[LONGFIC] Khuynh Thế Hoàng Phi [Chap 36 part I], YoonSic, YulSic, TaeNy l

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@ALL: THÔNG BÁO KẾT QUẢ CUỘC THI ĐỐ VUI CÓ THƯỞNG

Đầu tiên ban tổ chức (1 người lol) rất cám ơn tinh thần tham gia và com nhiệt tình của các readers ^^ BTC rất xúc động, khóc lóc cả tối hôm qua vì hạnh phúc^^

Tuy nhiên, người trúng giải thì chỉ có 1

Tuy nhiên lần 2, do có một vài sự cố mà phần thưởng đã được cắt làm ba

Giải thưởng đầu tiên cho bạn có câu trả lời đúng và sớm nhất là: 04 lol, nick: lam_quen_nhe_2004, Congratulation^^

Giải thưởng đặc biệt dành cho bạn có câu trả lời chính xác và kỹ càng nhất dù không sớm nhất ^^ : radarfast72, congratulation too^^

Giải thưởng đặc cách dành cho bạn không trả lời đúng nhất cũng không sớm nhất nhưng có tinh thần đòi hỏi và ham hố nhất, gây ấn tượng với BTC: luv_yoongie lol, congratulation^^

Để nhận giải, thực ra là đòi giải thì đúng hơn các bạn trúng giải hãy mau nhanh chân liên lạc với BTC (au^^) kẻo k quỵt luôn đừng kêu ca nhé XD

THời hạn đòi nợ là 7 ngày

Một lần nữa xin cảm ơn đã đón đọc fic ^^ Enjoy

Chap 36 part 1

- YoonA, cái gì vậy?......- TaeYeon cất tiếng khi nhìn vào chiếc hộp bằng gỗ, được trạm trổ vô cùngtinh xảo. Ở khe nắp hộpcó đính một viên đá trong suốt như thủy tinh làm chốt.

- …………- YoonA không trả lời Tae, tâm trí cô bây giờ ở trong chiếc hộp. Thở mạnh, trống ngực cô đập thình thịch, YoonA chạm nhẹ vào viên đá, nó mát lạnh. Cô xoay nó, tiếng “khực” của ổ khóa vang lên, nắp hộp hở ra.

YoonA run run mở chiếc hộp

Một cuộn giấy da thuộc, thắt dây đỏ.

Đặt chiếc hộp xuống bờ cát trắng, YoonA cầm cuộn giấy lên, vẫn đang không biết làm gì.

- Cái này là của ai???- Tae hỏi.

- Cậu ấy….- YoonA đáp lại, cô đang tự hỏi có nên mở nó ra không.

- C…Cậu ấy??????- Tae ngạc nhiên.

- Yoong…….

- …..- Tae thoáng ngỡ ngàng, cô hỏi:

- Sao cậu biết?

- Cậu ấy bảo mình tìm nó.

- Nhưng…..làm thế nào mà…cậu ấy, ý mình là Yoong gửi được chứ? – Tae lo lắng, người chết thì đâu thể gửi được thư, cho dù cậu ta vẫn còn quanh quẩn đâu đây nhưng cũng không thể làm việc này được.

- Mình không biết….

Flash back 3000 năm trước

Có hai người đang đứng hồi lâu ở bờ sông.

Người cao hơn, đầu đội vương miện, mái tóc xoăn buông xõa, quá vai cô một chút. Tay cô cầm một chiếc hộp nhỏ, trạm trổ tinh xảo, ở giữa có đính một viên đá trong suốt như thủy tinh, sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.

- SooYoung……- Cô gái bên cạnh gọi tên cô, giật mình, cô quay sang. Cô ấy đưa cho cô một cuộn giấy có thắt ruy băng đỏ.

Bức thư của Hoàng đế.

SooYoung cắn chặt môi, cầm cuộn giấy từ tay HyoYeon, cô đặt vào trong chiếc hộp, sau đó đóng nó lại thật cẩn thận, như sợ sẽ làm vỡ viên đá kia.

Tiến về phía bờ sông, cả hai nhìn chiếc hộp lần nữa.

SooYoung cúi xuống, thả nó trôi theo những con sóng dạt dào.

Chiếc hộp gỗ cứ thế lênh đênh đùa giỡn trên những đợt sóng, xa dần cả hai.

Một giọt nước mắt nóng ấm lăn trên má Hyo, cô lau nó đi và nắm tay SooYoung.

- Cuối cùng chúng ta cũng hoàn thành nhiệm vụ Người đã giao.- Soo cất tiếng, nhìn cái chấm nhỏ của chiếc hộp đang mờ đi mỗi lúc.

- Nó sẽ đến được tay người ấy chứ?- HyoYeon hỏi vu vơ.

- Sẽ đến. Nhất định là thế……- Soo cũng đáp lại, nhẹ tênh.

- Mọi chuyện đã kết thúc….

- Ở đây thôi. Ở nơi nào đó….Có lẽ chỉ là sắp….- Soo mỉm cười xoa xoa đầu HyoYeon, cô ấy dựa đầu vào vai cô.

Dưới ánh hoàng hôn, cả hai ngắm nhìn khung cảnh tuyệt mỹ trên sông một cách bình yên….

End flash

- Mở ra đi….

Một giọng nói văng vẳng từ nơi xa thẳm đến tai YoonA, cô mím chặt môi, rút sợi dây ra, từ từ mở cuộn giấy.

Dòng chữ đầu tiên đập vào mắt cô:

Gửi đến em, Jessica, công chúa của Yoong….

YoonA dừng tay lại, những ngón tay lạnh buốt vẫn run run.

- Cậu làm sao thế? Mở ra đi?- Tae cũng có vẻ sốt ruột lắm khi nhìn thấy cái tên Jessica trong đó.

- ……….- YoonA nghĩ hồi lâu, cô cuộn bức thư, buộc sợi ruy băng lại như cũ và đặt vào chiếc hộp.

- Sao cậu lại cất nó?- Tae hỏi.

- Mình nghĩ…cô ấy nên là người đầu tiên đọc nó.- YoonA mỉm cười với TaeYeon, chua chát.

------------------------------------@@---------------------------------

Sáng sớm hôm sau, một ngày chủ nhật đầy nắng và gió.

Mùa xuân đang đến.

Khu vườn trong biệt thự nhà họ Jung ngập tràn ánh nắng, những tia nắng tinh nghịch nhảy múa với những chồi non xanh mơn mởn đang đua nhau vươn lên, nom rất sốt ruột.

Bầu trời trong xanh.

TaeNy (lâu lắm rồi mới thấy bạn Ny có đất diễn trong fic ^^), Krystal, Yunho đang ngồi trên những băng ghế dài màu trắng, nói chuyện vui vẻ.

YoonA đang ở trên phòng Jessica, cô đang giúp cô ấy như mọi hôm.

Không, thực ra là đợi cô ấy.

Jessica gần như có thể tự mình đánh răng, rửa mặt, chải tóc và thay quần áo, YoonA chỉ ở cạnh, thỉnh thoảng giúp cô thôi.

Điều đấy khiến YoonA vừa vui, cũng vừa lo sợ. Nhưng cô không nói gì, chỉ mỉm cười dịu dàng với Jessica.

- Xuống nhà thôi, mọi người đang đợi.- YoonA cất tiếng.

Jessica gật đầu, cô cầm tay YoonA và bước xuống.

- Jessica!- Fany cười tươi rói khi thấy dáng Sica bước đến khu vườn, Nấm chạy lại, theo phản xạ cô định ôm chầm lấy cô ấy. Nhưng nhớ lời YoonA và TaeYeon, không nên làm Jessica hoảng sợ, cô lại thôi, nắm lấy hai tay Jessica, Fany cười:

- Dạo này nom cậu béo tốt hơn rồi đấy!

Jessica ngơ ngác một thoáng khi nhìn Fany, YoonA đoán cô đang lục trí nhớ xem đây là ai.

- YoonA chăm sóc cậu tốt lắm phải không?- Nấm kéo nhẹ tay Jessica ngồi xuống chiếc xích đu.

Jessica nhìn Nấm, gật đầu.

- Unnie…- Krystal ngạc nhiên nhìn Jessica, cô vẫn chưa biết từ hôm qua, chị mình đã bắt đầu phản ứng và nói chuyện dù còn rất ít với người khác. Krys nhìn YoonA,

- Chị em đang hồi phục.- YoonA đáp lại, cô bước về phía chiếc bàn, cầm chiếc hộp lên, xoa nhẹ viên đá. YoonA quay sang nhìn Jessica đang gật đầu, trả lời những câu hỏi của Fany, Yunho và Krys.

- Lâu lắm rồi em mới xuống vườn chơi đấy Sica!- Yunho đóng quyển sách, xoa đầu cô em gái.

- Em biết.- Sica trả lời.

- Jessica, cậu có biết thời gian qua, mọi người lo lắng cho cậu lắm không?!- Fany tỏ ý trách móc.

- .......Mình xin lỗi......- Jessica cảm thấy có chút tội lỗi, cô nhìn vào mắt Nấm, thấy rõ nỗi hờn dỗi của cậu ấy hiện lên trong đó.

- Unnie, đợi đến khi nào unnie khỏe hơn, hai chị em mình lại đi shopping như trước nhé!- Krys cười tươi rói nhìn chị gái, Jessica nhìn cô em nhỏ, cô thốt lên một cách vu vơ:

- Em lớn hơn.

Krystal cười thích thú.

Jessica mỉm cười với Krys, YoonA đâu?

Cô ngẩng lên tìm cô ấy.

YoonA đang tiến lại phía chỗ cô, trên tay là một chiếc hộp gỗ.

Cô ngạc nhiên nhìn YoonA.

YoonA ngồi xuống cạnh cô, mỉm cười, đôi mắt nâu của cô ấy phát sáng:

- Cái này...là của em.....

Jessica không nói gì, cô nhận chiếc hộp từ tay YoonA, ngón tay thon dài của cô lướt trên những đường vân hoa trên đó, chạm nhẹ vào viên đá tinh khiết sáng rực trong ánh nắng.

Jessica vặn nhẹ nó, cái chốt bật mở.

Yunho, Krys và Fany cũng đang ngạc nhiên, hồi hộp không kém nhìn cô. Duy chỉ có TaeYeon và YoonA là bình thản hơn cả, YoonA ngước lên nhìn Tae, cô ấy gật đầu, điều đó khiến YoonA an tâm hơn.

Tay Jessica run run, cô mở nắp chiếc hộp, nhịp thở của cô loạn lên, trống ngực đập từng tiếng chầm chậm.

Nhẹ rút sợi ruy băng, Jessica từ từ mở cuộn giấy ra.

Ngay giây đầu tiên nhìn vào những dòng chữ đó, ánh mắt cô đã sáng rực lên, một nỗi xúc động từ đâu ùa về thật mạnh mẽ.

Tay cô không ngừng run rẩy, cô nhìn lên YoonA.

YoonA mỉm cười với cô.

- Em đọc đi.......- YoonA nói trầm ấm

Jessica cảm thấy có cái gì mằn mặn ở bờ môi mình, nước mắt cô đã rơi từ khi nào.

Cô đọc nó....

Gửi em, Jessica, công chúa của Yoong.......

Có lẽ đến khi em cầm bức thư này trên tay, em quên Yoong rồi cũng nên.

Đừng giận, Yoong đùa thôi.....Yoong biết đến lúc em nhận được nó, mình đã đến một nơi rất xa, rất xa rồi. Yoong xin lỗi, vì tất cả, vì rất nhiều điều, Yoong biết mình có lỗi với em nhiều lắm.

Em biết không, Jessica? Ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau, cũng chính là ngày đầu tiên Yoong biết đến những cảm xúc nhớ nhung, hờn dỗi, cáu giận, đau đớn, cái mà Hyo đã nói với tên hoàng đế ngốc này.

Em như những tia nắng mặt trời, sưởi ấm trái tim Yoong. Yoong không biết mình yêu em từ lúc nào, có lẽ đã từ rất lâu rồi, từ khi Yoong được các vị thần ban cho một cuộc sống.

Yoong đã từng nghĩ, sẽ không bao giờ có ngày em ở bên mình, sẽ không bao giờ Yoong được cảm nhận tình yêu dành cho mình, Yoong tự an ủi bản thân được yêu em đã là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời.

Nhưng ông trời còn thưởng cho Yoong nhiều ân huệ hơn mong muốn, đó là ngày em đến bên Yoong, niềm hạnh phúc đến mức có thể làm nổ tung Yoong bất cứ lúc nào ấy, Yoong sẽ không bao giờ quên.

Và còn một điều nữa, ông trời rất công bằng, ông không hề cho ai cái gì mà không nhận lại.

Yoong không thể ở bên em suốt cuộc đời như đã hứa, Yoong biết đến một ngày mình sẽ phải rời xa em, đó là số phận của Yoong, định mệnh của hai chúng ta.

Và Yoong mới thấy hối hận, thấy sợ hãi vì đã để em yêu mình quá nhiều.

Yoong không muốn em cảm nhận những cảm xúc không tên khi Yoong đi, nó đau lắm Jessica à.

Vì vậy, Yoong bắt em phải hứa, là bắt đó, em hiểu không?

Rằng khi Yoong không còn bên cạnh em em vẫn hạnh phúc

Vẫn mỉm cười và sống tiếp một cuộc sống không có Yoong

Không yêu Yoong nữa

Vì Yoong sẽ không ở bên em lúc em buồn, em nhõng nhẽo nữa đâu

Yoong sẽ chỉ đứng từ trên cao xuống và dõi theo em thôi

Em không thể lên đây được đâu, chỉ có những ai tốt như Yoong mới ở trên này được thôi.

Còn em phải ở dưới đó, đó là thế giới của em.

Yoong sẽ không rời bỏ em cho đến khi tìm được người yêu em hơn cả Yoong.

Yoong không biết liệu khi em đọc bức thư này, người ấy đã xuất hiện chưa?

Nhưng Yoong hứa và Yoong đảm bảo với em người ấy mang trong mình tất cả Yoong gửi gắm được, vì không phải ai cũng được Yoong nhượng lại cho đâu.

Điều Yoong muốn thấy nhất, đó là em hạnh phúc, nếu em muốn Yoong ăn ngon ngủ yên thì hãy luôn mỉm cười và yêu người ấy hơn cả yêu Yoong, biết không?

Nếu không Yoong sẽ giận em lắm.

Yoong không bắt em quên Yoong đâu, Yoong chỉ bắt em để một chỗ nhỏ trong trái tim em cho Yoong thôi.

Phần to tướng còn lại em hãy giành cho cậu ấy

Cậu ấy cũng yêu em lắm, cậu ấy sẽ rất đau, hơn cả Yoong. Vì Yoong đã được hạnh phúc bên em, còn cậu ấy thì không.

Điều đó có quá đáng không?

Giành tất cả cho em, trên đời này ngoài Yoong, chỉ có một người nữa là cậu ấy thôi đấy.

Bây giờ Yoong có thể nhẹ nhõm ngồi trên này theo dõi em rồi.

Jessica, hãy sống thật hạnh phúc, và đừng đau khổ vì Yoong, nhớ chưa?

Yoong yêu em rất nhiều

Bức thư gửi từ thiên đường

Ký tên:

Im YoonA……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro