[LONGFIC] Không Quá Muộn Để Nói Yêu Người [Chap 4], YoonYul, SooRi, TaeNy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4: Can it be love?

_ Yul à…

_ …

_ Yul…

_ …

_ YULLLLLLLLLLL…

Yuri chợt quàng tỉnh, mở mắt nhìn quanh, cô ngáp nhẹ, rồi lại nhắm mắt

_ YULLLL AHH…

Nhận ra giọng của Sooyoung, Yuri trở mình vùng dậy, cô chạy nhanh xuống mở cửa

Sooyoung kéo cánh cửa, bước vào, quay lại nhìn Yuri, chưa kịp cằn nhằn, Soo trợn tròn mắt

_ Yul…cậu…cậu sao thế

_ Sao? Mình có làm sao đâu?

Yuri nói giọng ngái ngủ, cô dụi mắt, đi vào phòng tắm. Yuri vừa ngắm mắt vừa rửa mặt, đây là kết quả hiển nhiên của một đêm trằn trọc, Yuri thở dài, nhìn vào gương

_ AAAAAAAAAAAAA!!!

Sooyoung đang loay hoay mở cửa, giật mình khi nghe Yuri la lớn

_ Sao thế Yul?

Yuri đi ra khỏi phòng tắm, nhìn Sooyoung bằng cặp mắt gấu trúc

Sooyoung im lặng trong giây lát,rồi Soo phá lên cười

_ Haha…sao thế…đêm qua cậu không ngủ à?

_ Mình chỉ ngủ muộn một tí thôi mà

Yuri mếu máo, cô lấy tay dụi mắt

Sooyoung nắm tay Yuri ngăn không để cô dụi mắt, Soo xoa nhẹ lên mắt Yuri

Yuri đỏ mặt, bất chợt cô nhìn ra cửa, Yuri bước lùi lại

_ Hai người có vẻ thích đụng chạm nhỉ!

Yoona đứng đó từ lúc nào, nhìn Sooyoung bằng cặp mắt hình viên đạn

_ Liên quan gì đến cô

Yuri gằn giọng, cô đẩy lùi Sooyoung lại, Yuri không muốn chuyện như hôm qua lại xảy ra. Soo hiểu ý, Soo đi vào trong, sắp xếp lại cửa hang.

_ Ừ thì không liên quan…nhưng…cảm thấy không chịu được

Yoona đuối lí, không biết phải nói thế nào.

_ Cô đúng là vẫn thế…bà già khó tính

_ Yul nói ai là bà già khó tính, đồ…đồ…đồ đen, lùn.

_ Yah…cô dám bảo tôi đen , lùn hả? Thế mà lúc trước tôi toàn phải lắp bóng đèn đấy

_ Thế Yul không đứng lên ghế à

Yuri đỏ mặt, cô hét lên

_ Mặc kệ tôi, cô tưởng cô hay lắm à…Khỏe mạnh thì sao chứ, lúc cần đến thì chẳng thấy đâu.

_ Thế ai đã ở bên Yul suốt những lúc Yul bệnh chứ, ai đã cõng Yul đi suốt một đoạn đường dài chỉ vì Yul bị bong gân.

_ Cô nói hay nhỉ, chỉ vì chạy đến ôm cô, mà tôi…

Yuri im bặt, cô đỏ mặt: “Sao lại nhắc đến chuyện này chứ?”

Yoona cười thầm, mặt lộ rõ vẻ đắc ý.

_ Đấy, thấy chưa…Yoong biết Yul luôn cần Yoong mà

Yuri trợn mắt, cô nắm chặt hai bàn tay

_ Ai nói chứ, không có cô tôi vẫn có thể sống tốt

_ Hay thế à…Yoong sẽ chứng minh cho Yul thấy Yul cần phải có Yoong bên cạnh

_ Được, tôi chờ cô

Yoona cười nhếch miệng , chỉ tay về phía cửa hàng mình.

_ Yoong sẽ chứng minh cho Yul bằng cái đó

Yuri trừng mắt nhìn Yoona, cô gằn giọng, chỉ tay vào cửa hàng mình.

_ Bằng cái này, tôi sẽ cho cô xem không có cô tôi sống tốt thế nào!

Yoona đưa mắt nhìn bảng hiệu của cửa tiệm: “SOORI ”, Yoona cười, nụ cười khó hiểu, rồi cô quay lại, đi về phía cửa hàng mình.

Yuri dặm chân thật mạnh, cô đi thẳng vào trong, uống một ngụm nước, cô thở dốc

_ Bà già khó tính…

Yuri cứ đứng đấy, lầm bầm một mình

_ Yul à…cậu ổn chứ

Sooyoung nhìn Yuri , Soo thở dài

_Mình không sao, để mình ra trông tiệm

Ở bên kia con đường, Yoona đang cười thầm, tuy đây chỉ là một cuộc cãi vã, nhưng nó cũng là lần đầu tiên Yuri nói chuyện với cô sau ngày ấy. Yoona ngồi xuống, trầm ngâm một lát, cô chợt nghĩ: “Cô gái Sooyoung này cũng là một tay khó chơi đây”

Yoona quay vào trong, cô nhìn vào cái lồng nhỏ ở phía rìa ngoài, trong lồng là một con hamster lông vàng đang nằm ngủ, Yoona cười.

''Yul à, Yoong sẽ không buồn nữa đâu, vì thế nào Yul cũng sẽ trở về với Yoong mà.''

Ở phía bên này đường, trong cái cửa hàng xinh xắn, có hai người con gái. Một người đang ngồi huýt sáo nhìn một người vừa dậm chân vừa lầm bầm…

Yuri gõ gõ các đầu ngón tay lên cái bàn, bất chợt, như nhớ ra chuyện gì ấy, cô quay lại nhìn Sooyoung.

_ Soo à, môi cậu sao rồi

Sooyoung đang huýt sáo nhìn đi đâu đó, bỗng quay lại, cười với Yuri.

_ Sao là sao chứ, vết rách nhỏ đó thì có là gì với mình

Yuri thấy không an tâm, cô đứng dậy bước đến bên Sooyoung, cô nhìn chằm chằm vào mặt Soo. Chợt, Yuri nheo mắt, cô nhận ra có cái gì đấy không phải, Yuri đưa tay vuốt nhẹ ở khóe môi Sooyoung . Sooyoung hơi nhăn mặt. Yuri thấy thế, cô đặt tay lên má trái của Sooyoung, Yuri xoa nhẹ, cô biết có điều gì đó hơi khác trên mặt Sooyoung. Yuri thấy có bột phấn rơi nhẹ, cô nhìn lại bàn tay nhìn, cũng thấy bột phấn dính trên các đầu ngón tay.

Sooyoung tránh ánh mắt dò xét của Yuri, Soo quay đi chỗ khác. Yuri vào trong, lấy cái khăn nhúng vào nước ẩm, cô đi ra, lau nhẹ lên má trái của Sooyoung, lớp phấn trôi đi, lộ rõ vết bầm nơi gần khóe miệng của Sooyoung. Yuri chợt đứng sững, cô cảm nhận được những giọt nước mắt đang ứa ra, tay Yuri run nhẹ

_ Sao cậu lại giấu mình?

_ Mình không muốn cậu buồn

Sooyoung đứng dậy, lấy tay quết đi những giọt nước mắt lăn nhẹ trên mặt Yuri

_ …

_ Yul à…đừng khóc mà

Yuri ngước nhìn Sooyoung, nhìn vào vết rách ở khóe môi của Soo, nhìn vào đôi mắt chân tình mà Soo dành cho cô. Yuri bước đến, ôm lấy Sooyoung. Sooyoung đứng sững, Soo cảm thấy ngạc nhiên, Soo luôn là người chủ động ôm Yuri nhưng đều bị Yuri từ chối, vậy mà bây giờ…Yuri không còn ở trong vòng tay của Soo nữa, mà chính Soo đang ở trong vòng tay nhỏ nhắn của Yuri.

Sooyoung mỉm cười, Soo nhắm mắt để cảm nhận hết những xúc cảm hạnh phúc hiện tại. Trong lòng Soo như có gì đó đang chặn lại, khiến cho mọi suy nghĩ đều vụt tắt, nhịp thở cũng hỗn loạn và dường như thời gian cũng đang ngừng trôi trong cô.

Sooyoung mong sao phút giây này đừng trôi qua, để cô mãi cảm nhận được tình yêu từ Yuri, dù đó là thứ tình yêu do chính cô tạo ra.

Yuri buông Sooyoung ra, thôi không ôm Soo nữa. Yuri cuối đầu, giấu khuôn mặt đỏ ửng của mình. Yuri quay người, cô chạy thẳng vào trong, để lại Sooyoung đứng sững ở đó, Soo vẫn chưa kịp hiểu những chuyện vừa xảy ra, nhìn theo bóng Yuri, mặt Soo đỏ gấc, chợt Soo cười, một nụ cười hạnh phúc khó hiểu.

Quay lại với cái cửa hàng mới mở ở phía bên kia đường, chắc hẳn chúng ta đều biết chuyện gì đang xảy ra…đích thị là đang có một cơn bão rất lớn. Vừa cười chưa được bao lâu, Yoona đã quay lại với khuôn mặt nhăn nhó, cáu gắt.

Yoona đập bàn, cô lại nhìn vào cái lồng của chú hamster lông vàng

_ Yul à…Yul hay lắm

Yuri bước ra từ phòng tắm, cô hít nhẹ một hơi, cố lấy lại bình tĩnh. Tránh ánh mắt của Sooyoung, Yuri đứng lên ghế, với tay lau cái lồng chim ở phía trên cao. Yuri sợ Sooyoung sẽ nhắc lại chuyện ấy, sợ những câu hỏi mà cô không đủ bình tĩnh để trả lời.

Bất chợt, Sooyoung đi lại, đặt hai tay lên eo Yuri, bế cô xuống

_ Để mình làm cho, lỡ cậu té thì sao

_ Ừm…

Sooyoung im trong giây lát, rồi Soo lại hỏi

_ Lúc nãy…cậu không sợ có người thấy à?

Yuri bối rối, mặt cô đỏ ửng, Yuri ấp úng

_ Ừm thì…cũng đâu có ai…giờ này chưa có khách mà…với lại…

Sooyoung quay lại nhìn Yuri, Soo cười, rồi Soo đưa tay xoa xoa mặt mình

_ Mà sao cậu biết…

Yuri le lưỡi tinh nghịch, cô nhón chân cốc nhẹ vào đầu Sooyoung.

_ Cậu ngốc thật, ai lại đi đánh phấn một bên má chứ, hai bên má hai màu khác nhau, ai mà không biết.

Sooyoung gãi đầu, cười gượng

_ Tại mình gấp quá…

Yuri cười tươi, cô cảm thấy vui và có lẽ…hơi hạnh phúc

Yuri nhớ lại những ngày tháng vừa qua, lúc cô gặp khó khăn, vui buồn, lúc cô khóc hay cô đơn, đều có Sooyoung bên cạnh. Soo luôn nở nụ cười, một nụ cười nhẹ như cơn gió thoảng qua nhưng cũng đủ để mang đi mọi muộn phiền trong lòng cô. Từ lúc nào, Yuri đã cảm thấy không thể sống mà thiếu Sooyoung, cô nhận ra cái vị trí đặc biệt mà Sooyoung luôn hiện hữu trong tâm hồn cô, dù cho, hình bóng của người kia vẫn còn đấy, vẫn mãi là nỗi đau thầm kín mà Yuri không biết bao giờ mới có thể quên.

Bất giác Yuri chợt nghĩ: “Đó có phải là tình yêu?”

~~~~~~~~

Cả ngày hôm ấy, Yuri luôn nghĩ mơ màng về những chuyện như vậy, cô cuốn mình trong mọi cảm xúc trộn lẫn, nào vui, nào buồn. Có khi Yuri tưởng mình đang sống lại trong những hồi ức ngày xưa, Yuri nhớ lại những kỉ niệm khi sống chung với Yoona, rồi nhớ lại những lúc có Sooyoung bên cạnh. Hai con người, hai tính cách và hai tình yêu dành cho cô. Yuri đưa mắt nhìn sang cửa tiệm của Yoona, thấy bóng cô ấy đang lom khom thu xếp cửa hàng, rồi Yuri nhìn lại Sooyoung đang tiếp chuyện với khách… Yuri thở dài, cô quyết định không nghĩ nữa, cứ để mọi chuyện xảy ra như nó muốn.

_ Yul…mình bán được con Husky rồi

Sooyoung quay lại nhìn Yuri, Soo cười tít mắt

Yuri mỉm cười

_ Cũng trễ rồi, cậu về trước đi

Yuri phụ Sooyoung thu xếp lại mọi thứ, cô vào trong lấy cái áo khoác đưa cho Sooyoung.

_ Trời lạnh lắm, cậu về cẩn thận

Sooyoung mặc vội cái áo

_ Mình về nha Yul

Yuri vẫy tay chào Sooyoung, chợt, cô nhớ ra chuyện gì đó

_ A! Soo-cậu…đợi mình tí

Yuri chạy vào trong, cô lấy cái chìa khóa có móc sẵn một cái hình nộm nhỏ, Yuri chạy ra đưa cho Sooyoung.

_ Cái này là chìa khóa mở cửa, cậu giữ đi

Sooyoung ngạc nhiên, cầm lấy chìa khóa, nhìn Yuri

_ Sao lại đưa mình?

Yuri ấp úng

_ Thì…thì để…sáng cậu mở cửa vào, khỏi kêu mình

_ Không sợ nửa đêm mình lẻn vào à?

Yuri nhìn Sooyoung, cô ngập ngừng, đan các ngón tay lại với nhau

Sooyoung cười tươi, xoa xoa đầu Yuri.

_ Mình đùa mà

Sooyoung quay đi, vẫy tay chào Yuri.

Thời tiết về đêm càng lạnh, gió lùa qua nhè nhẹ, Yuri chợt run người, cô bước vội vào trong nhà

~~~

_ A! Cho hỏi…ở đây có…

Yuri quay người nhìn lại

_ Xin lỗi…cửa tiệm của mình đã đóng…

Yuri mở to mắt, nhìn người đối diện. Chợt, người đó chạy tới ôm chầm lấy Yuri, cả hai ôm nhau quay vòng vòng giữa nhà.

_ Yul…mình nhớ cậu nhiều lắm

_ Sao cậu về mà không báo cho mình một tiếng

_ Mình muốn cho cậu bất ngờ mà

_ Thế…sao cậu biết mình ở đây mà tới

_ Mình hỏi hàng xóm cũ của cậu, họ nói cậu đã chuyển tới đây

_ Mình nhớ cậu nhiều lắm…Tae Tae à

_ Mình cũng đâu muốn xa cậu lâu như thế…

Taeyeon buông Yuri ra, hai người nhìn nhau thêm một lát, chợt Taeyeon nói tiếp.

_ Tối nay mình ngủ lại nhà cậu nha, mình có rất nhiều chuyện muốn nói với cậu

Yuri mỉm cười, cô khóa cánh cửa rồi kéo Taeyeon vào trong

_ Dĩ nhiên rồi, vào trong cho ấm, ngoài này lạnh lắm

Taeyeon ngồi xuống cái bàn ăn nhỏ, Yuri nấu hai ly cà phê nóng, cô ngồi xuống đối diện Taeyeon , đưa cho Taeyeon một ly.

Hai người hỏi thăm nhau, họ kể cho nhau nghe đủ mọi chuyện, chợt, Taeyeon nhìn Yuri

_ Cậu với Yoona gì đó sao rồi? Mình còn chưa biết mặt cô ấy nữa.

Yuri lặng người trong giây lát, cô biết thế nào Taeyeon cũng hỏi chuyện này, Yuri cười gượng

_ Hết rồi Tae à…

_ Sao thế?

_ Từ sau ngày cậu đi…

Yuri kể cho Taeyeon nghe mọi chuyện, đôi lúc cô phải lấy tay chặn những giọt nước mắt đang chực trào. Taeyeon nắm hai tay Yuri, cố giữ cho bạn mình được bình tĩnh

Taeyeon đã hiểu mọi chuyện, cô thở dài

_ Mình xin lỗi đã không thể ở bên cậu những lúc đó

_ Sao phải xin lỗi chứ…mình vẫn sống tốt mà

_ Nhưng…Yul à…

_ Không nhưng nhị gì hết, bây giờ mình cảm thấy rất tốt.

_ Ừm…

Yuri chợt đứng dậy

_ Cậu đợi mình tí nhé, mình đi tắm, càng lúc càng lạnh rồi

_ Ừm…tắm nhanh nhé, cậu mà bệnh là mình không quan tâm đâu đấy

Taeyeon nhìn Yuri, cả hai cười tươi.

Taeyeon đứng dậy, cô đi vòng vòng trong cửa tiệm của Yuri, ngắm những cái chuồng thú đặt ở mọi nơi, Tae nghĩ thầm: “ Sao Yul lại thích mấy con vật này thế nhỉ? ”

Bất chợt, cánh cửa mở ra, Sooyoung đi vội vào

_ Yul à, mình quên…

Sooyoung đứng lại, nhìn Taeyeon . Taeyeon cũng nheo mày nhìn Soo, bất chợt Soo hỏi

_ Ăn trộm à?

Taeyeon tức giận, vo hai nắm tay, Tae bước tới

_ Nói chuyện thế này…chắc cô ta chỉ có thể là Yoona gì đấy

Taeyeon đấm một phát vào bụng Sooyoung , Soo bất ngờ, khuỵu xuống, thở dốc

_ Điên à…Yoona gì chứ

Taeyeon ngạc nhiên, cô nheo mày, gãi đầu

_ Thế…không phả Yoona à?

Sooyoung tức giận, ôm bụng, gồng người đứng dậy

_ Không!

Bất chợt, Yuri bước ra từ nhà tắm

_ Tae à…có chuyện gì thế

_ Mình…cũng không biết nữa

Yuri đi ra, nhìn Soo đang xoa xoa bụng

_ Ủa…sao cậu lại ở đây

_ Mình để quên điện thoại

Yuri ngạc nhiên nhìn Taeyeon và Sooyoung

_ Mà…hai người có chuyện gì vậy

Taeyeon và Sooyoung tức giận, cùng nói một lúc

_ Cô ta nói mình là ăn trộm

_ Cậu ấy nói mình là Yoona rồi còn đấm vào bụng mình.

Yuri thở dài, cô kéo hai người vào trong…

~~~~~~

_ Thì ra là vậy à…vậy cô là Sooyoung à…xin lỗi nhé

Sooyoung cười

_ Có gì đâu…tôi cũng xin lỗi về chuyện lúc nãy

Yuri thì cứ gục đầu lên bàn mà cười, cô không nghĩ lại có sự hiểu lầm đáng yêu như thế

Nhìn Yuri một lát, Sooyoung đứng dậy, đi đến bàn tính tiền, lấy cái điện thoại để quên ở đấy

_ Mình về nha Yul...

Yuri vẫn còn cười, cô nói vọng ra

_ Chào cậu

_ Chào cả bạn Taeyeon gì đấy luôn nhé!

Taeyeon nhìn ra, rồi quay lại nhìn Yuri

_ Này, khai thật cho mình biết, hai người là mối quan hệ gì

Yuri ngạc nhiên, cô ngước mặt nhìn Taeyeon, mặt Yuri ửng đỏ

_ Hình như…hình như thôi nha…cậu ấy yêu mình

Taeyeon trầm ngâm một lát, rồi lại nói tiếp

_ Còn cậu thì sao?

Yuri cúi đầu, lí nhí

_ Mình cũng không biết nữa…

Taeyeon mỉm cười nhìn Yuri

_ Mình thấy cô ấy được đấy Yul à…

Thời tiết về đêm càng thêm lạnh, tuyết rơi nhẹ ngoài đường, dòng người thưa dần, ánh trăng heo hắt rọi vào căn phòng của Yuri. Hôm nay hai người quyết định sẽ nói chuyện với nhau đến khi nào ngủ quên mới thôi…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro