ở đây không phù hợp nên tớ cả cậu đi quán khác 

- Ơ ! Ơ!

- Ơ quả mơ có hột 

Thế rồi tôi đang sắp đẩy Chí Hoành ra khỏi quán thì thằng Đình Tín dang tay , đứng chắn trước mặt chúng tôi :

- Đứng lại !

- Không đứng ( tôi vênh mặt lên cãi )

- Thế có muốn ra đường ở không ?

- Tất nhiên là " NO " . Thế mi muốn ra đường sống với họ hàng nhà muỗi để đươc mấy em ý " hôn " ak 

- Khôn hồn thì tiếp đãi ông chủ cho tốt không thì đào trước mộ của mình và vừa rồi đấy

Tôi giật nảy mình - Ơ! Thôi Hoành, ta ở đây cũng được.

Tên Thiên Tỉ từ nãy vẫn bắt chéo 2 chân ung dung như tên mộng lung vừa ngủ dậy 

- Này ! Tên kia ... ! (Tôi chuẩn bị chửi tên Thiên Tỉ thì gặp ngay ánh mắt dữ dằn của thằng Tín, tôi chuyển sang ngọt luôn)...- À ! Cậu chủ Thiên Tỉ! Mời cậu sang bên này!

Tôi giữ lấy chiếc ghế, đưa ra vẻ kính cẩn. Thấy thế, tên Thiên Tỉ " hùng dũng " bước đến, chuẩn bị ngồi thì ... 

ẦM! Một tiếng ngã lớn thảm cực luôn

-Há há há há! ( Tôi lăn lộn cười, vật vã, cười chảy cả nước mắt, hô hô )

Chí Hoành thấy thế không dám cười ,chỉ tủm tỉm.

Quả thật cảnh tượng bây giờ thì " thượng đế cũng phải cười " luôn . Hắn hách dịch hết mức , tôi định tử tế với hắn 1 hôm nào ngờ hắn lại chà đạp lên sự tử tế đó , tôi phát khùng lên . " Tốt thì tốt đến cùng " nhé ! Tôi " Tử tế " rụt ghế lại , làm hắn ngã chỏng quèo

Tên Thiên Tỉ giận dữ đến mức tím mày tím mặt . Hắn " lồm cồm " bò dậy và dậm chân uỳnh uỳnh ra khỏi quán . Tôi vẫn chưa kìm nén được trận cười hả hê thì tên ấy ra khỏi quán từ thuở xa xưa nào....

Lúc trước khi đi , Đình Tín hướng ánh mắt hình viên đạn về phía chúng tôi . Rồi hai chàng trai " sát khí đằng đằng " bước vào trong ô tô , phóng thẳng . Tôi chột dạ , ngoảnh lại nhìn Chí Hoành :

- Tớ có quá đáng không vậy ?

- Không .....

- Thế hả ? ( mắt tôi sáng lên )

- Phải nói là rất rất rất quá đáng luôn . cậu mời cậu ấy đến mà cậu đối xở với cậu ấy như thế hả ? Quả này cậu không xong rồi

- Tớ có mời hắn đến đâu . Thằng Tín  mời hắn đấy chứ.

- Tớ không biết . Tớ không quan tâm.

-Hix hix ....... Cứu tớ với

- THÔI ! Tớ chuồn !

- Bạn bè thế hả thằng kia?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro