[LONGFIC] Khuynh Thế Hoàng Phi [Chap 38 END], YoonSic l

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

@ALL: Lần này k thể com cho từng bạn 1 được T__T Lý do vì....K biết nói cái gì lol

Nhân ngày mình nhận được tin vui (k liên quan lắm) và hào hứng sắp nghỉ tết tung chap. Đây là chap siêu dài, nói tóm gọn là dài nhất trong 38 chap luôn còn vì sao nó dài thì đơn giản vì nó dài thế thôi Và vì mấy chap trước có vẻ reader bị thiệt hại do ngắn^^

Đọc vui vẻ, đọc xong sẽ hiểu vì sao chap này đặc biệt. Vì nó là chap......

Happy new year

Enjoy fic^^

Chap 38: The Ending of the Story

- Yoon....- Môi YoonA mấp máy, sao lời nói không thể phát ra thành tiếng được.

Jessica mỉm cười, cô buông YoonA ra, nhìn vào bụng mình, cười ngượng ngùng:

- Hôm qua anh Yunho đã đưa em đi khám.

Nghe đến đi bác sĩ khám, YoonA tỉnh hẳn, cô ân cần hỏi:

- Bác sĩ nói sao?

- Bác sĩ bảo em bé phát triển rất tốt, nhưng vì mẹ gầy nên con cũng không bụ bẫm lắm. Trong những ngày đầu này, em ăn nhiều, ngủ nhiều thì càng tốt cho con.

- Vậy sao?- Mí mắt YoonA hấp háy, cô nhìn vào cái bụng vẫn còn phẳng của Jessica.

- Dạo gần đây em ngủ rất nhiều.

- Em lúc nào chả ngủ nhiều.- YoonA bật cười.

- Ya~~~....Em đâu có ngủ nhiều lắm đâu.- Jessica bĩu môi, YoonA vô thức đưa một tay lên bụng cô ấy.

- Em xem, em bé đang động đậy!- YoonA mừng rỡ kêu lên.

- Không phải, nó còn bé sao cử động được. Đó là nhịp tim của con.

- Ồ.....- YoonA ra chiều ngạc nhiên vô cùng, đối với cô điều này thật thần kì. Ngày nào cô vẫn còn là một con người kiêu ngạo, lạnh lùng, không thích mở lòng với ai khác. Vậy mà giờ, cô đang được cảm nhận niềm hạnh phúc ngọt ngào nhất trên thế giới này.

Nhưng...giây phút hạnh phúc nhất cũng là đáng sợ nhất.

Nỗi sợ hãi là xâm chiếm tâm trí YoonA.

Cô khẽ rụt tay lại khỏi bàn tay Jessica, khiến cô ấy có chút hụt hẫng.

- Thôi, em đói chưa? Yoon bảo quản gia làm chút gì cho em nhé?

- Em không đói, Yoon mệt mà, đi nghỉ đi.- Jessica cố nở nụ cười, dù lòng cô vô cùng bất an, sầu muộn, cô không biết làm sao để bù đắp, vun vén lòng tin và niềm hạnh phúc trong trái tim đã có quá nhiều tổn thương kia.

- Yoon không sao, hay....- YoonA toan nói để cô đưa Jessica về, thì cô ấy đã dùng ngón tay mình đặt lên môi cô, ra dấu im lặng.

- Mắt Yoon đầy quầng thâm kìa, Yoon ngủ đi, em muốn nằm cạnh Yoon, em cũng buồn ngủ.- Jessica vòi vĩnh, làm mặt đáng yêu khiến YoonA ngượng ngùng, cô khẽ gật đầu và nằm xuống, ngoan ngoãn như một chú cún.

Jessica cũng nằm xuống, lấy chăn đắp lên mình YoonA.

Cả hai quay mặt vào nhau.

- Yoon ngủ đi.- Jessica nhìn vào đôi mắt tựa có lớp sương mù bao phủ của YoonA và nói nhỏ.

- Em ngủ đi, Yoon muốn nằm nhìn em ngủ.

- Đừng có bày trò!- Jessica nhéo yêu YoonA một cái, vòng tay ra và ôm lấy YoonA.

- Ngủ ngon, Yoon.

-------------------------------@@------------------------------

Tấm rèm lất phất bay trong gió

Ánh trăng dịu nhẹ, thắp sáng cho cả căn phòng màu vàng.

YoonA nằm chống một tay, cô ngắm Jessica ngủ hồi lâu.

Cô đã hủy cuộc gặp tối nay.

Đôi mắt sâu, chứa nhiều cảm xúc lẫn lộn như có lớp sương mù bao phủ.

Ngày nào YoonA gặp Jessica, cô đã yêu cô ấy vô điều kiện.

Nhưng lòng kiêu hãnh và tính cách ngang ngược của YoonA khi đó không cho phép cô nói với Jessica cảm xúc của mình.

YoonA đã đau đớn nhường nào khi biết người Jessica yêu không phải cô.

Rồi tự nghĩ, cô chỉ là người thay thế.

Rồi tự thấy mình thủ đoạn, xấu xa khi nhân lúc Jessica bị bệnh mà bịa đặt chuyện đứa bé, đòi đính hôn và tìm mọi cách để Jessica thuộc về mình.

Vậy mà Jessica khi bình phục, vẫn không oán trách cô một lời.

Cũng không cần nói ra, cô ấy coi như chuyện YoonA là cha ruột đứa bé, cô ấy đối xử với cô như thể cô là một phần trong cái gia đình, cái tổ ấm hạnh phúc ấy.

- Cô ấy sẽ không bao giờ quên được cậu.

- Nhưng cô ấy có thể yêu cậu.

- Nực cười.

- Thật đó.

- Tôi chỉ là người thay thế.

- …Có lẽ…cho đến một khi cô ấy yêu cậu….Vì cậu là cậu, không phải người thay thế……

-----------------------------@@------------------------------

Jessica mở mắt, cái cảm giác thèm ngủ vẫn xâm chiếm cô. Nhưng thực sự Jessica nghĩ mình không thể cứ ngủ cả ngày như gấu đông mãi được.

Cô tỉnh dậy, dụi mắt, YoonA đã đi rồi.

Jessica thở dài, tay vo chặt cái gối, lại bỏ đi.

Dạo này YoonA rất lạ, ít nói hơn, lúc nào cũng có vẻ lo lắng, buồn rầu, rồi né tránh cô.

Rốt cuộc thì chuyện gì cơ chứ? Chuyện gì đã khiến đứa trẻ ngốc đó như vậy.

Cô vẫn đang cố hết sức dỗ dành, bù đắp và cố gắng thể hiện tình cảm của mình mà.

Phải cho cô thời gian chứ.

Jessica bước xuống tầng, căn biệt thự của YoonA rộng lớn bao nhiêu thì càng cô đơn lạnh lẽo bấy nhiêu.

- Tiểu thư, người dậy rồi ạ?- Người quản gia cất tiếng, cúi người chào Jessica.

- YoonA đâu?

- Cô chủ đã đi làm từ sớm rồi ạ.

- Mới 7h mà.- Jessica phụng phịu, làm gì giờ này chứ.

- Thưa, tôi không biết. Cô chủ có dặn khi nào tiểu thư dạy, chuẩn bị sẵn bữa sáng cho tiểu thư.

- Cám ơn ông.- Jessica nói với giọng rầu rĩ, cô bước theo hướng tay ông quản gia chìa ra, ngồi vào chiếc bàn rộng lớn, cơ man món ngon, toàn những thứ cô thích.

Jessica ăn một cách vui vẻ, chợt, một cái túi xách đặt trên chiếc bàn nhỏ ở góc phòng thu hút sự chú ý của Jessica.

Cô tiến lại và mở túi ra.

Jessica thốt lên một tiếng A!, rồi thích thú cười tít mắt lôi từng thứ trong đó ra xem.

Quần áo cho baby, đồ chơi, yếm, tã,….tất cả đều được nhét một cách vụng về trong cái túi to tướng.

Cảm giác ấm áp lại lấp đầy trái tim Jessica, hóa ra YoonA đã lén đi mua những thứ này mà không cho cô biết. Nhưng có lẽ vì ngại ngùng nên mới để đây.

Lòng Jessica lại quặn lại, cô lấy điện thoại và gọi cho YoonA.

Tập đoàn Im….

- Giám đốc, đây là bản kế hoạch……

“ I am a lazy girl….”

YoonA dừng bước, mở điện thoại ra, là Jessica gọi.

Nắm chặt điện thoại trong tay, suy nghĩ hồi lâu, YoonA tắt chuông đi và cứ để vậy.

- Báo cáo tiếp đi.

“Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không….”

Jessica ngẩn người nhìn chiếc điện thoại. Tiếng quản gia làm cô giật mình:

- Tiểu thư, có cậu Yunho đến đón cô.

- Tôi biết rồi.- Jessica trả lời, cất điện thoại vào túi xách. Cô bước ra khỏi biệt thự.

------------------------------@@----------------------------------

- Unnie, lại đây xem mấy thứ đồ này cho trẻ con dễ thương quá!- Krystal reo lên, kéo tay Jessica lại, hai chị em cùng nhau đi mua sắm vui vẻ. Jessica mỉm cười, nhưng tâm trí cô thì lại để đi nơi khác. Sau hôm ở nhà YoonA, cô vẫn chưa gặp lại con người ấy. Gọi điện không nghe máy, nhắn tin không trả lời, rốt cục thì trốn tránh cô một cách công khai đấy! Lòng Jessica nóng như lửa đốt, có cái gì đó không yên.

- Unnie….Chị sao vậy?- Krystal cũng nhận thấy sự không tự nhiên trong từng hành động của Jessica. Cô cất tiếng hỏi.

- Ừm, không. Chị không sao.

- Chị đang nghĩ về YoonA đúng không?- Krystal bĩu môi.

- ……….

- Dạo này hình như chị ấy ít qua nhà mình.- Krystal nói bâng quơ.- Không biết có chuyện gì nhỉ? Hai người giận nhau à?

- Không......

- Vậy sao chị không tìm chị ấy?

- Tìm rồi. Nhưng người ta không muốn gặp mình.- Jessica trả lời lí nhí. Krystal không nói gì nữa.

- Giám đốc....Sắp đến giờ bay rồi.- Giọng người lái xe vang lên.

- Một chút nữa thôi.- Người ngồi ở băng ghế sau cất giọng trầm trầm, đôi mắt sâu thẳm hướng nhìn về phía có hai người con gái đang nói chuyện vui vẻ trong một shop baby ở trung tâm mua sắm. Qua nhiều ô cửa kính, không thể biết hai bọn họ đang nói chuyện gì. YoonA vẫng lặng ngắm nhìn Jessica lần cuối.

- Đi thôi.

------------------------------------@@------------------------------------

- Thưa cô, của cô tất cả là.....

Chợt, tiếng chuông điện thoại Jessica vang lên, cô vội vã lấy ra xem, hy vọng là YoonA gọi.

“Yunho oppa is calling”

- Anh Yunho?- Jessica nhấc máy, giọng có vẻ thất vọng.

- Em đang ở đâu vậy Jessica?- Yunho hỏi gấp.

- Em đang ở trung tâm mua sắm với Krys.

- Jessica à, YoonA có gọi điện hay liên lạc với em không?

- Không....

-.........

- Anh, có chuyện gì với YoonA sao?- Jessica lo lắng, không lẽ linh cảm của cô là sự thật.

- Sica,....nghe anh hỏi.....

-..............

- Em có yêu YoonA không?

Tay cô cứng lại, đôi mắt cô trùng xuống. Tự bản thân cô cũng chưa bao giờ hỏi mình câu hỏi này.

Cô có yêu Yoon không?

- Sica...Nếu em.....- Yunho cất tiếng một cách khó khăn.

- Có.

“Có.”

Jessica trả lời, chắc chắn.

Yunho im lặng một vài giây, anh nói tiếp:

- Đến sân bay, giữ em ấy ở lại.- Anh nói đều đều rồi cúp máy.

Sững sờ.

Jessica biết, cô đã đoán trước được việc YoonA sẽ tìm cách rời xa cô.

Nhưng sao lại chọn cách này, âm thầm, lặng lẽ.

Không để mình thêm một giây phút suy nghĩ nào nữa, Jessica để lại Krystal vẫn đang đứng ngơ ngác, cô chạy ngay ra ngoài bắt một chiếc taxi đến phi trường.

Flash back

- Anh Yunho, hôm nay em sẽ bay về Hàn Quốc.- YoonA nói nhẹ nhàng sau một lúc lâu im lặng. Yunho ngồi trầm ngâm đọc báo từ nãy giờ, ngạc nhiên ngẩng lên nhìn cô.

- Tại sao?

- Em....Em định sẽ dành một thời gian dài để có thể suy nghĩ lại mọi chuyện...và để Jessica có thể quên em.

- Em điên sao?- Yunho hắng giọng.

- Không. Em xin lỗi. Nhưng....có một điều em đã nói dối anh và bác. Em không phải cha ruột đứa bé.- YoonA quay sang nhìn Yunho, ánh mắt đượm buồn.

-.........Anh biết......- Yunho mỉm cười.- Anh đã đoán em chỉ nói vậy để bảo vệ nó.

- À......

- Em trốn tránh?

- Không........Có lẽ....Có lẽ thế thật.

-........Anh sẽ không ngăn em đâu.- Yunho lẳng lặng uống một ngụm cà phê.

- Em biết. Vì thế, em muốn nhờ anh.....Chăm sóc cho cô ấy.....

- Em hối hận chứ?

- Không.- YoonA mỉm cười đứng dậy, toan ra về.

- YoonA, anh nhớ đã từng hỏi em câu này.

- Câu gì???

- Em có yêu Jessica không?

Yunho mỉm cười:

- Không hiểu sao anh rất thích hỏi câu này.

- Còn phải hỏi nữa sao?

End flash

Jessica chạy vào sân bay, xung quanh chỉ toàn người là người. Cô như một con chim mất phương hướng, xoay bốn phía không biết đâu là nơi cần đến.

Lòng cô như có ngọn lửa đốt cháy từng chút, từng chút một. Và cô sợ ngọn lửa đó sẽ càng ngày càng yếu đi, cho đến khi chỉ còn là chút tro tàn.

Nắm chặt điện thoại trong tay, Jessica mím chặt môi, cố ngăn dòng nước mắt tuôn rơi, cô tìm YoonA.

Mồ hôi thấm đẫm áo Sica.

Điện thoại cô rung lên.

Có tin nhắn.

Jessica định không để ý, nhưng rồi linh tính mách bảo, cô mở nó ra.

Của YoonA!

“Jessica.

Yoon xin lỗi, vì đi đột ngột mà không nói trước cho em. Vì Yoon sợ, em sẽ tìm Yoon, và cảm giác hạnh phúc bên em sẽ ngăn bước chân Yoon lại. Em không biết, rời xa em là quyết định khó khăn đến thế nào đâu. Và khi đối mặt với nó, Yoon mới hiểu, mới khâm phục cậu ấy. Người đã có thể rời xa em.

Yoon đã hứa với cậu ấy sẽ chăm sóc em, bất kể chuyện gì.

Nhưng Yoon không làm được.

Yoon xin lỗi.

Yoon đã trách cậu ấy vì rời bỏ em, nhưng giờ Yoon còn đáng trách hơn.

Yoon từng nghĩ mình có thể có được em, em sẽ rung động nếu Yoon kiên nhẫn. Yoon không cần em yêu mình, vậy mà trái tim nhỏ bé ích kỉ này vẫn không làm được điều đó. Yoon không thể, không thể chịu được.

Mỗi ngày nhìn em bình phục, nỗi sợ hãi là tăng lên, Yoon sợ đến một ngày em sẽ không cần Yoon nữa, sẽ không còn cần Yoon ở bên chăm sóc em.

Em càng tốt với Yoon bao nhiêu, Yoon càng không thể thoát khỏi những ý nghĩ mình chỉ là một kẻ thay thế.

Yoon xin lỗi vì đã nghĩ như vậy......

Nhưng Yoon biết, vị trí của cậu ấy trong lòng em lớn đến nhường nào, và...Yoon không thể vượt qua cái bóng ấy.

Em bé, bảo bối.

Yoon không biết từ lúc nào đã yêu sinh linh bé nhỏ ấy nhiều hơn hết thảy. Yoon một lần nữa có lỗi với em và con khi bỏ đi mà không thể đợi ngày em bé ra đời.

Nhưng Yoon dù ở đâu, sẽ vẫn luôn theo dõi, ở bên con và em.

YoonA”

Dòng tin nhắn dài kết thúc cũng là lúc nước mắt Jessica không ngừng rơi.

Cô đã mất Yoong, đã để mất cô ấy một lần.

Giờ cô không thể đánh mất Yoon, không thể để chuyện ấy xảy ra một lần nữa.

YoonA vừa bấm nút send, thở dài, cô lặng lẽ kéo vali, toan bước vào cổng soát vé.

Đôi chân cô dừng lại.

Một người con gái với mái tóc vàng óng, áo sơ mi trắng đang quay lưng lại với cô, bờ vai cô ấy khẽ rung lên.

Cô ấy đang khóc.

Jessica.

Đôi mắt nâu, có lớp sương mù bao phủ của YoonA phát sáng, đôi môi cô mấp máy muốn gọi tên cô ấy, muốn ôm lấy cái cơ thể nhỏ bé kia vào lòng.

Nhưng YoonA không thể, cô phải đi.

Mỉm cười cay đắng, YoonA quyết quay lưng lại, bước đi.

- Yoon~!!!!

Tiếng bước chân sau lưng YoonA ngày một nhanh, nó đang chạy.

Một cảm giác ấm áp xâm chiếm cô.

Jessica ôm chầm lấy YoonA từ phía sau, nước mắt vẫn không ngừng rơi. Cô tìm thấy YoonA rồi, cô giữ được cô ấy ở lại rồi.

- Sica à.....Sao em lại ở đây?.- YoonA nói nhẹ, gỡ tay Jessica ra và quay lại nhìn cô ấy.

- Nếu em không đến kịp, Yoon đã định bỏ đi rồi phải không? Là Yunho nói cho em. - Jessica ngước nhìn YoonA, đôi mắt khẩn khiết.

- Yoon phải nghe em nói hết.- Jessica nói với giọng van nài.- Em đã định sẽ tìm gặp Yoon để nói. Em đã sợ Yoon sẽ bỏ đi, nhưng không nghĩ Yoon lại đi sớm và lẳng lặng như vậy. Sao Yoon có thể cứ như vậy mà ra đi chứ?

YoonA nhìn thần sắc căng thẳng trên gương mặt Jessica, cô có thể dễ dàng nhận ra cô ấy đang muốn cô ở lại. Chỉ cần biết Jessica muốn mình ở lại, với YoonA như thế là quá hạnh phúc rồi. Dù cho đó là lý do gì đi nữa.

- Sica....Để Yoon đi, Yoon xin lỗi....- YoonA nói, giọng nghẹn lại.

- Tại sao chứ? Tại sao phải xin lỗi em?- Cô nhìn thẳng YoonA.

- Vì đã lừa dối gia đình em...vì...- Nói thực YoonA không biết phải xin lỗi vì cái gì, cô chỉ biết nói câu đó ra như một phản xạ tự nhiên.- Nhưng Yoon không muốn em vì mang ơn Yoon, vì sợ Yoon tổn thương, thương hại Yoon mà đối xử tốt với Yoon...Khi mà trong lòng em...Hình bóng Yoong vẫn còn.

YoonA nhắm mắt lại, từng lời nói của cô đều khiến Jessica sững sờ.

- Là Yoon quá ích kỉ....

- Nhưng em cũng vậy mà.- Jessica nhìn vào mắt YoonA, cô khẽ nói- Em cũng rất ích kỉ, em đã chỉ biết nghĩ đến nỗi đau của bản thân mà không nghĩ đến Yoon, nghĩ đến con.

- Jessica...Em không cần gượng ép bản thân mình đâu.- YoonA cười.

- Em không gượng ép. Em chưa nói, là em chưa nói em muốn ở bên Yoon mãi mãi.- Jessica cảm giác trống ngực mình đập một cách mãnh liệt, một sự xúc động từ sâu thẳm trái tim cô trào ra khi nói với YoonA.

YoonA muốn phát điên, cố gắng dùng chút lý trí còn lại để tự nhắc bản thân phải mạnh mẽ hơn. Jessica cúi đầu, cô nói thêm:

- Yoon...Em không hề phủ nhận em đã từng yêu Yoong, rất nhiều là đằng khác. Em đã từng coi Yoong là mạng sống của bản thân mình.- Trong lời Jessica có chút ngại ngùng, cô cầm bàn tay YoonA, bàn tay lạnh giá của YoonA run lên khi cô chạm vào. Cô lại nói, từng lời cô ấm áp như mặt trời:

- Nhưng đó đã là chuyện quá khứ rồi.....Đó là trước khi em quay trở về đây, trở về nơi em thuộc về, nơi Yoon luôn đợi em. Bất luận là chuyện gì đã xảy ra....Em muốn Yoon biết...Em đã yêu Yoon thật rồi.

Yêu....

Cả thế giới xung quanh YoonA như biến mất, quay tròng tròng.

Jessica....Jessica vừa nói yêu cô sao???

Chân YoonA như bị chôn xuống đất khi tiếng micro ở sân bay liên tục vang lên nhắc nhở hành khách bay chuyến đến Seoul lên máy bay.

- Nếu không có Yoon...Nếu Yoon không xuất hiện có lẽ em đã không thể như bây giờ. Em đã tự làm tổn thương chính mình mà không biết làm tổn thương Yoon nhiều thế nào. Là Yoon đã nhận mọi lỗi về mình, hy sinh vì em, ở bên chăm sóc em những ngày đó. Trong cái ranh giới mỏng manh ấy, Yoon có biết Yoon là điều duy nhất níu kéo em ở lại không? Nếu không có Yoon, em đã thất hứa với Yoong, đã rời bỏ cuộc sống này một cách vô nghĩa rồi. – Jessica nói một tràng trong nỗi xúc động mạnh mẽ, cô không thể yếu đuối nữa, cô sẽ nói hết tất cả những gì trong lòng mình, để giữ Yoon ở lại, để không phải hối tiếc như đã đánh mất Yoong.

- Jessica...Nếu em yêu Yoon..chỉ vì Yoon giống cậu ấy.- YoonA nắm tay Jessica, nhìn cô với đôi mắt đã ướt đẫm, lớp sương mù đang dần biến mất trong đáy mắt cô.

Jessica lắc đầu sợ hãi:

- Em không hề! Em yêu Yoon, em yêu Yoon vì Yoon là chính Yoon, không phải người thay thế. Nếu vì yêu em mà Yoon sẵn sàng bỏ đi tất cả, kể cả bản thân mình, thì em yêu Yoon.....- Ngực Jessica phập phồng, chờ đợi YoonA, cô nói tiếp, như chưa thể hiện được hết tình cảm của mình:

- Người em yêu là Im YoonA. Người em yêu là người đã ở bên em, kể cả khi em không còn thanh khiết, kể cả khi em không màng đến người đó. Kể cả khi em làm người đó tổn thương. Là Im YoonA, Yoon à.....

Đầu óc YoonA quay cuồng, trái tim cô như muốn nổ tung ra vì hạnh phúc, cô gắng gượng nói:

- Jessica, nếu như em đang lừa dối Yoon.....

- Em không lừa dối Yoon. – Cô nở nụ cười, đôi mắt long lanh.- Chẳng lẽ, vị trí Yoon trong lòng em không đủ lớn để giữ Yoon ở lại sao?

YoonA hoàn toàn bị đánh gục.

Nước mắt và lời nói khẩn khiết của Jessica đã đánh gục YoonA.

YoonA ôm chặt Jessica vào lòng, siết chặt lấy cô, như thể sợ rằng nếu buông lòng cô ra dù chỉ một giây thôi thì cô sẽ biến mất khỏi thế gian này, và mạng sống của YoonA cũng chấm dứt.

Những giọt nước mắt nóng ấm của Jessica rơi thấm ướt vai áo YoonA, cô nức nở:

- Em biết....Có lẽ Yoon vẫn còn sợ...vẫn còn chưa tin em. Nhưng hãy cho em thời gian được chứ?

YoonA mỉm cười hạnh phúc, từ lúc cô được sinh ra, lớn lên đến bây giờ, có lẽ đây chính là giây phút hạnh phúc nhất của cô. Trái tim lạnh giá của YoonA bao lâu nay được sưởi ấm, ấm đến mức chính chủ nhân của nó cũng không thể tưởng được.

Tình yêu là thứ mà con người không bao giờ có thể định nghĩa chính xác được....

Tình yêu của một người đã trải dài suốt 3000 năm.....

Tồn tại và vẫn mãnh liệt....

Cuối cùng cũng có thể được đền đáp....

Trong sân bay rộng lớn hôm ấy, mọi người đều nhìn nhau đầy ngạc nhiên khi có hai người vẫn đứng ôm nhau rất lâu, họ đều đoán cô gái tóc vàng yêu cô gái kia nhiều đến thế nào, vì trên gương mặt cô ấy là niềm hạnh phúc mà có lẽ lâu lắm rồi mới hiện diện trên gương mặt thanh tú của cô.

Đài phát thanh vẫn liên tục kêu tên hành khách Im YoonA.

Và tất nhiên, chuyến bay hôm đó thiếu một người, Im YoonA.

- Mẹ à, sao hai chị kia lại ôm nhau?

- Vì họ yêu nhau con à.

- Chị cao hơn xinh quá, sau này lớn lên Hyunnie cũng muốn có một người chồng như chị ấy.

- Rồi con cũng sẽ có.

- Liệu Yul sau này có đẹp như chị ấy không mẹ?

- Yul cũng rất xinh đẹp.

- Nhưng Yul đen lắm

- Đen mà đẹp con ạ.

- Vậy sau này Hyunnie có được lấy Yul làm chồng không?

- Chắc chắn rồi, nếu như con yêu bạn ấy.

- Hyunnie có yêu Yul không mẹ nhỉ?

- Đến một ngày nào đấy, con sẽ biết thôi, con yêu.

------------------------@@------------------------------

Mùa xuân năm đó vô cùng đẹp....

Mùa đông nhanh chóng qua đi, nhường chỗ cho những tia nắng ấm áp.

Cả khu vườn trong biệt thự họ Im như bừng sáng.

Khung cảnh trong khu vườn cũng vô cùng hạnh phúc.

Tiffany đang cùng TaeYeon chơi đùa với một em bé chỉ vài tháng tuổi, nằm trong chiếc nôi trúc. Cậu nhóc- Im Jung Min nom vô cùng trắng trẻo, bụ bẫm, cười khanh khách khi Fany chọc cười. Nói là chơi cùng, nhưng thực chất thì chỉ có Fany là đang vui vẻ, còn TaeYeon bé nhỏ thì bị hành hạ một cách vô cùng dã man.

Krystal lúc này cũng đã 20 tuổi, đang cùng Sulli- người mà theo Krys là người tình trăm năm của mình cùng nhau nướng thịt, cả hai cãi nhau ỏm tỏi chỉ vì chuyện nướng thịt bằng vỉ hay lò viba thì ngon hơn.

Yunho- 25 tuổi, vẫn là một doanh nhân trẻ độc thân, là người đàn ông mà triệu triệu phụ nữ mơ ước. Anh đeo kính gọng đen, trầm ngâm ngồi uống cà phê và theo dõi tình hình chứng khoán qua cái laptop thân yêu.

Thật yên bình và đầm ấm.

Bản thân thấy rất cảm động, vì đã đi hết một chặng đường dài, cuối cùng đã có thể viết xong câu chuyện tình vượt thời gian này.

Thực sự đã đến lúc kết thúc, nhiều lần cũng suy nghĩ trăn trở nên kết thúc truyện theo kiểu lãng mạn hay sâu lắng hay vui vẻ hài hước. Cái kết thực sự rất khó để làm chiều lòng người đọc.

Người ta vẫn nói giang sơn dễ dổi bản tính khó dời, ngẫm lại câu nói này cũng thật đúng.

Cuối cùng vẹn cả đôi đường, mỗi thứ một ít, nửa nọ nửa kia.

Vậy...còn....hai đứa kia đâu???

Trên phòng.

Trên giường thì đúng hơn.

Có hai người

Một cái chăn

Không mảnh vải

Thực ra là có quần áo ngủ.

- Yoon, xuống!!!! *Hầm hầm*

- Không!

- Yoon còn hư hơn Jung Min nữa!

- Yoon không hư nếu không phải vì em quá nuông chiều Yoon. *lè lưỡi*

- Sắp đến giờ ăn trưa rồi, xuống nhà thôi.- Jessica đành hạ nước ôm cổ YoonA, hôn lên môi cô ấy và năn nỉ.

- Nhưng từ đêm qua đến giờ em vẫn chưa đền bù cho Yoon.- YoonA nhăn mặt, nom rất tội nghiệp.

- Em nói tối nay mà.....

- Rồi lại thành tối mai cho coi. Có lúc này rảnh rỗi.

- Nhưng giờ Yoon không thấy có bao nhiêu người dưới kia sao.

- Họ sao biết được? Đi mà~~~~~~~~~~~~ *Hít hít ngửi ngửi người ở dưới*

- ..............Nốt lần này thôi đấy nha!

- Yoon hứa mà!- YoonA hào hứng vồ vập lấy Jessica như bắt được vàng.

- *Kì đầu* Yoon phải hứa lần sau sẽ ngoan ngoãn nghe lời em!

- Yoon hứa đó!!!!

Một buổi sáng bình yên và đầm ấm.

Từ một căn phòng trên tầng hai, phát ra những tiếng rên nhè nhẹ, khe khẽ và đầy hạnh phúc.

- YA~!!!!!!! HAI CÁI NGƯỜI KIA! HAI CẬU KHÔNG THỂ BE BÉ CÁI MIỆNG LẠI À! ĐỪNG CÓ ĐẦU ĐỘC ĐỨA NHỎ CHỨ!- Giọng TaeYeon hét lên, tiện tay phi cái dép lên tầng trong khi Tiffany vội trấn an đứa nhỏ:

- Jung Min à, con đừng suy nghĩ gì nhé. Pappa umma con chỉ đang tập thể dục thôi.

- Sulli à!! Em bịt tai lại ngay, đừng nghe những thứ này!- Krystal hốt hoảng bịt tai Sulli lại trước ánh mắt ngạc nhiên của cô.

Yunho vẫn ngồi một chỗ, mỉm cười (gian xảo), anh hít hà mùi hương cốc cà phê.

Từ trên cao, có một nụ cười khác cũng bật cười thành tiếng một cách hạnh phúc.

Mọi chuyện đã kết thúc thật rồi.

Jessica, tin nhắn Yoon gửi cho em ở sân bay bị lỗi. Còn một câu cuối Yoon không nhấn nút Send

Yoon yêu em, mãi mãi, Jessica

THE END

@ALL: Cuối cùng....Sau 5 tháng, bắt đầu từ ngày 5.8.2011, FIC KTHP cũng đã có thể END

Thực sự thì au tự nhận thấy mình viết vẫn còn rất kém, và không biết liệu những gì muốn truyền tải có thể hiện được hết không, nhưng rất vui vì đã ủng hộ fic ^^

À mà còn thêm nữa, những ai đòi PG Có rồi nhé, khỏi đòi Phần sau là tùy trí tưởng tượng mỗi con người, k chịu trách nhiệm

Định nói cái gì mà lại quên mất T___T, à lần trc có đố vui, au hứa thưởng ai trúng giải fic, sẽ nhớ để thưởng

Còn bao giờ thì...tính sau nhé ^^

Fic mới cũng...tính sau nhé

Bái bai Happy new year again

PS: post 717, số đẹp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro