Chap 23 + 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 23.

-------------------------------------------

Mở vỏ, tháo pin, cho vào ngăn kéo. Yuri đi tắm. Cô cần thư giãn.

....

" Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được ......"

Jessica ngạc nhiên. Mới đó còn nghe thấy tiếng tít mà. Cô ấy chưa bắt máy mà đã tắt máy đi rồi sao?. Chắc là do hết pin.

Tự an ủi mình bằng cái lí do đó. Jessica đi xuống phòng khách.

Bà Jung đang ngồi xem ti vi ở đó.

- Omma đang đợi Appa về à?.

- Ừ. Hôm nay con không đến nhà giáo sư Efron đúng không?. - Bà Jung hỏi.

- À ..... vâng. Hôm qua con đi biển với bạn. Ngủ dậy muộn với cả mệt quá nên tối nay mới về được đó thôi.

- May cho con đấy. Ông Efron vừa trúng sổ xố. Giải thưởng là chuyến du lịch đi đâu ý. Ông ấy xuất phát từ hôm qua rồi. Omma quên mất không báo với con.

- Người sống phép tắc như giáo sư mà cũng chơi sổ xố sao?.

- Giờ nó phổ biến rồi. Ai cũng thích chơi mà.

- Ngài ấy đi bao lâu ạ?.

- 1 tuần. Sướng nhé. Đi chơi thả ga đi. Rồi về chuẩn bị mà đón lấy cái chức tổng giám đốc.

- Sao cơ ạ?. Appa nói cuối năm mới giao cho con cơ mà.

- Từ hôm về nhà. Con không trốn đi nữa. Mà còn chăm chú nghe giảng. Giáo sư nói không ngờ con thông minh đến vậy. Mỗi tội hơi lười thôi. Tầm 2 tuần nữa là đủ khả năng tiếp nhận cái chức vụ đó rồi - Bà Jung.

- Vậy sao? Con biết mà. - Jessica tự sướng.

- Thôi đi xuống hộ Omma cái. Gớm. Đến Omma cũng không ngờ đấy. Điều gì khiến con chăm chỉ như vậy? - Bà Jung dò xét.

- À.... Chỉ là sớm muộn gì cũng phải nhận lấy trọng trách này nên con nghĩ cần cố gắng hơn thôi.

- Điêu toa. Krys nó kể hết với Omma rồi.

- Kể cái gì ạ?. - Jessica thắc mắc.

- Cô gái Kwon Yuri đó.... yêu con thật chứ?

- ... - Jessica ngạc nhiên. Làm sao Krys biết được nhỉ. Chắc Soo kể đây. Giờ mẹ cô cũng biết rồi. Cô đang lo lắng.

- Vâng.

- Chắc không thế? Omma không muốn con gái của Omma là loại đi đeo đẳng vợ người khác đâu.

- Yuri yêu con mà Omma. Tình yêu này mới bắt đầu thôi. Nên cần có thời gian để giải quyết những việc kia.

- Vậy thì tốt. Nói điều này có vẻ khó tin. Nhưng Omma ủng hộ con trong chuyện này.

Jessica lại tiếp tục ngạc nhiên, cô nở nụ cười.

- Cám ơn Omma. Con sẽ cố gắng.

- Lạ nhỉ. Bình thường là hét toáng lên rồi ôm hôn người đối diện cơ mà.

- Con lớn rồi mà Omma - Jessica mè nheo.

- haha. Được rồi.

-----------------------

2 mẹ con ngồi xem tivi vui vẻ. Có lẽ đó là buổi tối chấm dứt những nụ cười hạnh phúc của Jessica.

--------------------------------------

1 tháng trôi qua, và giờ cô đang ngồi trên chiếc ghế dành cho tổng giám đốc tập đoàn Jung.

1 tháng trôi qua, cô gọi điện cho Yuri hàng tỉ lần. Nhưng không có 1 cuộc gọi nào được người đầu dây bên kia nhấc máy. Hàng trăm tin nhắn đã được đưa vào hộp thư thoại. Nhưng không có ai đọc nó.

1 tháng trôi qua, cứ khi nào rảnh dỗi, cô lại đến số 5 khu kyunggido để tìm người con gái đó. Nhưng nơi đó giờ như căn nhà hoang. Hỏi người ở xung quanh. Họ nói đôi vợ chồng sống ở đó đã chuyển đi rồi.

1 tháng trôi qua, 1 tháng tồi tệ nhất từ trước đến nay của Jessica. Tại sao?. Yuri mất tích không một dấu vết. Cả Taecyeon cũng thế. Jessica cũng đã đến công ti của tập đoàn Ok để tìm kiếm. Nhưng người bảo vệ ở đó nói rằng vợ chồng giám đốc đã chuyển sang chi nhánh khác. Ông ấy không nói là ở đâu.

1 tháng sống trong đau khổ, bất lực, không biết vì lí do gì mà mình phải chịu đau như thế.

Cả nhà nhìn vào mà phát tội. Hỏi thì cô không trả lời. Jessica hoàn toàn xa lánh mọi người. Xong việc là cô đi vào phòng. Ngồi lì ở trên giường mà nhìn xa xăm. 

Vị tổng giám đốc mới này cũng khiến cho nhiều nhân viên trong công ti khiếp sợ vì cái khuôn mặt lạnh lùng, vô cảm không chút cảm xúc.

---------------------

Sau cái đêm đó. Yuri đã đưa ra quyết định. Cô sẽ yêu Taecyeon và anh ta đã hứa sẽ không làm gì Jessica. Cô thay đổi điện thoại, số điện thoại, cắt đứt mọi liên lạc với bạn bè và Jessica.

Vì chốn Seoul này có rất nhiều kỉ niệm. Nên Yuri muốn đến một nơi khác. Nên vợ chồng họ đã chuyển sang LA sống. Taecyeon cũng chuyển sang chi nhánh bên này để làm tổng giám đốc.

Đầu tiên ông bà Kwon và bà Ok không đồng ý. Nhưng Taecyeon hứa sẽ 1 tháng về một lần để thăm mọi người. Nên họ cũng đành lòng gật đầu. Dù sao đây cũng là ý định của đứa con yêu dấu Yuri mà.

Yuri đã từ chối vị trí trợ lí giám đốc. Chủ tịch Ok rất ngạc nhiên. Nhưng biết niềm đam mê thiết kế của con dâu như vậy. Ông cũng không phản đối. Và ông đưa Yuri đến trường thiết kế thời trang Parsons ở LA học.

Tuy đang là sinh viên học tập ở bên đó. Nhưng nhờ tài năng. Yuri cũng có thương hiệu của riêng mình. Đây là một bí mật của cô. Cả nhà không ai biết chuyện này, trừ Ok Taeyeon - đứa con út của Ok gia, em chồng của cô. 

Taeyeon hiện cũng sống tại LA, cùng với cô người yêu của cô ấy - Tiffany Hwang. Cho nên Taeyeon là một người hiểu chuyện. Tuy hơi tội cho anh trai của mình. Nhưng con người làm sao có thể điều khiển được tình yêu cơ chứ. 

Đó là một thứ cảm xúc đặc biệt. Điều khiển con người. Vì thế nên Taeyeon thông cảm cho Yuri. Từ lúc đó chị dâu em chồng trở thành bạn bè thân thiết.

Taeyeon cũng giúp Yuri quản lí các chi nhánh của thương hiệu. Nói đúng hơn, để che mắt mọi người. Yuri sẽ chỉ ngồi nhà thiết kế, còn lại do Taeyeon chỉ đạo hết.

Như đã hứa với bố mẹ. Vợ chồng Taecyeon Yuri đang ở Seoul để thăm họ một hôm. Ăn tối xong, Yuri đã xin phép ra ngoài đi dạo. Taecyeon muốn đi theo. Nhưng cô không đồng ý. Nên anh cũng đành nghe lời. Bà Ok ở ngay đó. Không nghe lời Yuri thì anh sẽ ăn đủ. Tốt nhất là nên biết điều.

Rảo bước xung quanh các con phố ở đây. Đi được một đoạn đường khá xa rồi. Nhưng Yuri vẫn không thấy mỏi chân. Cô cứ tiếp tục đi. Ngắm nghía xung quanh. Cô sẽ luôn nhớ những khoảnh khắc ở đây. 

-------------------------------------

Tại quán ăn của bà chủ Kim.

- Sica, lâu lắm mới gặp con. Hôm nay đi một mình sao?. Cô bạn gái lần trước đâu. Chắc lại bị con đá rồi hả?.

- Đâu có bác. Người bị bỏ rơi là con đấy chứ - Jessica thở dài nói.

- Sao cơ?. Sica player bác biết cũng có ngày bị đá sao?. Nhìn con ốm đi nhiều đấy. Hôm nay bác sẽ làm suất lớn cho con. Đợi nhé - Bà Kim mỉm cười nói rồi đi vào bếp.

Jessica cũng mỉm cười nhìn theo. Rồi đưa ánh mắt ra bên ngoài. Nhìn xa xăm.

Trong đầu cô giờ hoàn toàn trống rỗng. Nhìn cô chẳng khác gì cái xác không hồn, vô cảm.

Chợt, có một bóng dáng quen thuộc đi qua quán ăn. Jessica mở to mắt. Đập vào cửa kính đang chắn giữa cô và cái bóng dáng đó. Cô muốn chạm vào nó. Vội vàng chạy ra ngoài.

End chap 23.

*****************

Chap 24.

Chợt, có một bóng dáng quen thuộc đi qua quán ăn. Jessica mở to mắt. Đập vào cửa kính đang chắn giữa cô và cái bóng dáng đó. Cô muốn chạm vào nó. Vội vàng chạy ra ngoài.

- A. - Tiếng kêu của một cô gái.

- Xin lỗi. - Chạy nhanh quá mà mắt vẫn nhìn ra ngoài nên Jessica đã đụng phải cô ấy. Xin lỗi xong cô lại chạy tiếp. Nhưng ....

- Đợi đã. Thức ăn làm bẩn hết tay áo tôi rồi. Cô tính thế nào đây?. - Cô gái đó phàn nàn.

- Cho tôi một phút thôi. Rồi tôi sẽ quay lại. Hứa đấy. - Jessica chạy nhanh ra ngoài làm cô gái kia không kịp cản.

- Này này.

Chạy ra khỏi quán. Jessica đảo mắt xung quanh tìm kiếm. Yuri của cô. Chắc chắn vừa rồi là cô ấy.

Chạy về phía mà cô nghĩ rằng Yuri đã đi hướng đó. Vừa chạy vừa dáo dác tìm xung quanh. Đôi mắt chợt dừng lại ở nơi phía bên kia đường. Yuri đang ở bên kia đường. Nhưng ở khá xa cô. Cô cần chạy nhanh đến đó.

Không nghĩ ngợi. Jessica chạy tiếp.

"Bíp, bíp, bíp".

Thật không may. Đúng lúc đó người qua đường phải dừng lại để xe cộ đi qua. Đường quá đông. Jessica không thể sang đó được. Cô gọi với :

- YUL !! YUL ƠI. JUNG YURI.

Nhưng bóng dáng đó đi quá xa mất rồi. Cộng tiếng ồn ào của đường phố. Tiếng còi ầm ĩ của ô tô. Nên Yuri đã không thể nghe thấy Jessica gọi.

Dần dần. Khoảng cách giữa hai người ngày càng dài ra. Đôi mắt Jessica vẫn theo sát Yuri. Nhưng cuối cùng, cô ấy đã biến mất trong đám đông. Cô không thể thấy được nữa.

Đèn dành cho người đi bộ chuyển sang màu xanh. Jessica chạy thật nhanh sang làn đường bên kia. Cố gắng tìm kiếm tiếp. Hi vọng sẽ thấy được lần nữa.

Nhưng càng tìm càng thất vọng. Yuri thực sự đã đi khỏi đây rồi. Jessica đứng thẫn thờ ở đó. Đôi mắt rưng rưng. Rồi lần lượt tuôn rơi.

" Ầm ầm ầm "

Tiếng sét chói tai vang lên. Trời bắt đầu đổ mưa. Tất cả mọi người đang chạy qua nhau để tìm chỗ trú.

Những giọt lệ rơi càng lúc càng mau, càng nhiều. Hòa lẫn với nước mưa.

Jessica vẫn đứng đó. Mặc cho mưa có to thế nào.

Mọi người chạy vào nhà hết rồi. Nên con đường giờ rất vắng. Nói chính xác rằng. Trên vỉa hè chỉ có một cô gái vẫn đứng đó hứng mưa. Vừa hứng vừa khóc.

Mưa càng lúc càng to. Nước mưa bắn mạnh vào khuôn mặt xinh đẹp đó. Khiến Jessica đau. Nhưng có đau bằng trái tim cô hiện giờ không.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA - Jessica hét lên.

- TÔI ĐÃ LÀM GÌ SAI? SAO ÔNG LẠI ĐỐI XỬ VỚI TÔI NHƯ THẾ? - Jessica nhìn bầu trời đen nghịt mà tiếp tục hét.

Màn mưa vẫn tiếp tục tấn công cô. Được một lúc, nó ngừng lại. Vì sao?. Vì trên đầu cô đã có 1 chiếc ô.

Jessica ngẩng mặt lên, nhìn cái con người trước mặt cô đang cầm ô. Đó là Soo Young.

- Sao lại đứng đây hét ầm ĩ lên thế hả?. - Soo giở giọng trách móc. Nhưng nước mắt của cô cũng đang rơi xuống. Đó là một giọng nói buồn.

- Sao cậu lại ở đây?

- Cậu chưa trả lời tớ.

- Soo à .... huhuhu - Jessica ôm chầm lấy Soo Young.

- Có chuyện gì vậy?. Cậu làm tớ sợ đấy Sica - Soo Young mếu máo nói. Không cầm được nước mắt.

- huhuhuhu - Jessica không nói gì. Chỉ khóc thôi.

- Nhà riêng của cậu ở gần đây. Chúng ta qua đó nhé. - Soo Young dìu Jessica lên xe của mình.

-----------------------------

- Trả lời tớ đi - Jessica nói sau khi đã yên vị ở trên xe.

- Tớ đang có việc ở gần đây. Xong việc đói quá qua quán bác Kim ăn. Thì nghe bác ấy kể là cậu đến quán gọi món xong tự nhiên chạy đi đâu mất. Mưa to thế này tớ sợ cậu sẽ không an toàn. Nên tớ theo hướng bác ấy chỉ mà chạy theo để tìm cậu.

- Ừm.

Chiếc xe màu xanh dương dừng lại ở căn hộ riêng của Jessica. Hai người họ đi vào bên trong.

Sau khi nghe xong câu chuyện của Jessica, Soo Young nói :

- Tự nhiên mất tích 1 tháng, xong lại xuất hiện trước mặt cậu. Rồi biến mất trong đám đông. Cậu thấy có gì phi lí không Sica. Có thể là do cậu mệt mỏi quá nên nhìn lầm thôi.

- Có lẽ vậy. - Khuôn mặt Jessica trầm xuống.

- Cố lên nào Sica. Không biết vì lí do gì Yuri lại bỏ rơi cậu như vậy. Nhưng đi mà một lời cũng chẳng thèm nói. Thì thật đáng trách. 

-........

- Giờ cậu đã là tổng giám đốc rồi. Cậu có quyền, có tiền. Tội gì mà không sống một cuộc sống hạnh phúc. Hãy quên Yuri đi. Bắt đầu với những mối tình mới. Nhìn cậu thế này khiến tớ thực sự nhớ Sica player ngày xưa đấy.

-......

- Tuy hư hỏng, chơi bời. Nhưng ít ra cô gái đó luôn nở nụ cười. Chẳng bao giờ phiền muộn. Và nụ cười của cô ấy người khác nhìn vào cũng phải vui theo.

-.....

- Hãy suy nghĩ đi Sica. Cậu cần phải thay đổi.

---------------------

Yuri đang trú mưa ở một siêu thị gần đó. Đang đi tự dưng lại mưa. Cô gọi Taecyeon ra đón. Rồi cô về nhà của Ok gia nghỉ ngơi. Ngày hôm sau vợ chồng họ sẽ quay lại LA.

---------------------------

Và 1 tháng nữa lại trôi qua.

" Cạch ".

- Thưa tổng giám đốc. Như tôi đã báo trước từ hôm qua. Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát đi LA để kí hợp đồng với công ti Watson. Chuyến bay lúc 10 rưỡi sáng.

- Được rồi. - Jessica đáp trong khi mắt vẫn nhìn tập tài liệu trên bàn.

- Xin phép tổng giám đốc - Cô thư kí lui ra ngoài.

" Tách.......... tách....... tách........".

Trên những tờ giấy trắng chữ đen bỗng xuất hiện vài chấm đỏ.

Jessica sờ tay lên mũi. Cô đang bị chảy máu mũi. Vội ngửa đầu ra đằng sau. Tay với lấy chút giấy ăn trên bàn. Lau đi.

Được một lúc. Máu cũng hết chảy. May mà mấy tờ giấy bị bẩn vừa rồi là bản sao, không quan trọng. Jessica đưa những tờ giấy đó sang một bên. Thầm nghĩ chắc do dạo này thiếu ngủ nên mới bị như thế.

Chợt ánh mắt dừng lại ở phía góc bàn. Có một khung hình ở đó. Là ảnh của Yuri. Cô đã chụp cô ấy lúc 2 người ở bãi biển bằng điện thoại, rồi khi về nhà cô rửa nó rồi lắp vào khung ảnh.

"Đẹp lắm đó."

"Đương nhiên. Từ khi lọt lòng Yul đã xinh đẹp rồi."

Đúng thật. Cô ấy rất xinh đẹp. Đưa tay sờ lên khung hình đó. Jessica cười buồn. Cô muốn gặp cô ấy quá.

Được một lúc, Jessica quay lại tiếp tục công việc.

---------------

" Chuyến bay từ Seoul đến Los Angeles đã hạ cánh "

--------------------

Hôm nay là chủ nhật. Ngày nghỉ của mọi người.

Taecyeon đang gối đầu lên đùi Yuri mà ngủ trưa. Còn Yuri đang theo dõi bộ phim truyền hình trên tivi.

Mắt dán vào tivi. Nhưng tâm trí cô cứ để đi đâu ý. Cảnh tượng này thật quen thuộc. Kí ức chợt ùa về.

" Jung Yuri. Jung Yuri. Cái tên này hay thật đấy. Nói thuận mồm. Nghe thuận tai. Vần ơi là vần. Khác hẳn với cái tên Ok Yuri."

Yuri chợt bật cười. Nhớ lại khuôn mặt của cô ấy lúc nói câu đó. Thật đáng yêu và trẻ con.

Vừa mới cười được một lúc, bỗng nhiên cô lại khóc. Taecyeon mở mắt. Thấy Yuri đang khóc. Liền bật dậy.

- Sao vậy? Sao em lại khóc - Anh lấy hai bàn tay lau nước mắt cho cô ấy.

End chap 24.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic