Chương 59+60:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

§Chương 59: Ngoài ý muốn.

Ngày hôm sau, Vương Nguyên dậy sớm một chút, làm nhiều thức ăn ngon, ngày hôm qua là một hộp cơm, hôm nay là hai cái, mỗi tay xách một cái, hưng phấn đi vào cửa chính cao ốc Vương thị.

"Xin chào". Cô tiếp tân nhìn thấy Vương Nguyên, thì vô cùng ân cần mà nói.

"Ha ha, cám ơn!". Vương Nguyên xấu hổ nói, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

Thái độ cô tiếp tân này càng ngày càng tốt, hôm nay giống như đem cậu làm thần vậy, quái lạ.

Công nhân viên của Vương thị nhìn thấy Vương Nguyên đến đây, thì đều dừng lại công việc trong tay, trợn mắt há hốc mồm nhìn cậu đi đến văn phòng Tổng giám đốc.

"Ha ha, xin chào mọi người." Vương Nguyên nhìn thấy ai cũng đối với người đó gật đầu ân cần chào hỏi, không có chú ý nhìn đường, kết quả đụng phải một người con gái xinh đẹp mặc cổ áo thấp ngực, thêm cả một cái hộp cơm trong tay cô cũng hất tới trên người cô ta, hơn nữa còn có một ít thức ăn dính đến trên khe vú như ẩn như hiện của cô ta.

"Ai a, lại dám đụng tôi, muốn chết phải không?".

Vương Nguyên đụng phải người, thân thể có chút không ổn định, sau khi cậu đứng vững thì mới phát hiện, thức ăn trong hộp cơm của cậu toàn bộ rơi vãi trên thân người khác.

"Thực xin lỗi, tôi không phải cố ý, tôi giúp cô lau". Vương Nguyên buông cái cà mèn khác xuống, lấy khăn tay ra, tính giúp cô ta lau một chút.

"Cút ngay, đừng đụng tôi, cậu ở bộ phận nào, trực tiếp thu dọn đồ đạc rời đi"- Cô gái nổi giận mà nói.

"Tôi ——". Vương Nguyên bị cô gái làm cho sợ tới mức run nhè nhẹ.

Vốn lá gan của cậu rất nhỏ, đặc biệt gặp phải người hung dữ một chút, cậu càng thêm sợ hãi.

"Đừng cô a tôi à, mau cút cho tôi, không cho phép lại xuất hiện ở trước mặt của tôi"- Cô gái kiêu ngạo ra lệnh.

Lúc này có một viên chức nhỏ vụng trộm đi đến văn phòng Tổng giám đốc.

Cô muốn đi mật báo, để cho Tổng giám đốc đến trị cái người này ngày thường thích ức hiếp các cô, cô ta không chỉ là một cô gái có chút nhan sắc thôi đâu, còn chính là tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ nữa, cô ta hôm nay đắc tội chính của Tổng giám đốc các cô, aiz, để xem Tổng giám đốc các cô sẽ chỉnh cái cô gái kiêu ngạo này như thế nào.

Nhân viên nữ đi vào văn phòng Tổng giám đốc, nhẹ nhàng gõ cử Vương Tuấn Khải tưởng Vương Nguyên đến đây, vì vậy lập tức nói: "Vào đi".

Song khi nhìn thấy người tiến vào không phải Vương Nguyênthì sắc mặt lập tức thay đổi: "Cô tới đây làm cái gì?".

"Tổng giám đốc, người con trai ngày hôm qua cùng một chỗ với ngài đang ở dưới bị tình nhân của quản lí bộ phận nghiệp vụ bắt nạt, ngài mau xuống dưới cứu cậu ấy đi". Nhân viên nữ nói xong, cũng lập tức bối rối mà chạy ra ngoài.

Vương Tuấn Khải nghe tin tức như thế, tức giận đứng lên, đi ra ngoài.

Rốt cuộc là ai dám bắt nạt Nguyên nhi của anh như vậy, anh sẽ cho người này vô cùng đẹp mặt.

"Làm sao cậu còn đứng ở đây, không nghe thấy tôi nói cậu đi thu dọn đồ đạc rồi cút đi sao?". Cô gái vừa thu dọn đồ ăn trên người mình, vừa rống to.

"Thực xin lỗi, tôi không có đồ ——" Nước mắt Vương Nguyên hiện ra.

Cậu mới vừa rồi bị cô gái này mắng quả thực là không đáng mà, nhưng mà cậu lại không biết nên nói cái gì, muốn nói cậu không phải công nhân viên ở đây, nhưng mà nói đến một nửa lại bị cô gái này rống trở lại.

"Không có đồ phải không, không có đồ thì cậu cứ như vậy cút cho tôi, đừng ở chỗ này chướng mắt tôi". Cô gái nổi giận nói, bắt đầu lấy tay đẩy Vương Nguyên.

"Nhưng mà tôi tới tìm ——" Vương Nguyên muốn nói cậu tìm Tổng giám đốc, đáng tiếc lời nói vẫn là nói chưa được một nửa đã nói không được nữa.

"Tôi không quan tâm cậu đến tìm ai, nơi này tôi định đoạt, cậu cút cho tôi". Cô gái dùng sức đẩy Vương Nguyên qua một bên.

"A ——" Vương Nguyên thân thể không ổn định, cũng theo đó mà ngã.

Lúc này Vương Tuấn Khải vừa vặn đi tới, liền thấy một màn như vậy, lập tức vọt tới, đón lấy thân thể Vương Nguyên chuẩn bị ngã xuống.

*_*_*_*_*o0o*_*_*_*_*

§Chương 60: Bị trật.

Vương Tuấn Khải đón được thân thể Vương Nguyên, sau đó ôm cậu, sốt ruột hỏi: "Nguyên nhi, em không sao chứ?".

"Không có ——". Vừa định nói không có việc gì, lúc này mới cảm thấy chân rất đau, vì vậy nhíu mày, toàn bộ thân thể tựa vào trên người Vương Tuấn Khải.

"Bị thương ở đâu rồi, đừng dọa anh"- Vương Tuấn Khải bối rối hỏi.

"Chân của em giống như bị trật, đau quá"- Vương Nguyên nhịn đau nói.

"Tổng giám đốc, cô ấy ——". Vẻ mặt cô gái kiêu ngạo vừa rồi kinh ngạc nhìn Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên.

Cái cậu con trai nhỏ này quan hệ thế nào với Tổng giám đốc, sao Tổng giám đốc lại lo lắng cho cậu ta như thế?

"Cô ở bộ phận nào?"- Vương Tuấn Khải không vui hỏi.

"Tôi là ——". Cô gái ấp a ấp úng, rất là bối rối.

Kỳ thật cô cũng chỉ là một viên chức nhỏ mà thôi, cũng bởi vì là tình nhân của quản lí bộ phận nghiệp vụ, cho nên mới dám cáo mượn oai hùm [1] như vậy.

[1] Là dựa vào thế lực của người khác

"Cô ấy là tình nhân của quản lí bộ phận nghiệp vụ"- Có người lặng lẽ nói.

"Tình nhân của quản lí bộ phận nghiệp vụ phải không, tôi nhớ kỹ rồi, hừ ——". Vương Tuấn Khải khinh thường nói, sau đó ôm lấy Vương Nguyên, xoay người rời đi.

"Tổng giám đốc, tôi thật sự là không phải cố ý, tôi không biết cậu ấy là ——". Cô gái kích động nói xin lỗi.

Cô vốn muốn quyến rũ Tổng giám đốc, chính là ai ngờ con mắt anh ta cũng không thèm liếc cô, về sau biết được Tổng giám đốc muốn cùng Diệp Tầm Phương của tập đoàn Diệp thị đính hôn, cô mới buông tha cho Tổng giám đốc, tiến tới trở thành tình nhân của quản lí bộ nghiệp vụ. Nhưng mà bây giờ là cái tình huống gì, Tổng giám đốc không phải cùng Diệp Tầm Phương đính hôn ư, làm sao có thể cùng những người khác ở một chỗ.

"Khó trách gần đây nghiệp vụ của Vương thị kém như vậy, xem ra là có nguyên nhân, hơn nữa là nguyên nhân ở bên trong, chờ phương pháp giải quyết của tôi đi". Vương Tuấn Khải lãnh mạc nói, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

"Cái gì?". Cô gái sợ tới mức choáng váng, run rẩy mà rời đi.

Người ở chỗ này đã thấy bộ dạng kinh ngạc của cô ta, vô cùng hưng phấn, đợi lúc cô ta rời đi, hoan hô kêu to.

Cuối cùng đã đem được cái cô gái cáo mượn oai hùm này đánh chạy, bọn họ tin tưởng, Tổng giám đốc tuyệt đối sẽ không lưu cô gái này, thậm chí ngay cả cái quản lí của bộ phận nghiệp vụ kia nữa, chỉ sợ cũng nên đổi người rồi.

Nằm mơ cũng muốn ở lại, nằm mơ cũng muốn được tiến cử (thăng chức), tại sao lại trở thành như vậy, ô ô.

Vương Tuấn Khải ôm Vương Nguyên trở lại văn phòng, sau đó lập tức gọi điện thoại cho Mai Tử Thành, kêu ông đến Vương thị.

"Thiếu chủ, em không sao, anh đừng lo lắng"- Vương Nguyên ngồi ở một bên, an ủi.

Chỉ là chân bị trật khớp, không có chuyện gì lớn, nghỉ ngơi vài ngày chẳng phải xong sao?

"Không có việc gì, cái này còn gọi không có việc gì, chân bị trật rồi". Vương Tuấn Khải nổi giận nói, sau đó cầm điện thoại lên, gọi điện thoại đến bộ phận nhân sự, bất kể là ai tiếp, trực tiếp rống to: "Đem quản lí bộ phận nghiệp vụ đuổi ngay cho tôi, lập tức".

"Thiếu chủ, anh đừng tức giận được không, kỳ thật chuyện này là em không đúng, là do em hất cơm lên trên người cô ấy trước"- Vương Nguyên nhận lỗi nói.

Sự tình vốn chính là cậu đưa tới, không thể trách người khác không như vậy được!

"Nhưng mà cô ta không nên đẩy em". Vương Tuấn Khải tức giận nói, vừa nghĩ tới cô gái kia đẩy Vương Nguyên, làm cho cậu bị trặc chân, anh liền nổi giận.

"Thiếu chủ, đừng nóng giận được không, tức giận đối thân thể không tốt, được rồi, đừng tức giận mà?". Vương Nguyên lôi kéo tay Vương Tuấn Khải, làm nũng.

Trước kia cậu chỉ làm nũng với mẹ Lâm cùng bác Lâm, đây là lần đầu tiên làm nũng với Vương Tuấn Khải, không biết anh có thích bộ dạng làm nũng của mình hay không, nếu như không thích, từ nay về sau cậu sẽ không làm nũng là được.

"Ai —— đối với em, sao anh lại không giận được". Vương Tuấn Khải ngồi ở bên cạnh Vương Nguyên, bất đắc dĩ nói.

"Em biết thiếu chủ là tốt nhất". Vương Nguyên ôm Vương Tuấn Khải, vui vẻ nói.

Quả nhiên không ngờ làm nũng có tác dụng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro