Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng đẹp trời đối với mọi người, nhưng đối với những nhân viên, và thư kí trong tập đoàn ELF thì khác, không một ai dám đến phòng 'giám đốc tài chính', phòng 'giám đốc nhân sự' và 'phó chủ tịch' cho dù đó là việc quan trọng.

Sát khí từ căn phòng 'giám đốc nhân sự' và căn phòng 'giám đốc tài chính' không ngừng túa ra, làm nhân viên trong công ty sợ toát mồ hôi. Riêng phòng 'phó chủ tịch' thì khác màu hồng túa ra liên tục, và nhân viên cũng không ai dám vào căn phòng ấy.

[Phòng giám đốc nhân sự]

Kyuhyun hiện giờ đang rất bực, anh không biết làm cách nào để cắt cái đuôi lúc nào cũng theo anh tò tò. Seohyun lúc nào cũng dính anh như sam, đến cả những lúc anh điện thoại cho Zhoumi mà cũng không được yên.

Cô ả lúc nào cũng theo hỏi anh nào là 'oppa vừa gọi cho ai vậy', 'oppa vừa đi đâu với ai à'...thật là làm anh nhức hết cả đầu. Chả bù với cậu, tuy cậu là vợ anh, nhưng chưa bao giờ cậu hỏi hay chính xác hơn là kiểm soát anh.

"Oppa đừng có lúc nào cũng gọi điện thoại cho vợ chứ, oppa còn có em nói chuyện mà"- cô ả để điện thoại của anh qua một bên khi anh đang nói chuyện với cậu.

"Cô nên nhớ đây là công ty không phải nơi để cô lẳng lơ đâu"- anh nói nhưng không ngẩng mặt lên.

"Op..pa..trước đây oppa chưa hề nói em như thế"- Seohyun lắp bắp, mắt thì ngấn lệ.

"Cho Kyuhyun của 3 năm trước đã chết rồi. Bây giờ trước mặt cô là Cho Kyuhyun giám đốc của ELF, là con trai của chủ tịch Cho KangIn, là con rể của chủ tịch Lee HyukJae"- anh lạnh lùng nói.

"Oppa...oppa đang đùa đúng không? Oppa chỉ là đang đùa với em thôi đúng không?"- cô ả vừa khóc vừa nói.

"Tôi nói cô không nghe rõ sao, cô có cần tôi nói lại một lần nữa không cô Ju Seohyun?"- anh nhìn Seohyun rồi nói nhưng nét mặt thì vẫn lạnh như băng.

Nói xong anh đứng lên đi ra khỏi văn phòng, bỏ lại cô ả đứng một như tượng. Cô ả không ngừng oán hận Zhoumi, người đã cướp đi cái vị trí vốn dĩ đã thuộc về cô ả.

"Lee Zhoumi, anh đã cướp Kyuhyun khỏi tay của tôi. Tôi sẽ không để cho anh được sống yên ổn đâu, anh chờ xem"- cô ả nghiến răng ánh mắt đầy thù hận.

[Phòng giám đốc tài chính]

Donghae đang ngồi trong văn phòng đang ngắm nhìn 'con khỉ ngố' bận khóc sướt mướt, mà không khỏi tức điên. Trong lòng chàng 'cá' bây giờ rất muốn điều tra xem tên nào, là tên nào to gan dám chọc 'tiểu bảo bối' siêu cấp đáng yêu của chàng ta khóc tức tưởi như thế này đây.

"Hức...hức...hức...Hae à! Tớ tức lắm...hức...hức...hức..."- Eunhyuk vừa khóc vừa nói

"Hyukie, cậu nói đi tên nào, là tên nào dám bắt nạt cậu. Tớ sẽ xử hắn cho cậu"- chàng cá nghiến răng ken két (au: op...pa...bình tĩnh ạ/ Hae: oppa phải giết hắn*nghiến răng+ bẻ tay*/ au: *bỏ chạy*).

"Cậu phải hứa với tớ là không được nổi giận, có như vậy thì tớ mới nói cho cậu biết"- Eunhyuk vừa thút thít vừa nói.

"Ừ, tớ hứa"- chàng 'cá' nắm chặt tay Eunhyuk rồi nói.

_________FLASH BACK__________

Sáng nay, Eunhyuk nhận được điện thoại của Donghae nói là đến ELF để Donghae chở cậu chàng đi chơi. Vừa đến công ty cậu chàng đi tới bàn tiếp tân hỏi xem Donghae đã có ở văn phòng chưa, nhưng cô nhân viên đó vừa nghe cậu chàng gọi Donghae thì nhìn cậu chàng chỉ bằng nửa con mắt.

"Nè, cô là ai mà đòi gặp giám đốc của chúng tôi chứ. Tôi thừa biết giám đốc của chúng tôi là một người 'hào hoa, phong nhã', con gái theo anh ấy cả hàng dài nhưng mà cũng chưa tới lượt cô đâu, cô hiểu chưa"- cô ta xổ một tràng

"Nhưng mà giám đốc của cô gọi tôi đến mà"- cậu chàng cố kiềm nước mắt rồi nói.

Cô nhân viên già kia tính nói thêm một hơi nữa, thì có một người từ đâu bước tới vỗ vai cậu chàng một cái rõ đau. Cậu chàng giật mình nhìn qua thì ra là Ryeowook, Đậu Đậu nhìn thấy cậu 'khỉ' mắt đỏ hoe là biết ngay cậu chàng đang khóc, liền lấy khăn tay đưa cho cậu chàng.

"Sao hyung khóc vậy? Tới tìm Hae hyung sao?"- Ryeowook vừa đưa khăn tay vừa hỏi.

"Haenie gọi cho hyung nói hôm nay cậu ấy sẽ chở hyung đi chơi, nên hyung đến đây tìm cậu ấy"- cậu 'khỉ' nhà ta vẫn không ngừng thút thít.

"Vậy hả em đang định lên văn phòng tài chính nộp báo cáo đây, em đi với hyung"- Ryeowook mắt sáng rỡ.

Nói xong Ryeowook nắm tay cậu chàng lôi đi một mạch, cậu chàng vừa đi vừa khóc. Thấy vậy Ryeowook nhìn qua, hỏi ra là do bị nhìn thành con gái, nên cậu chàng ức chế tâm lí rồi khóc. Đã vậy còn bị nói là đeo bám Donghae, thử hỏi cậu chàng có tức không chứ.

Hai anh em mở cửa văn phòng Donghae bước vào, vừa gặp Eunhyuk Donghae liền phóng bay tới bỏ xó Đậu Đậu nhà ta qua một bên. Đậu Đậu thấy mình bị lơ nặng liền để hồ sơ lên bàn rồi đi ra ngoài.

"Hae hyung, người yêu của hyung đang buồn hyung an ủi đi nhá, em đi tìm Sunggie của em đây"- bé Đậu nói xong phóng đi mất tiêu.

"Có chuyện gì vậy?"- chàng 'cá' hỏi với chất giọng không thể nào dịu dàng hơn.

"Hu...hu...hu...hu...Haenie à tớ tức lắm..."- cậu chàng ôm chàng 'cá' rồi khóc lóc

___________END FLASH BACK________

"Cô ta dám không cho cậu gặp tớ hả? Cô ta chỉ là nhân viên bình thường thôi cô ta lấy quyền gì mà không cho cậu gặp tớ chứ?"- chàng 'cá' đập tay lên bàn sau khi nghe xong câu chuyện.

"Cô ấy làm vậy...hức...hức...hức...cũng đúng thôi, nhưng mà...hức...hức...đây là lần đầu tiên trong suốt...hức...hức...24 năm làm con trai của tớ bị người khác nói là con gái đó"- Eunhyuk lại tiếp tục màn 'nước mắt mĩ nhân'.

Lúc này chàng cá mới giật mình để ý kĩ. Người yêu của chàng ta có nước da trắng như sữa, đôi mắt một mí to tròn đen láy, chiếc mũi cao nhỏ xinh, đôi môi đỏ hồng chúm chím thật sự là nhìn không thua gì con gái, nói không chừng còn xinh hơn cả con gái.

Chàng 'cá' càng nhìn thì mặt chàng ta càng đỏ, tim thì đập loạn xạ như kim đồng đồ chạy, tay chân thì run hết lên, môi thì trở nên cứng đờ không nói được gì (au: oppa bị tiếng sét tình yêu từ đầu rồi, 'tim đập tay run' gì nữa/ Hae: *thả hồn lên mây*/ au: *bó tay*).

"Hyukie à, tớ nói cậu nghe cái này nè"- chàng 'cá' vừa nói vừa khều Eunhyuk.

Cậu chàng vừa quay qua thì chàng 'cá' lập tức hôn lên môi cậu chàng, vì quá bất ngờ nên Eunhyuk mở mắt to hết cỡ. Nhưng không biết tại sao cậu chàng cũng từ từ nhắm mắt lại, vòng tay qua cổ chàng 'cá' tận hưởng nụ hôn ngọt ngào này. Kết quả là một màu hồng bay tứ tán, may là không có ai trong văn phòng chàng 'cá' lúc này, nếu không chắc người đó ngất vì mất máu rồi (au: *lấy khăn giấy chùi máu mũi*).

[Phòng phó chủ tịch]

Yesung đang ngồi duyệt công văn, bên cạnh là Ryeowook đang massas cho chàng 'mây'. Đột nhiên chàng ta nắm tay bé Đậu, kéo mạnh tay để Đậu Đậu ngồi vào lòng mình, tay thì để ngay eo, mắt nhắm lại đầu chàng ta thì tì lên vai của Wookie.

Ryeowook ngỡ ngàng vì hành động này của chàng 'mây', nhưng không hiểu sao trái tim của bé Đậu lại xao xuyến lên từng hồi. Hơi thở của chàng 'mây' phả nhè nhẹ vào cổ của bé Đậu, tay chàng ta lại được dịp siết chặt vòng eo bé nhỏ ấy hơn, bé Đậu ngồi yên nhưng mặt thì đỏ hơn trái cà chua chín mùi.

"Wookie, nói cho anh biết. Em có thích anh không?"- chàng 'mây' hỏi bé Đậu nhưng cằm thì vẫn tì lên vai Ryeowook.

"Em không thích anh"- Ryeowook nhỏ giọng

"Anh biết rồi, nếu vậy thì anh xin em hãy để yên như thế này một chút nữa, chỉ một chút nữa thôi"- chàng 'mây' trả lời nhưng mắt thì vẫn nhắm.

"Em chưa nói hết mà. Em không thích anh bởi vì em đã yêu anh, em yêu anh mất rồi"- Đậu nhỏ quay qua nhìn chàng 'mây' rồi nói.

Chàng 'mây' mỉm cười rồi đặt lên môi của Ryeowook một nụ hôn ngọt ngào, và trong một ngày có đến hai mối lương duyên được thành đôi. Có thể nguyệt lão đang rất vui vì ông đã se duyên cho hai mối tình đẹp khác (au: sao ngài không se duyên cho con với/ NL: con hả?/ au: *gật gật*/ NL: sổ lương duyên nói, con ế suốt đời rồi/ au: *mếu*).

Từ hôm đó trở đi ngày nào Eunhyuk cũng được Donghae chở đi chơi, còn Ryeowook thì được Yesung nhận vào làm thư kí cho anh chàng. Nhưng thật ra chỉ là do chàng 'mây' muốn ở gần Đậu Đậu nhà ta nhiều hơn thôi. Riêng Kyuhyun thì ngày nào cũng đem cái mặt lạnh băng muôn thuở lên công ty, rồi đem cái mặt hầm hầm đầy sát khí về nhà, làm Zhoumi cũng không dám đến gần (au: oppa sợ á?/ ZM: em có gan thì đến hỏi đi, oppa không bảo đảm em không bị dính đạn/ au: *ngồi ngó*).

Anh vừa về đến nhà thì ngồi phịch xuống sofa, sát khí thì thả tứ tung. Người làm trong nhà không một ai dám đến gần anh. Những lúc anh đang nổi nóng như thế này, thì kế sách vẹn toàn để đảm bảo tính mạng là nên tránh xa anh.

"Ê, mọi người có biết tại sao cậu chủ giận lôi đình vậy không?"- vị quản gia già hỏi.

"Chú hỏi con, con biết hỏi ai giờ"- anh người làm nhỏ tuổi nói.

"Ê, hay là nhờ thiếu phu nhân hỏi dùm đi"- cô bếp vừa làm bữa tối vừa nói.

"Cô muốn chết à? Cô thừa biết là cậu chủ ghét những ai làm phiền thiếu phu nhân mà"- một cô người làm chen miệng vào nói.

Người làm trong nhà túm tụm lại trong bếp xì xầm to nhỏ, ai cũng thắc mắc tại sao Kyuhyun lại nổi trận lôi đình như vậy. Nhưng trời không phụ người hiền, người giúp việc trong nhà đang nói chuyện. Thì đúng lúc Zhoumi từ trên lầu đi xuống, cậu thấy người làm trong nhà làm gì mà cứ tụm lại liền đến hỏi thử.

"Có chuyện gì sao mọi người?"- cậu hỏi làm mọi người trong bếp giật mình.

Thấy cậu mọi người như người chết đuối vớ được cọc, liền thay nhau kể lại đầu đuôi sự việc. Cậu nghe xong liền ra ngoài phòng khách, đến gần ngồi xuống bên cạnh anh, cậu không nói gì khác ngoài việc ngồi im lặng.

Còn anh cảm nhận được cậu ngồi bên cạnh mình liền nắm tay cậu, những lúc anh buồn bực hay mệt mỏi, cậu luôn luôn ở bên cạnh anh. Tuy cậu không hỏi bất kì điều gì, nhưng anh lại thấy hạnh phúc vì có được một người như cậu cùng anh đi hết cuộc đời.

"Ju Seohyun, cô ta về đây với mục đích muốn anh quay lại với cô ta. Anh có linh cảm chuyện này không đơn giản là như vậy, nên anh cảm thấy rất bất an"- anh nắm chặt tay cậu rồi nói.

"Kyunie, dù có xảy ra chuyện gì thì em cũng ở bên cạnh anh"- cậu mỉm cười nhìn anh.

"Chuyện đó là sau này, còn tối nay thì..."- anh bỏ lửng câu nói, môi nở một nụ cười evil.

"Thì...sao?"- cậu lắp bắp

"Anh phải hỏi tội em về chuyện tại sao hôm nay em nói chuyện điện thoại với Siwon"- anh thì thầm vào tai cậu.

Cậu giật mình, không hiểu tại sao anh biết chuyện hôm nay cậu gọi điện cho Siwon. Nhưng chưa kịp phản ứng gì hết thì cậu đã bị anh nắm tay kéo lên phòng rồi, vừa bước vào phòng thì anh lập tức ấn cậu nằm xuống giường, mặc kệ cho cậu giải thích đến đâu anh vẫn không tin. Kết quả là, tối hôm đó người làm trong nhà chả một ai ngủ được với một loạt âm thanh phát ra từ căn phòng kia.

(cháp này au viết dở tệ thông cảm cho au)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro