[LONGFIC] Khuynh Thế Hoàng Phi [Chap 22], YoonSic, YulSic, TaeNy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 22: Sai lầm của YoonA

“Bộp!”

- Giời ơiiiii!!!!!

- Ý…Ớ…YoonA?- Jessica ngạc nhiên, đúng là trời xui đất khiến vừa bước xuống xe cô đã đụng ngay phải cô ấy.

- Đúng là xui xẻo!- YoonA phủi phủi áo sau khi buông ra cả tràng lẩm bẩm trong miệng. Điều đó khiến Jessica vô cùng khó chịu. Gì chứ? Coi cô là cái gì vậy mà đụng có một cái thôi cứ làm như đụng phải cả cái xe rác ấy.

- Ya ya, nói cái gì đấy?!- Jessica nạt lại và kéo tay YoonA, cô không thể tin được mới tối hôm qua mình đã tốn cả lít nước mắt vì cái người này và nghĩ cô yêu cô ấy. Đúng là tai hại. - Cô nghĩ tôi muốn đụng phải cô lắm ấy!

- Cô dở hơi à! Tôi không muốn nói với cô! Tránh ra coi!- YoonA bực bội bỏ tay Jessica ra và thẳng thừng bước vào với gương mặt vô cùng khó coi. Nhưng Jessica đâu có tha cho cô.

- Này này đứng lại! Tôi chưa nói chuyện xong cơ mà!

- Này! Đi chậm lại!

- YA! IM YOONA!

- Cô học đâu cái kiểu bất lịch sự người khác nói cứ lơ đi thế hả!?!- Đó là điều Jessica có thể nói lọt tai YoonA từ nãy đến giờ vì họ đã phải dừng lại trước cửa lớp một lúc. YoonA đã nghe thấy nhưng cô vẫn thản nhiên mặc kệ Jessica lẽo đẽo theo sau mình.

Jessica biết mình có nói nữa nói mãi thì YoonA vẫn không thèm đếm xỉa đến, cô bĩu môi lầm rầm mấy câu rồi cũng về phía cuối và ngồi vào chỗ của mình, tất nhiên, bên cạnh cô là YoonA. Jessica vừa lườm nguýt YoonA vừa nguyền rủa: “Hứ, làm phách! Được mình để ý cho còn kiêu căng! Đã thế thì đây cũng không thèm! Đúng là YoonA thúi!”

- Cô làm cái trò gì thế!- YoonA khó chịu lên tiếng và nhìn Jessica đang giơ nắm đấm với bĩu môi mình. Từ bé đến giờ YoonA phải thừa nhận cô chưa gặp ai mà thần kinh có vấn đề như cái cô này.

- Làm gì kệ tôi, đúng là vô duyên!

- Cô…..!!!

- …………..

- …………..

- Jessica….

- ………..

- Jessica, tôi bảo………

- ………..

- Ya Jessica Jung! *khều khều chân*

- ……

- YA! *đá mạnh*

- Ui da!- Jessica kêu lên, nhăn nhó khổ sở- Gì! Cô vũ phu vừa thôi chứ.

- Ai bảo tôi gọi cô không nghe!

- Cô chưa học nội quy hả, trong giờ học không được nói chuyện riêng!

- Cái gì???!- YoonA không thể tin nổi vào tai mình, Jessica Jung đang lên giọng giảng đạo cho cô nghe.

- Học đi! Đúng là lười biếng!- Jessica nạt YoonA và cúi xuống học bài tiếp, cô phải cố gắng hết mức có thể để ngăn đôi vai mình đang rung bần bật, nín tiếng cười của mình. Trêu trọc YoonA là điều vô cùng thú vị, bỗng, Jessica nhớ đến Hoàng đế của mình. Cô ấy cũng phát điên mỗi lần bị Jessica lừa hay trêu trọc. Trái tim Jessica như bị bóp nghẹt lại. Cô lại nhớ cô ấy…nhiều, nhiều khủng khiếp.

- Jessica….

- …………

- Jessica….C…Cô…Cô sao vậy?- YoonA lo lắng, Sica ngồi bất động, mái tóc vàng xoăn che khuôn mặt cô ấy….YoonA cảm thấy vô cùng…khó xử vào lúc nãy. Cô ngập ngừng, khẽ đặt một bàn tay lên vai Jessica.

- ………

- Tôi….tôi xin lỗi….- YoonA ngốc nghếch nghĩ rằng mình hơi quá đáng với cô ấy. Lần đầu tiên trong đời, cô trở nên lúng túng khó xử như vậy. Không hiểu sao khi đứng trước Sica, cô như đánh mất bản thân mình. Ở Jessica có điều gì đó rất quen thuộc, đặc biệt với YoonA nhưng điều đó rất mờ nhạt. Mờ nhạt đến nỗi lần đầu tiên gặp cô ấy, cảm giác đó chỉ thoáng qua YoonA. Đó là điều cô luôn cố giấu giếm, cố che đậy…rằng cô đang mở lòng mình với một cô gái, chuyện chưa từng xảy ra từ trước đến nay.

- ……..Không sao……- Jessica hít một hơi dài và ngẩng lên. Cả hai im lặng nhìn nhau, đôi mắt của YoonA rất sáng, rất giống. Jessica như cảm nhận được tận sâu trong đáy mắt cô ấy là hình ảnh của cô, là một thứ tình cảm sâu đậm da diết. Phải kiềm chế lắm, để không khóc và không lao vào ôm YoonA, Jessica mỉm cười lè lưỡi trêu trọc YoonA- Tôi dọa cô đấy! Đáng đời cái đồ vũ phu!

- ……………..- YoonA nhăn mặt.

- Học đi!! Ngồi mà nhìn!- Jessica nạt YoonA rồi quay sang học tiếp. Nhưng YoonA vẫn im lặng, mặt nhăn như khỉ.

- ……………

“Bốp!”

- Ui da!!!- Jessica kêu lên. YoonA lại vừa cốc đầu cô một cái rõ đau.

- Từ sau đừng có như vậy nữa! Biết chưa!- YoonA quát rồi lẩm bẩm “Đúng cái đồ thần kinh! Mắc gì mình đi lo lắng cho cô ta!”.

- Quá đáng!

- Kệ tôi!- YoonA nói xong thì chuông hết giờ vang lên, cô đứng dậy, trước khi đi còn quay sang quắc mắt nhìn Jessica- Tránh xa tôi ra đấy!!

Nói rồi YoonA hậm hực bỏ đi mất, để lại Jessica ngồi mỉm cười khúc khích nhìn con Nai khó tính quắp đuôi đi ra khỏi lớp. Một lúc sau, cô cũng ra về, nhưng…..

- Thưa ông chủ, là con nhỏ đó đó.

- Con bé tóc vàng đó là Jessica Jung?

- Dạ vâng, nó là cô em gái mới mất tích gần đây của Jung Yunho. Hắn ta cưng em mình hơn cả vàng bạc.

- Tốt lắm- *nghiến răng kèn kẹt*- Tên oắt con vắt mũi chưa sạch ấy đã hủy hoại công ty của ta, đẩy ta xuống tận cùng xã hội. Mày chuẩn bị trả giá đi Jung Yunho….

-------------------------------@@-----------------------------------------------

- Sao Yoong ngốc thế!? Sao lại làm thế vì em chứ?

- ….Em không sao là tốt rồi….

- Yoong có biết em lo lắng thế nào không? Có biết em sợ thế nào không?

- ….Em lo lắng cho Yoong?

- Chứ còn sao, hức hức…..Đúng là đồ khùng….

- Vì…Yoong yêu em……

- Em đã nói em….

- Yoong biết……

- ……Vậy sao Yoong còn như vậy?

- Vì em vẫn là người Yoong yêu, là người đã xuất hiện trong cuộc đời này của Yoong, là món quà quý giá nhất Yoong được tậng……

Em đến để Yoong có thể được yêu em………….

Jessica tay cầm ly rượu vang lúc nãy Taeng đưa hoc ô, trầm ngâm đứng trên ban công. Từ đây cô có thể nhìn thấy toàn bộ con sông Hoàng Hà chảy qua. Dưới ánh trăng đêm, dòng sông hiền hòa lấp lánh, từng cơn gió mát lạnh thổi tung mái tóc vàng óng của cô. Mỗi khi nhớ cô ấy, Jessica lại ra đây đứng. Đã bao nhiêu lần cô nghĩ mình sẽ tìm cách lao xuống dòng sông ấy, quên đi tất cả và quay trở lại đó tìm cô ấy. Nhưng bạn bè, gia đình và cuộc sống nơi đây không để cô đi, và cả…người đó nữa.

- Jessica, sao không xuống?- TaeYeon cất tiếng. Hôm nay là buổi tiệc mừng sự hợp tác của tập đoàn họ Jung với một số doanh nghiệp khác. Vì vậy mà Yunho rất bận tiếp khách, anh phải nhờ cả Krystal đi cùng, còn Jessica thì anh biết, cô cần sự yên tĩnh. Tiffany không đến được nên TaeYeon đi cùng Jessica cả hôm đấy.

- Ừm…mình muốn ở trên này một lúc- Jessica trả lời.

- ……..Cậu lại đang nghĩ gì hả?- TaeYeon hỏi.

- ……..Mình chỉ……

- Không sao đâu, mình hiểu. Cậu nhớ cô ấy…..

- …………

- Cậu đã đến bảo tàng chưa?- TaeYeon hơi ngập ngừng, ở đó là nơi quan tài của Hoàng đế đang nằm ngủ.

- ……..Mình đến rồi…..- Jessica cười buồn.

- …………….

- Mình thấy…vẫn như lần đầu tiên chúng ta tìm thấy cô ấy…Vẫn đẹp như vậy…..

- Cô ấy ngoài đời, đẹp như bức tượng đó chứ?- TaeYeon cố gắng làm sao để cuộc nói chuyện này trở nên thoải mái, vui vẻ nhất có thể.

- Ừ, rất đẹp….

- Giống YoonA không?

- …….Có, rất rất rất giống.- Jessica nói nhỏ và cười với TaeYeon. Cả hai người đều bật cười thành tiếng.

YoonA đã ở bữa tiệc này khá lâu và cô thấy nó thật sự…tẻ nhạt. Không muốn thừa nhận nhưng đó là điều không thể chối cãi, cô từ chối tất cả các bữa tiệc khác và đến bữa tiệc nhà họ Jung bởi…Phải, là vì cô ấy! Là Jessica. YoonA muốn tự dằn xác mình ra mà hành hạ vì dám điều khiển cô đến đây, chỉ bởi vì Jessica. Cả buổi tìm kiếm Jessica mà không thấy, cô mất hết cả hứng và chỉ muốn bỏ về. “Cô ta đang ở chỗ chết dẫm nào không biết?!” YoonA nghĩ. Cô bước lên tầng của căn biệt thự, và nghe thấy tiếng cười đùa ở ngoài ban công. YoonA bước đến gần và thấy Jessica đang cười đùa với một cô gái dễ thương khác, là TaeYeon.

- Ahahahaha, sau đó cậu làm gì để Fany hết giận?- Jessica thích thú hỏi chuyện của Tae và Nấm.

- Mình chả làm gì cả, mình cứ đến và năn nỉ ỉ ôi, mè nheo với cô ấy.

- Thế là cô ấy tha à ?

- Không hẳn, cô ấy bơ mình một thời gian dài.....

- Ahahahahahahahah !- Jessica phá ra cười đến chảy cả nước mắt khi TaeYeon miêu tả lại vẻ mặt của Fany khi giận. Cậu ấy đúng là một nhóc lùn đáng yêu. Đang noi chuyện vui vẻ thì TaeYeon có điện thoại, là Nấm.

TaeYeon nghe và nhảy cẫng lên, Nấm sẽ đến đây. Cô vội chào tạm biệt Jessica và đi xuống. Cô đi qua cả YoonA đang đứng đằng sau cánh cửa mà không biết. YoonA đã đứng nhìn họ nói chuyện từ nãy giờ. Trong lòng cô lúc này vô cùng tức giận và buồn bã. Cô tự hỏi cô gái kia có phải người yêu Jessica ? Nhìn họ rất thân mật. YoonA không hiểu bản thân mình làm sao, nhưng ngay lúc này cô chỉ muốn chạy ra và hỏi Jessica cho bằng được. Vì vậy, đợi một lúc khi TaeYeon đi khỏi, cô bước về phía Jessica.

- Á mẹ ơi..... !- Jessica hét lên, một tay vuốt ngực thở phào- Im YoonA ! Cô làm tôi hết cả hồn.

- .........- YoonA không nói gì, gương mặt vô cùng khó coi.

- Người đâu như ma ấy. Sao cô lại ở đây ?

- Tại sao tôi không được ở đây chứ ?- YoonA nhăn mặt.

- À phải rồi...- Jessica gật gù. ‘Cô ấy là đối tác của anh’. Jessica mỉm cười, rót một cốc nước cho YoonA và đưa cho cô ấy- Cô muốn uống nước không ?

‘Lại còn giả vờ tốt bụng với mình !’ YoonA lẩm bẩm.

- Huh ?

- Tôi không uống.

- ....Tùy cô !- Jessica cười.

- Cô gái lúc nãy là người yêu cô à ?

- .....Ai cơ ? TaeYeon á ?

- Cô gái tóc vàng lúc nãy.....- YoonA ngập ngừng, ‘Cái quái gì thế này ? Mình đang ghen à ?’

- À, là TaeYeon. Không, cậu ấy là bạn tôi.

- Ờ...thế hả ?- YoonA cảm giác mình vừa thả một quả cân 10000kg xuống, nhẹ nhõm bao nhiêu.

- Cô hỏi làm gì ?

- Không....tôi chỉ muốn biết ai xấu số là người yêu cô thôi !

- Không phải cô đâu mà lo !- Jessica lè lưỡi bĩu môi.

- Sao lại không phải tôi????- YoonA buột miệng, ngây thơ như một đứa trẻ, cô mở to đôi mắt nai ra nhìn Jessica, lộ vẻ thất vọng.

- ………….

- …………..

- ………..- Jessica im lặng và bước đến gần YoonA, trong màn đêm, tóc YoonA khẽ tung bay, đôi mắt đợi chờ điều gì đó. Thật sự rất giống cô ấy, Jessica toan đưa một tay lên, vuốt má YoonA nhưng khi đến gần, cô rụt tay lại và cười- Vì chúng ta đâu phải người yêu…..

- Cô có tình cảm với tôi?!- YoonA đang cố níu kéo, cô cố níu kéo niềm tin và hạnh phúc của mình ở lại. Cô đã nghĩ Jessica Jung có tình cảm với cô- như bao cô gái khác bị cô quyến rũ.

- …….Đã từng, nhưng giờ thì không…

- Tại sao?

- ……….

- ………..

- Cô có người yêu rồi?- YoonA hỏi to khi Jessica bước về phía cửa xuống dưới tầng.

- ……- Jessica khá ngạc nhiên, quay lại nhìn YoonA- Phải.

- Là ai?????

- ………Cô không biết cậu ấy đâu…..- Jessica bước xuống. YoonA đứng đằng sau, trái tim cô bỗng nhói đau. Một tay cô nắm chặt lại thành nắm đấm, cảm giác đau đớn và phẫn nộ trào lên. Vậy mà cô cứ nghĩ, Jessica để ý mình cô? Hóa ra cô ấy đã có người yêu, không phải cô?

YoonA đứng im một hồi, lấy lại bình tĩnh và bước nhanh xuống tầng dưới, nơi buổi tiệc đang diễn ra. Đảo mắt một vòng, cô tìm thấy Jessica đang đứng nói chuyện cùng một anh chàng cao lớn ở một góc cùng với Yunho và hình như là cả bà Jung. YoonA bước đến. Jessica nhìn thấy cô, ánh mắt và nét mặt thoáng thay đổi trong giây lát rồi lại quay sang tiếp chuyện anh chàng kia. YoonA biết anh ta, đó là Daniel- một thiếu gia khác trong giới kinh doanh, cô và anh ta cũng là chỗ quen biết. Nhìn cái kiểu cười đùa kia là biết ngay anh ta đổ Sica rồi. Còn ra vẻ làm bộ làm tịch, YoonA khịt khịt mũi, liên tục liếc nhìn Daniel. Đột nhiên Jessica bước về phía quầy đồ uống, chắc đi lấy thêm nước. YoonA tranh thủ bước ra chỗ Daniel và bắt chuyện.

- Chào cậu!- Daniel nở nụ cười khi nhìn thấy YoonA.

- Chào.- YoonA lạnh tanh. Nhưng có vẻ Daniel cũng quen với thái độ này của cô nên chỉ cười chứ không nói gì.

- Cậu quen cô gái vừa nãy à ?- YoonA hỏi tiếp khi cả hai im lặng, không phải vòng vo tam quốc làm gì. Vô thẳng chủ đề chính luôn cho lẹ.

- Không, mình vừa mới làm quen thôi. Cậu quen cô ấy à ?- Daniel ngạc nhiên.

- Cô ấy học cùng lớp với mình.- YoonA vừa nói vừa gắp thức ăn.

- Thật sao ? May quá !

- May cái gì ?

- Ừm, cô ấy xinh đúng không ?- Daniel hồ hởi.

- Cũng được.- YoonA đáp cụt lủn, nói thế thôi chứ trong lòng thì ngất ngây từ lâu rồi.

- Cậu đúng là...YoonA, nếu cậu quen cô ấy....có thể giúp mình...

- Giúp gì ?

- Mình yêu cô ấy !- Daniel cười rõ tươi, YoonA trố mắt ra nhìn.

- Mới quen mà đã yêu với đương !- YoonA lẩm bẩm.

- Hả ?

- Không có gì....

- Vậy cậu giúp mình nhé, YoonA ! Mình thực sự kết Jessica rồi...

- Đừng có mơ !- YoonA lại lầm bầm trong miệng.

- Cậu vừa nói gì vậy ? Nói to lên.

- Daniel, cậu tránh xa cô ấy ra !- YoonA giơ cái nĩa lên và đe dọa Daniel.

- Tại sao chứ ? Cậu cũng...

- Không ! Nhưng cô ấy là hoa đã có chủ, dép đã có chân rồi !

- Là ai ?- Daniel không hề tỏ vẻ nao núng.

- Ờ......thì là...

- Cô có người yêu rồi ?- YoonA hỏi to khi Jessica bước về phía cửa xuống dưới tầng.

- ……- Jessica khá ngạc nhiên, quay lại nhìn YoonA- Phải.

- Là ai?????

………Cô không biết cậu ấy đâu…

- Cậu không biết cậu ấy đâu…- YoonA mỉm cười trong lòng, cô thầm nghĩ thế là đá được tên Daniel này ra được một bên.

- Mặc kệ, mình không quan tâm!- Daniel cười khẩy.

- Sao trơ vậy nội!- YoonA lầm rầm (sao k nhìn lại mình đi hả giời)- Cô ấy có người yêu rồi, yêu rất sâu đậm! Vì thế mình khuyên cậu tốt nhất nên từ bỏ đi.

- Chưa cưới nhau thì mình vẫn còn cơ hội.

- Mình đã bảo tránh xa ra cơ mà!!!!- YoonA nổi quạu khiến Daniel khá bất ngờ, anh bật lại không kém.

- Cậu bị cái gì vậy? Vậy cậu nói mình nghe đấy là ai? Chả có ai ở cái Bắc Kinh này mà mình không biết cả.

- Cậu không biết đâu!

- …..Trừ khi cậu bịa chuyện. YoonA, cậu cũng thích Jessica? Phải không?

- ……Ơ mình….

- Mình sẽ đi hỏi Jessica!- Daniel toan bỏ đi thì YoonA kéo tay anh lại và nói chắc như ván đóng thuyền.

- Khoan! Phải, và mình là người yêu của cô ấy…

- ….C…Cái gì?- Lần này, khuôn mặt Daniel thật sự biến sắc. Nhưng anh vẫn còn nghi ngờ YoonA.- Mình không tin.

- Cậu sẽ phải tin thôi, nếu không cậu có thể ra hỏi anh trai cô ấy là Yunho, mình và cô ấy đã đính hôn. Vì vậy, cậu nên rút lui đi thì hơn.

- …………………….- Daniel im lặng nhìn YoonA, gương mặt Yoon không hề lay chuyển. Có vẻ cô ấy nói thật, Daniel đã nghĩ như vậy. Nhưng anh nhìn thấy Jessica đang đứng ngay đằng sau YoonA từ lúc nào, có vẻ cô ấy đã nghe thấy hết….

- Là thật sao?- Daniel nhìn Sica đứng đằng sau YoonA.

- Phải

- Không!

- …….- YoonA giật mình, cô quay lại, gương mặt Sica đỏ lừ vì tức giận khiến cô không biết phải phản ứng thế nào.- Ơ, Jessica, tôi……

“Chát!!!!!!!!”

- Jessica….- Daniel lo lắng, anh không nghĩ Jessica lại làm thế. Cả đại sảnh đều đang quay ra nhìn YoonA và Jessica. Yunho đứng gần đấy, anh quay sang nhìn rồi bước đến gần cả hai.

- Jessica, em làm gì vậy?- Yunho ngạc nhiên, anh nhìn Jessica đang mím chặt môi, nhìn YoonA và cái tát đỏ lừ trên mặt cô ấy.

- Sao Yoon dám làm vậy?- Jessica đột nhiên thay đổi cách xưng hô khiến YoonA vô cùng bất ngờ, cô ngẩng lên nhìn Jessica, nước mắt đã trực sẵn trên khóe mắt cô ấy.

- Yoon….Yoon không hề….

- Ai cho Yoon dám tự phát ngôn như thế?! Yoon nghĩ mình là ai chứ? Yoon nghĩ mình là người ấy sao ?!!!!- Jessica nói trong nước mắt, khá to tiếng khiến vài lời xì xầm bàn tán vang lên. Krystal chạy đến và kéo tay Jessica

- Unnie, bình tĩnh đã. Chúng ta vào trong giải quyết.....

- Yoon xin lỗi.....- YoonA chỉ biết nói lời xin lỗi lúc này, cô đang tự trách bản thân mình. Cô thật không thể hiểu nổi bản thân mình đang làm cái gì, nghĩ cái gì nữa.

- Vẫn như vậy, Yoon nghĩ em là gì chứ ? Là đồ chơi để Yoon thích lôi ra nghịch lúc nào cũng được sao ??- Jessica nức nở, không hiểu sao, khi đứng nghe những lời nói từ YoonA nãy giờ, cô thật sự không thể kiềm chế được. Cô ấy đang lôi Yoong của cô ra làm trò gì ? Cô ấy không phải Yoong, không phải người cô yêu.....

- Jessica, Yoon thật sự....

- Em ghét Yoon, từ giờ Yoon đừng đến đây nữa.- Jessica nói rồi bỏ ra ngoài.

- YoonA, có chuyện gì vậy?- Một lúc, khi mọi người còn đang mải bàn tán thì Yunho quay sang hỏi YoonA.

- ………

- ………

- Mình xin lỗi, là lỗi của mình.- YoonA đáp gọn lỏn rồi đuổi theo Jessica. “Im YoonA! Mày đúng là đồ ngốc! Mày đang cư xử kiểu gì vậy? Im YoonA bình tĩnh và điềm đạm đâu rồi! Sao mày có thể hồ đồ như vậy. Mày đã làm tổn thương cô ấy rồi. Sao mày không nhận ra sớm hơn mày yêu cô ấy????!!!” YoonA vừa chạy ra hướng bờ sông vừa tự dằn vặt chính bản thân mình.

---------------------------------------@@-------------------------------------------

Jessica chạy về phía con sông Hoàng Hà chảy xiết, nước mắt cô tuôn rơi như những hạt trân trâu thanh khiết, lung linh dưới ánh trăng.

- Yoong à, em nhớ Yoong….Tại sao chứ? Tại sao?.....- Jessica quỳ sụp xuống bờ cát trắng và trách bản thân mình. Ngày đó là cô, là cô đã đối xử không tốt với người ấy, là cô đã nhẫn tâm chà đạp lên tình yêu mà người ấy dành cho cô. Có lẽ vì vậy, cô đang bị trừng phạt. Để cô gặp YoonA, để cô nhớ ra tất cả, để hàng đêm cô mơ về người ấy nhưng không cho cô gặp lại, không cho cô biết gì về nơi đó có lẽ là hình phạt với cô. Những lời YoonA vừa nói, không hiểu sao lại làm tổn thương cô nhiều đến thế. Cô không muốn, không muốn một ai nhắc lại về người ấy nữa.

- Jessicaaaa!!!- YoonA vừa chạy vừa thở không ra hơi. Sica nghe thấy tiếng YoonA gọi mình, theo bản năng, cô đứng dậy và đi về một hướng khác, cô không muốn gặp YoonA lúc này.

YoonA lại tiếp tục tìm kiếm Jessica ven bờ sông, gió từ ngoài thổi vào khiến YoonA rùng mình. Cô bỗng cảm thấy có chuyện chẳng lành. Lôi điện thoại ra và nhìn đồng hồ, giờ đã là 10h đêm, con sông lại khá vắng vẻ. Jessica đi một mình như vậy thật nguy hiểm. YoonA lại chạy mong tìm được cô ấy.

- Jessicaaaaa, trả lời đi!!! Yoon cần nói chuyện với em!!!- YoonA cất tiếng gọi.

- ……- Jessica dừng bước chân của mình lại, thở dài, cô định quay lại thì từ đâu, một người đàn ông to lừng lững đứng ngay đằng sau cô, gương mặt cô cùng bặm trợn. Sợ hãi, Sica lùi lại và va phải một người khác, cũng là một tên to như hộ pháp.

- Các người là ai???? Các người định làm gì vậy???- Jessica sợ hãi, nhìn bọn họ chắc chắn không phải người tốt.

- Mời tiểu thư đi với chúng tôi….- Một tên nói.

- Không!! Yoon à!!!!!!!!- Jessica hét to lên. Từ xa, YoonA nghe thấy tiếng của Sica, cô nhanh chóng chạy đến nơi có tiếng kêu cứu.

- Tiểu thư, nếu không muốn chúng tôi mạnh tay thì ngoan ngoãn nghe lời đi. Bọn này còn tôn trọng cô đấy!

- Tránh ra tôi ra!!!! Anh Yunho, Yoon à!!! Bỏ ra!!!- Jessica vùng vẫy khỏi bàn tay cứng như gọng kìm của bọn bắt cóc. Nhưng cô không sao thoát khỏi được. Một tên dí khăn tẩm thuốc mê vào mặt cô. Jessica cố nín thở, nhưng đã quá muộn…cô cứ lịm dần, lịm dần đi.

Đừng, Sica, tỉnh dậy đi, em không được ngủ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonsic